Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 504: Máy bay và tin tức chấn phấn lòng người

Hiện không có hạn chế phi hành, đây là một tin tốt cho Ngô Minh, kể từ đó anh ta có thể bay đến rìa của vùng Loạn Lưu Hải để xem liệu anh ta có cơ hội rời đi hay không, và anh ta đã để U Linh Nữ vương thống trị Trầm Thuyền cốc, cũng giống như đem quyền lực tối ưu hóa, vì vậy việc tìm kiếm thăm dò về việc rời khỏi vùng Loạn Lưu Hải sẽ dễ dàng hơn.
Trong ba ngày tiếp theo, lực lượng tinh nhuệ U Linh trên Tái Trác Hào cơ hồ không có tổn thất gì đã đánh bại hoàn toàn tàn dư của Ngư nhân nhất tộc và Hiệp hội Hải tặc, sau đó trở thành thế lực lớn duy nhất ở Trầm Thuyền cốc, nhưng ngay cả như vậy, Ngô Minh vẫn không tìm được phương pháp để rời khỏi vùng Loạn Lưu Hải.
Điều này khiến Ngô Minh cảm thấy hơi thất vọng, bây giờ thực lực đã hồi phục, Ngô Minh cân nhắc bắt đầu tìm cách nếm thử chế tạo Thẻ bí thuật số 72 Hư Vô Hành Giả. Tất nhiên, đó không phải là Thẻ bí thuật số 72 thật, mà là bản ' đơn giản hoá' Cửu Trảo nói với Ngô Minh. Tuy nhiên Ngô Minh biết rõ phiên bản Hư Vô Hành Giả đơn giản hóa khả năng không cách nào mang theo mình xuyên qua hư không, nhưng như vậy thì chế tác ta một chiến lực cường đại cũng đáng giá, huống hồ, Ngô Minh cũng có thể thực hành kỹ năng chế tạo thẻ của riêng mình.
Một tháng sau, Ngô Minh cuối cùng đã thành công trong việc chế tạo một phiên bản đơn giản của Thẻ bí thuật số 72 qua nhiều lần thất bại và tiêu tốn rất nhiều nguyên liệu.
Cầm Thẻ bí thuật này, Ngô Minh có thể cảm nhận được dao động nguyên khí đáng kinh ngạc trên lá bài, mặt trước của lá bài là hình ảnh của một người đi trong hư không, một con quái vật như mây khói với đường nét cơ thể tròn trịa, hai tay và con mắt lộ ra một cỗ ánh sáng âm u, mà ở mặt sau thẻ bài có con số 72 cực kỳ ảm đạm, nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể nhận ra con số 72 này.
Tất nhiên, ngay cả phiên bản đơn giản của Thẻ bí thuật cao cấp cũng cần đến Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ để kích hoạt, vì vậy Ngô Minh đã đặc biệt lựa chọn một chiếc Tạp giới bạc tinh xảo từ chiến tích của mình, sau đó đeo nó vào móng vuốt của A mỗ. Chiếc Tạp giới này không có năng lực gì đặc biệt, chỉ có thể dùng làm phương tiện cất giữ thẻ bài, nhưng thứ này phù hợp với A mỗ. Đương nhiên, phiên bản giản lược của Thẻ bí thuật số 72 này đã trở thành thẻ bài đầu tiên trong Tạp giới của nó.
Sau hơn một tháng hội nhập, sự việc dây leo và Người khổng lồ tám tay đã dần lắng xuống, đương nhiên dây leo vẫn ở đó, cũng có một số người không tin tà muốn tiếp cận, nhưng họ đều chết không có chỗ chôn. Thời gian dần trôi qua, khu vực xung quanh dây leo đã trở thành vùng chết nghe tới phải biến sắc.
Trầm Thuyền cốc cũng đang dần hồi phục sau sự hỗn loạn, giờ đây tất cả lực lượng đều thuộc về U Linh trên Tái Trác Hào, và Ngô Minh, Hoàng đế tối cao của U Linh trên Tái Trác Hào đã trở thành người cai trị thực sự của Trầm Thuyền cốc. Đáng tiếc, đây không phải là điều mà Ngô Minh muốn, ở thế giới bên ngoài Ngô Minh còn rất nhiều việc phải làm, anh ta không có khả năng một mực dừng lại ở Loạn Lưu Hải vực.
Chỉ là mọi chuyện trên đời luôn trùng hợp như vậy, mấy ngày sau, Ngô Minh đang nghiên cứu Trận pháp, linh cảm của anh ta có thể sớm đột phá đến Trận pháp sư cấp ba.
Lúc này, Tích Hi có chút kích động vọt vào, điều này trước đây là không thể tưởng tượng đấy, bởi vì Tích Hi phi thường sùng bái Ngô Minh, bất cứ ai, kể cả cô, đều sẽ đến gõ cửa trước.
Và Ngô Minh cũng rất hiểu tính cách của Tích Hi, nên chắc hẳn cô ấy đã gặp phải một điều gì đó khó lường mới có thể khiến cô ấy thất thố như vậy.
“Có chuyện gì vậy?” Ngô Minh lúc này đang ngồi trong một khoang tàu rất sang trọng của Tái Trác Hào, diện tích rất lớn, sàn trải thảm lông mềm mại, bàn ghế đều là tác phẩm nghệ thuật tinh xảo. Trong phòng có rất nhiều đồ trang sức, tranh vẽ, trang trí ở đây đều vô cùng cao quý. Đương nhiên, những thứ này đều là do U Linh dâng hiến cho Ngô Minh, sống trong khung cảnh như vậy cũng khiến cho anh ta quen với tính cách xa hoa quý tộc, đôi khi lời nói hay hành động cũng mang hơi hướm quý tộc trong đó.
“Thuyền trưởng, chúng tôi đã tìm thấy một chiếc máy bay!” Tích Hi lúc này nhìn thấy Ngô Minh, kìm nén sự phấn khích của mình mà nói ra.
Ngô Minh tim đập loạn nhịp khi nghe đến từ "máy bay", nhưng anh vẫn hơi thận trọng hỏi: "Loại máy bay nào, nếu nó được câu lên từ mặt nước, cũng không cần nói, ta không có hứng thú! "
" Không, Thuyền trưởng!, Đó là chiếc máy bay đã buộc phải hạ cánh xuống Trầm Thuyền cốc ​​năm phút trước, và tôi đã cử người phong tỏa hiện trường rồi! " Đôi mắt to đẹp của Tích Hi lúc này tràn đầy phấn khích, khi nghe thấy điều này, Ngô Minh vụt thoáng một phát bật khỏi ghế, đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
"Là ở đâu, dẫn ta đi xem!"
Rõ ràng, nguyên nhân khiến Ngô Minh phấn khích như vậy, đó là máy bay vừa hạ cánh bắt buộc, nó đã nói lên một vài điều. Trước hết, chiếc máy bay mà Tích Hi nói chắc chắn là máy bay Nhân loại, ngoài ra, nhất điều quan trọng là đó là một chiếc máy bay vừa hạ cánh cưỡng bức, có nghĩa là chiếc máy bay đó có thể đã bay từ bên ngoài vào, tức là bên ngoài vùng Loạn Lưu Hải.
Đây là điều khiến Ngô Minh không thể bình tĩnh.
Với thân phận của Ngô Minh lúc này, anh ta có thể đi bất cứ đâu trong Trầm Thuyền cốc ​​cũng không ai dám ngăn cản, chưa kể khu vực này đã bị người của Tích Hi kiểm soát và cô lập.
Bởi vì mối quan hệ của Ngô Minh, địa vị của Tích Hi trong Trầm Thuyền cốc ​​hiện nay khá cao, những người từng theo Ngô Minh giờ đã trở thành cấp dưới của Tích Hi. Bọn họ có được đặc quyền, so với U Linh thì quyền lực còn muốn lớn hơn.
Những người canh gác ở đây nhìn thấy Ngô Minh và Tích Hi đi tới, họ lập tức tỏ vẻ nghiêm nghị lập tức tránh ra, khi đến gần hơn Ngô Minh thấy một chiếc máy bay gần như tan rã, bốc khói dày đặc. Một đống đổ nát của chiếc máy bay bốc cháy, ở bên cạnh có một người đàn ông mặc quân phục phi công đang ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất, xung quanh có hai người trông coi.
Không cần phải nói, người này chắc hẳn là phi công lái máy bay.
Hơn nữa, phi công là một người nước ngoài tóc vàng và mắt xanh, Ngô Minh thấy phi công này là một Thức Tỉnh giả nguyên khí cấp 2.
Mike lúc này nhìn một người đàn ông oai phong đeo mặt nạ đi tới, mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ kính nể, hắn biết người này nhất định phải là người quan trọng.
Thấy đối phương yêu cầu mình đứng dậy, Mike lập tức làm theo, hắn không muốn bị giết chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy, thành thật mà nói, hắn ngoài ý muốn xâm nhập vào đây đã là đủ để cho lòng hắn phiền toái, nếu mất mạng vì chuyện này thì quả thật là không đáng.
Vì vậy Mike đã hạ quyết tâm của mình, hắn ta sẽ làm bất cứ điều gì đối phương yêu cầu hắn ta làm, miễn là đối phương không giết hắn ta.
"Ngươi tên gì? Máy bay đó có chuyện gì vậy? Ngươi đến từ đâu vậy? Nói rõ ràng mọi chuyện cho ta, nếu có một câu dối trá thì ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì đã sinh ra trên đời này!" Người đeo mặt nạ nói như vậy, Mike lập tức run lên một cái. Hắn ta biết đối phương sẽ không bao giờ nói đùa nên hắn không ngần ngại nói ra tất cả.
Ngô Minh lắng nghe câu chuyện của người phi công mà không cắt lời đối phương, thực ra khi nghe được một nửa Ngô Minh đã trở nên phấn khích vì nhận được một tin vui rất lớn.
Đó là vùng bão lớn cô lập vùng Loạn Lưu Hải, nay đã biến mất.
Tin tức này chính là với một tin tuyệt vời đối với Ngô Minh bây giờ, theo những gì Mike nói, hắn đã trực tiếp bay đến bằng máy bay.
Nói cách khác, vùng Loạn Lưu Hải không còn là khu vực biệt lập, Ngô Minh có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Ngô Minh đã đoán được tại sao lại xảy ra chuyện này, hẳn là có liên quan gì đó với dây leo và Người khổng lồ tám tay, về phần đối phương làm như thế nà thì Ngô Minh không biết. Cũng có lẽ không liên quan gì đến bọn họ, có thể anh ta sử dụng một bí pháp để rút ra Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm thì vùng Loạn Lưu Hải đã được mở ra.
Ngô Minh đã giải quyết cho Mike ổn định, và sau đó gọi tất cả thân tín của mình để tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.
Trong một phòng họp cổ kính và được trang trí sang trọng ở Tái Trác Hào, Ngô Minh đang ngồi ở ghế trên, và bên dưới là U Linh Nữ vương, Tích Hi, Bain, Đại hồ tử, Khương Minh và những người khác, đây là những nòng cốt của Ngô Minh trong vùng Loạn Lưu Hải.
Trước mặt mọi người, Ngô Minh tuyên bố một điều, anh ta sẽ rời khỏi vùng Loạn Lưu Hải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận