Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp

Chương 844: Hạng nhất! Hồn kiếm giết người (2)

Chương 844: Hạng nhất! Hồn kiếm giết người (2)
Quan chủ khảo là lão sư Long Hổ học viện, tên Liễu Thanh Nguyên, hôm nay vẫn như cũ tới rất sớm.
Đợi đến giờ Thìn, đám người chờ dưới đài xem náo nhiệt dần dần bắt đầu có chút náo động.
- Vị công tử Thành Quốc phủ kia làm sao còn không có đến?
- Sẽ không nghĩ rằng hôm qua đã chiến thắng, cũng không cần tới đó chứ?
- Hẳn là sẽ không, đoán chừng có chuyện gì chậm trễ, chờ một chút đi. Quan chủ khảo người ta cũng không có gấp gáp, ngươi gấp cái gì?
Đám người thấp giọng nghị luận.
Mặt trời càng lên càng cao.
Thẳng đến giờ Tỵ, tới gần giữa trưa, Lạc Ngọc vẫn không có tới.
Lúc này, ngay cả quan chủ khảo Liễu Thanh Nguyên cũng ngồi không yên.
Sắc mặt hắn nghiêm túc nói vài câu đối với bên cạnh, sau đó, người kia vội vàng rời đi.
Đại khái thời gian một nén nhang sau.
Người kia lại vội vàng trở về, thấp giọng nói ở bên tai hắn:
- Đại nhân, thuộc hạ vừa đi xem, Thành Quốc phủ đóng chặt cửa chính, thuộc hạ gõ cửa thật lâu cũng không có người mở cửa. Người không biết đi nơi nào.
Liễu Thanh Nguyên cau mày.
Người kia nói:
- Đại nhân, còn phải đợi thêm sao?
Liễu Thanh Nguyên trầm giọng nói:
- Tiếp tục chờ. Dựa theo quy củ, chúng ta đợi đến chạng vạng tối, đến lúc đó nếu như hắn lại không đến, vậy liền hủy bỏ tư cách.
Người chuẩn bị xem náo nhiệt dưới đài chờ một buổi sáng, nhưng không có thấy có người lên lôi đài, lập tức đều nhao nhao mắng to.
Rất nhiều người một bên tán đi, một bên nghị luận.
- Tiểu tử kia không phải đắc ý quên hình, tối hôm qua đi dạo thanh lâu, bị hút khô thân thể, không đứng dậy nổi đó chứ?
- Có lẽ tối hôm qua mời khách ăn cơm, uống nhiều rượu quá, đang ở nhà đi ngủ.
- Loại tình huống này, nếu có võ giả lên đài khiêu chiến, tiểu tử kia còn không có đến, làm sao bây giờ?
- Tiếp tục chờ thôi, đợi đến chạng vạng tối, nếu như tiểu tử kia còn không có đến, có khả năng sẽ hủy bỏ tư cách của hắn. Đến lúc đó, chính là người hạng thứ hai hôm qua quyết chiến lên đài tiếp nhận khiêu chiến...
Buổi trưa, trời nắng chang chang trên đỉnh đầu.
Đám người xung quanh quảng trường đã tán đi hơn phân nửa.
Đám người Tần gia cũng nóng chịu không được.
Tần Văn Chính gặp tất cả mọi người đang lau mồ hôi, mà bụng đều ục ục gọi, chỉ đành phải nói:
- Đi thôi, trước tìm quán rượu ăn cơm, buổi chiều lại đến nhìn.
Tần tứ gia nhịn không được mắng:
- Chỉ sợ tiểu tử tối hôm qua đắc ý quá mức, ngủ quên đi.
Tần nhị gia cau mày nói:
- Không đến mức, cho dù hắn ngủ quên, Lạc Diên Niên cũng sẽ không quên, hẳn là có khác chuyện. Bất quá khẳng định sẽ đến, bọn hắn đã suy nghĩ kỹ mấy năm về danh ngạch này.
Tống Như Nguyệt cầm khăn tay, đưa lên mồ hôi trên cổ, lẩm bẩm trong miệng:
- Tốt nhất ngủ chết luôn.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái.
Bách Linh bên cạnh đột nhiên nói:
- Phu nhân, cô gia vừa rồi nhìn trộm người.
Lạc Thanh Chu: - ...
Tống Như Nguyệt nghe vậy sửng sốt một chút, quay đầu nhìn hắn một cái, liếc mắt nói:
- Làm gì? Cảm thấy lời ta nói không có giáo dục?
Lạc Thanh Chu vội vàng nói:
- Thanh Chu không có nghĩ như vậy.
- Hừ!
Tống Như Nguyệt hừ một tiếng, không có lại để ý tới hắn, thật sự nóng đến khó chịu, toàn thân mồ hôi đầm đìa.
Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn Bách Linh một chút.
Bách Linh lập tức núp ở đằng sau Hạ Thiền, quyệt miệng nói:
- Cô gia, ngươi nếu dám trả thù ta, Thiền Thiền cũng sẽ không tha ngươi.
Lạc Thanh Chu không có để ý tới nàng.
Tần Văn Chính dẫn đám người tùy tiện tìm một quán rượu, ăn một bữa cơm trưa.
Cơm nước xong xuôi, lại lên trên lầu uống trà một hồi, hàn huyên một hồi, lại đi quảng trường.
Trên lôi đài, quan chủ khảo Liễu Thanh Nguyên vẫn như cũ tẫn trách ngồi ở nơi đó.
- Kỳ quái, tên kia làm sao còn không có đến?
Tần Xuyên cũng cảm thấy buồn bực.
Trên quảng trường, vẫn như cũ tụ tập một số người.
Đến xế chiều, Lạc Ngọc vẫn như cũ không có tới.
Lúc này, người trên quảng trường tụ tập không chỉ có không có ít đi, ngược lại càng ngày càng nhiều.
Hôm qua quyết chiến thắng lợi hạng nhất hôm nay vậy mà không có tới, tin tức này rất nhanh truyền ra ngoài, thế là rất nhiều người đều chạy đến xem náo nhiệt.
Sắp đến chạng vạng tối, đám người Tần gia đột nhiên khẩn trương lên.
Bởi vì dựa theo quy củ, nếu như hạng nhất ngày hôm qua không có tới tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến, như vậy thì xem như tự động từ bỏ khảo thí lần này, người hạng thứ hai hôm qua liền thuận lợi trở thành hạng nhất.
Tần Xuyên cũng bắt đầu khẩn trương.
Theo mặt trời chậm rãi ngả về phía tây, ánh mắt của mọi người đều nhìn về đường đi rộng rãi đằng sau.
- Giá!
Đúng vào lúc này, một chiếc xe ngựa đột nhiên lao vụt mà đến từ trên đường phố.
Lập tức, xe ngựa dừng lại tại ngoài sân rộng.
Sau đó, Lạc Diên Niên dẫn một đám người vội vàng chạy tới.
Đám người lúc này mới thở dài một hơi, lại ẩn ẩn có chút thất vọng:
- Rốt cục vẫn tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận