Ly Hôn Sau, Một Bài Cá Lớn Phong Thần!

Chương 154: Lo lắng sự tình hay là phát sinh, Vương Tuấn Kiệt nguy cơ!!

Chương 154: Chuyện lo lắng vẫn xảy ra, Vương Tuấn Kiệt gặp nguy cơ!!
“Cảm giác rất tốt!”
“Nếu như là bắt đầu diễn xướng hội, ta có thể đảm bảo, hai bài ca khúc mới này hoàn toàn có thể giúp ta lần nữa đột phá!”
“Nhưng lần này...... Tô Tổng, xin lỗi, đều do ta say rượu làm hỏng việc!”
“Ta cũng không ngờ rằng, Dương Quốc Long cùng cháu hắn lại âm hiểm như vậy, dám ám toán ta!”
“Lần này gây ra tổn thất cho công ty, ta nguyện ý gánh chịu.” Vương Tuấn Kiệt hổ thẹn nói.
“Ta đã bảo, đây đều là chuyện nhỏ, đừng để ảnh hưởng đến cậu phát huy!”
“Cậu nhìn xem, hôm nay nhiều người đến như vậy, ít nhất một nửa là vì cậu mà tới đó!”
“Đôi khi, tai tiếng và lưu lượng đi ngược nhau, quan trọng là cậu có nắm bắt được đợt lưu lượng này hay không, thể hiện ở việc cậu có hát tốt hai bài ca khúc mới này hay không!”
“Mặt khác, đã có ta và Trần Tổng chống lưng cho cậu, cậu cứ yên tâm mà hát đi!!” Tô Lạc hào khí nói, trên mặt tràn đầy tự tin. Điều này khiến nỗi lo lắng trong lòng Vương Tuấn Kiệt vơi đi phần nào, bớt khẩn trương hơn.
Ngay lúc này! Có người gõ cửa xe. Tô Lạc mở cửa, thấy Kim Thần mặt mày nghiêm nghị đi tới!
“Sắp mở màn rồi, bảo nghệ sĩ của cô chuẩn bị một chút đi!”
“Còn nữa, trước khi lên sân khấu, tôi cần phải nhắc nhở cô, buổi hòa nhạc lần này, bao gồm cả cuộc thi đấu sức hút, đều do Lạc Thiên Truyền Thông chủ trì!”
“Họ cũng có nghệ sĩ tham gia, nếu vì các cô làm hỏng chuyện, tổn thất đều do các cô tự gánh chịu. Nếu bây giờ hủy bỏ tham gia diễn còn kịp, nhiều nhất tôi thu phí bồi thường vi phạm hợp đồng, nhưng nếu đã lên sân khấu mà gây ra tràng diện m·ấ·t kh·ố·n·g ch·ế, ảnh hưởng đến quá trình sau đó thì tổn thất không hề nhỏ đâu!!” Kim Thần nhắc nhở với vẻ mặt lạnh lùng.
“Chúng tôi lặn lội đường xa đến đây, không phải để nghe Kim Tổng nói hủy bỏ tham gia diễn!” Tô Lạc cười nhạt một tiếng!
“Ha ha, có lẽ cô còn chưa biết tình hình nghiêm trọng đến đâu đâu.”
“Những năm qua, cuộc thi đấu sức hút đều mời minh tinh tham gia diễn, tuyên truyền, bao gồm rất nhiều sao ca nhạc n·ổi ti·ếng tr·ê·n quốc tế, nhưng mỗi năm mười vạn vé, chỉ bán được sáu vạn vé!”
“Mà lần này, mười vạn vé đặt tr·ê·n Offical Website đều bị quét sạch sẽ, phá kỷ lục phòng vé năm trước của chúng ta. Tôi thật không biết nên vui hay nên lo!”
“Cô biết đấy, mấy vạn vé dư ra này có ý nghĩa gì, tôi đã nhắc nhở cô rồi, về phần hậu quả sẽ như thế nào thì không liên quan đến tôi, cô phải hoàn toàn chịu trách nhiệm!” Kim Thần nói xong, nhìn sâu vào Vương Tuấn Kiệt trong xe rồi quay người rời đi!
“Tô Tổng!!”
“Bốn vạn người dư ra này, sẽ không phải là......” Mặt Vương Tuấn Kiệt đen lại.
Nếu là hắn bắt đầu diễn xướng hội, có hai vạn người đã là đỉnh phong. Dù sao, buổi hòa nhạc lần trước có quần tinh tham gia diễn, Trần Mỹ Kỳ và Đặng Tử Kỳ chiếm phần lớn phòng bán vé! Nhưng lần này hắn đến Ba Âm Bố Lỗ Khắc, lại trực tiếp bán sạch vé của đối phương! Sức ảnh hưởng lớn như vậy! Hắn chưa từng nghĩ đến mình sẽ nổi tiếng theo kiểu tai tiếng này.
“Yên tâm đi!”
“Dù có tổn thất gì thì tôi sẽ gánh chịu, cậu cứ an tâm ca hát, đừng để ngoại giới ảnh hưởng!”
“Nếu như hai bài này cậu hát không hay, không chỉ fan hâm mộ thất vọng về cậu, mà tôi cũng vậy!!” Tô Lạc nói rất nghiêm túc.
Nghe Tô Lạc nói vậy, Vương Tuấn Kiệt c·ắ·n răng, bất chấp tất cả.
“Tô Tổng, tôi không sợ!”
“Cùng lắm thì tôi rời khỏi giới âm nhạc!”
“Tôi chỉ là không muốn mang phiền toái đến cho cô, nếu cô đã nói vậy, tôi nhất định sẽ hát thật hay hai bài này, tuyệt đối không để bầu trời giải trí m·ấ·t mặt!” Vương Tuấn Kiệt nói xong liền nhảy xuống xe, đeo khẩu trang rồi đi thẳng về phía hậu trường.
“Đinh Linh Linh!” Điện thoại reo, Tô Lạc nghe máy.
“Trần Tổng, làm sao rồi?”
“Yên tâm, tôi ra tay rồi thì mọi việc đều ổn thỏa!”
“Lần này, tôi sẽ cho Dương Quốc Long nếm mùi buồn cười không thành còn m·ấ·t nắm gạo, ha ha, để hắn dốc lòng bày kế âm mưu, trở thành đá kê chân cho Vương Tuấn Kiệt tấn thăng đại t·h·i·ê·n vương!”
“Phải nói, vẫn là nhờ anh có tầm nhìn xa và quyết đoán, dám mạo hiểm lớn như vậy, đặt cược lớn như vậy vào Vương Tuấn Kiệt!”
“Nếu có sơ xuất gì thì sợ rằng bầu trời giải trí cũng đứng trước nguy cơ p·h·á sản đóng cửa!” Nói đến đây, giọng Trần Thiên Hùng tràn đầy kính nể Tô Lạc! Không hổ là người trẻ tuổi. E rằng đương kim chủ tịch Cửu Châu tập đoàn, Sở Cửu Châu cũng không dám quyết sách việc này, mà Tô Lạc lại dám làm!
“Trần Tổng, sở dĩ tôi dám làm như vậy là nhờ anh cả!”
“Nếu không có anh nói, tôi cũng không dám mạo hiểm phiêu lưu, dùng kế tương kế tựu kế này!” Tô Lạc cười nói!
“Cô đấy, đừng tâng bốc tôi nữa!”
“Bây giờ đừng mừng vội, thành công hay không còn nhờ gió đông, quan trọng là Vương Tuấn Kiệt có kh·ố·n·g ch·ế được sân khấu hay không!” Trần Thiên Hùng trong lòng rất vui mừng! Tô Lạc có thể tín nhiệm mình như vậy. Hi vọng lần này có thể thành c·ô·ng vượt qua.
Trong khi đó! Tr·ê·n sân khấu, người chủ trì cầm Mic, chuẩn bị tuyên bố ca sĩ tiếp theo! Anh ta ngập ngừng một lát.
“Sau đây, ca sĩ lên sân khấu biểu diễn là......”
“Đến từ nội địa, t·h·i·ê·n Châu, được vinh dự cao âm vương t·ử, Tiểu t·h·i·ê·n vương Vương Tuấn Kiệt!” Khi người chủ trì vừa tuyên bố xong, dưới khán đài rơi vào im lặng. Khung cảnh ồn ào ban đầu dần lắng xuống. Đặc biệt là những fan hâm mộ hàng đầu, vốn còn phấn khởi, nhưng lúc này đã dần bình tĩnh lại, thậm chí mặt còn lạnh băng. Có người đã thò tay vào túi.
Rồi, Vương Tuấn Kiệt bước ra sân khấu! Dưới khán đài trong nháy mắt sôi trào.
“c·ặ·n bã!”
“Đồ bại hoại!”
“Thế mà còn dám đến!”
“Tr·ê·n mạng thì sợ hãi rụt rè, ngoài đời lại hùng hổ đi kiếm tiền à!”
“Vương Tuấn Kiệt, thật không ngờ anh lại là loại người này!”
“Còn hẹn hò offline với fan nữa chứ, anh giỏi thật đấy!”
“Ta khinh, buồn nôn, từ giờ trở đi không thèm nghe nhạc của anh nữa!”
“Cũng không thèm theo đuổi ngôi sao nữa, loại người này có đuổi cũng không thèm đuổi.”
“Cút xuống đi!!”
“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!”
“Cút xuống đi!”
Không biết ai dẫn đầu mà cả mười mấy vạn người vậy mà hô hào khẩu hiệu một cách th·ố·n·g n·hất. P·h·át động lên án! Tràng diện vừa tráng lệ lại vừa đáng sợ. Chỉ cần có người làm ra hành vi quá khích thì tràng diện sẽ rất khó kh·ố·n·g ch·ế.
Ở đằng xa, bên cửa sổ s·á·t đất của ký túc xá, Kim Thần sắc mặt ngưng trọng nhìn cảnh này.
“Kim Tổng, không thể để người xem trở nên gay gắt hơn!”
“Nếu không thì rất khó kh·ố·n·g ch·ế tràng diện!”
“Bây giờ đuổi ngay Vương Tuấn Kiệt xuống đi.” Một nữ trợ lý lên tiếng đề nghị, trông cũng rất khẩn trương. Dù sao, việc tổ chức buổi hòa nhạc này đã tốn hàng chục triệu rồi! Nếu vì một nghệ sĩ mà làm hỏng thì Quang Khắc Câu Lạc Bộ khó thoát khỏi trách nhiệm. Tổn thất e rằng cũng phải gánh chịu!
“Cô qua xem tình hình thế nào đã, nếu tràng diện khó kh·ố·n·g ch·ế thì cứ dẫn người đi trước, ổn định cảm xúc của người xem!” Kim Thần gật đầu. Trong lòng cũng rất lo lắng! Thậm chí, hắn còn bắt đầu hối hận vì đã đáp ứng điều kiện của Tô Lạc. Dù sao, buổi hòa nhạc lần này do đông gia Quang Khắc Câu Lạc Bộ đầu tư, hao tổn của cải hàng chục triệu để tạo dựng tiếng tăm. Mục đích là thông qua một bài chiến ca để quảng bá cho Quang Khắc Câu Lạc Bộ. Nhưng vừa ký hợp đồng với Vương Tuấn Kiệt thì lại xảy ra chuyện này. Đúng là quá xui xẻo. Nếu để buổi hòa nhạc lần này thất bại thì hắn càng không thể ăn nói được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận