Ly Hôn Sau, Một Bài Cá Lớn Phong Thần!
Chương 362: Thi từ đại hội mở ra, Uông Chí Đồng khiêu khích!!
Chương 362: Đại hội t·h·i từ khai mạc, Uông Chí Đồng khiêu khích!!
Một bên khác. Tô Lạc đi tới câu lạc bộ văn học. Hiện tại hắn đã là người nổi tiếng. Toàn bộ câu lạc bộ văn học đều là fan hâm mộ của hắn. Lúc này Lưu Văn Ngọc đang đứng ở tr·ê·n đài.
“Lát nữa chúng ta sẽ xuất p·h·át đi tham gia giải t·h·i đấu của câu lạc bộ văn học!” “Lần này có Tô ủy viên của chúng ta, chắc hẳn năm nay chúng ta cũng có thể đạt được thành tích tốt, không còn là hạng c·h·ót nữa!!” “Vì vinh quang của Thiên Châu Văn Học Xã, mọi người cùng nhau nỗ lực a!” “Xuất p·h·át!”
Th·e·o hiệu lệnh của Lưu Văn Ngọc. Tất cả mọi người hướng phía xe buýt bên ngoài đi đến. Tô Lạc cùng Lưu Văn Ngọc vừa trò chuyện, vừa hướng phía bên ngoài đi!
“Nghe nói lần này, Uông Chí Đồng uỷ viên câu lạc bộ văn học Ninh Châu cũng sẽ tham gia!” “Uông Chí Đồng này trước đó có ân oán với ngươi trên Microblogging, đến lúc đó gặp mặt, tuyệt đối không nên xảу ra xung đột!” “Chúng ta đều là văn nhân, không nên bị người chê cười!” “Có rất nhiều phương thức không chịu thua kém, tỉ như có thể ở tr·ê·n giải t·h·i đấu, dùng văn học nghiền ép hắn, ta tin tưởng Tô ủy viên có tài hoa và năng lực này!”
Lưu Văn Ngọc lo lắng tính tình của Tô Lạc sẽ náo ra mâu thuẫn với Uông Chí Đồng ở những nơi c·ô·ng cộng.
“Yên tâm đi, Lưu xã trưởng!” “Chỉ cần hắn không chủ động trêu chọc ta, ta sẽ không để ý tới hắn!” “Huống chi tại Microblogging ta cũng không bị t·h·iệt!”
Tô Lạc cười nói.
“Vậy thì tốt, ta an tâm!” “Bất quá với thân ph·ậ·n và địa vị của ngươi bây giờ, hoàn toàn không cần náo ra mâu thuẫn và dây dưa với hắn nữa!”
Hai người vừa nói chuyện vừa lên xe. Khoảng hai canh giờ. Xe buýt đã đến Ninh Châu, chạy thẳng tới cao ốc Hỏa Cự Đại Hạ. Hỏa Cự Đại Hạ là địa điểm tổ chức giải t·h·i từ của các câu lạc bộ văn học hàng năm.
Bên trong Hỏa Cự Đại Hạ, một bữa tiệc văn học đang diễn ra. Trong đại sảnh treo hoành phi lớn, phía tr·ê·n viết mấy chữ lớn “giải t·h·i từ toàn quốc”, khí thế rộng lớn, hiển thị rõ khí tức văn hóa. Hội trường được bố trí trang nhã mà vẫn có cảm giác hiện đại, ánh đèn dịu nhẹ chiếu vào mọi ngóc ngách, tăng thêm sự ấm áp và trang trọng cho không gian.
Khi bước vào hội trường, điều đầu tiên đ·ậ·p vào mắt là một khu triễn lãm văn hóa rộng lớn. Nơi đây trưng bày nhiều loại đồ chơi văn hoá tranh chữ, mỗi tác phẩm phảng phất như kể một đoạn lịch sử hoặc một câu chuyện. Các tác phẩm thư p·h·áp mạnh mẽ, tranh quốc họa sơn thủy với ý cảnh sâu xa, thu hút không ít người dừng chân thưởng thức.
Một bên tường đề danh t·h·i từ, chi chít treo các t·h·i tác của người dự t·h·i, có cả thơ ca truyền th·ố·n·g cổ phong và thơ mới tràn đầy cảm giác thời đại, thể hiện tính đa dạng và tinh thần sáng tạo mới mẻ trong sáng tác t·h·i từ. Xung quanh hội trường, các phóng viên bận rộn x·u·y·ê·n qua lại giữa đám đông, tay cầm máy ảnh, b·út ghi âm và các t·h·iết bị khác, ghi lại mọi khoảnh khắc đáng giá. Họ phỏng vấn tuyển thủ dự t·h·i, ghi lại phản ứng của người xem, đảm bảo sự kiện văn hóa này được truyền bá đến nhiều người hơn qua truyền thông.
Đám đông đến và đi liên tục, phần lớn là những người yêu t·h·í·c·h văn học, họ khẽ trao đổi quan điểm riêng, hoặc lặng lẽ thưởng thức từng tác phẩm nghệ t·h·u·ậ·t trong khu triển lãm. Không khí tràn ngập một bầu không khí văn hóa nồng hậu, khiến người ta vô thức chậm bước chân, đắm chìm trong đại dương văn hóa này.
Toàn bộ Hỏa Cự Đại Hạ, dù là người dự t·h·i hay người xem, đều bị mị lực mà giải t·h·i đấu t·h·i từ p·h·át ra thu hút sâu sắc! Cũng có rất nhiều danh nhân t·h·i nhân đều nh·ậ·n phỏng vấn, fan hâm mộ vây quanh thành vòng. Còn có rất nhiều tác giả kí tặng và bán tác phẩm văn học ngay tại chỗ! Quả nhiên là một tụ hội văn hóa với tràng diện r·u·ng động. Ngay cả lúc này, Tô Lạc cũng bị những bài t·h·i từ xung quanh hấp dẫn. Lưu Văn Ngọc thì ở bên cạnh bầu bạn cùng anh, cùng nhau nghiên cứu thảo luận những tranh chữ cổ văn kia.
Rất nhanh. Lưu Văn Ngọc cùng những xã trưởng kia cũng tụ tập lại một chỗ, bắt đầu hàn huyên. Mà lúc này, Tô Lạc cũng được mời qua. Đơn giản là chúng tinh phủng nguyệt. Đặc biệt là bộ phận tiểu thuyết của các câu lạc bộ văn học lớn. Tất cả đều vây quanh Tô Lạc. Dù sao quyển Đấu Phá Thương Khung mà hắn viết, đã được trao quyền cho tất cả các câu lạc bộ văn học! Cũng làm cho lưu lượng của trang web tiểu thuyết bùng nổ sức s·ố·n·g. Mỗi ngày số liệu người dùng đăng ký đều đang tăng lên. Chỉ dựa vào một quyển sách, mà lại là tiểu thuyết m·ạ·n·g, mà có thể nhấc lên phong ba lớn như vậy!
“Tô ủy viên, nếu sau này có cơ hội, cậu đến Hải Châu của chúng tôi đảm nhiệm chức bộ trưởng bộ phận tiêu thụ vài ngày đi?” “Đúng vậy, đúng vậy, truyền thụ kinh nghiệm cho mọi người với!!” “Chúng tôi đều rất ngạc nhiên, cậu đã viết ra loại tiểu thuyết huyền huyễn Đấu Phá Thương Khung trong hoàn cảnh nào vậy!” “Với tài hoa của cậu, tôi cảm thấy chúng ta nên tiến cử Tô ủy viên trở thành Tổng bộ trưởng câu lạc bộ văn học của 12 châu!” “Đúng đúng đúng, tôi cũng cảm thấy với năng lực của Tô Lạc, hoàn toàn có thể cùng nhau quản lý và kinh doanh trang web tiểu thuyết m·ạ·n·g của mười hai châu!”
Rất nhiều biên tập viên, tổng biên, đều vừa cười vừa nói bên cạnh Tô Lạc. Ai cũng đang bàn tán. Chỉ có Trần Tinh đứng ở trong góc nhỏ, không ngừng thở dài. Bởi vì hắn p·h·át hiện, sau khi vàng nở rộ thì bị những người khác để mắt tới . Ưu thế m·ấ·t sạch. Tất cả chuyện này đều nhờ ơn Chu chủ nhiệm và Lý t·h·i·ê·n Khôn. Vốn dĩ có thể vận hành toàn bộ Ninh Châu Võng Lạc Tiểu Thuyết Bộ một cách hùng dũng khi Tô Lạc chưa được p·h·át hiện. Thậm chí trở thành trang web có lưu lượng lớn nhất, nhiều thư tịch nhất, chất lượng mạnh nhất trong 12 châu!
Bây giờ thì sao? Cùng hưởng ân huệ ! Nhưng các trang web đã được hưởng phúc lợi trước đó đều có ưu thế rõ ràng. Còn Ninh Châu bây giờ thì rớt xuống ngàn trượng. Đặc biệt là nghe nói Tô Lạc sắp mở sách mới, đã gây chấn đ·ộng trên internet. Rất nhiều fan hâm mộ và thư mê đã sớm mong đợi, thời khắc chú ý. Lần này sẽ lại là một đợt lưu lượng lớn.
“Lưu xã trưởng, tất cả uỷ viên đều coi Tô Lạc như bảo bối như vậy, các cậu không thể tổng đ·ộ·c chiếm chứ!!” “Tôi cảm thấy nên luân chuyển cương vị!” “Để Tô ủy viên luân chuyển cương vị đến các câu lạc bộ văn học khác mỗi tháng hoặc nửa năm!!”
Đúng lúc này, một người đến từ câu lạc bộ văn học Long Châu lên tiếng nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, tôi tán thành đề nghị này!” “Người có tài hoa như Tô ủy viên không thể bị vùi lấp!” Mấy vị xã trưởng khác cũng đều lên tiếng phụ họa!
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên chế nhạo.
“Chỉ vì một cuốn tiểu thuyết m·ạ·n·g p·h·át hỏa, mà vì lưu lượng, các người ba hoa chích choè ở đây!!” “Một người viết lách m·ạ·n·g thì làm gì có tài hoa?” “Tài hoa ở đâu ra!” “Thật là buồn cười!”
Th·e·o tiếng nói. Mọi người đều nhìn lại! Chỉ thấy một người đàn ông tr·u·ng niên đeo kính mắt trông hào hoa phong nhã, với ngữ khí k·h·i·n·h· ·t·h·ư·ờ·n·g nói.
“Đây không phải Uông ủy viên sao?” “Nghe nói trước đó hắn có xung đột với Tô ủy viên trên Microblogging!” “Ta biết, lúc đó Tô ủy viên còn chưa gia nhập câu lạc bộ văn học, tựa như đang làm c·ô·ng ty giải trí, làm một chương trình tạp kỹ lịch sử, bởi vì thu phí mà bị Uông ủy viên p·h·ê bình trên internet.” “Thậm chí còn k·é·o th·e·o không ít dư luận, dẫn đến hướng gió hoàn toàn t·h·i·ê·n về một bên, khiến chương trình tạp kỹ lịch sử của Tô ủy viên bị hạ xuống, chỉ có thể phát miễn phí trên đài truyền hình!!” “Ra là mọi người đều biết à, tôi còn tưởng là mọi người quên rồi chứ, văn hóa lịch sử tuyên truyền vốn nên miễn phí, thật ra tôi vẫn đồng ý với ý kiến của Uông ủy viên!” “Đúng vậy, đúng vậy, văn hóa lịch sử tuyên truyền vốn là chuyện tốt, nhưng nếu dùng cho mục đích thương mại thì sẽ bị biến chất!” “Về việc này, tôi hoàn toàn chính x·á·c ủng hộ thuyết p·h·áp và cách làm của Uông ủy viên, chỉ là thao tác của hắn sau đó thì tôi hơi khó hiểu!” “Thao tác gì?” “Hắn c·ô·ng khai trào phúng người khác thu phí chương trình lịch sử trên Microblogging, còn mình thì bán khóa học!” “Lại còn có chuyện này!” “Đương nhiên là có chuyện này, nên trận đó hắn bị Tô ủy viên cho lột!” “Nghe nói Uông ủy viên tăng mấy trăm ngàn fan hâm mộ, nhưng sau khi bị Tô ủy viên lột thì rớt sạch!”
Một bên khác. Tô Lạc đi tới câu lạc bộ văn học. Hiện tại hắn đã là người nổi tiếng. Toàn bộ câu lạc bộ văn học đều là fan hâm mộ của hắn. Lúc này Lưu Văn Ngọc đang đứng ở tr·ê·n đài.
“Lát nữa chúng ta sẽ xuất p·h·át đi tham gia giải t·h·i đấu của câu lạc bộ văn học!” “Lần này có Tô ủy viên của chúng ta, chắc hẳn năm nay chúng ta cũng có thể đạt được thành tích tốt, không còn là hạng c·h·ót nữa!!” “Vì vinh quang của Thiên Châu Văn Học Xã, mọi người cùng nhau nỗ lực a!” “Xuất p·h·át!”
Th·e·o hiệu lệnh của Lưu Văn Ngọc. Tất cả mọi người hướng phía xe buýt bên ngoài đi đến. Tô Lạc cùng Lưu Văn Ngọc vừa trò chuyện, vừa hướng phía bên ngoài đi!
“Nghe nói lần này, Uông Chí Đồng uỷ viên câu lạc bộ văn học Ninh Châu cũng sẽ tham gia!” “Uông Chí Đồng này trước đó có ân oán với ngươi trên Microblogging, đến lúc đó gặp mặt, tuyệt đối không nên xảу ra xung đột!” “Chúng ta đều là văn nhân, không nên bị người chê cười!” “Có rất nhiều phương thức không chịu thua kém, tỉ như có thể ở tr·ê·n giải t·h·i đấu, dùng văn học nghiền ép hắn, ta tin tưởng Tô ủy viên có tài hoa và năng lực này!”
Lưu Văn Ngọc lo lắng tính tình của Tô Lạc sẽ náo ra mâu thuẫn với Uông Chí Đồng ở những nơi c·ô·ng cộng.
“Yên tâm đi, Lưu xã trưởng!” “Chỉ cần hắn không chủ động trêu chọc ta, ta sẽ không để ý tới hắn!” “Huống chi tại Microblogging ta cũng không bị t·h·iệt!”
Tô Lạc cười nói.
“Vậy thì tốt, ta an tâm!” “Bất quá với thân ph·ậ·n và địa vị của ngươi bây giờ, hoàn toàn không cần náo ra mâu thuẫn và dây dưa với hắn nữa!”
Hai người vừa nói chuyện vừa lên xe. Khoảng hai canh giờ. Xe buýt đã đến Ninh Châu, chạy thẳng tới cao ốc Hỏa Cự Đại Hạ. Hỏa Cự Đại Hạ là địa điểm tổ chức giải t·h·i từ của các câu lạc bộ văn học hàng năm.
Bên trong Hỏa Cự Đại Hạ, một bữa tiệc văn học đang diễn ra. Trong đại sảnh treo hoành phi lớn, phía tr·ê·n viết mấy chữ lớn “giải t·h·i từ toàn quốc”, khí thế rộng lớn, hiển thị rõ khí tức văn hóa. Hội trường được bố trí trang nhã mà vẫn có cảm giác hiện đại, ánh đèn dịu nhẹ chiếu vào mọi ngóc ngách, tăng thêm sự ấm áp và trang trọng cho không gian.
Khi bước vào hội trường, điều đầu tiên đ·ậ·p vào mắt là một khu triễn lãm văn hóa rộng lớn. Nơi đây trưng bày nhiều loại đồ chơi văn hoá tranh chữ, mỗi tác phẩm phảng phất như kể một đoạn lịch sử hoặc một câu chuyện. Các tác phẩm thư p·h·áp mạnh mẽ, tranh quốc họa sơn thủy với ý cảnh sâu xa, thu hút không ít người dừng chân thưởng thức.
Một bên tường đề danh t·h·i từ, chi chít treo các t·h·i tác của người dự t·h·i, có cả thơ ca truyền th·ố·n·g cổ phong và thơ mới tràn đầy cảm giác thời đại, thể hiện tính đa dạng và tinh thần sáng tạo mới mẻ trong sáng tác t·h·i từ. Xung quanh hội trường, các phóng viên bận rộn x·u·y·ê·n qua lại giữa đám đông, tay cầm máy ảnh, b·út ghi âm và các t·h·iết bị khác, ghi lại mọi khoảnh khắc đáng giá. Họ phỏng vấn tuyển thủ dự t·h·i, ghi lại phản ứng của người xem, đảm bảo sự kiện văn hóa này được truyền bá đến nhiều người hơn qua truyền thông.
Đám đông đến và đi liên tục, phần lớn là những người yêu t·h·í·c·h văn học, họ khẽ trao đổi quan điểm riêng, hoặc lặng lẽ thưởng thức từng tác phẩm nghệ t·h·u·ậ·t trong khu triển lãm. Không khí tràn ngập một bầu không khí văn hóa nồng hậu, khiến người ta vô thức chậm bước chân, đắm chìm trong đại dương văn hóa này.
Toàn bộ Hỏa Cự Đại Hạ, dù là người dự t·h·i hay người xem, đều bị mị lực mà giải t·h·i đấu t·h·i từ p·h·át ra thu hút sâu sắc! Cũng có rất nhiều danh nhân t·h·i nhân đều nh·ậ·n phỏng vấn, fan hâm mộ vây quanh thành vòng. Còn có rất nhiều tác giả kí tặng và bán tác phẩm văn học ngay tại chỗ! Quả nhiên là một tụ hội văn hóa với tràng diện r·u·ng động. Ngay cả lúc này, Tô Lạc cũng bị những bài t·h·i từ xung quanh hấp dẫn. Lưu Văn Ngọc thì ở bên cạnh bầu bạn cùng anh, cùng nhau nghiên cứu thảo luận những tranh chữ cổ văn kia.
Rất nhanh. Lưu Văn Ngọc cùng những xã trưởng kia cũng tụ tập lại một chỗ, bắt đầu hàn huyên. Mà lúc này, Tô Lạc cũng được mời qua. Đơn giản là chúng tinh phủng nguyệt. Đặc biệt là bộ phận tiểu thuyết của các câu lạc bộ văn học lớn. Tất cả đều vây quanh Tô Lạc. Dù sao quyển Đấu Phá Thương Khung mà hắn viết, đã được trao quyền cho tất cả các câu lạc bộ văn học! Cũng làm cho lưu lượng của trang web tiểu thuyết bùng nổ sức s·ố·n·g. Mỗi ngày số liệu người dùng đăng ký đều đang tăng lên. Chỉ dựa vào một quyển sách, mà lại là tiểu thuyết m·ạ·n·g, mà có thể nhấc lên phong ba lớn như vậy!
“Tô ủy viên, nếu sau này có cơ hội, cậu đến Hải Châu của chúng tôi đảm nhiệm chức bộ trưởng bộ phận tiêu thụ vài ngày đi?” “Đúng vậy, đúng vậy, truyền thụ kinh nghiệm cho mọi người với!!” “Chúng tôi đều rất ngạc nhiên, cậu đã viết ra loại tiểu thuyết huyền huyễn Đấu Phá Thương Khung trong hoàn cảnh nào vậy!” “Với tài hoa của cậu, tôi cảm thấy chúng ta nên tiến cử Tô ủy viên trở thành Tổng bộ trưởng câu lạc bộ văn học của 12 châu!” “Đúng đúng đúng, tôi cũng cảm thấy với năng lực của Tô Lạc, hoàn toàn có thể cùng nhau quản lý và kinh doanh trang web tiểu thuyết m·ạ·n·g của mười hai châu!”
Rất nhiều biên tập viên, tổng biên, đều vừa cười vừa nói bên cạnh Tô Lạc. Ai cũng đang bàn tán. Chỉ có Trần Tinh đứng ở trong góc nhỏ, không ngừng thở dài. Bởi vì hắn p·h·át hiện, sau khi vàng nở rộ thì bị những người khác để mắt tới . Ưu thế m·ấ·t sạch. Tất cả chuyện này đều nhờ ơn Chu chủ nhiệm và Lý t·h·i·ê·n Khôn. Vốn dĩ có thể vận hành toàn bộ Ninh Châu Võng Lạc Tiểu Thuyết Bộ một cách hùng dũng khi Tô Lạc chưa được p·h·át hiện. Thậm chí trở thành trang web có lưu lượng lớn nhất, nhiều thư tịch nhất, chất lượng mạnh nhất trong 12 châu!
Bây giờ thì sao? Cùng hưởng ân huệ ! Nhưng các trang web đã được hưởng phúc lợi trước đó đều có ưu thế rõ ràng. Còn Ninh Châu bây giờ thì rớt xuống ngàn trượng. Đặc biệt là nghe nói Tô Lạc sắp mở sách mới, đã gây chấn đ·ộng trên internet. Rất nhiều fan hâm mộ và thư mê đã sớm mong đợi, thời khắc chú ý. Lần này sẽ lại là một đợt lưu lượng lớn.
“Lưu xã trưởng, tất cả uỷ viên đều coi Tô Lạc như bảo bối như vậy, các cậu không thể tổng đ·ộ·c chiếm chứ!!” “Tôi cảm thấy nên luân chuyển cương vị!” “Để Tô ủy viên luân chuyển cương vị đến các câu lạc bộ văn học khác mỗi tháng hoặc nửa năm!!”
Đúng lúc này, một người đến từ câu lạc bộ văn học Long Châu lên tiếng nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, tôi tán thành đề nghị này!” “Người có tài hoa như Tô ủy viên không thể bị vùi lấp!” Mấy vị xã trưởng khác cũng đều lên tiếng phụ họa!
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên chế nhạo.
“Chỉ vì một cuốn tiểu thuyết m·ạ·n·g p·h·át hỏa, mà vì lưu lượng, các người ba hoa chích choè ở đây!!” “Một người viết lách m·ạ·n·g thì làm gì có tài hoa?” “Tài hoa ở đâu ra!” “Thật là buồn cười!”
Th·e·o tiếng nói. Mọi người đều nhìn lại! Chỉ thấy một người đàn ông tr·u·ng niên đeo kính mắt trông hào hoa phong nhã, với ngữ khí k·h·i·n·h· ·t·h·ư·ờ·n·g nói.
“Đây không phải Uông ủy viên sao?” “Nghe nói trước đó hắn có xung đột với Tô ủy viên trên Microblogging!” “Ta biết, lúc đó Tô ủy viên còn chưa gia nhập câu lạc bộ văn học, tựa như đang làm c·ô·ng ty giải trí, làm một chương trình tạp kỹ lịch sử, bởi vì thu phí mà bị Uông ủy viên p·h·ê bình trên internet.” “Thậm chí còn k·é·o th·e·o không ít dư luận, dẫn đến hướng gió hoàn toàn t·h·i·ê·n về một bên, khiến chương trình tạp kỹ lịch sử của Tô ủy viên bị hạ xuống, chỉ có thể phát miễn phí trên đài truyền hình!!” “Ra là mọi người đều biết à, tôi còn tưởng là mọi người quên rồi chứ, văn hóa lịch sử tuyên truyền vốn nên miễn phí, thật ra tôi vẫn đồng ý với ý kiến của Uông ủy viên!” “Đúng vậy, đúng vậy, văn hóa lịch sử tuyên truyền vốn là chuyện tốt, nhưng nếu dùng cho mục đích thương mại thì sẽ bị biến chất!” “Về việc này, tôi hoàn toàn chính x·á·c ủng hộ thuyết p·h·áp và cách làm của Uông ủy viên, chỉ là thao tác của hắn sau đó thì tôi hơi khó hiểu!” “Thao tác gì?” “Hắn c·ô·ng khai trào phúng người khác thu phí chương trình lịch sử trên Microblogging, còn mình thì bán khóa học!” “Lại còn có chuyện này!” “Đương nhiên là có chuyện này, nên trận đó hắn bị Tô ủy viên cho lột!” “Nghe nói Uông ủy viên tăng mấy trăm ngàn fan hâm mộ, nhưng sau khi bị Tô ủy viên lột thì rớt sạch!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận