Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 419: Thú loa

Ngay sau đó, Tia chớp đen mang theo Ngô Minh và tám đội viên đội cảm tử bay trở lại trung tâm vụ nổ, trong khi Kỵ sỹ Cốt Long bay một bên để canh gác.
Tác động mạnh nhất của vụ nổ đã được phóng thích và một hố hình đĩa với bán kính 50 mét đã xuất hiện trên mặt đất. Ngay cả những viên đá cứng nhất bên dưới cũng bị thiêu rụi. Vật chất ở trung tâm vụ nổ sẽ bốc hơi ngay lập tức, ngay cả một chút cặn bã cũng sẽ không còn tồn tại.
Trên thực tế cũng là như thế, dưới làn khói dày đặc, khu vực xung quanh trung tâm vụ nổ sạch sẽ, không có bất kỳ thi thể nào, tất cả quái vật ở đây đều bị bốc hơi, chỉ cách ngoài một trăm mét mới có những mảnh vụn hài cốt quái vật lẻ tẻ.
Đội viên đội cảm tử dùng hai máy dò nguyên khí liên tục dò xét, bởi vì tầm nhìn rất thấp cho nên chỉ có thể dùng phương pháp này. Tất nhiên, nếu là người bình thường, họ nhất định sẽ bị hơi nóng còn sót lại ở đây và không khí gần như không thở nổi hành hạ đến chết. May mà mọi người đều là những người ưu tú có thực lực trên mức nguyên khí cấp ba, mặc dù có chút ít khó chịu nhưng họ vẫn có thể kiên trì.
Ngô Minh cau mày nhìn khói bụi cuồn cuộn bên dưới, cũng không nhìn rõ tình huống cụ thể, hai Trận pháp bao vây mà anh ta bố trí lúc trước đã bị phá hủy ngay tại thời điểm nổ tung. Nói cách khác, dựa theo tình huống bình thường, Vạn Thú Đốc Quân hẳn là đã nhận lấy tất cả uy lực của vụ bạo tạc.
Nhưng trong lòng Ngô Minh luôn có điều gì đó không ổn.
Lúc này, một người trong đội cảm tử đang cầm máy dò bất ngờ phát hiện ra thứ gì đó.
“Thưa ngài, có dao động nguyên khí phía trước, và nó đang dần dần tăng lên!” Đội viên đội cảm tử trên khuôn mặt lộ ra vẻ không dám tin.
Đột nhiên, từ trong làn khói dày đặc bên dưới, một vài bóng đen đột nhiên bắn ra, bởi vì tốc độ quá nhanh nên trong phút chốc đã đánh trúng Tia chớp đen và Kỵ sỹ Cốt Long ở bên cạnh.
Kỵ sỹ Cốt Long ngược lại cũng may, tuy bị trúng đòn hai lần nhưng cũng không có vấn đề lớn, vô luận là Khô Lâu Kiếm sĩ hay là Cốt Long thì chúng đều là những sinh vật hệ Bất tử, trừ phi là dùng thủ đoạn công kích đặc thù hoặc là đánh trúng điểm yếu hại, bọn nó căn bản không sợ công kích như vậy.
Mà Tia chớp màu đen thì lại bị vật kia đâm thủng khoang thuyền, và hai đội viên đội cảm tử bao gồm cả người vừa nói chuyện với máy dò trong tay ngay lập tức bị thứ gì đó đâm thủng thân thể, mở to một đôi ánh mắt hoảng sợ ngã xuống đất.
Máu tươi chảy ra, nhuộm hồng cả mặt đất.
Ngô Minh sững sờ, người vừa rồi đang nói chuyện với anh ta cứ thế mà chết đi, hơn nữa cái chết đột nhiên như thế, thậm chí ngay cả mình cũng chưa kịp phản ứng.
Những đội viên đội cảm tử khác cũng choáng váng.
Vẫn là Ngô Minh phản ứng nhanh, trong phút chốc liền hô to: "Có địch tập kích, Chúc, khống chế Tia chớp đen bay lên."
Sau đó, Ngô Minh mở cửa khoan tàu trực tiếp bay ra ngoài.
Kỵ sĩ Cốt Long và Ngô Minh cùng một chỗ hướng phía dưới lao xuống, Ngô Minh biết đòn tấn công vừa rồi chắc là đến từ Vạn Thú Đốc Quân, không ngờ đối phương vẫn chưa chết mà lại có thể ra đòn như vậy.
Trên thân Cốt Long còn có một cái gai xương đen, Ngô Minh tùy ý rút ra, cái gai xương vừa rồi bắn ra từ bên dưới còn cứng hơn cả hợp kim.
Lúc này, đợt thứ hai của mũi gai xương đen bắn ra, Ngô Minh đề phòng từ lâu lập tức thúc giục xúc tu vô hình xoay nhanh trước mặt chặn lại tất cả các mũi gai xương đen bắn về phía mình.
Không thể không nói, chỉ có thứ vũ khí kỳ dị như cái xúc tu vô hình mới có thể chống lại được với cây gai xương đen này. Sau một khắc, Ngô Minh rơi vào chính giữa làn khói đặc.
Phía dưới có một bóng đen lao về phía Ngô Minh với tốc độ rất nhanh, lần này Ngô Minh học được thông minh trực tiếp thúc giục xúc tu vô hình quất đánh qua, liền nghe thấy một tiếng nổ vang, một cỗ chấn động cực lớn từ xúc tu truyền đến, bất quá đối phương cũng bị đẩy lui.
Ngô Minh lúc này mới có thể nhìn rõ người tấn công mình chính là Vạn Thú Đốc Quân, con quái vật này thật sự chưa chết, trên tay còn cầm thanh trường kiếm hình thù kỳ dị, hơn nữa trường kiếm nhìn qua không có chút nào hư hao. Tuy nhiên, đôi cánh của nó đã bị nổ tung, áo giáp vỡ nát, huyết nhục mơ hồ và có thể nhìn thấy xương cốt bên trong. Có thể thấy sau lưng nó có mấy hàng gai xương dày đặc, khi nó mọc ra ngoài cơ thể hơn một thước, lập tức có một cỗ lực lượng cường đại phóng ra, giống như một cái nỏ cường đại trực tiếp đánh vào Ngô Minh.
“Thì ra là như vậy!” Ngô Minh biết gai xương đen là như thế nào mà tới, lập tức thúc giục vô hình xúc tu đánh bay, đồng thời để cho các Kỵ sỹ Cốt Long cùng nhau vây công đối phương.
Trong lúc thúc giục xúc tu, Ngô Minh liên tục ném ra Thẻ trận muốn bố trí Trận pháp công kích, trong tay cũng không còn bao nhiêu Thẻ trận nên phải lên kế hoạch cẩn thận, lúc này tăng cường công kích là điều quan trọng nhất.dù sao Vạn Thú Đốc Quân này nhìn về phía trên đã là nỏ mạnh hết đà, điều duy nhất cần đề phòng là những chiếc gai xương đen mà đối thủ bắn ra và thanh kiếm trên tay nó.
Không nghi ngờ gì nữa, nó là một vũ khí sắc bén, thậm chí quả bom nấm nhỏ cũng không tổn thương được, rõ ràng là một vũ khí mạnh hơn nhiều so với Hắc Tinh đại kiếm, Hắc Tinh đại kiếm đều là bị một thanh trường kiếm này đánh nát đấy.
Thứ duy nhất có thể chống lại nó chính là xúc tu vô hình, thứ này so với Ngô Minh tưởng tượng còn muốn lợi hại hơn, sớm biết như vậy liền trực tiếp dùng nó, như vậy Ngô Minh còn có thể tiết kiệm một thanh Hắc Tinh đại kiếm.
Có lẽ là bị Kỵ sĩ Cốt Long và Ngô Minh vây công mà sinh ra cảm giác nguy cơ cường liệt, Vạn Thú Đốc Quân đúng lúc này lại một lần nữa phát ra âm thanh rít gào cổ quái.
Lần này Ngô Minh nhìn thấy rõ ràng âm thanh phát ra từ đầu lâu của Vạn Thú Đốc Quân, liền nhớ tới tiếng gầm rú của vô số quái vật xung quanh mình. Ngô Minh mặt trầm xuống, biết rõ Vạn Thú Đốc Quân này là đang gọi trợ thủ.
Nếu như dựa theo tình huống hiện tại, việc Ngô Minh đánh bại đối thủ chỉ là vấn đề thời gian, nhưng nếu đối phương gọi một số lượng lớn quái vật thì tình hình sẽ khác.
Một khi số lượng lớn quái vật xuất hiện, việc tiêu diệt Vạn Thú Đốc Quân sẽ khó càng thêm khó.
Lúc này, Vạn Thú Đốc Quân đột nhiên giậm chân trên mặt đất, một luồng thổ nguyên khí đậm đặc mạnh mẽ lan tràn ra. Trên mặt đất có vô số gai đá đột nhiên xuất hiện trong phạm vi hơn 100 mét, Ngô Minh một chút sơ sẩy suýt nữa bị đâm xuyên thân thể. Nhưng ngay cả như vậy, một lớp da thịt cũng bị gai đá đâm xuyên trên đùi và thắt lưng làm cho máu tươi chảy ròng, bên kia Kỵ sĩ Cốt Long cũng bị một số gai đâm xuyên thân thể và tạm thời không thể di chuyển.
“Nguy rồi!” Ngô Minh không ngờ Vạn Thú Đốc Quân lại có thủ đoạn như vậy, đơn giản là cầm quân của chính mình trực tiếp lật ngược tình thế.
Nhìn về phía Vạn Thú Đốc Quân, lúc này nó đã vọt ra ngoài lao về phía Ngô Minh, bộ dáng chuẩn bị giết chết Ngô Minh.
Tuy nhiên, vào lúc này, Vạn Thú Đốc Quân đột nhiên phát hiện ra điều gì đó và nhìn chằm chằm vào Ngô Minh, với một chút nghi hoặc, một tia mê mang, và thậm chí có chút hoảng sợ trong hai cặp mắt hình thoi.
Động tác của nó dừng lại một chút, Ngô Minh lập tức chớp lấy thời cơ nhất thời thúc giục xúc tu vô hình đập nát bụi gai xung quanh, trực tiếp xuyên qua thân thể của Vạn Thú Đốc Quân.
Không chỉ vậy, những chiếc răng sắc nhọn trên xúc tu vô hình còn lập tức cắn xé, và khi xúc tu vung lên, cơ thể của Vạn Thú Đốc Quân bị xé toạc, một cái đầu khổng lồ lăn đến dưới chân Ngô Minh.
Chỉ sau khi nhìn kỹ hơn, Ngô Minh mới nhận ra đâu phải là cái đầu, đó rõ ràng là một con ốc bằng xương kỳ lạ, thứ luôn được đeo trên đầu của Vạn Thú Đốc Quân, khiến Ngô Minh lầm tưởng đó là đầu lâu của Vạn Thú Đốc Quân.
Ngay sau đó, một cơn gió thổi qua, và một âm thanh kỳ lạ tần số cao phát ra từ con ốc xương kỳ lạ.
Nghe thấy tiếng ốc xương bị gió thổi phát ra tiếng vang, Ngô Minh sững sờ, trước đây anh ta cũng từng nghe thấy một âm thanh tương tự, Vạn Thú Đốc Quân dùng âm thanh này điều khiển quái vật tiến hành chiến đấu.
Tiếng rống của quái vật xung quanh càng lúc càng gần, qua làn khói có thể nhìn thấy vô số thân ảnh chớp động.
Ngô Minh trong lòng đã có suy đoán, hít sâu một hơi cúi người vươn tay nhặt con ốc xương trên mặt đất. Thứ này cầm vào tay rất nặng, nhìn về phía trên là một loại bằng xương cực kỳ đặc thù, nhưng không biết là dùng xương gì chế tác thành, Chỉnh thể hồn nhiên thiên thành, không giống như là nhân công chế tạo, giống như là trời sinh như thế.
Tuy nhiên, trên con ốc xương vốn đã xuất hiện nhiều vết nứt, có chỗ còn có dấu hiệu hư hỏng, chắc bị vụ nổ nấm nhỏ trước đó gây hư hại.
Ngô Minh cầm lấy con ốc xương này nghiên cứu kỹ càng, lúc này từ sau lưng Ngô Minh xuất hiện một Tích Dịch Nhân dị hoá với thân hình cỡ ba thước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận