Bị Yandere Tài Phiệt Cướp Hôn Sau, Giáo Hoa Hối Hận Khóc

Chương 221: Cái kia sửu nam lại chạy ra ngoài

Chương 221: Tên xấu xí kia lại chạy ra ngoài
Người chủ trì: "? ? ?"
Hai người bọn họ đều là những Đại Ngưu trong giới máy tính Hạ quốc, từ trước đến nay đều đối xử với người khác một cách nghiêm túc thận trọng, từ khi nào lại trở nên hòa ái dễ gần như vậy?
"Lâm Hiên đồng học, ta là Tiền Hồng."
Tiền Hồng đưa danh thiếp cho hắn, còn muốn nói thêm điều gì, nhưng Tiết Văn Bác đã chen vào.
"Lâm Hiên đồng học, đây là danh thiếp của ta, ta là Tiết Văn Bác. Rất nhiều hỏa tiễn, trạm không gian, an toàn thông tin internet trong nước, đều có ta tham dự, còn có..."
Tiết Văn Bác bắt đầu thao thao bất tuyệt kể về những thành tựu của mình trong giới máy tính.
Tiền Hồng hừ một tiếng, "Ngươi nói những thứ kia, chẳng phải ta cũng tham dự phần lớn sao?" Hắn cũng bắt đầu liệt kê thành tựu của mình.
Hôm nay hắn nhất định phải giành cho bằng được Lâm Hiên, tên học sinh thiên tài này!
"Lâm Hiên đồng học." Tiết Văn Bác nói, "Tiền Hồng trước kia thu không ít học sinh, ta thì khác, ta còn chưa thu qua học sinh nào. Nếu ngươi nguyện ý bái ta làm thầy, đến lúc đó ta nhất định sẽ đem toàn bộ tri thức truyền thụ cho ngươi, tận tay chỉ dạy ngươi."
"Lão Tiết." Tiền Hồng không phục nói, "Ngươi nói đều là chuyện trước kia, ta bây giờ không có một học sinh nào cả. Ngươi muốn tận tay chỉ dạy Lâm Hiên đồng học, ta lẽ nào không thể sao?"
Hai người tranh cãi đến đỏ mặt tía tai, cơ hồ muốn động thủ.
Bọn hắn lốp bốp nói chuyện.
Lâm Hiên không xen vào được một câu nào.
Khán giả vốn định rời đi, nhưng nhìn thấy bộ dạng này của bọn hắn, nhao nhao ở lại, xem kịch vui.
Phòng phát sóng trực tiếp mưa đạn:
—— Quả nhiên là đãi ngộ của thiên tài khác với người bình thường, thế mà có thể khiến hai Đại Ngưu máy tính ngạo khí tranh giành.
—— Lâm Hiên loại này không chỉ có thể dùng thiên tài để hình dung, ta nguyện xưng là biến thái, thực lực của hắn, quá kinh người.
—— Ta vừa mới tìm kiếm thông tin về Ollie đại sư kia, hắn là người hiện tại xếp hạng thứ hai trong giới máy tính thế giới, ngay cả hắn dùng thời gian hai năm đều không thể giải đáp được nan đề máy tính, lại bị Lâm Hiên dùng mười mấy phút giải ra, quá ngưu bức.
Vân Đô đại học sư phụ mang đội nhìn xem bộ dạng của bọn hắn, cũng gật đầu tán thưởng nói: "Không thể không nói, thực lực của Lâm Hiên đồng học xác thực rất mạnh, bị tranh giành như vậy, cũng là hợp tình hợp lý."
"Lâm Lập đồng học."
Vân Đô đại học sư phụ mang đội nhìn về phía Lâm Lập, "Ngươi không phải là huynh đệ với Lâm Hiên đồng học sao? Nếu ngươi có vấn đề gì về máy tính, có lẽ có thể đi thỉnh giáo hắn một chút."
"Vâng." Khóe môi Lâm Lập gắng gượng kéo ra một nụ cười.
Vân Đô đại học sư phụ mang đội ánh mắt lại rơi vào trên thân Lâm Hiên.
Nếu không phải bận tâm đến thân phận lão sư Vân Đô đại học của mình, chỉ sợ bây giờ nàng đã nhịn không được xông lên, bái Lâm Hiên làm thầy.
Lâm Lập thì mang vẻ mặt ghen ghét.
Hắn siết chặt nắm tay.
Lần này thế mà lại để Lâm Hiên thoát được, còn để hắn dương danh!
Hắn thực sự không phục!
Bất quá Lâm Hiên, hãy chờ đấy!
Lần này để hắn may mắn thoát được, lần sau sẽ không có vận may như thế.
Hắn đã mời người, đến lúc đó Lâm Hiên nhất định sẽ giống hắn, biến thành một kẻ không ra nam không ra nữ!
Lâm Hiên không còn thứ kia, Tô tổng cũng tất nhiên sẽ vứt bỏ hắn.
Lâm Hiên quá hống hách, chọc giận ba ba, ba ba đã bắt đầu đối phó Thiên Mạc tập đoàn.
Không có Tô Họa làm chỗ dựa, Thiên Mạc tập đoàn này không chịu nổi một kích.
Lâm Lập vừa nghĩ tới bộ dạng xui xẻo của Lâm Hiên, tâm tình liền thập phần vui vẻ, khóe môi hắn không kìm được cong lên.
Bên này, Tiền Hồng và Tiết Văn Bác vẫn còn tranh giành.
Người chủ trì yên lặng lui lại mấy bước, tránh cho bị bọn hắn tranh giành làm liên lụy.
Tiền Hồng cắn răng nói: "Lão Tiết, ngươi không thể tôn trọng người già một chút sao?"
Tiết Văn Bác hừ lạnh, "Vậy ngươi không thể yêu thương trẻ nhỏ một chút sao?"
"Hai vị." Người chủ trì nhịn không được xen vào, "Chọn ai làm lão sư, cái này cần phải xem ý của Lâm Hiên đồng học. Hay là hai vị hỏi thử ý kiến của Lâm Hiên đồng học xem?"
"Lâm Hiên đồng học, ngươi nói đi." Tiền Hồng và Tiết Văn Bác đồng thời nhìn về phía Lâm Hiên, "Ngươi chọn ai?"
Lâm Hiên: "..."
Hắn có thể nói, không chọn ai cả được không?
Thân phận của bọn hắn rất lợi hại, nhưng bản thân có Tô Họa làm hậu thuẫn là đủ rồi, hoàn toàn không cần dựa vào người khác.
Còn về kỹ thuật máy tính, hắn càng không cần học từ bọn họ.
Lão sư gì đó, hắn lười ứng phó.
Toàn quốc máy tính hiệp hội hội trưởng đến đây, nghe được cuộc tranh giành của bọn hắn.
Tiết Văn Bác và Tiền Hồng đều lớn tuổi hơn hắn, thành tựu trong lĩnh vực máy tính, cũng đều mạnh hơn hắn.
Hắn vẫn không nhịn được mà đi tới trước mặt Tiết Văn Bác và Tiền Hồng.
"Có hay không một loại khả năng, với năng lực của Lâm Hiên đồng học, hắn không cần lão sư gì cả, các ngươi cũng không có gì có thể dạy hắn." Hội trưởng yếu ớt mở miệng.
Tiết Văn Bác: "..."
Tiền Hồng: "..."
Móa!
Quên mất!
Đúng vậy, với năng lực hiện tại của Lâm Hiên, xác thực không cần bọn hắn làm lão sư.
Ollie đại sư đưa ra nan đề kia, bọn hắn đã xem qua mấy ngày, cũng đang giải, chỉ biết giải được một phần năm phía trước, phần sau hoàn toàn không có mạch suy nghĩ.
Còn có mười đề mục trong trận đấu, chỉ dùng ba mươi phút thời gian, bọn hắn căn bản không làm xong.
Thực lực của Lâm Hiên thật sự quá kinh người.
Nói đến, Lâm Hiên làm lão sư của bọn hắn, còn tạm được.
Tiết Văn Bác và Tiền Hồng nhao nhao im lặng.
"Lâm Hiên đồng học."
Tiết Văn Bác vẫn chưa từ bỏ ý định, hắn nhét tấm danh thiếp còn chưa đưa ra vào tay Lâm Hiên.
"Nếu ngươi có vấn đề gì về máy tính, tùy thời có thể liên hệ ta, còn có nếu ngươi muốn vào quốc gia máy tính cơ cấu, ta cũng có thể giúp ngươi giới thiệu một chút."
Tiền Hồng cũng đưa danh thiếp của mình cho Lâm Hiên, "Đây là ta, ta nói cho ngươi biết, lão Tiết bây giờ đã về hưu, ta còn chưa. Không cần hắn giới thiệu, ta có thể trực tiếp an bài ngươi làm việc dưới trướng ta."
Lâm Hiên chỉ có thể đem danh thiếp cất kỹ.
Khi Lâm Hiên và những thầy trò khác của Thượng Thanh đại học rời đi, Lâm Hiên và Vương Đại Hà đi ở phía sau đội ngũ.
Thẩm Thiên Thiên sắc mặt đỏ bừng xuất hiện trước mặt Lâm Hiên.
Huyệt thái dương trên trán Lâm Hiên giật giật.
Thẩm Thiên Thiên sao lại tới rồi?
"Lâm Hiên ca, ta có chuyện muốn nói riêng với huynh." Thẩm Thiên Thiên nhỏ giọng nói.
Vương Đại Hà trong lòng dâng lên cảnh giác.
Làm gì? Làm gì?
Hắn nhìn thấy bộ dạng này của Thẩm Thiên Thiên, sao giống như là tới nạy góc tường của Tô tổng?
Không được.
Hắn phải trông chừng, giúp Tô tổng coi chừng Hiên tử.
Không đợi Lâm Hiên nói chuyện, Vương Đại Hà liền mở miệng: "Ta là Vương Đại Hà, hảo huynh đệ của Hiên tử, cùng Hiên tử lớn lên, quan hệ mật thiết. Ngươi có chuyện gì muốn nói với Hiên tử, không cần phải tránh ta."
Thẩm Thiên Thiên nhíu mày.
Đây không phải là tên nam nhân vừa đen vừa xấu xí xuất hiện vào cái ngày nàng sắp xếp người cướp bóc Lâm Hiên ca, để nàng ra tay cứu Lâm Hiên đó sao?
Sao lại chạy đến vướng bận rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận