Tám Số Không: Xấu Bụng Sĩ Quan Đọc Tâm Ta Sau Luân Hãm
Tám Số Không: Xấu Bụng Sĩ Quan Đọc Tâm Ta Sau Luân Hãm - Chương 221: Đem hài tử hôn sự sớm một chút đứng yên xuống đây đi? (length: 6180)
Tô Ý ban đầu còn chưa hiểu, vì sao mẹ mình gặp Triệu Lam rồi lại thay đổi thái độ.
Mãi đến khi nghe bà nói gì mà mẹ kế, mới lập tức hiểu ra.
Lập tức nhịn không được phì cười.
Tô Nhân thấy nàng không coi là chuyện gì to tát, còn cười ngây ngô, càng thêm sốt ruột, "Con bé này, con còn nhỏ tuổi quá nên không biết mẹ kế không dễ sống chung đâu, lại nói hắn vụng trộm ở bên ngoài sinh hai đứa con, chuyện lớn như vậy chúng ta cũng không biết, có thể thấy hắn không phải người thành thật!"
Tô Ý thấy bà cuống, vội vàng thu lại ý cười giải thích, "Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, Chu Cận Xuyên chưa từng kết hôn, hai đứa bé kia không phải con hắn, đó là hai đứa bé mà chiến hữu hắn để lại."
"Mẹ không có hiểu lầm, vừa rồi Triệu Lam chính miệng thừa nhận ——" Tô Nhân nói đến đây, đột nhiên kịp phản ứng, "Cái gì? Con nói hai đứa bé kia không phải con hắn?"
Tô Ý khẽ gật đầu, "Thiên chân vạn xác."
Để dẹp bỏ nỗi lo của mẹ, Tô Ý liền đem chuyện trước đó vừa tới đại viện làm sao quen biết hai đứa bé, cùng với mẹ của hai đứa bé kia đối xử với chúng như thế nào đều kể ra.
Tô Nhân nghe xong ngẫm nghĩ một lát, lúc này mới thở dài một tiếng, "Thì ra là vậy, hai đứa bé này cũng là số khổ, nói như vậy, Cận Xuyên đứa nhỏ kia cũng là người tốt hiếm có."
Tô Ý mím môi cười trêu ghẹo, "Xác định hắn là người tốt? Vừa rồi không biết là ai nói hắn hoa ngôn xảo ngữ, lừa đảo không thành thật đâu."
Tô Nhân bị nói có chút ngượng ngùng, liếc mắt một cái, "Con bé này, chẳng phải mẹ mới vừa nhất thời sốt ruột sao? Muốn trách thì trách cái cô Triệu Lam kia không nói rõ ràng, nói gì mà cháu trai cháu gái của cô ta, cô ta chỉ có Chu Cận Xuyên là con trai, mẹ có thể không hiểu lầm sao."
Tô Ý nghe lại nhịn không được bật cười, "Mẹ, đã mẹ biết rồi, vậy chúng ta qua đó trước đi? Chắc bọn họ còn đang mơ hồ đây."
Sát vách.
Triệu Lam hoàn toàn chính xác cũng là không hiểu ra sao.
Ban đầu, không rõ vì sao Tô Nhân đột nhiên xuất hiện ở đây, còn đập cửa nhà bọn họ.
Mấu chốt sau khi gõ cửa, không nói hai lời liền mang Tô Ý đi.
"Cận Xuyên, vừa rồi Tô a di gọi tiểu Ý là gì? Mẹ không nghe lầm chứ?"
Chu Cận Xuyên liệt môi cười cười, "Không nghe lầm, tiểu Ý thiên chân vạn xác là con gái Tô a di?"
Lần này đến lượt Triệu Lam chấn kinh, "Sao có thể? Tô a di trước đó không phải có một con gái sao? Gọi là gì ấy nhỉ?"
Chu Cận Xuyên trong lòng còn lo lắng Tô Ý vì sao đột nhiên bị mang đi, liền chỉ đại khái nói ra chuyện Tô Ý bị cố ý đánh tráo.
"Mẹ, việc này quay đầu con sẽ nói tỉ mỉ với mẹ, mẹ nói cho con biết trước vừa rồi ở cổng xảy ra chuyện gì? Tô a di sao lại như đột nhiên biến thành người khác vậy?"
Triệu Lam thấy con trai khuỷu tay hướng ra ngoài, nhịn không được lườm hắn một cái, "Mẹ nói cho con biết, mẹ chẳng hề làm gì cả, việc này con đừng mơ đổ lên đầu mẹ."
Chu Cận Xuyên cũng gấp, "Con không có ý đó, Tô a di vừa rồi buổi sáng còn cho chúng ta hai đến đưa điểm tâm, tốt với con như thế, sao đột nhiên liền đối với con lạnh lùng vậy."
Thấy hai người nói không đâu vào đâu, Diệp Tiểu Vũ ở bên liền nhỏ giọng nhắc nhở, "Chú Chu, bà ngoại có thể là hiểu lầm, bà ấy cho rằng hai chúng con là con ruột của chú."
Chu Cận Xuyên sắc mặt có chút thay đổi, "Mẹ, mẹ cố ý nói?"
Triệu Lam ủy khuất hừ một tiếng, "Mẹ làm sao biết bà ấy là mẹ vợ tương lai của con! Bà ấy hỏi mẹ hai đứa bé này là ai, mẹ liền nói —— ai nha, thôi, con mau đi giải thích đi có phải tốt hơn không?"
Chu Cận Xuyên vừa muốn nhấc chân, đã nhìn thấy Tô Ý dẫn mẹ vợ tới, liền vội vàng tiến lên giải thích, "Mẹ —— "
Chu Cận Xuyên quá kích động, trực tiếp gọi mẹ.
Chờ phản ứng lại, những người khác đã cười đến ngả nghiêng.
Tô Nhân cũng cười đến híp cả mắt, "Vừa rồi là ta hiểu lầm, không sao!"
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn mấy ngày không gặp Tô Ý, đều cao hứng chạy tới chỗ nàng.
Vừa rồi từ chỗ Chu Cận Xuyên biết được nàng đã tìm được mẹ ruột, đều nhao nhao mừng cho nàng.
Đều ngọt ngào gọi Tô Nhân là bà ngoại.
Tô Nhân biết mình hiểu lầm rồi đã cảm thấy rất áy náy, nghe Tô Ý nói về thân thế của hai đứa bé lại càng thấy đau lòng.
Giờ lại thấy hai đứa bé đều ngoan như vậy, nhịn không được hiếm có mà kéo tay hai đứa, vui vẻ đáp lại mấy tiếng.
Triệu Lam vừa rồi chỉ nghe Chu Cận Xuyên nói đại khái, đối với việc Tô Ý đột nhiên tìm được mẹ ruột này vẫn còn có chút bán tín bán nghi.
Bây giờ tận mắt thấy hai người đứng chung một chỗ, lập tức liền hiểu ra, đáy lòng cũng không khỏi thổn thức, "Không ngờ tiểu Ý đứa nhỏ này mệnh khổ như vậy, cũng may hiện tại coi như khổ tận cam lai."
Nói rồi, liền lại bận bịu nhắc tới việc hôn nhân, "Trước đó Cận Xuyên bị thương may mà có tiểu Ý chiếu cố, mới có thể nhanh khỏi như vậy, hai ngày trước ta còn đang cùng với người nhà thương nghị chờ Cận Xuyên thân thể khôi phục tốt liền thu xếp hôn sự cho bọn chúng."
"Trong nhà trên lầu vừa vặn trống không, ta đã sắp xếp người sửa chữa lại, thừa dịp trời nóng đem tường quét vôi lại, đến lúc đó đồ dùng trong nhà, đồ điện gia dụng gì đều dựa theo đương thời lưu hành mà đặt mua."
"Lúc đầu ta còn sợ một mình không ai thương lượng, bây giờ thì tốt, Nhân tỷ, chị tranh thủ thời gian đưa lão Lâm nhà chị tới nhà ngồi chơi, chúng ta làm trưởng bối cùng nhau thương lượng một chút, đem chuyện hôn sự của hai đứa nhỏ sớm định đoạt xuống đi?"
Triệu Lam tính tình vốn có chút hấp tấp.
Mấy ngày gần đây, con trai không cho bà tới quấy rầy, cho nên cũng không có cơ hội tìm người thương lượng những việc vặt kết hôn này.
Nhưng là không nói, lại sợ đến lúc đó con đột nhiên muốn kết hôn, cái gì cũng không kịp.
Hôm nay biết được Tô Ý nhận lại phụ mẫu, liền không ngừng đem quyết định trong lòng trút ra...
Mãi đến khi nghe bà nói gì mà mẹ kế, mới lập tức hiểu ra.
Lập tức nhịn không được phì cười.
Tô Nhân thấy nàng không coi là chuyện gì to tát, còn cười ngây ngô, càng thêm sốt ruột, "Con bé này, con còn nhỏ tuổi quá nên không biết mẹ kế không dễ sống chung đâu, lại nói hắn vụng trộm ở bên ngoài sinh hai đứa con, chuyện lớn như vậy chúng ta cũng không biết, có thể thấy hắn không phải người thành thật!"
Tô Ý thấy bà cuống, vội vàng thu lại ý cười giải thích, "Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, Chu Cận Xuyên chưa từng kết hôn, hai đứa bé kia không phải con hắn, đó là hai đứa bé mà chiến hữu hắn để lại."
"Mẹ không có hiểu lầm, vừa rồi Triệu Lam chính miệng thừa nhận ——" Tô Nhân nói đến đây, đột nhiên kịp phản ứng, "Cái gì? Con nói hai đứa bé kia không phải con hắn?"
Tô Ý khẽ gật đầu, "Thiên chân vạn xác."
Để dẹp bỏ nỗi lo của mẹ, Tô Ý liền đem chuyện trước đó vừa tới đại viện làm sao quen biết hai đứa bé, cùng với mẹ của hai đứa bé kia đối xử với chúng như thế nào đều kể ra.
Tô Nhân nghe xong ngẫm nghĩ một lát, lúc này mới thở dài một tiếng, "Thì ra là vậy, hai đứa bé này cũng là số khổ, nói như vậy, Cận Xuyên đứa nhỏ kia cũng là người tốt hiếm có."
Tô Ý mím môi cười trêu ghẹo, "Xác định hắn là người tốt? Vừa rồi không biết là ai nói hắn hoa ngôn xảo ngữ, lừa đảo không thành thật đâu."
Tô Nhân bị nói có chút ngượng ngùng, liếc mắt một cái, "Con bé này, chẳng phải mẹ mới vừa nhất thời sốt ruột sao? Muốn trách thì trách cái cô Triệu Lam kia không nói rõ ràng, nói gì mà cháu trai cháu gái của cô ta, cô ta chỉ có Chu Cận Xuyên là con trai, mẹ có thể không hiểu lầm sao."
Tô Ý nghe lại nhịn không được bật cười, "Mẹ, đã mẹ biết rồi, vậy chúng ta qua đó trước đi? Chắc bọn họ còn đang mơ hồ đây."
Sát vách.
Triệu Lam hoàn toàn chính xác cũng là không hiểu ra sao.
Ban đầu, không rõ vì sao Tô Nhân đột nhiên xuất hiện ở đây, còn đập cửa nhà bọn họ.
Mấu chốt sau khi gõ cửa, không nói hai lời liền mang Tô Ý đi.
"Cận Xuyên, vừa rồi Tô a di gọi tiểu Ý là gì? Mẹ không nghe lầm chứ?"
Chu Cận Xuyên liệt môi cười cười, "Không nghe lầm, tiểu Ý thiên chân vạn xác là con gái Tô a di?"
Lần này đến lượt Triệu Lam chấn kinh, "Sao có thể? Tô a di trước đó không phải có một con gái sao? Gọi là gì ấy nhỉ?"
Chu Cận Xuyên trong lòng còn lo lắng Tô Ý vì sao đột nhiên bị mang đi, liền chỉ đại khái nói ra chuyện Tô Ý bị cố ý đánh tráo.
"Mẹ, việc này quay đầu con sẽ nói tỉ mỉ với mẹ, mẹ nói cho con biết trước vừa rồi ở cổng xảy ra chuyện gì? Tô a di sao lại như đột nhiên biến thành người khác vậy?"
Triệu Lam thấy con trai khuỷu tay hướng ra ngoài, nhịn không được lườm hắn một cái, "Mẹ nói cho con biết, mẹ chẳng hề làm gì cả, việc này con đừng mơ đổ lên đầu mẹ."
Chu Cận Xuyên cũng gấp, "Con không có ý đó, Tô a di vừa rồi buổi sáng còn cho chúng ta hai đến đưa điểm tâm, tốt với con như thế, sao đột nhiên liền đối với con lạnh lùng vậy."
Thấy hai người nói không đâu vào đâu, Diệp Tiểu Vũ ở bên liền nhỏ giọng nhắc nhở, "Chú Chu, bà ngoại có thể là hiểu lầm, bà ấy cho rằng hai chúng con là con ruột của chú."
Chu Cận Xuyên sắc mặt có chút thay đổi, "Mẹ, mẹ cố ý nói?"
Triệu Lam ủy khuất hừ một tiếng, "Mẹ làm sao biết bà ấy là mẹ vợ tương lai của con! Bà ấy hỏi mẹ hai đứa bé này là ai, mẹ liền nói —— ai nha, thôi, con mau đi giải thích đi có phải tốt hơn không?"
Chu Cận Xuyên vừa muốn nhấc chân, đã nhìn thấy Tô Ý dẫn mẹ vợ tới, liền vội vàng tiến lên giải thích, "Mẹ —— "
Chu Cận Xuyên quá kích động, trực tiếp gọi mẹ.
Chờ phản ứng lại, những người khác đã cười đến ngả nghiêng.
Tô Nhân cũng cười đến híp cả mắt, "Vừa rồi là ta hiểu lầm, không sao!"
Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn mấy ngày không gặp Tô Ý, đều cao hứng chạy tới chỗ nàng.
Vừa rồi từ chỗ Chu Cận Xuyên biết được nàng đã tìm được mẹ ruột, đều nhao nhao mừng cho nàng.
Đều ngọt ngào gọi Tô Nhân là bà ngoại.
Tô Nhân biết mình hiểu lầm rồi đã cảm thấy rất áy náy, nghe Tô Ý nói về thân thế của hai đứa bé lại càng thấy đau lòng.
Giờ lại thấy hai đứa bé đều ngoan như vậy, nhịn không được hiếm có mà kéo tay hai đứa, vui vẻ đáp lại mấy tiếng.
Triệu Lam vừa rồi chỉ nghe Chu Cận Xuyên nói đại khái, đối với việc Tô Ý đột nhiên tìm được mẹ ruột này vẫn còn có chút bán tín bán nghi.
Bây giờ tận mắt thấy hai người đứng chung một chỗ, lập tức liền hiểu ra, đáy lòng cũng không khỏi thổn thức, "Không ngờ tiểu Ý đứa nhỏ này mệnh khổ như vậy, cũng may hiện tại coi như khổ tận cam lai."
Nói rồi, liền lại bận bịu nhắc tới việc hôn nhân, "Trước đó Cận Xuyên bị thương may mà có tiểu Ý chiếu cố, mới có thể nhanh khỏi như vậy, hai ngày trước ta còn đang cùng với người nhà thương nghị chờ Cận Xuyên thân thể khôi phục tốt liền thu xếp hôn sự cho bọn chúng."
"Trong nhà trên lầu vừa vặn trống không, ta đã sắp xếp người sửa chữa lại, thừa dịp trời nóng đem tường quét vôi lại, đến lúc đó đồ dùng trong nhà, đồ điện gia dụng gì đều dựa theo đương thời lưu hành mà đặt mua."
"Lúc đầu ta còn sợ một mình không ai thương lượng, bây giờ thì tốt, Nhân tỷ, chị tranh thủ thời gian đưa lão Lâm nhà chị tới nhà ngồi chơi, chúng ta làm trưởng bối cùng nhau thương lượng một chút, đem chuyện hôn sự của hai đứa nhỏ sớm định đoạt xuống đi?"
Triệu Lam tính tình vốn có chút hấp tấp.
Mấy ngày gần đây, con trai không cho bà tới quấy rầy, cho nên cũng không có cơ hội tìm người thương lượng những việc vặt kết hôn này.
Nhưng là không nói, lại sợ đến lúc đó con đột nhiên muốn kết hôn, cái gì cũng không kịp.
Hôm nay biết được Tô Ý nhận lại phụ mẫu, liền không ngừng đem quyết định trong lòng trút ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận