Cá Mặn Giả Hoàn Chư Thiên Lữ Hành

Cá Mặn Giả Hoàn Chư Thiên Lữ Hành - Chương 756: Thục sơn 2 (length: 8138)

« Trường Sinh Quyết » sau khi Giả Hoàn độ kiếp thành tiên, lại một lần nữa phát sinh biến hóa, xuất hiện thêm nội dung tu luyện tiếp theo.
Những nội dung kia bao hàm cả công pháp tu luyện từ tiên nhân bình thường đến Đại La Kim Tiên.
Đủ thấy phẩm giai của « Trường Sinh Quyết » cao đến mức nào.
Một lần nữa, Giả Hoàn có lẽ rất giỏi biên soạn công pháp.
Chờ hắn nghiên cứu công pháp tu luyện của thế giới này, kết hợp với nghiên cứu của mình về « Trường Sinh Quyết », tuyệt đối có thể biên soạn ra một bộ công pháp cho Âm Tố Đường và Xích Thành Tử tu luyện đến "Thiên Tiên".
Trước mắt, Giả Hoàn có thể tiếp xúc được chỉ có công pháp tu luyện của Côn Luân phái.
Âm Tố Đường và Xích Thành Tử tuy bị đuổi ra khỏi Côn Luân phái, nhưng không bị truy hồi tu vi.
Hai người hiểu biết sâu sắc về công pháp Côn Luân.
Vì để hài nhi tỏ vẻ hiếu kỳ đối với công pháp của họ, hai người tự nhiên không giấu giếm chút nào, kể hết cho Giả Hoàn nghe.
Dù sao Côn Luân phái cũng là huyền môn chính tông, dù những năm gần đây suy sụp, bị Thục Sơn phái đè đầu cưỡi cổ, nhưng nội tình vẫn còn, công pháp vô cùng chính thống.
Chỉ bất quá, loại công pháp này đối với nam nữ mất đi nguyên âm và nguyên dương thực sự không hữu hảo.
Khó trách Âm Tố Đường và Xích Thành Tử nóng lòng tìm kiếm công pháp khác.
Hai người sau khi mất đi nguyên âm nguyên dương, thực lực suy giảm rất nhiều.
Mà sau khi Âm Tố Đường sinh hạ Giả Hoàn, thực lực lại một lần nữa suy giảm.
Công pháp Côn Luân, họ không thể tu luyện lại được nữa.
Nếu không phải vì chiếu cố Giả Hoàn, hai người hiện tại đã chạy khắp thiên hạ, tìm kiếm những công pháp tu luyện khác.
Giả Hoàn nghiên cứu công pháp Côn Luân, có một chút đầu mối, nhưng vẫn cần thêm nhiều công pháp nữa để nghiên cứu thêm.
Hiện giờ, Giả Hoàn vẫn chỉ là một đứa trẻ, nhiệm vụ chủ yếu nhất là trưởng thành.
Âm Tố Đường là tu luyện giả, sinh hạ Giả Hoàn chỉ ba ngày, liền khôi phục tu luyện hằng ngày, điều này khiến thân thể nàng hồi phục nhanh chóng, khôi phục lại dáng vẻ trước khi mang thai sinh nở.
Cũng chính là nói, Âm Tố Đường không thể bài tiết sữa mẹ nuôi nấng Giả Hoàn.
Giả Hoàn tuy trúc cơ, nhưng chưa tích cốc.
Hơn nữa trẻ con tốt nhất cũng không nên tích cốc, cần thiết phải hấp thu dinh dưỡng để đảm bảo thân thể phát dục.
Để có đồ ăn cho Giả Hoàn, Âm Tố Đường và Xích Thành Tử chỉ có thể đến thôn gần đó mua sữa dê, nấu cho Giả Hoàn uống.
Âm Tố Đường và Xích Thành Tử hiện giờ ẩn cư tại một ngọn núi bên bờ Nguyên Giang, gần đây hầu như không có bóng người, chỉ có một thôn nhỏ cách nơi họ ẩn cư ba mươi dặm bên trong một thung lũng.
Thôn nhỏ tên là Ngọa Vân thôn, nằm trong thung lũng sâu trong núi, bên ngoài có tầng tầng sườn núi che chắn, chỉ có một lối nhỏ là đường vào thôn.
Trong thôn đa số người họ Tiêu, những hộ không họ Tiêu khác cũng là người thân bằng của Tiêu gia.
Họ là vào thời chiến loạn, Tiêu thị đời trước dẫn người nhà, thân bằng và môn nhân vào núi ẩn cư.
Hiện giờ người trong thôn đã trải qua ba đời, sở hữu ruộng tốt, nương dâu, vườn cây trái, vườn rau, rộng hơn ngàn mẫu.
Thôn dân tự cung tự cấp, sống rất vui vẻ hòa thuận.
Âm Tố Đường và Xích Thành Tử sợ bại lộ thân phận, bị cừu nhân tìm tới cửa, vì vậy khi đến Ngọa Vân thôn giao dịch, đều ngụy trang.
Xích Thành Tử rõ ràng là một đại soái ca tuấn dật (nếu không đẹp thì Âm Tố Đường cũng sẽ không coi trọng), nhưng khi ra ngoài đối mặt với người khác, lại biến thành một đạo sĩ trung niên hèn mọn, khiến Giả Hoàn cảm thấy cay mắt.
May mà Âm Tố Đường tuy cũng cải trang, nhưng không chà đạp dung mạo của mình, vẫn là một đại mỹ nhân.
Hai người thông báo là người bình thường ẩn cư trong núi gần đây, biết võ công, không bại lộ thân phận tu luyện giả của mình.
Xích Thành Tử nói họ vô tình phát hiện cái sơn động kia, đi vào thám hiểm, mới phát hiện ra Ngọa Vân thôn.
Hai người ở trong núi, thiếu thốn mọi thứ, thiếu nhất là đồ ăn cho hài tử, vì vậy họ nguyện ý bỏ nhiều tiền ra để mua sữa dê và những thứ khác ở Ngọa Vân thôn.
Thôn trưởng Ngọa Vân thôn chính là tộc trưởng hiện tại của Tiêu thị nhất tộc.
Tuy cảnh giác với Âm Tố Đường và Xích Thành Tử, nhưng nghĩ rằng người trong thôn đều biết võ công, mà Âm Tố Đường và Xích Thành Tử chỉ có hai người, nếu đánh nhau thì hai người kia chắc chắn không phải đối thủ của họ.
Hơn nữa... Tiêu tộc trưởng nhìn đứa bé trong ngực Âm Tố Đường, tin tưởng lời nói của hai người.
Hai người không thể nào mang theo hài tử đến gây phiền phức cho thôn của họ.
Hai người liền bắt đầu giao dịch lâu dài với Ngọa Vân thôn.
Sữa dê phải uống tươi mới, vì thế, Ngọa Vân thôn liền an bài người mỗi ngày đưa sữa dê đến nơi ở của Xích Thành Tử và Âm Tố Đường.
Ba mươi dặm đường đối với tu luyện giả mà nói chỉ là chuyện trong nháy mắt, đối với võ giả mà nói, cũng không tốn đến nửa canh giờ.
Mỗi ngày đến đưa sữa dê cho Giả Hoàn là một thiếu nữ tên là Hoàng Uyển Thu.
Cô bé lớn lên hết sức xinh đẹp, là kiểu xinh đẹp sáng sủa, không sánh được với Âm Tố Đường, nhưng cũng là một mỹ nhân hiếm có.
Là đệ nhất mỹ nữ của Ngọa Vân thôn.
Hoàng Uyển Thu sau khi gặp Âm Tố Đường, ban đầu là ghen tị, sau đó không biết như thế nào biến thành sùng bái Âm Tố Đường, thích đến gần Âm Tố Đường hỏi han bí quyết bảo dưỡng.
Nhiệm vụ đưa sữa dê vốn không phải của Hoàng Uyển Thu, mà là một thiếu nữ tên là Âu Dương Sương, nhưng Hoàng Uyển Thu từ tay Âu Dương Sương giành lại nhiệm vụ này, chỉ để mỗi ngày đến trước mặt Âm Tố Đường thể hiện bản thân.
Âm Tố Đường có ấn tượng không tệ với Hoàng Uyển Thu.
Hoàng Uyển Thu tuy bị cha mẹ nuông chiều, có chút đanh đá tùy hứng, duy ngã độc tôn, nhưng con bé hiếu thắng, kiên nghị không chịu thua, điểm này có chút giống với Âm Tố Đường.
Hơn nữa cô nương này rất thông minh, Âm Tố Đường kiểm tra căn cốt của cô nương này, phát hiện rất thích hợp tu luyện.
Nàng có ý thu cô nương này làm đồ đệ, quyết định quan sát Hoàng Uyển Thu thêm một thời gian.
Nhưng sau khi quan sát, Âm Tố Đường từ bỏ ý định thu Hoàng Uyển Thu làm đồ đệ.
Hoàng Uyển Thu trong lòng đã có người yêu, một lòng muốn trở thành vợ của biểu đệ mình là Tiêu Dật.
Hoàng Uyển Thu như vậy không thích hợp tu luyện công pháp Côn Luân.
Mà Âm Tố Đường trước mắt trong tay lại không có công pháp khác, để Hoàng Uyển Thu không rơi vào tình cảnh giống như mình hiện giờ, chi bằng ngay từ đầu không thu Hoàng Uyển Thu làm đồ đệ.
Loáng một cái ba năm trôi qua.
Ngày hôm đó, Hoàng Uyển Thu khóc chạy đến tìm Âm Tố Đường.
Âm Tố Đường nghi hoặc hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Hoàng Uyển Thu khóc ròng nói: "Tiêu Dật lại thích nha đầu Âu Dương Sương kia, hắn vì Âu Dương Sương, lại cự tuyệt cưới ta."
Tiêu Dật này chính là con trai của Tiêu tộc trưởng, trẻ tuổi anh tuấn văn võ song toàn, là kim quy tế trong lòng rất nhiều cô nương trẻ tuổi.
Hoàng Uyển Thu sớm đã coi Tiêu Dật là trượng phu tương lai của mình, cho rằng cả thôn này chỉ có Tiêu Dật mới xứng với mình.
Mà Tiêu tộc trưởng cũng muốn Tiêu Dật cưới Hoàng Uyển Thu, cho rằng hai người môn đăng hộ đối, thích hợp nhất.
Nhưng Tiêu Dật lại không thích Hoàng Uyển Thu, mà thích một cô gái khác tên là Âu Dương Sương.
Phụ thân của Âu Dương Sương là gia nô của Tiêu gia, vì cứu Tiêu phụ mà chết.
Người cha trước khi chết xin chủ nhân trông nom đứa trẻ mồ côi, chỉ vì thân phận hèn mọn, không dám có ý nghĩ xấu, chỉ nghĩ chờ con gái lớn lên, nhờ Tiêu phụ chọn cho con bé một người làm chồng trong đám thiếu chủ nhân. Không dám mong làm chính thê, chỉ xin làm thiếp tỳ, để mong con bé được sống yên ổn trong thôn.
Tiêu phụ đáp ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận