Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 421: Tiến về Ngân Xà Thành (1)

Một ngày sau, Ngô Minh khôi phục như cũ, Ngô Thành từ từ trở lại trật tự, không có sự uy hiếp của binh đoàn quái vật, mọi thứ ở Ngô Thành có thể hoạt động như bình thường.
Nhưng đối với Ngô Minh, mọi thứ vẫn chưa kết thúc.
Ngô Minh sáng sớm đang nghỉ ngơi trong phòng liền nghe thấy tiếng ngoài cửa có tiếng bước chân nhẹ nhàng, anh ta liền biết có người tiến vào. Ngô Minh hiện tại là nguyên khí cấp bốn đỉnh phong, tai mắt nhạy cảm, chỉ cần nghe tiếng bước chân là đã có thể biết được người là ai. Vì vậy, anh không mở mắt và vẫn nằm trên giường.
Chẳng mấy chốc, một bóng người uyển chuyển đi tới như linh miêu, nhìn Ngô Minh trên giường tưởng anh ta đang ngủ, sau đó khẽ thở dài.
“Anh biết không, lúc anh đi vắng, em rất lo lắng cho anh và rất nhớ anh!” Lý Hạ dùng thanh âm chỉ có chính nàng mới có thể nghe được nhẹ nhàng nói ra. Nàng đến từ sáng sớm, vốn là để mang bữa sáng cho Ngô Minh, nhưng khi nàng nhìn thấy Ngô Minh vẫn chưa thức dậy nên không có tâm tình đánh thức anh ta.
Lý Hạ đương nhiên biết rằng Ngô Minh đã kiệt sức sau khi giải quyết mối nguy hiểm của Ngô Thành và Sư Thành.
Nhìn vẻ mặt của Ngô Minh, Lý Hạ nhẹ nhàng đặt thức ăn trong khay của nàng lên bàn, sau đó nhẹ nhàng ngồi ở bên giường, nhìn vẻ mặt của Ngô Minh trên mặt nàng tràn đầy vẻ dịu dàng.
"Có một số việc em không dám hỏi khi anh tỉnh lại, nhưng em vẫn rất muốn biết, anh cùng Thích Đình kia có quan hệ gì? Anh đưa Thích Đình đến Ngô Thành, nhìn thoáng qua em liền biết nàng và anh không phải là bạn bè bình thường. Sau khi tiếp xúc với nàng ấy, em có thể cảm nhận được sự quan tâm của Thích Đình dành cho anh. Có lẽ đó là trực giác của một người phụ nữ, nàng ấy rất thích anh giống như em. Em biết rằng thời thế đã thay đổi, và bây giờ không phải Thế giới cũ. Nam nhân giống như anh, về sau nữ nhân bên cạnh nhất định không thể thiếu..."
Nói đến đây, trên mặt Lý Hạ lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng nàng đã sớm lộ ra vẻ kiên định:" Nhưng em không quan tâm, chỉ cần trong lòng anh còn có em, vậy là đủ rồi. Lý Hạ em đây nhất định sẽ làm việc chăm chỉ, ít nhất sẽ không níu kéo anh, nhưng em vẫn rất nhớ khoảng thời gian chúng ta cùng nhau ở công ty, những ngày chúng ta cùng nhau ở trong Nguyệt Dạ Sâm Lâm...”
Dường như chìm trong ký ức, trên mặt Lý Hạ lộ ra vẻ hoài niệm.
Ngô Minh bên tai nghe được những lời này, trong lòng không khỏi có chút cảm động, chuyện giữa anh và Thích Đình vốn dĩ chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng Ngô Minh quả thật có ấn tượng tốt về Thích Đình, chưa nói đến việc phải chịu trách nhiệm với nàng ấy. Cho nên Ngô Minh thật sự không nghĩ làm sao nói cho Lý Hạ biết chuyện này, Lý Hạ là người đầu tiên mà Ngô Minh thích, hai người cũng đã trải qua rất nhiều, có thể nói đều là hai người mà anh ta tin tưởng nhất. Lúc này nghe thấy Lý Hạ tranh thủ khi anh ta ngủ vụng trộm thổ lộ tiếng lòng, Ngô Minh đột nhiên lộ ra một tia xúc động, đặc biệt là câu nói của Lý Hạ, 'Em không quan tâm, miễn là trong trái tim anh có em là đủ! ' Càng khiến cho Ngô Minh cảm thấy mình có phải làm sai cái gì hay không.
Chỉ là Ngô Minh rất nhanh đã nghĩ thông suốt, hôm nay trên thế giới không có trật tự, không có điểm mấu chốt đạo đức, nhiều việc có thể làm hoặc không làm, điều gì đúng và điều gì sai, ai cũng nói không rõ ràng, hơn nữa ai lại sẽ quan tâm? Chỉ cần không thẹn với lương tâm là tốt rồi.
Ngô Minh sẽ không bao giờ cô phụ Lý Hạ, tương tự như vậy, Ngô Minh từ Thích Đình cũng sẽ phải chịu trách nhiệm.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh tựa hồ nghĩ thông suốt rất nhiều thứ. Tuy nhiên tâm trạng anh rất tốt, cũng không định giả bộ đang ngủ mà trực tiếp đứng dậy ôm Lý Hạ đang có vẻ mặt kinh ngạc vào lòng.
“Anh… anh… chưa ngủ?” Lý Hạ sững sờ, lỗ tai lập tức đỏ lên, nàng không ngốc đương nhiên đoán được lúc trước Ngô Minh đang giả bộ ngủ, liền nghĩ tất cả những gì nàng nói vừa rồi đều bị anh ta nghe được. Vốn dĩ, Lý Hạ thuộc loại nhân vật không giỏi bộc lộ cảm xúc. Trong mắt người ngoài, nàng kiêu ngạo và lãnh đạm, đó là lý do tại sao nàng ta chỉ nói như vậy khi Ngô Minh đang ngủ. Vốn muốn xoa dịu cảm xúc của mình, không nghĩ tới Ngô Minh đã nghe được toàn bộ.
“Vừa rồi anh ngủ quên mất, còn không có nghe thấy gì!” Ngô Minh cố ý trêu chọc nàng, Lý Hạ làm sao có thể nghe không hiểu. Ngay lập tức sắc mặt đỏ bừng, vùng vẫy một hồi nàng mới ngừng giãy giụa. Vùi đầu vào trong ngực Ngô Minh, nhẹ giọng nói: "Anh bắt nạt em!"
Hai người giãy dụa, đùa giỡn, cuối cùng lại bình tĩnh lại. Lúc này, Ngô Minh vẫn ôm chặt Lý Hạ, đột nhiên nói vào tai nàng: " Bất kể như thế nào, bất cứ lúc nào, trong lòng anh vị trí của em là không thể thay thế! "
Lý Hạ đương nhiên biết tại sao anh ta lại nói như vậy, nàng nhất định là người hiểu rõ Ngô Minh nhất, những gì nàng nói vừa rồi trên thực tế cũng thật sự muốn để cho Ngô Minh nghe thấy, nhưng nàng không ngờ Ngô Minh thực sự đã nghe được, điều này khiến nàng có chút bối rối, nhưng khi Ngô Minh nói những lời vừa rồi, nàng mới cảm giác được một trận ngọt ngào.
Lúc này, dường như mọi muộn phiền đều tan biến, nàng ôm chặt lấy Ngô Minh, với nàng một câu này là đủ rồi.
Hai người ôm nhau thật lâu, Ngô Minh cảm nhận được sự mềm mại trong vòng tay anh, dù ôm bao lâu cũng không chê mệt mỏi, cuối cùng Lý Hạ dường như nhớ ra điều gì đó thì thào nói: "Ngô Minh a Ngô Minh, anh đừng quên tiểu tình nhân họ Thích vẫn chờ anh đến cứu nàng, đừng đi quá muộn nếu không sẽ hối hận cả đời!”
Ngô Minh sững sờ, nhưng cũng chợt nhớ ra, cười khổ một tiếng, thầm nghĩ suýt chút nữa đã quên chuyện này, hiện tại Thích Đình vẫn đang ở Ngân Xà Thành không có bất luận tin tức gì, bởi vì nguy cơ ở Ngô Thành và Sư Thành nên anh ta không có cách nào chạy đi, nhưng bây giờ Ngô Minh phải đi tìm Thích Đình trở về.
Đương nhiên, Ngô Minh cũng nghe thấy Lý Hạ cũng rất quan tâm Thích Đình, cho nên mới sẽ nhắc nhở chính mình, dù sao phụ nữ vẫn là phụ nữ, nàng cũng không quên chỉ ra Thích Đình là một ' người yêu nhỏ '.
Tuy nhiên, Ngô Minh sẽ không tranh luận về điểm này của Thích Đình, Ngô Minh đã có một ít nhận thức cơ bản về Ngân Xà Thành, bất quá còn không được tỉ mỉ. Lần này nguy cơ quái vật vây thành đã được giải trừ, như vậy sẽ phải lập tức lên đường đi tìm Thích Đình trở về.
Đi cùng Lý Hạ đến sảnh chính của thành phố, đây là nơi Ngô Thành thảo luận những vấn đề quan trọng. Ngô Minh gọi Độc nhãn lão ngũ, Lưu Bân, Đoạn Vân Phi bọn người triệu tập lại đây, anh ta muốn hỏi một chút về tình huống Ngân Xà Thành. Bởi vì là Ngô Minh triệu tập, cho nên toàn bộ mọi người rất nhanh đã đến đông đủ, chính giữa còn có mấy gương mặt quen thuộc.
Diệp Tử Hân và Thích Quang Dân nhất định phải có mặt, vì đó là về Thích Đình nên họ tự nhiên từng người một đều lo lắng.
Ngoài ra, Ngô Minh cũng nhìn thấy Lôi tiên sinh, Lỗ đại sư và Thiết tượng đi theo sau Lỗ đại sư.
Bọn họ từng giúp Ngô Thành trấn thủ ở những nơi khác, lúc này mới quay lại, Thiết tượng vẫn là sủng vật của Ngô Minh, nhưng trước đây Ngô Minh đã tạm thời giao quyền sở hữu cho Lỗ đại sư. Ngô Thành có cửa hàng chuyên môn bán ra vũ khí nổi tiếng ngay cả ở Thành phố Sư tử, các vũ khí trong cửa hàng này là từ tay của Lỗ đại sư và Thiết tượng, chỉ riêng điều này đã mang lại cho Ngô Thành một khoản thu nhập Thẻ nguyên khí đáng kể.
Về phần Thiết tượng sinh vật phẩm chất màu cam, Ngô Minh biết đối phương nhất định phải có xuất thân và lai lịch của mình. Nhưng Thiết tượng chưa bao giờ nói ra, chỉ tập trung rèn giũa, cho nên Ngô Minh cho rằng Thiết tượng nên ở lại Ngô Thành thay vì đi theo anh ta. Lỗ đại sư cũng là người hết lòng nghiên cứu kỹ năng rèn, khi giao Thiết tượng cho ông ta thì Ngô Minh cũng rất an tâm, có lẽ sự kết hợp của họ sẽ tạo ra một siêu vũ khí và áo giáp chưa bao giờ có trong tương lai.
Sau khi mọi người đến nơi, Ngô Minh bắt đầu hỏi thăm tình hình của Ngân Xà Thành.
"Tình huống ta tới nói đi, đối với tình báo thu thập, tin tưởng ta có quyền lên tiếng nhất rồi!" Độc nhãn lão ngũ lúc này đứng dậy nói. Công tác thu thập tình báo Ngô thành chính là do ông ta chủ trì, tự nhiên ông ta là người thích hợp nhất lên tiếng.
"Chỉ vài tháng trước, Ngân Xà Thành bất ngờ nổi lên ở phía đông nam. Nó cách Ngô Thành của chúng ta khoảng 600 km, gần biển và có dân số 300.000 người. Nó có sức mạnh công nghệ không thể tưởng tượng nổi. Các bức tường thành của họ, vũ khí của họ là tất cả những gì mà ta chưa từng thấy trước đây. Nói về vũ khí riêng lẻ, binh lính của chúng ta chỉ có súng ống kiểu thế giới cũ được cải tiến, vũ khí lạnh và thẻ, còn tất cả người dân Ngân Xà Thành thì sử dụng vũ khí nguyên khí cường đại. Mà bán tất cả các loại vũ khí nguyên khí là hoạt động kinh doanh chính của Ngân Xà Thành, mặc dù vũ khí họ bán rất đắt nhưng uy lực đích xác rất cường đại. Bất quá lần này chúng ta đã thanh toán đầy đủ số tiền, nhưng họ đã không giao hàng trong thời gian quy định. Nhất định là nghĩ rằng chúng ta không thể chống lại sự tấn công của lũ quái vật, cho nên muốn tiết kiệm một số. Đúng rồi, đó là một nhóm người nước ngoài đang kiểm soát Ngân Xà Thành, những kẻ này rất tham lam, không chỉ đối với Thẻ nguyên khí, còn muốn tất cả các loại tài nguyên của chúng ta, lần này Tần Lực Đông Sư Thành bên kia cũng bị Ngân Xà thành hung hăng lừa được một vố !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận