Bị Yandere Tài Phiệt Cướp Hôn Sau, Giáo Hoa Hối Hận Khóc

Chương 491: Tô tổng cùng Lâm thiếu gia

**Chương 491: Tô tổng và Lâm thiếu gia**
Các nàng lần này nhận được xác nhận của tiểu thư ở đại sảnh, không cần nói cũng biết kích động đến mức nào.
【 A a a a, quả thực là quá tốt rồi, không ngờ lại đẹp mắt như vậy, ta còn tưởng là tin đồn giả chứ. Tốt quá rồi, cuối cùng cũng có nữ nhân thích hợp với Lâm Hiên đệ đệ. 】
【 Tiểu Lệ, ngươi có chụp ảnh không? Nhanh phát ra đây, nhanh lên, ta tìm khắp cả mạng cũng không thấy được một tấm hình nào của nàng, ta tò mò quá. 】
Tiểu thư ở đại sảnh trả lời các chị em của mình trong nhóm, 【 Có rất nhiều bảo tiêu, hơn nữa không có sự cho phép của nàng, ta nào có gan mà chụp lén? 】
【 Chờ chút. 】
Tiểu thư ở đại sảnh tiếp tục gõ chữ trên điện thoại, 【 Ta cảm thấy Tô tổng khá quen, hình như đã gặp ở đâu rồi, để ta suy nghĩ kỹ lại. 】
Tiểu thư ở đại sảnh nhíu chặt lông mày, bắt đầu nghĩ xem mình đã gặp Tô Họa ở đâu.
Đúng rồi!
Là cuộc thi máy tính!
Dung mạo của nàng rất giống nhân viên đại diện của tập đoàn Tô thị đến trao giải.
Trong đầu tiểu thư ở đại sảnh lóe lên một tia sáng, lập tức lấy điện thoại di động ra, bắt đầu tìm lại video cuộc thi đấu thể thao dành cho sinh viên toàn quốc mà mình đã lưu giữ.
Lâm Hiên không phải người trong giới giải trí, hắn chỉ công khai lộ diện vài lần trên mạng.
Cái video cuộc thi đấu thể thao này, gần như đã bị tiểu thư ở đại sảnh xem đi xem lại đến thuộc lòng, dung mạo của Tô Họa quá mức chói mắt, nàng cũng không nhịn được mà nhìn hắn thêm mấy lần.
Tiểu thư ở đại sảnh kéo thanh tiến trình đến màn trao giải.
“Để chúng ta mời đại diện tập đoàn Tô thị lên trao giải cho những người thắng cuộc...” Trong điện thoại di động vang lên âm thanh của người chủ trì.
Tô Họa cũng bước lên sân khấu.
Ánh mắt tiểu thư ở đại sảnh nhìn chằm chằm Tô Họa, vóc người này, góc nghiêng này, còn có khí chất trên người nàng, thật sự quá giống!
Là nàng rồi, là nàng rồi.
Tiểu thư ở đại sảnh chắp tay trước ngực cầu nguyện.
Cho đến khi Tô Họa quay mặt về phía ống kính, lộ ra khuôn mặt chính diện.
Tiểu thư ở đại sảnh trợn to hai mắt.
"Ngọa Tào" thật rồi!
Người trao giải này, thật sự là Tô tổng!
Nàng tự mình trao giải cho Lâm Hiên đệ đệ!
Tiểu thư ở đại sảnh kích động đến đỏ bừng cả mặt, chuẩn bị đem chuyện này gửi cho các chị em của mình xem.
【 Tiểu thư ở đại sảnh 】: Nói cho các ngươi biết một tin tức tốt kinh thiên động địa đây! Các ngươi mau đi xem cuộc thi đấu thể thao dành cho sinh viên toàn quốc năm nay đi! Người trao giải cho Lâm Hiên đệ đệ, chính là Tô tổng a a a a!!!!
Tiểu thư ở đại sảnh đang chuẩn bị ấn nút gửi.
Một người mặc vest đen, đeo kính đen chính là bảo tiêu đi tới.
“Xin hỏi, ngươi có chuyện gì không?”
Tiểu thư ở đại sảnh nhìn vệ sĩ áo đen, trong lòng thấp thỏm không yên.
Người này, hình như là đi theo Tô tổng, thần sắc trên mặt hắn thật sự có chút đáng sợ.
Cũng không biết hắn đến tìm nàng là vì chuyện gì...
“Vị tiểu thư này.” Bảo tiêu nói với giọng thô lỗ, “Thân phận Tô tổng, xin ngươi đừng tiết lộ ra ngoài.”
Chuyện Tô tổng phát bệnh nhất định phải giữ bí mật.
Bọn hắn sợ có người sẽ lợi dụng chuyện Tô tổng phát bệnh để mưu đồ chuyện lớn.
“Được.”
Tiểu thư ở đại sảnh không nói hai lời đồng ý ngay.
Sau khi bảo tiêu đi rồi, nàng lập tức xóa từng tin nhắn trong khung chat.
Các chị em của nàng vẫn còn tò mò hỏi trong nhóm: 【 Tiểu Lệ, ngươi đã nghĩ ra nàng giống ai chưa? 】
Tiểu thư ở đại sảnh trả lời: 【 Nghĩ ra rồi, tuyệt đối chấn động! Hơn nữa ta xác nhận nàng chính là người mà ta nghĩ. 】
Chị em của nàng: 【 Ai? 】
Tiểu thư ở đại sảnh: 【 Giữ bí mật. 】
Chị em: “...”
Lại nữa.
Lại bắt đầu làm trò bí ẩn.
Tiểu thư ở đại sảnh sờ cằm, Tô tổng tự mình trao giải cho Lâm Hiên đệ đệ, không lẽ nào, giữa bọn họ thật sự có gian tình...
Nghĩ tới đây, tiểu thư ở đại sảnh lại bỏ đi ý nghĩ trong đầu.
Chắc là nàng nghĩ nhiều rồi.
Đây chỉ là giấc mơ của nàng, giấc mộng đẹp làm sao có thể thành công chứ?
Hẳn là chỉ là một sự trùng hợp mà thôi.
Khi Giang Thanh đưa Tô Họa vào phòng, hai mắt Tô Họa đã hoàn toàn bị nhuộm đỏ bởi màu máu.
Trong mắt nàng chỉ có máu tanh và sự tàn sát.
“Tô tổng, ta đi gọi Lâm...”
Vừa nói xong.
“Bốp” một tiếng, mặt Giang Thanh liền hứng trọn một quyền.
Giang Thanh: “!!!”
Quân ta mà! Tô tổng đánh nàng làm cái gì?
“Tô...” Giang Thanh muốn giải thích, nàng vừa nói ra một chữ, bụng lại trúng một quyền của Tô Họa, cả người nàng giống như diều đứt dây, bay ra ngoài.
Lưng đập mạnh vào bàn.
Giang Thanh cảm giác mình cũng muốn rời ra từng mảnh.
Đau.
Thật sự quá đau.
Chuyện này còn chưa kết thúc, ánh mắt Tô Họa trừng trừng nhìn Giang Thanh, từng bước một tiến về phía nàng.
Giang Thanh run lên, mồ hôi túa ra đầy đầu.
Thân thể của nàng vô cùng đau đớn, thế nhưng nàng biết, bây giờ Tô tổng đã mở ra trạng thái cuồng bạo, bây giờ nếu nàng không chạy, cái mạng nhỏ của nàng chỉ sợ phải viết di chúc ở đây rồi.
Giang Thanh nhanh chóng bò dậy.
Sau đó, nàng lấy tốc độ chạy nước rút tám trăm mét lao ra bên ngoài phòng, “Bốp” một tiếng, nàng đóng sầm cửa lại.
Làm xong hết thảy, Giang Thanh nặng nề thở phào nhẹ nhõm.
May quá, mạng nhỏ đã được bảo toàn.
Không bao lâu, trong phòng khách sạn liền truyền đến những âm thanh đập phá rầm rầm.
Giữa lông mày Giang Thanh ngưng tụ một nỗi lo lắng.
Lần này Tô tổng phát bệnh sao lại nhanh như vậy? Quá không đúng.
Chẳng lẽ... Tô tổng không đơn thuần là do hai người kia phát bệnh, còn có thể do thương nhân kia trong khoảng thời gian này đã gửi những tin tức kia cho Tô tổng?
Tô tổng ngoài mặt không có biểu hiện ra cái gì, kỳ thực trong lòng nàng vẫn luôn đè nén.
Hôm nay chỉ là có cơ hội bộc phát ra ngoài?
Bất quá còn tốt, có Lâm thiếu gia ở đây, Lâm Thiếu Gia là thuốc chữa cháy tốt nhất của tổng tài, chỉ cần Lâm thiếu gia tiến hành trấn an Tô tổng, tin tưởng Tô tổng rất nhanh liền có thể khôi phục như cũ.
Giang Thanh không dám trì hoãn, muốn liên hệ Lâm Hiên.
Nàng sờ túi.
Điện thoại hình như đã rơi xuống đất khi nàng vừa bị Tô tổng đánh.
“Có điện thoại không?” Giang Thanh hỏi một bảo tiêu.
Bảo tiêu gật gật đầu: “Có.”
Hắn lập tức lấy điện thoại di động ra, đưa cho Giang Thanh.
Giang Thanh bấm số điện thoại của Lâm Hiên.
“Alo.” Sau khi điện thoại được kết nối, âm thanh của Lâm Hiên vang lên trong điện thoại di động.
“Lâm thiếu gia.” Giang Thanh hỏa tốc nói, “Tô tổng phát bệnh, ngươi mau tới đây một chuyến, ta đang ở...”
Giang Thanh nói cho Lâm Hiên địa chỉ.
“Ngươi qua đây sau, ta sẽ để bảo tiêu dẫn ngươi vào.”
“Được.”
Lâm Hiên trước đó đã thay quần áo xong, chỉ đợi Tô Họa đến, nhận được điện thoại xong, hắn trực tiếp lái xe tới khách sạn.
Dọc theo đường đi, xe của hắn tăng tốc độ đến 120 mã lực.
Vượt qua hết chiếc xe này đến chiếc xe khác.
Lâm Hiên lại vượt qua một chiếc BMW, chủ xe BMW chửi bới om sòm, “Ta đánh cái 'trái dưa hấu' nhà ngươi, đồ ranh con, lại dám vượt...”
Lời nói đột nhiên im bặt.
Hắn nhìn chiếc xe có ngoại hình khoa trương và ngông cuồng trước mặt, rất nhanh đã vượt qua chiếc xe tiếp theo, biến mất khỏi tầm mắt của hắn, hắn nuốt nước bọt không ngừng.
Toàn cầu chỉ có duy nhất một chiếc... Bugatti La Voiture Noire (tiếng vọng đêm đen).
Cái xe sang trọng như thế này, lại có một ngày bị hắn đụng phải.
"Ngọa Tào!"
Cứ vượt đi! Tha hồ vượt xe của hắn!
Lái chiếc siêu xe này, mà không vượt thì thật lãng phí!
Lâm Hiên đã vượt qua không ít tài xế, rất nhiều tài xế lúc đầu cũng chửi bới, chỉ là sau khi nhìn rõ là xe gì, tất cả đều im lặng.
Còn có không ít người chụp ảnh Bugatti La Voiture Noire rồi đăng lên vòng bạn bè.
【 Ngẫu nhiên gặp Bugatti La Voiture Noire, quá chấn động! Ta chỉ muốn hỏi trên thế giới tại sao có nhiều người giàu thế, tại sao lại không thể nhiều ra thêm ta một người? 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận