Cá Mặn Giả Hoàn Chư Thiên Lữ Hành

Cá Mặn Giả Hoàn Chư Thiên Lữ Hành - Chương 358: Nông thôn thiếu niên truyền tống môn 6 (length: 7779)

Sau khi Giả Điềm tham gia cuộc thi tiếng Anh, cô chính thức bước chân vào giới giải trí.
Tham gia một gameshow, rồi diễn xuất trong một bộ phim truyền hình, Giả Điềm nổi tiếng.
Người nổi tiếng, kiếm được tiền tự nhiên cũng nhiều hơn.
Cuộc sống của nhà họ Giả thay đổi hoàn toàn, nhà mới, xe mới, quần áo mới…
Đại bá mẫu ngày ngày khoe khoang đôi khuyên tai vàng to và sợi dây chuyền vàng trên cổ khắp thôn.
Giả tổ mẫu thì khoe hàm răng vàng của mình.
Đại ca của Giả Điềm mua một cửa hàng ở thành phố, bắt đầu làm ăn nhỏ.
Thành tích học tập của đệ đệ Giả Điềm không tốt, nhờ Giả Điềm quyên tiền cho trường học, cậu được vào một trường trung học tư thục.
Ngày tháng của nhà họ Giả trôi qua vô cùng sung túc, nhưng không ai đoái hoài đến Giả Hoàn.
Bao gồm cả Giả tổ mẫu.
Từ khi Giả Hoàn có thể tự kiếm tiền nuôi sống bản thân, Giả tổ mẫu không còn đưa cho Giả Hoàn một hạt gạo nào.
Chớp mắt mấy năm trôi qua, thôn xóm không có nhiều thay đổi, ngoại trừ hai nhà.
Một nhà dĩ nhiên là nhà họ Giả.
Nhà của bọn họ đã biến thành một căn biệt thự ba tầng, nhưng chỉ có đại bá phụ, đại bá mẫu và Giả tổ mẫu ở.
Con cháu đều đã lên thành phố làm việc và học tập.
Nhà còn lại là nhà họ Trương.
Ba người con của nhà họ Trương đều tốt nghiệp đại học, tìm được công việc tốt ở thành phố.
Trương Dực đã đưa cha mẹ lên thành phố sinh sống, căn nhà của họ Trương trở nên trống trải.
Giả Hoàn vẫn giúp vợ chồng nhà họ Trương bán các sản phẩm từ tre, anh quyết định sau này sẽ ít đến đây hơn.
Anh định tìm một cơ hội nói là ra ngoài làm việc, rồi rời khỏi thôn.
Giả Hoàn đeo sọt trên lưng đi từ trên núi xuống, vừa mới vào thôn đã nghe thấy tiếng ồn ào.
Có vẻ như có rất nhiều người đang kéo đến thôn.
Giả Hoàn nghi hoặc đi tới, nhìn thấy một hàng dài mấy chiếc xe.
Có bảy, tám chiếc xe con và xe bảo mẫu, một chiếc xe buýt và một chiếc xe tải chở hàng.
Giả Điềm đứng ở giữa đám đông, kéo thôn trưởng và một người đàn ông trung niên để nói chuyện.
"Chuyện gì thế này?" Giả Hoàn hỏi.
Người bị hỏi là Lý đại thẩm, người thích buôn chuyện và ngồi lê đôi mách nhất trong thôn.
Nghe thấy Giả Hoàn hỏi, Lý đại thẩm lập tức tuôn một tràng, kể rõ đầu đuôi sự tình.
Thì ra đoàn làm phim của Giả Điềm cần tìm một địa điểm thích hợp để quay ngoại cảnh, Giả Điềm liền giới thiệu thôn của bọn họ cho đạo diễn.
Hai ngày trước, đạo diễn đã phái người đến thôn khảo sát, phát hiện phong cảnh xung quanh thôn rất phù hợp cho việc quay ngoại cảnh của họ, cả đoàn làm phim liền cùng nhau đến thôn.
Trong nửa tháng tới, đoàn làm phim sẽ tiến hành quay chụp ở quanh thôn.
Bọn họ đưa ra phí thuê địa điểm cho thôn, còn ở lại nhà dân và trả phí ăn ở cho thôn dân.
Đây quả là một cơ hội kiếm tiền tốt!
Không liên quan đến mình, Giả Hoàn đi thẳng về căn nhà tranh của mình.
Ngày hôm sau, đoàn làm phim bắt đầu bận rộn.
Dân làng kéo đến xem náo nhiệt, nhưng bọn họ cũng thông minh, đứng xem ở một bên, không gây phiền phức cho việc quay chụp của đoàn làm phim.
Đạo diễn rất hài lòng về dân làng, đúng là người ở quê hương của Giả Điềm, tố chất cao hơn so với dân bản xứ ở những địa điểm quay ngoại cảnh khác.
Đạo diễn uống một ngụm trà, ánh mắt liếc về một bóng người, lập tức bị thu hút.
Đó là một người trẻ tuổi mặc trang phục gần giống như dân làng, vẻ ngoài trông rất quê mùa, nhưng dáng người lại thẳng tắp, đứng giữa đám đông dân làng, quả thực như hạc giữa bầy gà.
Anh ta cũng rất đẹp trai, còn đẹp hơn cả những tiểu sinh lưu lượng hiện nay trong giới giải trí, quan trọng nhất là gương mặt tự nhiên, chưa từng qua chỉnh sửa.
Đạo diễn lập tức tiến về phía người trẻ tuổi đó.
"Chào cậu, cho hỏi cậu có muốn làm diễn viên không?"
Giả Hoàn chớp mắt, cười với người đàn ông trung niên trước mặt: "Xin lỗi, tôi không hứng thú với việc làm diễn viên."
Đạo diễn khuyên nhủ Giả Hoàn: "Cậu đẹp trai như vậy, không làm diễn viên thì uổng lắm."
Giả Hoàn chỉ cười.
Đạo diễn xòe bàn tay ra, nói: "Tôi trả cho cậu năm vạn tệ."
Giả Hoàn cười rồi lắc đầu bỏ đi.
Đạo diễn rất không cam tâm, hình tượng của Giả Hoàn rất phù hợp với một nhân vật trong bộ phim truyền hình của anh!
Đạo diễn bắt lấy một người dân làng, hỏi thăm về tình hình của Giả Hoàn.
"Đó là Giả Hoàn đó! Cái thằng bùn nhão không trát nổi tường, suốt ngày không làm việc gì đàng hoàng. Đạo diễn à, anh đừng hy vọng gì vào nó. Anh thấy tôi thế nào? Tôi không cần nhiều, cho tôi năm ngàn tệ là được."
Đạo diễn buông người dân làng ra, xoay người rời đi.
Đến cái tướng hùng hổ của ông mà cũng đòi năm ngàn, tôi còn chẳng thèm cho ông lên phim của tôi ấy chứ.
Đạo diễn nghe được Giả Hoàn là em họ của Giả Điềm, nên bảo Giả Điềm đi thuyết phục.
Giả Điềm tỏ vẻ khó xử: "Đạo diễn, tôi và Giả Hoàn tuy là chị em họ, nhưng quan hệ không tốt lắm. Giả Hoàn sẽ không nghe lời tôi đâu."
Đạo diễn: "Cứ cố gắng thử xem đi."
Giả Điềm: "Vậy được rồi."
Giả Hoàn mở cửa phòng, nhìn thấy Giả Điềm thì nhíu mày, cũng không chủ động lên tiếng, chờ Giả Điềm mở lời trước.
Giả Điềm thở dài trong lòng, mở miệng: "A Hoàn, không mời chị vào nhà ngồi một chút sao?"
Giả Hoàn: "Trong nhà rất bừa bộn."
Giả Điềm: "Vậy thôi vậy. Là thế này, em cứ mãi không chịu làm việc, chỉ dựa vào bán lâm sản qua ngày cũng không phải là cách, sau này không có tiền cưới vợ. Hay là cùng chị làm một phen đi. Chị thành lập một phòng làm việc, em đến làm nghệ sĩ cho phòng làm việc của chị."
Giả Hoàn trực tiếp cự tuyệt: "Không hứng thú."
Giả Điềm còn muốn khuyên thêm, Giả Hoàn dứt khoát ra khỏi nhà đi về phía núi.
Giả Điềm đuổi không kịp Giả Hoàn, đành thở dài, trở về đoàn làm phim.
Đạo diễn thấy Giả Điềm cũng không thể thuyết phục được người, đành từ bỏ ý định để Giả Hoàn đóng phim.
Đến ngày thứ mười đoàn làm phim quay chụp ở trong thôn thì xảy ra sự cố.
Dây cáp bảo hiểm của một diễn viên bị đứt trong lúc quay chụp.
May mắn cô ta rơi không cao, hơn nữa mặt đất lại là bùn đất, nên diễn viên đó không bị thương quá nặng, chỉ bị gãy hai chân, ngay lập tức được đưa vào bệnh viện.
Đạo diễn tiến hành điều tra về sự việc này, rất nhanh đã phát hiện ra sự việc là do người cố ý gây ra.
Chỉ là đối tượng ban đầu không phải là diễn viên kia, mà là muốn làm hại Giả Điềm, kết quả Giả Điềm gặp may mắn, được diễn viên kia đỡ thay.
Giả Hoàn nhếch mép.
Giới giải trí là cái quái gì vậy?
Muốn đối phó người khác đều ra tay bằng cách làm đứt dây cáp bảo hiểm sao? !
Những kẻ động tay động chân vào dây cáp bảo hiểm kia không nghĩ rằng làm như vậy rất dễ bị phát hiện sao?
Và kẻ ra tay quả thực rất dễ dàng bị phát hiện.
Giả Điềm kiên quyết báo cảnh sát, kẻ ra tay bị cảnh sát bắt đi.
Chỉ là hắn cắn răng khai rằng việc ra tay với Giả Điềm là hành vi cá nhân của hắn, không liên quan đến người khác, cảnh sát không tìm ra được kẻ đứng sau sai khiến hắn.
Cuối cùng, sự việc này kết thúc với việc kẻ đó vào tù.
Sau khi xảy ra sự cố, bầu không khí trong đoàn làm phim trở nên rất u ám.
Đạo diễn tranh thủ thời gian hoàn thành việc quay ngoại cảnh, rồi dẫn đoàn làm phim rời khỏi thôn.
Thôn xóm khôi phục lại bình tĩnh, nhưng Giả Điềm thì không hề bình tĩnh.
Sau sự cố dây cáp bảo hiểm, cô lại trải qua việc suýt chút nữa gặp tai nạn xe cộ, suýt chút nữa bị antifan tạt axit…
Giả Điềm hết sức mạo hiểm mới tránh thoát được những nguy cơ này.
Việc này đã thu hút sự chú ý của cảnh sát, họ bắt đầu toàn lực điều tra kẻ đứng sau nhắm vào Giả Điềm.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận