Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp

Chương 649: “Bằng chứng ngoại phạm”

Chương 649: “Bằng chứng ngoại phạm”
Thực khách bốn phía nghe được động tĩnh, cũng đều nhìn lại, âm thầm cười trộm.
- Lão bản, thật có lỗi.
Lạc Thanh Chu lấy ra một thỏi bạc, đặt ở trên mặt bàn, không để cho lão bản quét dọn, cũng không tiếp tục tiếp tục ngồi xuống ăn, lập tức lôi kéo ngay thiếu nữ đang sợ run và hối hận rời đi.
Theo ý nghĩ của những người khác ở bên cạnh, hắn giống như bởi vì mất mặt, mới chạy trối chết.
Đợi sau khi đi ra cửa ngõ, hắn mới thấp giọng nói:
- Thiền Thiền, không trách ngươi, vừa rồi cô gia cố ý. Ngươi biết cái gì gọi là chứng minh không ở tại chỗ không?
Hạ Thiền sửng sốt một chút, nghi hoặc nhìn hắn.
Lạc Thanh Chu nói:
- Ta cố ý đổ nhào cái bàn và mì hoành thánh để lão bản kia và khách nhân bên cạnh đều chú ý tới chúng ta, chính là vì chứng minh, vừa rồi chúng ta ở nơi đó ăn cơm, không có đi nơi khác.
- Thời gian đã không còn sớm, đi thôi, về nhà tắm rửa đi ngủ.
Lạc Thanh Chu cầm bàn tay nhỏ của nàng, cũng không buông ra.
Hạ Thiền nhìn thoáng qua bàn tay hai người giữ lại cùng nhau, cũng không giãy dụa, yên lặng đi theo phía sau hắn.
Lạc Thanh Chu đi trên đường mua mấy xâu mứt quả, cho nàng một chuỗi.
Trở lại Tần phủ.
Lạc Thanh Chu trước tiên đưa nàng về đến Linh Thiền Nguyệt cung.
Đang muốn rời đi, Hạ Thiền đột nhiên mở miệng nói:
- Cho, Bách Linh, một chuỗi.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, cố ý nói:
- Tại sao phải cho nàng ta? Nàng ta nghịch ngợm như vậy, không cho nàng. Nếu nàng ta nghe lời đáng yêu giống như Thiền Thiền, ta mới có thể cho nàng ấy.
Hạ Thiền không nói gì thêm, duỗi ra ngón tay, chỉ chỉ một cây đại thụ bên cạnh.
Sắc mặt Lạc Thanh Chu cứng đờ, quay đầu nhìn lại.
Thiếu nữ một bộ phấn váy xinh đẹp đang núp ở đằng sau cây đại thụ kia, váy màu hồng cùng mái tóc bị gió thổi tung bay, như ẩn như hiện phía sau cây, tay nhỏ lộ ra ngoài, nắm chặt nắm đấm.
- Ha ha, Thiền Thiền, cô gia vừa rồi đùa với ngươi. Cho, đây là cho Bách Linh, lung linh xinh đẹp đáng yêu như vậy, cho nàng hai chuỗi mới đúng. Ngươi giúp cô gia đưa cho nàng, nói cô gia thích nàng nhất.
Lạc Thanh Chu lại lấy ra ngoài hai chuỗi mứt quả, quay người xám xịt chạy trốn.
Hạ Thiền đứng tại chỗ, cầm hai chuỗi mứt quả, nhìn bóng lưng hắn, má phấn có chút phồng lên một chút.
- Thối cô gia! Xấu cô gia! Sắc cô gia! Lại ở phía sau nói xấu người ta! Ghê tởm.
Bách Linh giận đùng đùng đi ra từ phía sau đại thụ, đi vào trước mặt của nàng, một bên tức giận la hét, một bên vươn hai cánh tay.
Hạ Thiền nhìn nàng một cái, đem một chuỗi mứt quả đưa tới trong tay của nàng.
Bách Linh lập tức nói:
- Là hai chuỗi! Thối cô gia rõ ràng nói là hai chuỗi! Người ta đều nghe được ‘Lung linh xinh đẹp đáng yêu như vậy, cho nàng hai chuỗi mới đúng’.
Hạ Thiền chỉ cho nàng một chuỗi, lập tức một tay cầm kiếm, một tay cầm một chuỗi đường hồ lô khác, lạnh như băng tiến vào Linh Thiền Nguyệt cung.
Bách Linh lập tức cả giận:
- Thiền Thiền! Ngươi thật hẹp hòi! Lần trước cô gia cho người ta mứt quả, ngươi còn tìm người ta đòi tiền! Lần này....
Còn chưa có nói xong, Hạ Thiền đột nhiên dừng bước.
Bách Linh lập tức kịp phản ứng, cũng không dám lại lắm miệng, cầm trong tay mứt quả, xoay người chạy, một bên chạy, một bên duỗi ra đầu lưỡi phấn nộn, nhanh chóng liếm một lần hết toàn bộ mứt xuyên ở bên trên, sau đó quay đầu nói:
- Thiền Thiền, phía trên đều dính đầy nước bọt của người ta, ngươi tìm người ta đòi tiền, người ta sẽ trả lại cho ngươi.
Hạ Thiền đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Qua hồi lâu, phương lẩm bẩm:
- Ta, cho hắn, tiền...
Nàng nhìn mứt quả trong tay, đột nhiên đi tới phòng bếp.
Nấu nước, tắm rửa, thay quần áo.
Sau đó, đi tìm Bách Linh.
Bách Linh đã về tới gian phòng, đang núp ở bên trong vừa ăn mứt quả, một bên vừa loay hoay vài cánh hoa trước bàn.
Hạ Thiền đẩy cửa phòng ra.
Bách Linh cuống quít đứng lên, giấu mứt quả ở phía sau, vẻ mặt đau khổ nói:
- Thiền Thiền, người ta nghèo, không có tiền....
Hạ Thiền trầm mặc một chút, bên trên gương mặt xinh đẹp lặng lẽ nhiễm lên hai vết đỏ ửng, thấp giọng nói:
- Thuốc, xong chưa?
Bách Linh sững sờ, nói:
- Thuốc gì?
Hạ Thiền nhìn nàng, không có lại nói tiếp.
Bách Linh đột nhiên kịp phản ứng:
- Thiền Thiền! Ngươi gần đây không phải đang khắc khổ luyện kiếm à? Tại sao lại muốn...
Nàng đột nhiên dừng lại, ngượng ngùng nói:
- Cái kia... Ngươi chờ chút, ta lấy cho ngươi.
Nàng cúi đầu xuống, mở ra ngăn kéo.
Mai Hương Uyển.
Sau khi Lạc Thanh Chu trở về, Tiểu Điệp và Thu nhi đều đang thêu hoa ở trong phòng.
Hai người nghe được động tĩnh, vội vàng ra hỏi hắn ăn cơm chưa?
Lạc Thanh Chu nói:
- Còn chưa có ăn.
Hai người lập tức đi giúp hắn hâm nóng cơm canh và nấu nước.
Sau khi Lạc Thanh Chu cơm nước xong, trực tiếp đi hậu viện, luyện quyền pháp « Mai Hoa Phân Phi » một canh giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận