Ly Hôn Sau, Một Bài Cá Lớn Phong Thần!

Chương 403:: Quay về sính lễ!!!

Chương 403: Quay về sính lễ!!! “Các ngươi đáng đi thì đi đi, đều đã trải qua ly hôn chẳng lẽ còn muốn phục hôn sao?” “Ta cũng không phải người thứ ba gì, Ninh Ninh đã ly hôn hơn một năm rưỡi mà lại không có con cái, ta bây giờ muốn cưới nàng!” “Mặc dù chúng ta mới quen biết chưa đến nửa tháng, nhưng cha mẹ Ninh Ninh đối với ta cũng rất hài lòng, ta kiên trì tin tưởng ta sẽ đối với Ninh Ninh tốt, không giống một số người, bản thân không ra gì, chỉ biết liên lụy hạnh phúc của người khác!” “Ta đã đối với các ngươi rất khách khí, mời các ngươi tự biết thân biết phận một chút, ta có thể cho Ninh Ninh hạnh phúc, đại ca các ngươi cả đời này đều không cho được, các ngươi nhớ lấy, là một chút xíu cũng không cho được!” Cái gã cùng nhau xem mắt một mặt kiêu ngạo nói. Lúc này, Tô Nhạc như cười như không nhìn đối phương một chút. “Vị tiên sinh này, chuyện nhà chúng ta, xin ngươi đừng xen vào!!” “Điều kiện của ngươi tốt như vậy, chắc không thiếu đối tượng kết hôn đâu!” “Ca ca ta và chị dâu ly hôn hơn một năm rưỡi, cũng không phải là không có tình cảm, cũng không có nguyên nhân mang tính nguyên tắc!” “Chính là vì ca ca ta làm người quá thiện lương, đối với chị dâu ta quá quan tâm, không muốn liên lụy nàng!” “Nếu đổi lại là ngươi, ngươi có thể làm được không? Đừng chỉ nói bằng miệng, ta biết ngươi loại người này làm không được!” “Đầu tiên ngươi nói về điều kiện, đúng vậy, đúng vậy, lúc đó đại ca của ta không xe không nhà không công việc, gần như là không có gì cả, chị dâu ta cùng hắn đích xác là ăn rất nhiều năm khổ!!” “Nhưng bây giờ không giống, ta ở đây có thể đảm bảo, chị dâu, cái gì cũng có chỉ thiếu mỗi ngươi thôi!” “Lão Tô gia có hai con dâu, không thể thiếu một ai!” Tô Nhạc một mặt nhận chân nói. Mà lúc này cái gã xem mắt lại bỗng nhiên cười nhạo đứng dậy. “Một người anh trai vô dụng, một người em trai khoác lác, hai người các ngươi đúng là người một nhà a!” “So điều kiện với ta? Các ngươi lấy cái gì so, ta ở trên trấn có đơn vị làm việc chính thức, một tháng tiền lương hơn 1 vạn, xe của ta có hai chiếc, mặc dù không đặc biệt quý, nhưng cũng đều trên 20 vạn trở lên, nhà của ta 108 mét vuông, trang trí xa hoa!” “Với điều kiện này của ta, trên trấn không thể nói là người thuộc hàng long phượng, nhưng cũng thuộc vào tầng lớp trung bình!” “Ninh Ninh nếu gả cho ta, chỉ biết hưởng phúc, sẽ không chịu khổ!” “Nhìn lại nhà các ngươi, Ninh Ninh theo đại ca ngươi, nhiều năm như vậy, đến một bộ mỹ phẩm hơi đắt tiền cũng không có, nhìn lại những bộ quần áo kia của nàng xem, có nhãn hiệu nổi tiếng nào không, năm nào mua trang sức, đừng nói trang sức, đến một đôi bông tai vàng cũng không có!” “Còn có vị tiểu thư này, cô cũng là phụ nữ, biết phụ nữ không phải là không có mấy thứ này thì không được, nhưng cũng không thể cái gì cũng không có chứ, vậy các người nói cho ta, Ninh Ninh theo đại ca các người có được cái gì hả?” “Các người làm như vậy, là muốn đẩy Ninh Ninh vào hố lửa một lần nữa, hại nàng nửa đời trước chưa đủ, đến nửa đời sau cũng muốn hại sao!” “Một đám nông thôn, ha ha, khẩu khí ngược lại rất lớn!” Gã xem mắt nói đến đây, trên mặt tràn đầy cảm giác ưu việt. Càng tiện tay vứt chìa khóa xe lên bàn. Volkswagen Magotan! Xe trên 20 vạn, trên trấn có thể nói là rất hoành tráng. Trong 100 người chưa chắc đã có người đủ sức lái loại xe đắt tiền như vậy. Lại thêm điều kiện mà đối phương vừa nói, có cảm giác ưu việt cũng là bình thường. Chỉ là sau khi nghe những lời này, Tô Nhạc mỉm cười. Sau đó tháo chìa khóa xe từ thắt lưng của đại ca xuống. Chìa khóa xe Audi A6 kiểu mới nhất đặt lên bàn trà. Gã xem mắt liếc mắt nhìn, đầu tiên là hơi sững sờ, sau khi phản ứng lại trên mặt lộ ra nụ cười. Giữa nụ cười tràn đầy vẻ chế nhạo. “Làm cái bật lửa mà ở đây mạo danh con voi lớn gì!” “Có bản lĩnh anh đem xe lôi ra đây xem nào!” Nghe đối phương nói. Tô Nhạc chậm rãi đứng dậy cầm chìa khóa xe đến trước cửa, rồi hướng về đối phương ngoắc ngón tay. Gã xem mắt khinh thường đi qua. Đến khi Tô Nhạc nhấn nút mở khóa. Chiếc Audi A6 dưới lầu trong nháy mắt đèn nhấp nháy. Gã xem mắt lần nữa ngây người. Một lát sau trên mặt lại tràn đầy nụ cười chế nhạo. “Các người đúng là dốc hết vốn liếng a, thuê một chiếc xe Audi A6 đến đây biểu diễn hả.” “Buồn cười chết đi được!” “Bọn nông thôn các người đúng là sĩ diện, đến c·hết vẫn sĩ diện!” “Làm một ngày chỉ sợ các người phải làm không công cả tháng mất, mỗi ngày mặt hướng đất lưng hướng trời, mệt muốn c·hết nửa s·ống, lại nhất định phải thuê một chiếc xe để ra oai!” “C·hết cười !” Gã xem mắt khinh thường quay người đi. Rồi đến bên cạnh Ninh Ninh. “Ninh Ninh, em đừng để bọn họ l·ừ·a đấy nhé!” “Nghĩ xem nếu em theo anh, ăn ngon mặc đẹp, sau khi kết hôn, anh lại mua cho em một chiếc xe để đi lại!” “Sau này đi làm em sẽ không cần phải chen chúc xe buýt dưới trời nắng nóng thế này nữa, uổng công cái mặt xinh đẹp của em lỡ bị cháy nắng thì sao!!” “Nhà chúng ta có xe có nhà, muốn tiền tiết kiệm có tiền tiết kiệm, bọn họ lấy cái gì so!!” Nghe người xem mắt nói. Vương Ninh Ninh cau mày. Trên mặt xuất hiện một tia phản cảm. Nhưng vẫn cố nói: “Các anh đi đi, đừng lãng phí thời gian ở đây, tôi không có gì để nói cả!” Mà lúc này. Vương Bắc Sơn cũng đi tới. “Đều đi đi thôi, nhà chúng tôi cũng muốn ăn cơm!” “Những lời các anh cần nói đều nói xong rồi chứ?” Vương Bắc Sơn xoa xoa bả vai nói. Ngữ khí có chút bất thiện! “Chú dì, hai bác làm bậc trưởng bối, khẳng định mong con gái mình cơm áo không lo càng tốt đẹp hơn chứ gì!” “Trước đây đại ca của con không có năng lực, đích xác là không thể cho chị dâu con một cuộc sống tốt, mà chị dâu con cũng không ham những thứ này, là một người phụ nữ tốt, cũng là con dâu tốt của nhà họ Tô chúng con, con rất kính nể chị ấy!” “Mấy năm gần đây, con ở bên ngoài lăn lộn, cũng coi như có chút thành tựu, đại ca của con bây giờ cũng mua được nhà rồi, chính là khu chung cư nhỏ ở trung tâm trấn nhà mình, mua biệt thự, tất cả hơn 300 mét vuông!” “Còn có chiếc xe này là mua cho ca ca con, bỏ ra hơn 40 vạn!” “Ca ca con làm việc cũng ổn định rồi, một tháng hơn 3 vạn, là tổ trưởng tổ cơ điện!!” “Chờ chị dâu con trở về, con sẽ mua cho chị ấy một chiếc xe để đi lại, không làm gì khác, coi như là để bù đắp cho chị dâu con việc này năm chịu khổ cùng đại ca con!” “Còn có những thiếu sót với hai bác trong những năm qua, con cũng sẽ bù đắp hết!” “Con có thể làm được chỉ có bấy nhiêu thôi!” Tô Nhạc nói đến đây liền đứng dậy hướng ra ngoài đi. Tống Hồng Nhan cũng theo sát bước chân của hắn. Đầu tiên là xuống lầu. Rồi đem các loại lễ phẩm toàn bộ mang lên. Đầu tiên là trang sức hoàng kim từng kiện. Mở mười mấy hộp lễ phẩm. Bên trong đều chứa đầy các loại trang sức bằng vàng, cũng có giấy chứng nhận. Riêng vòng tay vàng đã mua hai chiếc. Dây chuyền vàng hai sợi. Nhẫn vàng hai chiếc. Vòng tay vàng hai chiếc. Vẫn chưa hết! Tô Nhạc lại lấy ra hai tờ giấy chứng nhận bảo hiểm xã hội. “Hai bác, nuôi dưỡng chị dâu trưởng thành không dễ dàng gì, nhà Lão Tô con không thể bạc đãi hai bác được!” “Con sẽ giúp hai bác đóng bảo hiểm xã hội đầy đủ 20 năm!” “Vài năm nữa nhận lương hưu, mỗi người mỗi tháng đều có thể nhận được hơn 3000.” “Còn có, từ khi đại ca của con và chị dâu kết hôn đến giờ, vẫn chưa có đủ sính lễ, lần này con đều mang đến đây!” Khi Tô Nhạc mở cái rương ra. Nhất thời tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm. Chỉ thấy bên trong rương đầy tiền mặt. Từng xấp tiền đỏ rực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận