Vi Sư Dạy Các Ngươi Đều Là Đồ Vật Thật A

Chương 292: Hỏa Phượng lão tổ

**Chương 292: Hỏa Phượng lão tổ**
Hỏa Phượng lão tổ hùng hổ doạ người.
"Mẹ nó chứ nhìn ta làm gì? Ta tuy rằng là kẻ đến nhanh nhất, nhưng tính ra cũng chỉ kém có mấy chục hơi thở mà thôi, chẳng lẽ lão tử còn có thể trong vòng mấy chục hơi thở đem hai đóa Dị hỏa kia bắt được hay sao?"
Hỏa Phượng lão tổ vừa dứt lời, trong đám Hợp Thể lão quái liền có kẻ lên tiếng: "Vậy cũng chưa chắc, Hỏa Phượng tộc các ngươi cắm rễ ở Trung Châu bao nhiêu năm như vậy, trời mới biết được các ngươi có lá bài tẩy nào chuyên dùng để đối phó với Dị hỏa hay không, vạn nhất thật sự có pháp bảo có thể làm được thì sao?
Huống hồ Dị hỏa thôn phệ lẫn nhau để hấp thu bản nguyên, khi chúng ta xuống đến nơi thì biết đâu hai đóa Dị hỏa kia đã dung hợp, đang trong trạng thái suy yếu, thời gian mấy chục hơi thở, đủ để làm ra rất nhiều chuyện."
Hỏa Phượng lão tổ đưa mắt nhìn về phía kẻ vừa mới đưa ra một tràng phân tích kia, kẻ đó là Hỏa Diễm Thánh Chủ của Vạn Hỏa thánh địa. Hỏa Phượng lão tổ giờ phút này chỉ muốn vả vào mặt hắn hai cái bạt tai.
Thời buổi này, hạng người ngu ngốc nào cũng có thể tu luyện đến Hợp Thể rồi sao? Mấy chục hơi thở mà đòi bắt được Dị hỏa, ngươi cũng thật là dám nghĩ.
Hỏa Phượng tộc lão tổ chỉ đành tự biện bạch: "Không phải ta, các ngươi có tin hay là không thì tùy."
Nhưng vào lúc này, lời giải thích của hắn thật sự quá mức tái nhợt và yếu ớt.
Bởi vì thứ nhất, Dị hỏa trước đó đúng là ở dưới Song Đế lĩnh này, Dị hỏa không thể nào vô duyên vô cớ biến mất.
Trừ khi hai đóa Dị hỏa đồng quy vu tận, nhưng loại xác suất này gần như là không thể, nếu lấy đó làm tiền đề,
Thứ nhất, Hỏa Phượng tộc lão tổ là người đầu tiên tới được nơi này, thứ hai sau khi mọi người đến thì ngay cả cái bóng của Dị hỏa cũng không thấy.
Vậy vấn đề xuất hiện ở trên người ai? Hỏa Phượng tộc lão tổ này tự nhiên trở thành đối tượng bị tình nghi.
Lôi Hỏa Chân Quân mở miệng nói: "Hỏa Phượng đạo hữu, ngươi vẫn nên giao Dị hỏa ra đây đi, nếu không hôm nay ngươi không thể rời khỏi nơi này."
"Hai đóa Dị hỏa, ít nhất ngươi cũng phải lấy ra một đóa, cẩn thận không khéo lại mất cả chì lẫn chài."
Hỏa Phượng lão tổ trong lòng chỉ muốn chửi thề: "Đám tai điếc hết rồi sao? Đã bảo ta không có lấy cơ mà."
"Nói dối, không phải ngươi lấy thì là ai? Chẳng lẽ Dị hỏa còn có thể tự dưng biến mất? Nơi này hoàn toàn không có dấu vết của Dị hỏa, còn dám chối là không phải ngươi?"
"Hai đóa Dị hỏa này vốn là vật của Đông châu ta, vốn nên thuộc về người Đông châu ta, Hỏa Phượng tộc các ngươi là người Trung Châu, lại dám chạy đến địa bàn của chúng ta tranh đoạt đồ, còn muốn một mình chiếm đoạt? Muốn c·hết! Các vị đạo hữu, cùng nhau động thủ, g·iết hắn!"
"Sớm đã ngứa mắt đám súc sinh lông lá các ngươi, hôm nay nhất định phải nhổ sạch lông của ngươi."
Đám Đông châu Hợp Thể đại năng này thẹn quá hoá giận, bọn hắn nhận định Dị hỏa đang ở trên người Hỏa Phượng lão tổ, lão già này là một mực không chịu nhả ra, người Trung Châu đến cướp đồ của Đông châu bọn hắn, đây không phải là không coi ai ra gì sao?
Nếu cứ như vậy để cho Hỏa Phượng lão tổ toàn thân trở ra, mang theo Dị hỏa trở về, về sau đám Hợp Thể Đông châu này còn muốn lăn lộn thế nào nữa? Ngay cả ăn cơm cũng phải nhún nhường một nửa.
Cho nên giờ phút này đã không chỉ là vì tranh đoạt Dị hỏa, mà còn là vì mặt mũi của mỗi người bọn họ và cả mặt mũi của Đông châu.
Những Hợp Thể đại năng Đông châu này liên thủ, linh khí Hợp Thể kinh khủng trong nháy mắt hình thành một tấm lưới linh khí khổng lồ, thiên la địa võng hướng về phía Hỏa Phượng tộc lão tổ trấn áp xuống.
Hỏa Phượng lão tổ sắc mặt tối sầm, trong lòng chỉ muốn chửi bậy.
"Chết tiệt!"
Hắn đương nhiên không thể cứ như vậy ngồi chờ c·hết, nếu thật sự bị bọn hắn bắt sống, chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Hắn lập tức ra tay, hóa thành bản thể, một con Thần Hỏa Phượng Hoàng miệng phun Thần Diễm, giãy giụa thoát khỏi tấm lưới lớn, phá vỡ trói buộc bỏ chạy.
Hỏa Phượng lão tổ vừa chạy trốn vừa ghi nhớ kỹ bài học lần này: "Mẹ nó, về sau không bao giờ chạy lên đầu nữa."
Chạy lên đầu có rủi ro, mình sau khi xuống dưới đúng là không thấy cái gì, cũng chẳng làm cái gì, mấy chục hơi thở sau Liệt Diễm lão tổ của Liệt Diễm Tiên tông liền theo xuống tới.
Sau đó mình không hiểu vì sao lại bị đổ oan, hiện tại tất cả đều cho rằng trên người hắn có Dị hỏa, kỳ thật trên người hắn thật sự không có gì cả.
Hỏa Phượng lão tổ hóa thành bản thể bỏ chạy, những Hợp Thể đại năng khác nhìn thấy Hỏa Phượng lão tổ tháo chạy, từng người đuổi theo, thần thông Hợp Thể rợp trời phóng thích ra.
"Lục Hợp Hỏa!"
"Thần Hỏa Phần Thiên!"
Những Hợp Thể đại năng Đông châu này ra tay, hình thành thế vây quét đối với Hỏa Phượng lão tổ, thề phải giữ hắn lại.
"Chạy đằng nào?" Lôi Hỏa Chân Quân của Lôi Hỏa các gầm thét một tiếng: "Mau giao Dị hỏa ra đây!"
Hỏa Phượng lão tổ: "Mẹ kiếp, thật sự không phải ta lấy, đã nói bao nhiêu lần Dị hỏa không có ở trên người ta!"
Lôi Hỏa Chân Quân cười lạnh: "Không ở trên người ngươi vậy ngươi chạy làm gì? Lôi Hỏa kiếm, ra!"
Hắn phóng ra phi kiếm bản mệnh Lôi Hỏa kiếm của mình, trong khoảnh khắc, một thanh thần kiếm được rèn luyện từ Thiên Lôi Địa Hỏa bắn ra, hóa thành kiếm khí đầy trời, hướng về phía Hỏa Phượng lão tổ chém tới.
Hỏa Phượng lão tổ: "Không chạy thì chẳng phải sẽ c·hết sao?"
Mấy thân ảnh đến nhanh mà đi cũng nhanh, đều đuổi theo Hỏa Phượng lão tổ.
Lục Viễn, người vẫn luôn dùng thuật phi thân dấu vết ẩn nấp trong bóng tối, nhìn thấy cảnh này, nhất thời im lặng, không biết nên nói cái gì. Ban đầu hắn cho rằng Hợp Thể đại năng hẳn là rất thông minh, hắn còn đang lo lắng thuật phi thân dấu vết của mình có bị phát hiện hay không, một khi bị bắt được, không thể tránh khỏi một trận ác chiến, nhưng hiển nhiên hắn đã đánh giá quá cao những Hợp Thể đại năng này.
Thực lực tuy rằng mạnh, nhưng không chịu nổi trong đó lại có kẻ thích suy diễn lung tung.
Hỏa Diễm Thánh Chủ của Vạn Hỏa thánh địa là người thông minh, trong nháy mắt liền dẫn ngòi nổ về phía Hỏa Phượng tộc lão tổ, kéo theo tất cả mọi người truy sát Hỏa Phượng lão tổ.
Hỏa Phượng lão tổ cái gì cũng không làm, trực tiếp giúp Lục Viễn hấp dẫn toàn bộ hỏa lực.
Lục Viễn trong nháy mắt an toàn.
Hỏa Phượng lão tổ hấp dẫn toàn bộ Hợp Thể đại năng đi, những Luyện Hư, Hóa Thần còn lại phía sau, căn bản không tạo thành bất kỳ uy h·iếp nào đối với Lục Viễn.
Lục Viễn thậm chí có thể nghênh ngang trà trộn vào trong đám luyện dược sư đi theo phía sau.
Đám luyện dược sư đi lên sau cùng còn không biết đã xảy ra chuyện gì, còn đang nghi hoặc vì sao những Hợp Thể đại năng xông lên trước nhất đột nhiên lại quay đầu bỏ chạy.
Cho đến khi có tin tức truyền tới, phía dưới đã không còn Dị hỏa, Dị hỏa tất cả đều bị Hỏa Phượng lão tổ của Hỏa Phượng tộc Trung Châu cướp đi, hiện tại những Hợp Thể đại năng Đông châu đang truy sát Hỏa Phượng lão tổ.
Nghe được tin tức này, đám luyện dược sư Đông châu đầu óc đều nổ tung.
Bọn hắn tốn không ít đại giới mời cường giả đến tranh đoạt Dị hỏa, vốn tưởng rằng đại hỗn chiến, tranh đoạt Dị hỏa vẫn còn có cơ hội, nhưng ai có thể ngờ tới ngay cả mặt mũi Dị hỏa còn chưa thấy liền đã bị Hỏa Phượng lão tổ Trung Châu lấy đi.
Tính đi tính lại vẫn là bọn hắn ngồi xổm lâu như vậy, cuối cùng ngay cả mặt Dị hỏa cũng không thấy?
"Đáng c·hết Hỏa Phượng lão tổ! Dị hỏa của lão phu a!"
"Ta ngay cả mặt Dị hỏa còn chưa được thấy a, không!"
"Đi, cùng ta đuổi theo g·iết Hỏa Phượng lão tổ! Không thể để bọn hắn trở về Trung Châu, nếu không mặt mũi Đông châu ta biết để vào đâu?"
"Nhất định phải giữ hắn lại!"
Đám luyện dược sư Đông châu này cũng bị chọc giận, bọn hắn vốn cho rằng người của những đại thế lực kia tranh đấu, cướp đoạt kịch liệt đến mấy cũng sẽ nể mặt mũi Liên minh Luyện Dược Sư mà chừa lại cho bọn hắn một đóa Dị hỏa.
Nhưng bây giờ Hỏa Phượng tộc lại chiếm hết toàn bộ, nhất là Hỏa Phượng tộc còn không phải thế lực Đông châu, Thú Tộc ngoại vực đến địa bàn Đông châu cướp đi hai đóa Dị hỏa, đám tu sĩ Đông châu này có thể bỏ qua cho hắn sao?
Lập tức, vô số Hóa Thần, Luyện Hư tu sĩ rợp trời đuổi theo Hỏa Phượng lão tổ.
Hỏa Phượng lão tổ quay đầu nhìn lại, chi chít tu sĩ Đông châu đang truy đuổi hắn, trong nháy mắt mồ hôi đầm đìa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận