Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp

Chương 921: Dâm cùng âm dương, Trang Chu Mộng Điệp (1)

Chương 921: Dâm cùng âm dương, Trang Chu Mộng Điệp (1)
Vừa nghe lời này, Nam Cung Mỹ Kiêu lập tức biến sắc, hung hăng trừng nàng một chút, nói:
- Không biết ngươi đang nói cái gì.
Lập tức, đầu nhìn qua nơi khác, mặt lạnh lại, không có lại để ý đến nàng, cũng không có lên tiếng nữa.
Nam Cung Tuyết Y cười cười, thấy tốt thì lấy, thu liễm khí thế, trên mặt lộ ra ý cười dịu dàng, đi đến trước mặt Lạc Thanh Chu nói khẽ:
- Lạc công tử, ngươi có thể làm cho ta một bài thơ không? Hoặc là dạy ta hát một bài ca cũng được.
Lạc Thanh Chu đang tự hỏi chuyện, nghe vậy từ chối nói:
- Quận chúa, thật có lỗi. Ta tạm thời không có thời gian, cũng không có linh cảm.
- Tiểu thư, đây là ý gì?
Lúc này, dưới góc tường bên cạnh đột nhiên truyền đến giọng nói thanh thúy của Bách Linh.
Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn lại, Tần đại tiểu thư một bộ váy áo tuyết trắng đang đứng ở trước vách tường bên cạnh, an tĩnh nhìn một bức tranh vẽ trên vách tường.
Trong hình vẽ, một gốc Thanh Tùng đứng vững trong mây trắng, dưới Thanh Tùng, một đạo nhân khoanh chân ngồi bên trên nham thạch, đang nhắm mắt tu hành.
Cả bức hoạ mây khói mờ mịt, mông lung.
Dưới góc phải viết mấy hàng chữ nhỏ.
Lạc Thanh Chu đi tới, đứng ở sau lưng Tần đại tiểu thư, nhìn về phía mấy hàng chữ nhỏ.
【 Pháp pháp pháp nguyên không cách nào, không không không cũng không phải không. Tĩnh huyên ngữ mặc lúc đầu cùng. Trong mộng chưa từng nói mộng. Hữu dụng dùng bên trong vô dụng, vô công công bên trong thi công. Còn nếu như quen tự nhiên. Mạc Vấn như thế nào tu loại. 】
Bách Linh quay đầu nhìn về phía hắn nói:
- Cô gia, có ý tứ gì?
Lạc Thanh Chu hơi chút trầm ngâm, nói:
- Pháp vốn không pháp, không cũng không phải không, vạn vật tự nhiên, không cần cưỡng cầu.
Bách Linh một mặt mê mang:
- Không hiểu.
Lạc Thanh Chu đang muốn rời đi, Tần đại tiểu thư đột nhiên mở miệng nói:
- Trong mộng chưa từng nói mộng, là có ý gì?
Lạc Thanh Chu nghe vậy giật mình, nhìn dung nhan tuyệt mỹ không tì vết của nàng một chút, giải thích nói:
- Trong mộng nói mộng, như Trang Chu Mộng Điệp.
Tần đại tiểu thư quay đầu, con ngươi xinh đẹp thanh lãnh nhìn hắn hỏi:
- Cái gì gọi là Trang Chu Mộng Điệp? (*)
(* Là tên người ta đặt cho một đoạn văn trong sách Trang tử của Trung Quốc. Đoạn văn này rất nổi tiếng, nó đã trở thành một điển tích thường dùng trong văn chương xưa ở Trung Quốc và Việt Nam.
Có lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn, mà không biết mình là Chu nữa, rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu. Không biết phải mình là Chu nằm mộng thấy hóa bướm hay là bướm mộng thấy hóa Chu. Trang Chu với bướm tất có chỗ khác nhau. Cái đó gọi là "vật hoá".)
Lạc Thanh Chu do dự một chút, nói:
- Đại tiểu thư nếu như muốn nghe, chờ đêm nay trở về ta nói thêm cho ngươi.
Bách Linh một bên vội vàng thấp giọng nói:
- Cô gia, tiểu thư nhà ta rất thích nghe cố sự dạng này, cô gia nơi đó có phải có rất nhiều hay không? Có thể mỗi đêm đều đi giảng cho tiểu thư nhà ta không?
- Ta cũng muốn nghe.
Ai ngờ đúng vào lúc này, Nam Cung Tuyết Y đột nhiên từ bên cạnh xông ra, ánh mắt sáng rực, mặt mũi tràn đầy hưng phấn.
Bách Linh giật nảy mình, quay đầu nhìn nàng một cái, cố ý nói:
- Tuyết Y quận chúa, cô gia nhà ta mỗi lần kể chuyện xưa cho tiểu thư nhà ta đều ở trên giường, ngươi cũng muốn đi?
Nam Cung Tuyết Y chớp chớp con ngươi, mặt mũi tràn đầy chờ mong:
- Có thể chứ?
Bách Linh: - ...
Nam Cung Tuyết Y vội vàng lại nói:
- Ta có thể dời một cái ghế nhỏ ngồi ở bên giường. Ta không lên tiếng, không quấy rầy các ngươi, các ngươi coi như ta không tồn tại.
Bách Linh: - ...
- Tới đây!
Nam Cung Mỹ Kiêu cảm thấy thực sự mất mặt, kéo lại cổ tay nàng, cưỡng ép kéo nàng đi.
Nam Cung Tuyết Y giãy giụa nói:
- Mỹ Kiêu, ngươi làm gì? Ta chỉ muốn nghe cố sự mà thôi, cái này cũng có lỗi sao? Cho dù có sai, cũng không tới phiên ngươi để ý tới ta, ta là tỷ tỷ...
- Lần sau đừng nghĩ ta lại mang ngươi ra ngoài.
Nam Cung Mỹ Kiêu lạnh lùng thốt.
Nam Cung Tuyết Y trì trệ, lập tức cầu khẩn.
Tần nhị tiểu thư che miệng cười trộm.
Thần sắc trên mặt Tống Như Nguyệt lại càng thêm ngưng trọng.
Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Lập tức, Thanh U đạo nhân cầm trong tay phất trần, đi đến, nói:
- Lạc công tử, quan chủ đã đi ra động phủ, mời ngươi cùng các vị đến hậu sơn một lần. Hắn muốn trước đi Linh Nguyên động xem xét tình huống Chu Yếm một chút.
Đạo quan phía sau núi.
Cổ thụ cao ngất, quái thạch lởm chởm.
Thanh U đạo nhân mang theo đám người Tần gia thuận một con đường nhỏ uốn lượn, đi tới trước một vách núi.
Lập tức, lại thuận vách núi, tiếp tục đi lên phía trước.
Trên vách đá vách núi có mở rất nhiều hang động, lúc này đều cửa đá đóng chặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận