Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp

Chương 650: Tự mình đi cầu công tử

Chương 650: Tự mình đi cầu công tử
Toàn thân chảy đầy mồ hôi, hắn về đến phòng ngâm trong bồn tắm, lại nhỏ một giọt dược thủy luyện tạng vào trong thùng tắm.
Trên người cũng chỉ có một bình dược thủy luyện tạng.
Sau khi dùng xong, còn muốn tiếp tục mua.
Bất quá hắn nơi này đã không còn kim tệ, đến lúc đó còn cần tiếp tục ra khỏi thành đi săn yêu thú.
Về phần thời gian mấy ngày nay, hắn quyết định xuống dưới đáy hồ hảo hảo tu luyện và mở đường.
Ngâm tắm xong.
Hắn ở trong phòng tự mình mài mực, lại viết hai chương « Ba nước cố sự ».
Vừa viết xong, cửa phòng bị đẩy ra.
Thu nhi đem đầu mò vào, nhẹ giọng hỏi:
- Cô gia, đêm nay muốn thị tẩm không?
Lạc Thanh Chu thu hồi giấy tuyên, xoay người nhìn nàng nói:
- Không cần.
Thu nhi ‘A’ một tiếng, đỏ mặt tăng thêm một câu, thấp giọng nói:
- Cô gia, đêm nay... Tối nay là nô tỳ....
Lạc Thanh Chu cố ý nghiêm mặt nói:
- Chậm, Thu nhi, về sau ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ.
Thu nhi lập tức mân mê miệng nhỏ nhận lỗi:
- Cô gia, nô tỳ sai, về sau nô tỳ cũng không dám nữa...
Lạc Thanh Chu không khỏi cười nói:
- Được rồi, không đùa ngươi. Ta hai ngày nay có việc, phải nghỉ ngơi thật tốt, không cần.
- A, vậy cô gia nghỉ ngơi thật tốt.
Thu nhi vội vàng khép cửa phòng lại.
Tiểu Điệp đang đứng sau lưng nàng nghe lén.
Cửa phòng đóng lại, hai nha đầu nhìn nhau, về tới gian phòng.
Tiểu Điệp vội vàng an ủi:
- Thu nhi tỷ tỷ, không có chuyện gì, lần sau công tử để cho ta thị tẩm, ta sẽ vụng trộm đổi cho ngươi.
Thu nhi cười đi qua cầm lên cái yếm trên giường, ngồi xuống tiếp tục thêu, cười nói:
- Đừng có lại như vậy, nếu không cô gia thật sẽ tức giận. Không sao đâu, ta không vội, tiểu thư nhà ta đều còn đang ở kinh đô đây.
Tiểu Điệp sửng sốt một chút, nhỏ giọng nói:
- Thu nhi tỷ tỷ, nhị tiểu thư nàng... Nàng thật sẽ làm cái kia với công tử nhà ta sao?
Thu nhi trầm ngâm một chút, ngẩng đầu cười nói:
- Sẽ, ai cũng đừng ngăn cản.
Tiểu Điệp thấp thỏm nói:
- Kia... Vậy Đại tiểu thư?
Nụ cười trên mặt Thu nhi hơi thu liễm, một lát sau, mới nói khẽ:
- Tính tình đại tiểu thư... Hoàn toàn không quá thích hợp. Lúc trước chuyện này, vẫn là đại tiểu thư tự mình đề nghị, đến lúc đó cô gia thi Hương cao trung, hết thảy đều sẽ nước chảy thành sông, không vội.
- Nha.
Tiểu Điệp âm thầm thở dài một hơi.
Nàng mặc dù chưa hề tiếp xúc qua cùng đại tiểu thư, thế nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng rất không nỡ.
Có lẽ bởi vì đại tiểu thư mới là thê tử chân chính đầu tiên của công tử.
Lại có lẽ bởi vì lúc trước đại tiểu thư đồng ý, nàng và công tử mới có thể rời khỏi Thành Quốc phủ, mới có thể tới đây trải qua ngày tháng tốt lành.
Nghiêm chỉnh mà nói, đại tiểu thư là ân nhân của nàng và công tử.
Nếu không nàng và công tử hiện tại cũng còn đang ở trong Thành Quốc phủ chịu khổ.
Tiểu nha đầu suy nghĩ miên man, nghĩ đến về sau công tử sẽ tách ra khỏi đại tiểu thư, có lẽ quan hệ sẽ trở nên rất kém, trong lòng lập tức khó chịu một hồi.
Lạc Thanh Chu trở lại trên giường, hồn phách xuất khiếu, bắt đầu ở trong phòng luyện Bôn Lôi Quyền.
Hai đêm này hắn xin nghỉ, không cần lại đi Uyên Ương lâu.
Hắn quyết định nghỉ ngơi thật tốt mấy đêm, nghỉ ngơi dưỡng sức, sau đó tăng lớn cường độ, tăng tốc độ mở đường dưới đáy hồ.
Nếu như lòng đất thật có bảo tàng trong truyền thuyết, hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Tốc độ tu luyện của hắn hôm nay hoàn toàn chính xác đã rất nhanh, nhưng so sánh cùng những thiên tài kia vừa xuất sinh đã có tài nguyên phong phú tu luyện, vẫn có khoảng cách như cũ.
Mà hắn hiện tại không chỉ thiếu tiền, còn thiếu công pháp tu luyện và đại năng võ giả chỉ đạo.
Thứ mà hắn cần vẫn là rất nhiều.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Thần hồn tung bay ở giữa không trung gian phòng, bắt đầu trầm trọng đánh Bôn Lôi Quyền.
Bên trong gian phòng lập tức dâng lên từng hồi âm phong.
Thần hồn có thể rõ ràng nghe được âm thanh đánh quyền, nhưng nhục thân phổ thông cũng không thể nghe thấy.
Hắn không có cố kỵ, càng đánh càng nhanh.
Luyện một canh giờ.
Lúc rạng sáng, hắn thu công, thần hồn quay về cơ thể.
Nằm ở trên giường, nghĩ một hồi về kế hoạch mấy ngày nay tu luyện, hắn nhắm mắt lại, ổn định tâm thần, rất nhanh ngủ thiếp đi.
Bóng đêm ngoài cửa sổ, càng thêm nồng đậm.
Một vòng trăng bạc thăng lên giữa trời, ánh trăng đầy viện, trắng noãn như sương.
Căn phòng cách vách.
Tiểu Điệp và Thu nhi lại nói một hồi, thu dọn xong vật liệu, cởi sạch quần áo, nằm ở trên giường.
Hai tiểu nha đầu nằm cùng một chỗ.
- Tiểu Điệp, tối hôm qua ta nghe được tiếng kêu của ngươi, hì hì.
- A... Người ta mới không có gọi, đây không phải là người ta kêu.
- Cảm giác như thế nào?
- Hừ, mới không nói cho ngươi biết, nếu ngươi muốn biết, tự mình đi cầu công tử...
Bạn cần đăng nhập để bình luận