Ngộ Tính Nghịch Thiên, Ta Ở Hogwarts Xây Phù Không Thành

Chương 108: Hogwarts làn gió mới triều

Chương 108: Làn gió mới ở Hogwarts
Sự thay đổi trào lưu ở Hogwarts nhanh như gió thoảng, Chỉ trong vài ngày, cuốn tạp chí học thuật ít người biết đến "Thần Kỳ Động Vật Niêm Giám Tạp Chí" đã trở thành cơn sốt trong giới Tiểu Vu Sư ở Hogwarts.
Bước đi trong sân trường, hầu như chỉ vài bước lại thấy một Tiểu Vu Sư cầm trên tay một cuốn.
Mọi người tranh nhau đọc các bài luận trong đó, đặc biệt là bài của Levine hôm nọ "Liên Quan Tới Chimaera Thú Giải Phẫu Học Phân Tích Cùng Với Bên Ngoài Hắc Ám Ma Lực Hình Thành Cơ Chế", bất kể là có hiểu hay không.
Rồi sau đó khi giao lưu cùng bạn bè, lại lôi ra vài câu thuật ngữ khó hiểu trong bài luận, ví dụ như "màng tim cách động mạch", "trái tim các loại dung Ma Lực co rút kỳ", làm như thể không như vậy thì không đủ để chứng minh mình đã hiểu.
Giờ cơm trưa, tại bàn dài nhà Gryffindor, Harry đang cùng Ron và Hermione ăn cơm, hắn liền thấy Hermione mở cuốn "Thần Kỳ Động Vật Niêm Giám Tạp Chí" đặt ở một cái trống không trên bàn ăn.
Sau khi ăn xong, nàng vẫn cầm cuốn tạp chí đó, thỉnh thoảng lại cầm bút lên viết gì đó lên trên.
"Ta nói Hermione, ngươi có thể đừng cầm mãi cuốn tạp chí đó được không!" Ron không nhịn được nói, "Ta thật không hiểu nổi, loại sách đó có gì đáng xem."
"Đương nhiên là có, hiện tại tất cả mọi người đang xem « Thần Kỳ Động Vật Niêm Giám Tạp Chí », nếu như ngươi xem xong bài luận của Levine, ngươi sẽ phát hiện trước đây mình hiểu biết về ma pháp sinh vật nông cạn thế nào."
Hermione phản bác gay gắt, "Ngay cả tiên sinh Scamander cũng có chút tôn sùng bài luận này, nhất là phương pháp thực nghiệm được sử dụng trong bài luận 913, có rất nhiều phương pháp khiến người tỉnh ngộ, đây là những điều trong sách giáo khoa không hề có."
"Không phải ngươi và Levine thường học cùng nhau sao? Chẳng lẽ hắn giấu giếm điều gì với ngươi?" Harry nghi ngờ hỏi.
"Levine mới không phải loại người như vậy!"
Hermione nhíu mày, nghiêm túc biện giải cho Levine, "Chỉ là có một vài lý luận vô cùng cao thâm, ta hiện giờ còn chưa nắm bắt được... Trên thực tế, có thể đọc hiểu và có thể nhìn thấu lý luận đằng sau là hai việc khác nhau. Trong quá trình hắn viết bài văn này, có rất nhiều thực nghiệm ta đều tự mình tham dự, nhưng điều này không có nghĩa là hắn có thể viết ra bài văn này, mà ta thì không."
"Bài văn này lại có công lao của ngươi?"
Ron nói chua chát, cũng không biết chua đối tượng là bên nào, "Nếu như là ta, ta cũng sẽ cực lực tán thưởng bài luận đó."
Harry thúc cùi chỏ vào Ron.
Ron không thèm để ý: "Sao vậy? Ta chẳng lẽ nói không đúng sao?!"
"Đương nhiên không đúng! Ta chỉ là đơn thuần từ lĩnh vực học thuật mà đề cử bài văn này, không liên quan gì đến việc ta có tham dự hay không!"
Hermione hung tợn theo dõi hắn, Ron cảm thấy mình như bị giáo sư Minerva nhìn chằm chằm.
"Tiên sinh Weasley, nếu như ta là ngươi, ta sẽ nỗ lực để mình cũng có thể viết được một bài luận như vậy, thay vì nói những lời kỳ quái!"
Hermione hừ một tiếng, quay đầu không nói chuyện với Ron nữa, mà tiếp tục hí hoáy viết gì đó trong tạp chí.
Harry có chút đau đầu, sợ hai người lại cãi nhau —— chuyện này thường xuyên xảy ra kể từ đêm khai giảng —— vội vàng đổi chủ đề: "Hermione, ngươi đang viết gì vậy?"
Ron nghe vậy, cũng không nhịn được xích lại gần, sau đó kinh ngạc nói: "Ngươi vì sao lại vẽ một trái tim ở chỗ tên Levine? Ta thấy Parvati Patil cũng làm như vậy trong giờ học của Lockhart."
Bị phát hiện bí mật nhỏ, Hermione mãnh liệt gấp tạp chí lại, mặt đỏ bừng giận dữ: "Chuyện này không liên quan tới ngươi!"
Nói xong, trực tiếp đứng dậy, thu dọn sách vở.
"Gặp lại! Ta phải đi thư viện!"
Nàng trừng mắt nhìn Ron một cái, vội vội vàng vàng rời đi.
Đợi Hermione đi xa, Harry mới nhỏ giọng nói: "Ron, ngươi không nên hỏi vấn đề kia, vậy quá ngu ngốc."
"Ta chỉ là tò mò mà thôi. Vì sao nàng nhạy cảm như vậy, trước đó Parvati cũng như vậy." Ron bĩu môi nói.
"Ngươi trước đó còn chọc Parvati?" Harry có chút cạn lời.
"Chỉ là liếc mắt nhìn mà thôi, ngươi không cảm thấy Hermione, còn có Parvati bọn họ có chuyện gì sao? Hay là nói, con gái đều nhạy cảm như vậy?"
Cho đến lúc này, Ron còn không ý thức được mình đã sai ở đâu, còn khuyên ngược lại Harry, "Không giống chúng ta, ngươi xem, hai chúng ta bình thường rất hòa hợp, xưa nay sẽ không cãi nhau như vậy."
Harry thở dài, Nếu như là trước đây, hắn cũng sẽ không cho là Ron có chuyện gì, Nhưng gần đây, hắn đột nhiên cũng muốn vẽ trái tim lên trên cái tên của cô gái tên Cho-Chang.
Bởi vậy, đối với một số chuyện, hắn cũng bắt đầu cảm thấy đồng cảm.
Thấy Harry không nói gì, Ron liền tự mình nói: "Tính rồi, đã giận thì giận đi, ngược lại bài tập của nàng cũng không cho chúng ta chép."
Harry càng thêm cạn lời, Ngươi có muốn hay không (ai B F) nghe một chút chính ngươi đang nói cái gì.
Ngươi đã quên kỳ thi cuối năm nhất của mình qua được như thế nào sao?
Hắn lắc đầu, kết quả mình cũng từ trong túi lấy ra một cuốn "Thần Kỳ Động Vật Niêm Giám Tạp Chí".
"Không thể nào, Harry, ngay cả ngươi cũng xem cuốn tạp chí này?"
Ron trong nháy mắt có loại cảm giác bị phản bội.
Nhưng Harry lại không hề phát giác nói: "Ta chỉ là đột nhiên phát hiện, mình vẫn luôn rất có hứng thú với thần kỳ sinh vật."
Nguyên nhân đương nhiên không đơn thuần như Harry nói.
Hôm nay lúc ăn sáng, hắn tận mắt nhìn thấy Cho-Chang cầm một cuốn « Thần Kỳ Động Vật Niêm Giám Tạp Chí » tìm Levine xin chữ ký, còn hỏi han hắn đủ điều.
Đó là đãi ngộ mà hắn tha thiết mơ ước.
Xem ra, Cho-Chang cũng rất yêu thích cuốn tạp chí này.
Nếu như hắn có thể xem hiểu, tương lai có cơ hội cùng Cho-Chang nói chuyện, sẽ không đến nỗi không có chủ đề chung.
Bởi vậy hắn mới mượn từ chỗ George và Fred một cuốn, Ai ngờ khi hắn lật tới bài luận rất dài tên của Levine hôm nọ, lại lúng túng phát hiện, mình hoàn toàn xem không hiểu.
Trên thực tế, đây cũng là vấn đề mà đại bộ phận Tiểu Vu Sư, bao gồm cả Cho-Chang, gặp phải.
Bọn họ và Levine có khoảng cách quá xa.
Chỉ có một vài học sinh cấp cao mới có thể nhận ra điểm ưu tú của bài luận này.
Ví dụ như nữ cấp trưởng Penelop của Ravenclaw, Nàng đã không chỉ một lần vỗ đùi, ước ao Shirley đã ra tay quyết đoán.
"Ta ban đầu sao lại không biết xấu hổ giống như ngươi chứ?"
Nàng dựa vào vai Shirley, giả khóc anh anh, "Nếu như ta cũng có thể mặt dày 'trâu già gặm cỏ non' thì tốt rồi."
Sau đó quay đầu liền bị Shirley đánh cho một trận vào mông.
Bởi vì thực sự không thể xem hiểu, nên cơn sốt « Thần Kỳ Động Vật Niêm Giám Tạp Chí » này qua đi rất nhanh.
Harry không còn cần lo lắng làm thế nào để có chủ đề chung với Nữ Thần trong lòng khi không hiểu bài luận, Đồng thời, rất nhanh, hắn liền có cơ hội đối mặt với Nữ Thần.
Mùa giải Quidditch năm nay sắp đến, Từ năm nhất, Ravenclaw được Levine khơi dậy ý chí chiến đấu, quyết tâm bảo vệ cúp học viện và cúp Quidditch dưới sự dẫn dắt của Levine.
Shirley càng để tâm đến chuyện này hơn, nàng thúc giục Roger mau chóng đi xin sử dụng sân huấn luyện Quidditch.
"Phương pháp của ngươi quả nhiên rất tuyệt, Levine!"
Trên đường đến sân bóng, Roger vừa cao hứng vừa thấy thất vọng, "Giống như ngươi nói, chỉ cần tâng bốc vài câu, giáo sư Gilderoy Lockhart sẽ cam tâm tình nguyện tặng chữ ký của hắn, đồng thời căn bản sẽ không quản ngươi dùng ở đâu. Ta không nghĩ ra, mẹ ta sao lại si mê loại người này."
Levine cũng rất hài lòng với kết quả này.
Ở Ravenclaw, Roger là một kẻ nổi tiếng "miệng rộng", Đợi tin tức này lan truyền, nhất định sẽ có không ít Tiểu Vu Sư đi tìm Lockhart lừa gạt chữ ký, Năm nay, khu sách cấm sẽ có rất nhiều người ghé thăm, Đến lúc đó hắn lại dùng chữ ký của Lockhart đi khu sách cấm, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Hắn cứ như vậy vừa suy tính, vừa đi tới sân bóng Quidditch, Kết quả xa xa nhìn thấy nơi đó đã có người, Tổng cộng hai nhóm người, đang giằng co ở giữa sân bóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận