Vi Sư Dạy Các Ngươi Đều Là Đồ Vật Thật A

Chương 237: Chẳng lẽ ta sư phụ là Hồng Quân?

**Chương 237: Chẳng lẽ sư phụ ta là Hồng Quân?**
Trương Phi Phi nghe quyết định của Vương sư tỷ, hắn gật đầu.
Có lẽ chấp niệm của mình quá sâu, luôn muốn can thiệp vào suy nghĩ của người khác, áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác cũng là một sai lầm. Vương sư tỷ cũng có sự sắp xếp của riêng nàng.
Trương Phi Phi nói: "Vương sư tỷ, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi, sau này nếu có khó khăn gì, có thể đến Đại La tông tìm ta."
"Cảm ơn ngươi, Trương sư đệ."
Vương sư tỷ mỉm cười.
Hai người trong Đại La tông vừa đi vừa trò chuyện, tham quan Đại La tông sau khi trùng tu, nói chuyện một chút về các chủ đề khác, không khí trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều.
Một bên khác, Lục Viễn đã trở lại chủ điện Đại La sơn sau khi trùng tu, nơi này cũng đã được đổi mới. Chủ điện trở nên to gấp mười lần so với trước kia, kiến trúc một khi lớn lên, khí thế tự nhiên cũng sẽ mạnh mẽ hơn.
Đi vào bên trong, Lục Viễn nhìn thấy chủ điện được trang trí tinh xảo, điêu rồng vẽ phượng, vô cùng sống động.
Tào công công giới thiệu những điêu khắc này đều là do những thợ thủ công bậc cao nhất của hoàng thất Đại Càn tự mình động thủ điêu khắc, kỹ nghệ cực cao.
Ngoài ra, chủ điện còn mới dựng lên bài vị của liệt tổ liệt tông Đại La tông.
Bởi vì Tào công công phát hiện Đại La tông trước đó vậy mà không có bài vị liệt tổ liệt tông, không thể hiện được cảm giác dày dặn của loại đỉnh tiêm tông môn này, cho nên hắn đã lật xem sử sách Đại La tông, lần lượt tìm ra các đời tông chủ trước kia của Đại La tông.
Theo sử sách Đại La tông ghi chép, Lục Viễn là tông chủ đời thứ 99 của Đại La tông, trước Lục Viễn có 98 đời tông chủ, nhưng đáng tiếc chỉ có 8 đời phía trước là có chứng cứ xác thực, còn 90 đời tông chủ trước nữa cũng chỉ có tên và một chút giới thiệu sơ lược về cuộc đời và tu vi.
Tào công công lần lượt tìm người khắc xong bài vị của bọn hắn, bày lên.
Lục Viễn nhìn 98 lá bài vị trong chủ điện, chính hắn cũng ngây ngẩn cả người.
"Đây là cái gì?"
Tào công công: "Lục tông chủ, đây là bài vị liệt tổ liệt tông của quý tông, là lịch sử dày dặn của Đại La tông."
Lục Viễn: "? ? ? ?"
Ta là tông chủ Đại La tông, sao ta không biết Đại La tông trước kia lại có nhiều liệt tổ liệt tông như vậy?
Đại La tông không phải chỉ truyền có 8 đời sao? Tông môn thành lập đừng nói là không có một ngàn năm, thời gian năm trăm năm hình như cũng không có.
Nhiều bài vị như vậy ở đâu ra?
Lục Viễn lần lượt nhìn lại, ở trên cùng bài vị kia, hắn thậm chí còn nhìn thấy hai linh vị Thủy tổ rất lớn.
Trong đó có một cái gọi là 'Lục Quân'.
Lục Viễn nhìn cái tên xa lạ này...
Đây là ai vậy?
Nhìn rất quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời không nhớ ra được, ta làm sao không biết Thủy tổ đời thứ nhất của Đại La tông gọi là Lục Quân?
Mà ở bên cạnh Lục Quân, còn có bài vị khắc hai chữ Bàn Cổ được đặt ngang hàng.
Lục Viễn chỉ vào hai bài vị lớn nhất phía trên hỏi: "Tào công công, đây cũng là do ngươi khắc?"
Ngươi xem bộ dã sử nào vậy?
Tào công công nhỏ giọng nói: "Lục tông chủ, tại hạ vô ý mạo phạm, ta là ngẫu nhiên thấy được sách sử của quý tông, từ trong đó thấy được đoạn lịch sử này.
Không ngờ Thủy tổ của quý tông còn từng cùng Bàn Cổ đại thần chung vai khai thiên lập địa, thật sự là quá khiêm tốn, lão nô mạn phép đặt hai vị Thủy tổ ở chỗ này, hy vọng Lục tông chủ đừng trách.
Quý tông có lịch sử nội tình thâm hậu như vậy, sao không lấy ra?"
Tào công công cũng là lúc trùng tu Đại La tông, trong lúc chỉnh lý đồ vật trong Đại La tông thì thấy được quyển sử sách kia, hắn thấy được lịch sử đã qua của Đại La tông, lúc đó cũng chấn kinh.
Trách không được Lục tông chủ cao minh như vậy, nguyên lai Đại La tông vốn mạnh, tông môn nội tình thâm hậu, trước kia chỉ là quá khiêm tốn mà thôi.
Tào công công cho rằng lịch sử nội tình dày dặn như vậy không nên bị che giấu, nên lấy ra phát dương quang đại, cho nên đã tạc bài vị cho cả Bàn Cổ.
Lục Viễn nghe Tào công công nói, sắc mặt hắn phức tạp, trong lúc nhất thời không biết nên nói thế nào.
Hắn cuối cùng cũng nhớ ra Lục Quân là ai, là lúc mình mới xuyên qua tới, khi lật xem sách sử Đại La tông cảm thấy kẻ viết sách quá khoa trương, cho nên mình cũng thuận tay thêm vào một đoạn lịch sử.
Vốn chỉ là đùa một chút, nói khoác rằng Thủy tổ đời thứ nhất của Đại La tông tên là Lục Quân, từng cùng Bàn Cổ chung tay khai thiên lập địa, kết quả Tào công công lại tin thật.
Một kẻ dám viết, một kẻ dám tin.
Thần bí tông môn nội tình, toàn bộ nhờ khoa trương mà có phải không?
Bất quá bây giờ bài vị đã đặt lên, một khi đã đặt bài vị thì không nên di chuyển, nhất là linh vị của Bàn Cổ đại thần, đây chính là đại thần khai thiên lập địa hàng thật giá thật.
Thiên tôn kính thiên phụ địa mẫu, cũng là phụ thần của vạn vật sinh linh hậu thế, vốn xứng đáng nhận hương hỏa, Lục Viễn cũng không dám đem bài vị của Bàn Cổ đại thần đã đặt xuống mà dỡ bỏ.
Còn về Lục Quân...
Lục Viễn cũng không thể nói là mình nói bừa, dù sao cũng đã đặt lên, không cần phải để ý đến hắn, Bàn Cổ đại thần chắc cũng sẽ không so đo chuyện này.
Lục Viễn thở dài một hơi, chột dạ chấp nhận đoạn lịch sử cùng tông môn nội tình dày dặn này.
Sau đó, hắn mang theo Tiểu Hoàng, Giang Minh, Trần Nam Huyền, Tiêu Hỏa, Trương Phi Phi, Ninh Phong, Cao Dương, các đệ tử dâng hương trước linh vị của 'liệt tổ liệt tông', bái kiến các vị tổ sư gia.
Lục Viễn nói: "Liệt tổ liệt tông ở trên, Đại La tông đời thứ... 99, tông chủ Lục Viễn, nay trùng tu Đại La tông, quyết không phụ lòng mong đợi của tiên tổ, nhất định chấn hưng Đại La Tiên Tông ta!"
Lục Viễn dâng hương, sau đó là các đồ đệ của Lục Viễn, theo thứ tự bối phận, lần lượt dâng hương.
Tiểu Hoàng, Giang Minh, những đệ tử tương đối đàng hoàng trung thực, khi dâng hương thì cung cung kính kính, ngược lại không nghĩ nhiều.
Nhưng Trần Nam Huyền, Tiêu Hỏa, Trương Phi Phi, những đệ tử tương đối lanh lợi, đầu óc hoạt bát, khi dâng hương nhìn thấy bài vị đầy tường, nét mặt của bọn hắn khác nhau.
Trương Phi Phi nhìn khắp tường bài vị liệt tổ liệt tông, bao gồm cả bài vị Lục Quân và Bàn Cổ được đặt ngang hàng phía trên, hắn trong nháy mắt nhớ tới mình trước kia từng xem qua một quyển sách lịch sử Đại La tông, trong quyển sử sách đó cũng có ghi chép Thủy tổ Đại La tông tên là Lục Quân, từng cùng Bàn Cổ mỗi người một bên khai thiên lập địa.
Hiện tại xem ra có thể tin được, quả nhiên là thật.
Trần Nam Huyền thì nghĩ đến càng nhiều.
Hắn vốn thông qua phỏng đoán, xem bói, nhận định lai lịch sư phụ đến từ cửu thiên chi thượng, lại từ việc sư phụ có thể tiện tay bóp chết Xuân Thu thiền vĩnh sinh bất tử của hắn, cùng với việc sư phụ có thể tùy tiện dùng ra công pháp pháp môn thẳng tới Kim Tiên, sư phụ rất có thể là một vị đại năng Tiên Nhân đỉnh tiêm nào đó ở cửu thiên chi thượng, tuyệt đối không phải Chân Tiên bình thường.
Nhưng hắn vẫn không rõ lai lịch cụ thể của sư phụ, bây giờ thấy được nghi vấn về tên thật của Thủy tổ đời thứ nhất cùng bài vị của Bàn Cổ phụ thần được bày bên cạnh, trong nháy mắt này đầu óc Trần Nam Huyền mở rộng.
Hắn bây giờ hoài nghi sư phụ rất có thể là chuyển thế hoặc phân thân hạ giới của Thủy tổ đời thứ nhất, phân thân đặt tên là Lục Viễn, mà tên ban đầu là Lục Quân.
Trong các vị đại thần thượng giới có tên mang chữ 'Quân', vị đại thần đỉnh tiêm nào?
Trần Nam Huyền đột nhiên có một ý nghĩ to gan.
Kết hợp với tên bây giờ của sư phụ là Lục Viễn, chữ "viễn" (xa) giải thích là khoảng cách lớn về thời gian hoặc không gian.
Chữ "Hồng" cũng có ý nghĩa là to lớn, kết hợp hai chữ này cùng với quan hệ với Bàn Cổ...
Trần Nam Huyền rút ra một kết luận kinh khủng.
Tê tê tê!
Chẳng lẽ sư phụ ta là Hồng Quân?
Dù không phải Hồng Quân bản nhân, cũng rất có thể là một đạo phân thân hoặc là hậu đại phân thân của Hồng Quân lão tổ.
Nguyên lai Đại La tông ta lại có tông môn nội tình kinh thiên như vậy? Chẳng phải nói ta là môn đồ của Hồng Quân? Đệ tử của Thiên Đạo Môn?
Chẳng lẽ ta có tư thái của Thánh Nhân?
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận