Cá Mặn Giả Hoàn Chư Thiên Lữ Hành

Cá Mặn Giả Hoàn Chư Thiên Lữ Hành - Chương 685: Cung nữ thăng chức ký 10 (length: 7853)

Thương thế của Trần Gia Tường không nghiêm trọng như người khác nghĩ, hiện giờ hắn trốn ở nhà dưỡng thương, bất quá là diễn trò cho hoàng đế xem mà thôi.
Vả lại, hiện giờ bên cạnh hoàng đế đã có Cửu hoàng tử hầu hạ, hắn cũng không cần phải nhúng tay vào nữa.
Nghe được sai vặt hồi báo, Trần Gia Tường vô cùng kinh ngạc, cho rằng sai vặt báo sai tên người.
"Ngươi nói đến là ai?"
Sai vặt bẩm báo: "Một vị cô nương tên là Quý Thiên Xuân, nàng mang theo ngọc bội của hầu gia."
Chính vì Quý Thiên Xuân lấy ra ngọc bội của Trần Gia Tường, sai vặt mới không xem Quý Thiên Xuân là mấy người đàn bà khác muốn nịnh bợ, thông đồng với hầu gia nhà mình, mới có thể ôn tồn tiếp đãi và vào bẩm báo giúp nàng.
Tuy nghi hoặc Quý Thiên Xuân làm sao ra khỏi cung, nhưng nghe người trong lòng đến thăm mình, Trần Gia Tường làm sao còn ngồi yên được, lập tức đứng dậy chạy ra cổng lớn, đích thân đón Quý Thiên Xuân vào phòng.
"Thiên Xuân, sao nàng lại đến đây?"
"Ta nghe nói chàng bị thương, lo lắng cho chàng."
Quý Thiên Xuân nhìn Trần Gia Tường, trong mắt tràn ngập lo lắng.
Trần Gia Tường trong lòng ấm áp ngọt ngào, hắn vươn tay nắm chặt tay Quý Thiên Xuân, ôn nhu nói: "Ta không sao, chỉ là vết thương nhẹ, hiện giờ đã khỏe hơn nhiều rồi."
Quý Thiên Xuân vẫn không yên lòng, tự mình xem xét vết thương của Trần Gia Tường, lúc này mới an tâm.
Hai người ngồi cùng nhau, ôn lại những nhớ nhung trong thời gian qua.
Trần Gia Tường hỏi về việc Quý Thiên Xuân ra khỏi cung.
Quý Thiên Xuân không hề giấu diếm, kể cho hắn nghe về bí đạo.
Ánh mắt Trần Gia Tường lóe lên, nói với Quý Thiên Xuân: "Chuyện về bí đạo, đừng nói với người khác nữa, kẻo bệ hạ biết được, sẽ cho phong tỏa, về sau nàng sẽ không thể ra cung gặp ta được."
Quý Thiên Xuân gật đầu: "Ta sẽ dặn dò A Hoàn, bảo nàng không được kể chuyện bí đạo cho người khác."
"Cái gọi là A Hoàn kia, có đáng tin không?" Trần Gia Tường hỏi.
Quý Thiên Xuân nói: "A Hoàn là bạn tốt nhất của ta, chúng ta cùng nhau lớn lên. Ta bảo nàng giữ bí mật, nàng nhất định sẽ nghe theo."
"Vậy thì tốt." Trần Gia Tường thầm nghĩ tìm cơ hội đưa A Hoàn kia ra khỏi cung, tốt nhất là đưa nàng rời khỏi kinh thành thật xa.
Dù sao thêm một người biết bí mật thì sẽ thêm một biến cố.
Hai người ở bên nhau một hồi lâu, đến khi trăng lên cao, Quý Thiên Xuân buộc phải trở về hoàng cung.
Trần Gia Tường đưa Quý Thiên Xuân trở về, hắn tự mình đến bí đạo kia một chuyến, tiến vào bên trong hoàng cung.
Trong đầu Trần Gia Tường các loại mưu tính lần lượt hiện lên.
Có đường bí đạo này, rất nhiều việc làm sẽ nhẹ nhàng hơn.
Thật là ngoài ý muốn vui mừng!
Quý Thiên Xuân vui vẻ đi trong hành lang, chợt nghe có người gọi tên mình.
Nàng quay người nhìn lại, chỉ thấy Cửu hoàng tử đứng ở đình cách đó không xa, giơ tay vẫy chào mình.
Quý Thiên Xuân cười nhẹ nhàng giơ tay đáp lại, đi về phía Cửu hoàng tử.
"A Cửu."
Cửu hoàng tử mỉm cười: "Thiên Xuân, tâm tình nàng rất tốt?!"
Quý Thiên Xuân cười gật gật đầu, hỏi Cửu hoàng tử: "Ngươi đến ngắm trăng sao?"
Cửu hoàng tử gật đầu: "Muốn cùng nhau không?"
Quý Thiên Xuân nhận lời mời của Cửu hoàng tử, hai người cùng nhau ngồi ở đình, vừa ngắm trăng vừa nói chuyện phiếm.
Ở nơi xa, một người phụ nữ ghen ghét nhìn hai người hòa hợp trong đình, ánh mắt lấp lánh.
Ở nơi xa hơn, Giả Hoàn dùng thần thức nhìn tất cả.
Cửu hoàng tử yêu thích Quý Thiên Xuân, Quý Thiên Xuân cũng cảm nhận được.
Nhưng nàng không yêu thích Cửu hoàng tử, vì vậy liền bắt đầu tránh mặt hắn.
Cửu hoàng tử không biết Quý Thiên Xuân và Trần Gia Tường là một đôi, chỉ vì Quý Thiên Xuân tránh né mình mà phiền não.
Hôm đó, Cửu hoàng tử uống say, thấy một bóng người vô cùng giống Quý Thiên Xuân xuất hiện trước mặt mình.
Cửu hoàng tử vươn tay kéo người phụ nữ có kiểu tóc giống hệt Quý Thiên Xuân vào lòng.
Người phụ nữ thuận tay nắm lấy cổ Cửu hoàng tử.
Cửu hoàng tử cho rằng Quý Thiên Xuân đáp lại mình, kích động đem người ép xuống giường.
Hôm sau, Cửu hoàng tử tỉnh táo lại, sắc mặt âm trầm nhìn người phụ nữ e thẹn trước mặt, trong lòng bực bội không thôi.
"Điện hạ..." Liễu Vũ Vi kiều nhu gọi Cửu hoàng tử.
Nàng đã là người của Cửu hoàng tử rồi!
Cửu hoàng tử giơ tay xoa xoa thái dương, hôm qua mình uống nhiều, thế nhưng xem người phụ nữ khác thành người trong lòng.
Thôi, dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ, cứ để lại trong hậu viện.
Cửu hoàng tử gọi tâm phúc thái giám đến, bảo hắn an bài ổn thỏa cho Liễu Vũ Vi.
Chuyện Liễu Vũ Vi bỗng trở thành người của Cửu hoàng tử lan truyền giữa các cung nhân.
Các cung nữ vừa ghen ghét vừa ngưỡng mộ.
Cửu hoàng tử về sau sẽ làm hoàng đế, Liễu Vũ Vi dù kém nhất cũng có thể trở thành Tiệp dư đi?
Nàng đây là một bước lên trời rồi, về sau các nàng nhìn thấy Liễu Vũ Vi đều phải quỳ xuống hành lễ.
Vận khí của Liễu Vũ Vi sao lại tốt như vậy chứ?
Quý Thiên Xuân nghe được chuyện của Liễu Vũ Vi và Cửu hoàng tử, trong lòng hơi có chút không thoải mái.
Dù sao, Cửu hoàng tử một mặt bày tỏ yêu thích nàng, mặt khác lại lên giường với người phụ nữ khác.
Là phụ nữ ai mà vui cho được.
Nhưng lập tức nàng liền nghĩ thông suốt.
Cửu hoàng tử không phải là người nàng yêu thích, nàng cũng sẽ không chấp nhận hắn.
Cửu hoàng tử muốn tìm người phụ nữ như thế nào, đó là tự do của hắn.
Chỉ cần Trần Gia Tường không tìm người phụ nữ khác là được.
Thân thể hoàng đế bị độc dược hủy hoại, tuy đã giải độc, nhưng tuổi thọ bị ảnh hưởng, không bao lâu sau thì băng hà.
Cửu hoàng tử danh chính ngôn thuận lên ngôi, trở thành tân đế.
Liễu Vũ Vi là người của Cửu hoàng tử, được phong làm Thường tại, chính thất phẩm.
Đối với cung nữ thượng vị thì như vậy là rất thỏa mãn rồi.
Nhưng Liễu Vũ Vi sao có thể thỏa mãn, nàng cảm thấy mình xứng đáng với vị trí cao hơn.
Liễu Vũ Vi vô cùng tức giận, nhưng nàng không dám oán trách tân đế, liền giận chó đánh mèo lên người khác.
Người đó không ai khác chính là Quý Thiên Xuân.
Liễu Vũ Vi biết, tân đế yêu thích Quý Thiên Xuân.
Nếu Quý Thiên Xuân cũng trở thành người của tân đế, nàng và những cung phi khác chỉ sợ trong cung sẽ trở thành vật trang trí.
Tuyệt đối không thể để Quý Thiên Xuân trở thành người của hoàng đế.
Liễu Vũ Vi muốn ra tay với Quý Thiên Xuân, bị Liễu thượng cung ngăn cản.
Liễu thượng cung rất hài lòng với cảnh ngộ hiện giờ của cháu gái mình, nàng và Liễu Vũ Vi sẽ giúp đỡ lẫn nhau, tin rằng về sau hai cô cháu có thể đi đến vị trí cao hơn trong hậu cung.
Về sau, hậu cung sẽ là thiên hạ của hai cô cháu các nàng.
Vì vậy, Liễu thượng cung không cho phép Liễu Vũ Vi làm ra chuyện có hại cho mình.
Liễu thượng cung khuyên nhủ Liễu Vũ Vi: "Quý Thiên Xuân là người trong lòng bệ hạ, con ra tay đối phó nàng ta, chỉ khiến bệ hạ nổi giận. Bệ hạ chắc chắn sẽ vì Quý Thiên Xuân mà phế bỏ con, thậm chí rất có thể sẽ giết con."
Liễu Vũ Vi khó chịu nói: "Có thể là nếu để Quý Thiên Xuân trở thành người của bệ hạ, bệ hạ sẽ chỉ độc sủng nàng ta, đâu còn có vị trí của con? Quý Thiên Xuân uy hiếp con quá lớn, cần phải diệt trừ."
Liễu thượng cung nói: "Hồ đồ! Quý Thiên Xuân uy hiếp con lớn, vậy đối với những tần phi khác trong hậu cung thì uy hiếp nhỏ sao?"
Liễu Vũ Vi như có điều suy nghĩ: "Cô cô ý là..."
Liễu thượng cung nhếch miệng: "Người muốn Quý Thiên Xuân biến mất sẽ không ít đâu."
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận