Ly Hôn Sau, Một Bài Cá Lớn Phong Thần!

Chương 302: Thiên Không Ngu Lạc khốn cảnh!!

Chương 302: Thiên Không Ngu Lạc khốn cảnh!! "Cao tổng, theo ta được biết, phim của Sở Cửu Châu, phần lớn đều chiếu ở Bách Đạt Ảnh Nghiệp!" "Tại Chanh Thiên chiếu được mấy rạp chiếu phim chứ?" "Thực lực của ta xác thực không bằng hắn, nhưng ta có thể dốc toàn bộ tài nguyên, năng lượng, còn có kịch bản ta quay, toàn tâm toàn ý đầu tư vào chỗ ngài!" "Cao tổng... Ta cũng nói một câu ngài không thích nghe, chuyện Cửu Châu Tập Đoàn, ta không quản, cũng không muốn nói nhiều, chính ngài rõ ràng!" "Nhưng Bách Đạt Ảnh Nghiệp nổi tiếng, không phải để trưng cho đẹp chứ, ngài cho rằng với tình huống này, Chanh Thiên Ảnh Viện các ngài còn trụ được bao lâu?" "Nếu phim của ta có thể mang đến lợi ích cho ngài, ta có thể ký độc nhất vô nhị, nghĩa là, phim của công ty chúng ta chỉ chiếu ở Chanh Thiên các ngài, huống hồ ngay cả Bách Đạt Ảnh Nghiệp còn không từ bỏ nhắm vào công ty chúng ta, sao ngài còn lo lắng nhiều như vậy!" Tô Lạc chậm rãi đứng dậy, nhìn chăm chú đối phương cười hỏi! Lập tức! Sắc mặt Cao Hướng Đông trở nên tái mét! Hắn xoay người lại, híp mắt. "Tô tổng, vừa rồi tôi còn giữ thể diện cho anh đấy!" "Vì anh đã nói đến nước này, vậy tôi cũng không khách khí!" "Anh vừa nói Bách Đạt Ảnh Nghiệp chèn ép chúng tôi đến không thở nổi, nguyên nhân rất đơn giản, là phim hay, các tập đoàn điện ảnh lớn đều hợp tác với họ, nên tác phẩm chất lượng đều chọn ra mắt ở Bách Đạt Ảnh Nghiệp, còn chúng tôi chỉ có thể chờ sau mới có cơ hội uống nước canh!" "Đó là lý do Chanh Thiên Ảnh Viện chúng tôi luôn bị Bách Đạt Ảnh Nghiệp vượt mặt, chèn ép!" "Nên, tôi càng không thể hợp tác với một công ty âm nhạc như các anh, đột nhiên đóng phim còn muốn chiếu rạp?" "Mấy cái APP video truyền thông, phim thu phí còn chẳng thèm dùng phim của các anh!" "Khu vực miễn phí, người ta còn xét duyệt đấy!" "Tô tổng, đừng lãng phí thời gian, tác phẩm cứ để tự anh đầu tư rút kinh nghiệm đi, 18 triệu đập đồ, làm nghiêm túc vậy làm gì!" Cao Hướng Đông nói xong, liền đẩy cửa bước ra! Tô Lạc nghe xong chậm rãi đứng dậy, cũng đi ra ngoài! Sau đó cúi đầu gửi một tin nhắn đi. Chốc lát sau! Tô Lạc đứng ở cửa công ty Chanh Thiên Ảnh Nghiệp, chỉ thấy Vương Tư Minh lái xe Tiểu chạy tới! "Tô tổng, thế nào, nói chuyện sao rồi?" Vương Tư Minh hỏi! "Không ra sao cả!" "Cao tổng coi thường công ty nhỏ của chúng ta!" Tô Lạc mỉm cười. "Tôi thấy Tô tổng đừng giày vò nữa!" "Ký với tôi luôn đi, dù tôi quản lý không nhiều rạp ở Thiên Châu, nhưng cũng có mười mấy cái!" "Lần trước may nhờ chương trình tạp kỹ của anh, để bố tôi bắt đầu tin tưởng tôi một chút, cho tôi ủy quyền, từ sáu rạp lên mười chín rạp!" "Mỗi ngày cũng có thể xếp ít nhất 3000 suất chiếu, nếu anh thấy ít thì tôi xếp toàn suất cho anh, nhưng nếu phòng vé không tốt, xếp toàn suất coi như lãng phí tài nguyên!" Vương Tư Minh thăm dò nói. Một giây sau! Tô Lạc cho Vương Tư Minh một cái vào đầu. Đau đến hắn nhe răng trợn mắt! "Ý gì đó, không tin tác phẩm của tôi?" "Hay là không tin năng lực của tôi!" Tô Lạc cười hỏi! "Đâu có ạ, Tô tổng, Tô đại ca!" "Thực lực của anh lần trước tôi tận mắt thấy!" "Một show anh cũng làm được phim bom tấn chiếu rạp, lại còn sắp đoạt giải quán quân phòng vé!" "Anh đập phim tôi đâu dám nghi ngờ, đây không phải chút tâm ý của tôi thôi, nhưng anh cũng biết, tôi mới lấy lại chút ấn tượng tốt với bố tôi!" "Nếu mà lại lỗ..." Vương Tư Minh lại bày ra tiểu tâm tư! Nhưng cũng thông cảm được. Tiểu tử này xoay người không dễ! Vả lại vất vả lắm mới có hi vọng, có mục tiêu phấn đấu! Tô Lạc cũng không muốn giày vò hắn thành phế nhân. "Lỗ vốn? Ha ha!" "Xem ra tiểu tử anh vẫn không tin tôi!" "Cứ nói vậy đi, nếu mười mấy cái rạp của anh chiếu hết phim của tôi~" "Không dám đảm bảo gì, phòng vé tuyệt đối bùng nổ, cho anh nở mày nở mặt trước mặt bố anh!!" Vương Tư Minh mắt sáng lên khi Tô Lạc nói đến đây! Gia hỏa này nước miếng sắp chảy ra. "Anh nói tiếp đi, quá đã!" "Sảng khoái..." Vương Tư Minh mặt mũi tràn đầy vẻ phấn khởi. "Tự cậu ở đó ý dâm đi, tôi bận!" Tô Lạc nói xong, định lên xe! "Anh ơi, đừng chứ, em chưa đã đâu!" "Anh nói tiếp đi!" "Đến đoạn nào bố em nhìn em bằng con mắt khác rồi giao hết quyền quản lý tất cả rạp chiếu phim ở Thiên Châu cho em đâu!" "Hoặc mấy sản nghiệp khác của Bách Đạt Ảnh Nghiệp, cũng yên tâm cho em vận hành, anh ơi, làm ơn đi, nói thêm chút nữa thôi, em thiếu chút nữa là có tài liệu cho giấc mơ đẹp tối nay rồi!" Vương Tư Minh vừa lên xe đã lải nhải không xong. Nhưng Tô Lạc đã hết kiên nhẫn. "Anh ơi, chúng ta cứ đi thế này à, em không đi không à?" Vương Tư Minh định khởi động xe, nghi hoặc hỏi! Tô Lạc không thèm ngẩng đầu, cúi đầu nhìn điện thoại, gõ cửa xe một cái! Còn chỉ lên trên! Vương Tư Minh rất nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn lên lầu phía ngoài cửa sổ! Chỉ thấy... Cửa sổ sát đất phòng làm việc Chanh Thiên Ảnh Viện, một bóng người dần biến mất! Vương Tư Minh lập tức hiểu ra. "Anh ơi, vậy mình đi đâu ạ!" Vương Tư Minh nhìn Tô Lạc trong gương hỏi! "Đi công ty của cậu ký hợp đồng!" Tô Lạc thuận miệng nói xong, tựa vào ghế nhắm mắt lại! "Dạ!" Vương Tư Minh nghe xong, phấn khởi lái xe đi ngay! Đến tối! Tô Lạc ngồi trong phòng làm việc, xem xét tài liệu văn bản! "Tô tổng, anh xem Microblogging chưa?" "Hôm qua anh cá cược với Sở Cửu Châu ở yến hội, giờ đang hot trên mạng!" "Còn có người mở sòng, cược Thiên Không Ngu Lạc và Cửu Châu Tập Đoàn ai thắng, tỉ lệ thê thảm lắm, 1 ăn 21~" Trần Thiên Hùng đi tới, ngồi trên ghế salon thở dài. Tô Lạc nghe xong, rất bất ngờ. "Thật không? Link sòng ở đâu?" "Gửi tôi xem!" Tô Lạc vừa cười vừa nói. "Anh đấy, tôi không hiểu anh nghĩ gì nữa." "Quá vọng động rồi!" "Anh cược với Sở Cửu Châu như vậy, háo thắng, giờ công khai rồi, khiến Thiên Không Ngu Lạc rất bị động!" "Tài nguyên hạn chế, mở rộng khó khăn, đặc biệt chân truyền hình điện ảnh khó đá!" "Trước đó nghệ sĩ của chúng ta hợp tác với Truyền thông Mang Quả, gần đây cũng giải ước hết rồi, Thiên Không Ngu Lạc gần như bế tắc, bị ảnh hưởng Hàn lưu đã đành, chỉ ngành giải trí, vòng điện ảnh cũng đi lại khó khăn!" Nói đến đây, Trần Thiên Hùng thở dài! Lại lấy bảng báo cáo tài chính! Số liệu cho thấy thu nhập công ty giải trí Thiên Không gần đây, trừ bản quyền Ngày mai sẽ tốt hơn bán đứt, cơ hồ chỉ đủ chi tiêu! Chia cho nghệ sĩ cũng thưa thớt dần. Lợi ích quảng cáo, đại ngôn, đại diện, hàng hiệu... cũng giảm bớt. Nếu Thiên Không Ngu Lạc không bứt phá được, hoặc... lưu lượng hạn chế, thu nhập sẽ còn giảm nữa. Muốn lên sàn, gần như không thể. Nghệ sĩ cũng không kiếm được tiền, đúng là vòng tuần hoàn luẩn quẩn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận