Ngộ Tính Nghịch Thiên, Ta Ở Hogwarts Xây Phù Không Thành

Chương 329: Mới giải quyết xong một việc lại đương đầu việc khác

Chương 329: Mới giải quyết xong một việc lại đương đầu việc khác
Levine thật vất vả trấn an được Hermione, rốt cuộc có thể tập trung tinh lực trở lại việc nghiên cứu của mình.
Trong khoảng thời gian này, Levine đang chuyên chú vào việc cải tạo ma pháp thực vật, không thỏa mãn với "vỡ lòng thuật" truyền thống chế tạo thụ nhân, cùng với phương pháp chế tác thực vật của Lai Tây.
Chủ yếu là Levine cảm thấy dáng dấp bọn họ quá xấu, nếu hoa viên của mình do đám người không đứng đắn này xử lý, thì khác gì Từ Phụ.
Levine có kế hoạch thông qua hướng dẫn cải tạo, làm cho những thực vật thần kỳ sau khi vỡ lòng có thể giống như yêu quái hóa hình trong truyền thuyết, đột biến thành hình dáng sở hữu vẻ ngoài gần giống con người—chủ yếu là hình dáng các tiểu tỷ tỷ.
So với thụ nhân vẻ mặt đầy nếp nhăn, Lai Tây có hình thù kỳ quái, Levine vẫn ưa thích Thụ Yêu tiểu tỷ tỷ hơn.
Ngược lại không phải hắn mê gái, chủ yếu là nếu có thể chế tạo ra đại lượng nhân vật như vậy, Levine hoàn toàn có khả năng đem bọn họ phát triển thành một chủng tộc ma pháp trí khôn, xem như sự bổ sung lực lượng cho thế lực của bản thân. Hơn nữa vẻ ngoài thiên hướng hình người rất có lợi cho việc chung sống cùng với Vu Sư.
Có đôi khi, việc có phát triển ngoại hình hay không, sẽ quyết định trực tiếp đến việc ngươi được người khác coi là người hay là trở thành dã thú.
Tuyệt đối không phải vì thỏa mãn sở thích cá nhân của mình.
Nhưng mà, loại thao tác trái với sinh vật học này thực sự vô cùng phức tạp, cần các loại tài liệu trân quý, Levine thậm chí đã gửi thư cho Jaina, Cirilla, hy vọng các nàng có thể mang đến cho mình một vài tử tù từ Azkaban.
Muốn chế tạo ra loại chủng tộc hình người này, Levine tự nhiên nghĩ tới phương thức chế tạo vật thể cấu trúc 0 1.
Coi đây như phương thức để chế tạo thực vật hình thái trí năng, xác thực cũng là một mạch suy nghĩ.
Tuy nhiên, chế tạo cấu trúc có trí năng, có thể thi pháp, cần có linh hồn của Vu Sư.
Hiện tại lại không có một World Cup hỗn loạn nào, để hắn có thể thu thập đủ linh hồn.
Vừa vặn bây giờ quyền lực của Jaina đã được mở rộng, có thể nhúng tay vào Azkaban.
Những linh hồn đáng c·hết kia, cùng với đám Nh·iếp Hồn Quái tiện nghi kia, không bằng cứ tiện nghi cho ta.
Ôm lấy loại ý nghĩ này, Levine đã tìm kiếm sự giúp đỡ từ bọn họ.
Jaina hồi âm đương nhiên là đồng ý, vị tỷ tỷ này cơ hồ chưa từng cự tuyệt qua bất cứ yêu cầu nào của Levine.
Bất quá muốn tìm được mục tiêu thích hợp cần có thời gian.
Trước đó, Levine chỉ có thể làm những phương án nghiên cứu theo hướng khác.
Ngoài các loại tài liệu ra, việc nghiên cứu phương diện này tiêu hao của Levine rất nhiều tinh lực, đưa tới việc hắn lại không thể không thức cả đêm để làm việc, tinh lực đều dồn vào nghiên cứu, không hề quan tâm đến cuộc sống hằng ngày của bản thân.
Có đôi khi thậm chí còn quên cả ăn tối.
Cũng may ở bên cạnh Levine, luôn có người thay hắn quan tâm đến những điều này.
Mỗi khi phát hiện Levine không xuất hiện ở lễ đường vào giờ cơm, Cho-Chang sẽ trở lại tháp sau khi ăn xong, tự tay làm cho Levine một phần cơm mang phong vị quê nhà.
Cô gái này vẫn luôn quan tâm Levine ở những chi tiết nhỏ nhặt.
Nhưng mà vào ngày hôm đó, Levine làm việc đến sáng sớm thì chợt phát hiện, bữa cơm vốn nên được mang đến từ sớm vẫn chưa thấy đâu.
Chẳng lẽ là Cho-Chang đã quên?
Đói đến phát cáu, Levine đành nhảy vào tủ lạnh lấy một ít canh thừa đồ nguội, miễn cưỡng lấp đầy bụng, sau đó qua loa lên giường đi ngủ.
Ai có thể ngờ, ngày thứ hai chuyện tương tự lại xảy ra.
Lúc này Levine mới ý thức được dường như Cho-Chang đã gặp phải chuyện gì đó.
Vì vậy, vào sáng sớm ngày thứ ba, sau khi ăn điểm tâm xong, Levine bỏ chạy đi tìm Cho-Chang.
Dựa vào cảm ứng đối với Tri Thức ấn ký của đối phương, Levine dễ dàng tìm được Cho-Chang ở trong hành lang.
Levine vội vàng bước nhanh tiến lên.
Cho-Chang nhìn qua có vẻ không yên lòng, chỉ lo cúi đầu đi thẳng về phía trước, dường như không hề nhìn thấy hắn.
"Cho-Chang!" Levine ở phía sau gọi.
Cô gái bình thường luôn cười đáp lại hắn, nhưng lần này lại không có phản ứng gì.
Hắn không còn cách nào khác, đành phải ngăn ở trước mặt Hoa Kiều Nữ Vu.
"A? Levine, ngươi tìm ta có chuyện gì không?"
Cho-Chang lúc này mới ngẩng đầu lên, giống như vừa mới phát hiện ra hắn.
Levine chú ý tới hốc mắt của nàng có chút hồng.
Quả nhiên, suy đoán của hắn là chính xác.
Thông qua tâm linh dị năng, Levine có thể cảm nhận được tâm trạng lúc này của đối phương rất bi thương và uất ức, vì vậy hắn nói: "Đã xảy ra chuyện gì sao, Cho-Chang, có chuyện gì có thể nói với ta."
Nhưng mà, nghe những lời ân cần của hắn, sắc mặt cô gái lại càng trở nên khó coi hơn.
Đôi mắt đen láy xinh đẹp kia lần đầu tiên trừng mắt nhìn nam hài, một lát sau mới hừ nhẹ một tiếng rồi nói: "Đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ chính ngươi không biết sao?"
Levine không hiểu ra sao, hai ngày nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao lại có quan hệ với chính hắn?
Không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận, Cho-Chang liền mạnh mẽ đi về phía trước, va mạnh vào vai hắn, sau đó lướt qua hắn đi thẳng.
Levine muốn đuổi theo, nhưng suy nghĩ kỹ một chút rồi dừng bước.
Mấy ngày liên tiếp, chỉ cần không có lớp là hắn lại vùi mình ở trong xưởng, đối với tình hình gần đây của Hogwarts hoàn toàn không hay biết, cứ tùy tiện đuổi theo chỉ làm cho mọi việc thêm rắc rối mà thôi.
Việc cấp bách vẫn là làm rõ ràng tình trạng rồi tính tiếp.
Muốn hiểu rõ Cho-Chang đã xảy ra chuyện gì, đối tượng tốt nhất chỉ có hai người.
Marietta và Luna.
Người trước là khuê mật tốt của Cho-Chang từ năm nhất tới nay, trước khi quen Levine, hai người cơ hồ như hình với bóng.
Người sau lại là nữ hài có quan hệ tốt nhất với Cho-Chang trong câu lạc bộ thiên tài, dù sao hai người cũng học cùng một học viện, tính cách Luna mơ mơ màng màng lại cổ linh tinh quái, hết lần này tới lần khác đối với rất nhiều chuyện không thèm để ý chút nào, rất hợp với Cho-Chang.
Chí ít khi ở chung với Luna, Cho-Chang không có cảm thấy áp lực lớn như khi ở cùng Hermione, Cirilla.
Đối với Levine mà nói, lựa chọn đầu tiên đương nhiên là Luna.
Vì vậy hắn lại vội vã chạy đi, tìm được Luna ở trong đình viện hoa của lâu đài.
Lúc này Luna đang ngồi dưới một gốc cây, đùa nghịch một vật nhỏ.
Tiểu gia hỏa này chỉ lớn bằng bàn tay, miễn cưỡng có hình người, chân giống như dây leo, đầu lại được khắc hình mắt kính cùng miệng của phi thuyền.
Đây chính là sản phẩm sơ khai trong quá trình Levine chế tạo Lai Tây, phi thuyền lý Lai Tây.
Nghe được tiếng bước chân, Luna ngẩng đầu thấy được Levine đang chạy tới.
"Nam bằng hữu cư nhiên lại đến tìm ta vào giờ này…Thật là hiếm thấy…" Luna dùng thanh âm nhẹ bỗng nói.
Tuy biết rõ lời nói của nàng không mang theo bất kỳ sắc thái tình cảm nào, Levine vẫn cảm thấy vô cùng tự trách.
"Rất xin lỗi, Luna, hai ngày nay nghiên cứu quá bận rộn, ngươi biết đấy, ta…" Levine tràn đầy áy náy mở miệng giải thích.
"Ra là vậy…Ta hiểu rồi."
Không đợi Levine nói xong, Luna liền nhận lời giải thích của hắn.
Nữ hài dùng cặp mắt màu bạc trong suốt như ánh trăng, chuyên chú nhìn Levine, quan sát một lúc lâu.
Đang định mở miệng hỏi liên quan tới chuyện của Cho-Chang, Luna lại đột nhiên lên tiếng cắt đứt hắn: "Quấy rầy manh…"
"Cái gì?" Levine nhất thời không kịp phản ứng, nghi ngờ nhìn phía Luna.
"Rất nhiều quấy rầy manh…" Luna thản nhiên nói, phảng phất như đang đối thoại với chính mình, "Ta nhớ chúng lượn quanh ở bên cạnh ngươi, muốn bay vào trong lỗ tai, làm loạn đầu óc của ngươi."
Levine dở khóc dở cười, nhìn Luna vừa nói chuyện vừa lấy ra Ma Trượng từ phía sau tai, bắt đầu quơ với một tần suất đặc biệt, giống như đang tiến hành nghi thức thần bí nào đó.
"Thử cái này xem…«tạo phong thuật»!" Luna đem Ma Trượng chỉ hướng Levine, ma pháp khí tức trong nháy mắt tràn ngập ra.
Levine chỉ cảm thấy một cơn gió xoáy vờn quanh thân mình, êm ái lau đi bụi bặm trên vạt áo choàng. Hắn phảng phất bị rất nhiều quạt gió vây quanh thổi, cả người gần như muốn bay lên.
"Thế nào? Đã khá hơn chút nào chưa?" Đợi cho nguyền rủa dừng lại, Luna tò mò hỏi.
Levine có chút dở khóc dở cười nói ra: "Không phải, ta cho rằng nguyền rủa này đối với quấy rầy manh không có hiệu quả gì!"
Luna lại nói ma pháp này có thể khu trục quấy rầy manh, rõ ràng ma pháp này là do Levine dạy cho nàng, có thể khu trục hay không chẳng lẽ Levine lại không biết sao?
"Nhưng ta cảm thấy nó vẫn có chút tác dụng…"
Luna nói rất là nghiêm túc, ma pháp của hắn rõ ràng đã thổi bay đi rất nhiều quấy rầy manh.
Levine không nói nên lời, ý tưởng thiên mã hành không của tiểu Nữ Vu luôn khiến người ta bất ngờ.
Rõ ràng là Tâm Linh Thuật Sĩ, nàng dựa vào tâm linh dị năng để cảm nhận được sự phiền muộn trong lòng Levine, lại cứ nói là do nhìn thấy quấy rầy manh.
Bất quá, Levine đã hiểu được thiện ý của nữ hài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận