Vi Sư Dạy Các Ngươi Đều Là Đồ Vật Thật A

Chương 126: Thượng Quan Yên Nhiên

**Chương 126: Thượng Quan Yên Nhiên**
Trên Thanh Ngọc Thần Xa của Đại La tông, Lục Viễn hỏi Ninh Phong.
"Chuyện Linh Kiếm tông, đã xử lý ổn thỏa cả chưa?"
Ninh Phong gật đầu nói: "Mời sư phụ yên tâm, đệ tử đều đã nói rõ với các trưởng lão Linh Kiếm tông, Tứ trưởng lão sở dĩ nhất thời xúc động cũng là bởi vì tại Linh Kiếm tông, Tứ trưởng lão đối với đệ tử có chút chiếu cố, mời sư phụ thứ lỗi."
Lục Viễn gật đầu: "Có thể hiểu được."
Ninh Phong trước đó ở Linh Kiếm tông 13 năm, vị Tứ trưởng lão kia của Linh Kiếm tông vẫn luôn chiếu cố hắn, coi như con ruột, nay đột nhiên có một ngày như vậy, đứa con mình coi như ruột thịt muốn rời khỏi tông môn, đầu quân cho nơi khác, nhất thời xúc động cũng rất bình thường.
Giống như khuê nữ mình nuôi mấy chục năm, đột nhiên có một ngày lại đi theo trai, ai mà chịu nổi? Cho nên Lục Viễn cũng không so đo, vừa rồi cũng chỉ là động thủ cho Tứ trưởng lão một chút nhắc nhở mà thôi.
Lục Viễn nói: "Ninh Phong, Trương Phi Phi. Hai người các ngươi bây giờ tuy đã rời khỏi Linh Kiếm tông, bất quá vi sư cũng không hi vọng sau này các ngươi trở thành hạng người vô tình vô nghĩa, dù sao các ngươi cũng xuất thân từ Linh Kiếm tông, ngày sau nếu mẫu tông có khó, các ngươi không thể khoanh tay đứng nhìn."
Lục Viễn làm thầy, không đơn giản chỉ muốn dạy bọn họ tu luyện, càng muốn dạy những đồ đệ này cách làm người, người không thể quên gốc, không thể quên con đường mình đã đi, tuy rằng hiện tại Linh Kiếm tông không thể sánh bằng bọn hắn, nhưng ngày sau Linh Kiếm tông gặp nạn, cũng cần phải ra tay viện trợ.
"Rõ!"
"Rõ!"
Ninh Phong và Trương Phi Phi hai người nghe sư phụ, cung kính đáp lại tỏ ra đã hiểu.
Lục Viễn gật đầu, địa điểm tiếp theo, lên đường tiến về Thanh Quang tông.
. . Mấy ngày sau,
Đại Càn đế đô, trong hoàng thành Thần Đô, Thất hoàng tử Khương Thanh Võ từ Nhàn Ngâm cung đi ra, hắn vừa mới bái biệt mẫu phi của mình —— Đại Càn Tĩnh phi.
Tĩnh phi được tin hôm nay chính là ngày Khương Thanh Võ cùng Đại La tông Lục Tông chủ ước định cẩn thận, tiến về Thượng Cổ Huyết Vực cửa vào, đặc biệt cho Khương Thanh Võ một lá bùa bình an mà mình cầu được từ ngoài cung, để Khương Thanh Võ mang theo, cầu bình an.
Khương Thanh Võ đi ra Đông cung, mang theo Hình Đạo Vinh, Tào Đại Xuân hai người chuẩn bị lên đường xuất phát.
Mới từ bắc môn đi ra, đối diện liền đụng phải mấy người huynh đệ khác.
Mấy tên này mỗi người đều áo gấm lụa là, đai lưng ngọc mạ vàng, quý khí khó che giấu, vừa nhìn chính là hoàng tộc tử đệ, thân phận không phải tầm thường.
Hiện nay là thời điểm then chốt để lấy lòng Đại Càn Hoàng đế cùng lão tổ, những hoàng tử này đều biết lão tổ lần này rất cần bí dược bên trong Thượng Cổ Huyết Vực, nhao nhao chuẩn bị để tiến vào Thượng Cổ Huyết Vực.
Mấy người hoàng tử này ngày thường vốn không hợp với Khương Thanh Võ, thấy hôm nay Khương Thanh Võ ăn mặc mộc mạc, ngay cả thanh ngọc Càn Đế ban tặng thường ngày vẫn đeo bên hông khoe khoang cũng thu vào bên trong.
Mấy tên này trên mặt khó nén vẻ âm dương quái khí.
"Khương Thanh Võ, ngươi tốt xấu gì cũng là Thất hoàng tử của Đại Càn ta, ăn mặc thế này mà vào Thượng Cổ Huyết Vực, bị người khác trông thấy chẳng phải là làm tổn hại hình tượng hoàng thất Đại Càn ta sao?"
"Có chút người a, ngày thường ở Thần Đô thì vô cùng xa xỉ, xa hoa dâm đãng, giờ ra khỏi hoàng đô ngược lại làm bộ làm tịch, ăn mặc như một tên tán tu bình thường, sao? Phụ vương còn chưa phong Thái tử đâu, ngươi đã bắt đầu xây dựng hình tượng thanh liêm rồi sao?"
"Giả vờ giả vịt làm gì? Không có Thái tử điện hạ làm chỗ dựa, ngươi chẳng là cái thá gì cả."
Khương Thanh Võ nghe những lời âm dương quái khí này, hắn cũng không nhịn.
Sau khi Thái tử chết, mọi người đều ở cùng một vạch xuất phát, mình tuy rằng ngày thường gây thù hằn khá nhiều, nhưng các hoàng tử khác cũng không đoàn kết, riêng rẽ đối đầu, chia năm xẻ bảy mà thôi.
Cũng chỉ là khi mình ở đây thì đám gia hỏa này mới đoàn kết một chút, cùng nhau nói móc mình, Khương Thanh Võ cũng không sợ bọn họ.
Nhìn đám người kia nói móc mình, Khương Thanh Võ cười lạnh một tiếng nói: "Một đám ngu xuẩn, Thượng Cổ Huyết Vực không phải triều hội đại khánh ở Thần Đô, để các ngươi thường ngày ra ngoài dạo chơi một chút cho thêm kiến thức, Thượng Cổ Huyết Vực bên trong chết mấy người so với việc giẫm chết mấy con sâu kiến ven đường còn bình thường hơn.
Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, ăn mặc thế này tiến vào Thượng Cổ Huyết Vực, đừng đến lúc vừa mới vào đã bị người ta để ý lột sạch, ma tu vạn quốc ở Bắc châu có không ít kẻ có sở thích đồng tính, các ngươi thân thể tốt như vậy, lại ăn mặc như mấy con gà trống choai, cẩn thận cái mông khó giữ được."
Khương Thanh Võ cười lạnh.
Mấy người hoàng huynh hoàng đệ này của hắn, từ nhỏ sống an nhàn sung sướng ở Đại Càn Thần Đô thành, tiếp nhận đều là hoàng thất giáo dục, bình thường cũng rất ít khi rời khỏi đế đô, coi như ra ngoài cũng mang theo một đống tùy tùng, gióng trống khua chiêng.
Hơn nữa tại Đại Càn cảnh nội, căn bản không ai dám có ý đồ với bọn họ, bọn hắn rất khó chân thật cảm nhận được sự tàn khốc của tu sĩ ngoại giới khi tranh đấu, Khương Thanh Võ bởi vì nguyên nhân nhà mẹ đẻ của mẫu thân Tĩnh phi, từ nhỏ được nuôi dưỡng ở Đại Càn quân doanh, đã từng tận mắt chứng kiến Đại Càn và Đại Nguyên khai chiến.
Hắn biết chiến trường chân thật là như thế nào, máu chảy ngàn dặm, thây nằm trăm vạn. Trên chiến trường không phân biệt ngươi là dân thường hay hoàng cung quý tộc, đao kiếm không có mắt, đầu của vương hầu treo trên lưng dân thường, Khương Thanh Võ cũng không phải chưa từng thấy qua, hắn biết bên ngoài tu sĩ lừa gạt lẫn nhau, ăn người không nhả xương.
Đám người hoàng thất Đại Càn béo tốt là bởi vì bọn họ là lục phẩm cổ quốc, có Hóa Thần lão tổ tọa trấn, có lão tổ chống lưng nên không ai dám nhớ thương bọn họ.
Nhưng nếu là không có chỗ dựa, một khối thịt mỡ to như vậy, ai mà không muốn đến cắn một cái?
Thượng Cổ Huyết Vực mở ở Bắc châu, hiện nay tu sĩ vạn quốc ở Bắc châu cơ hồ đều biết, Khương Thanh Võ không dám ăn mặc như một con Khổng Tước hoa mà đi vào, sợ mục tiêu của mình không đủ lớn, người khác không biết ngươi là một khối thịt mỡ lớn hay sao?
Những hoàng tử này nghe Khương Thanh Võ nói, có người lộ vẻ khinh thường.
"Ta có Bạch Hổ quân thượng tướng Phan Phong, Kim Đan thất tầng, một người địch nổi trăm vạn, ta sợ cái gì? Tiến vào Thượng Cổ Huyết Vực ta đây đi cướp người khác, ai dám cướp ta?"
"Đại cữu Vương Đằng của mẫu phi ta, Kim Đan cửu tầng, nửa bước Nguyên Anh theo ta cùng vào huyết vực, Khương Thanh Võ, ta có Kim Đan cửu tầng tương trợ, ngươi có cái gì? Ngươi cứ sợ hãi rụt rè mà sống, đợi ta lấy được cơ duyên cho lão tổ, xem ta trở về vinh quang như thế nào."
Những hoàng tử này phần lớn đều có chỗ dựa, nếu không phải là ngày thường kết bè kết phái, lôi kéo Kim Đan trong triều, nếu không phải là có lực lượng nhà mẹ đẻ của mẫu phi tương trợ, phần lớn đều là Kim Đan cao giai, thậm chí có cả cường giả nửa bước Nguyên Anh.
Khương Thanh Võ nhìn đám gia hỏa này tràn đầy tự tin, trong lòng hắn lắc đầu ngao ngán.
Đám gia hỏa này, sẽ không phải thật sự cho rằng có Kim Đan tương trợ thì tiến vào Thượng Cổ Huyết Vực liền có thể nghênh ngang à? Thật sự cho rằng Bắc châu vạn quốc không người? Kim Đan liền có thể muốn làm gì thì làm?
Đây cũng không phải là bí cảnh hạn chế Nguyên Anh, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh trở xuống mới có thể tiến vào.
Thượng Cổ Huyết Vực, một khi cửa mở, từ Độ Kiếp Đại Thừa, cho tới phàm nhân luyện khí. Huyết vực như một vũ đài lớn, có mệnh thì ngươi cứ đến.
Tuy rằng huyết vực nội bộ rất lớn, từ Bắc châu cửa vào mà tiến vào, cơ bản không có khả năng đụng phải tu sĩ châu khác. Nhưng dám ngông cuồng như vậy, chỉ có thể nói hi vọng bọn họ bình an, đừng bị những tu sĩ không lấy được cơ duyên trong huyết vực ngáng đường là được.
Khương Thanh Võ cùng đám gia hỏa này vốn dĩ quan hệ đã không tốt đẹp gì, nói nhiều cũng vô ích.
Khương Thanh Võ mang theo Hình Đạo Vinh cùng Tào Đại Xuân trực tiếp xuất phát, đi trước Đại La tông cùng Lục Tông chủ hội hợp.
Đại La tông, Tiểu Hoàng tiếp đãi Khương Thanh Võ, Tiểu Hoàng đem những lời Lục Viễn giao phó trước khi đi nói lại cho Khương Thanh Võ.
Nếu Thất hoàng tử tới trước, bọn họ sẽ đi Thượng Cổ Huyết Vực cửa vào trước, Lục Viễn làm xong chuyện mua bán đan dược sẽ tới sau.
Khương Thanh Võ rõ ràng, hắn cũng không ở lại Đại La tông đợi Lục Viễn, lập tức khởi hành.
Tiểu Hoàng làm Đại sư huynh, liền mang theo Giang Minh, Trần Nam Huyền, Tiêu Hỏa cùng hai đầu Toản Sơn Long cưỡi phi hành pháp bảo cỡ lớn Độ Không Thanh Hạc của tông môn, theo Khương Thanh Võ cùng đi đến Khốn Long uyên, cửa vào huyết vực.
Cùng lúc đó, không chỉ có Đại Càn hoàng thất, Đại La tông xuất phát.
Mà Đại Càn Linh Kiếm tông, Thanh Lam tông, Thanh Quang tông các loại đại tông môn nội bộ đều có động tĩnh.
Linh Kiếm tông sau khi Lục Viễn rời đi, đại trưởng lão cũng điều động nội ngoại môn đệ tử lên linh kiếm tiên thuyền chuẩn bị xuất phát.
Bên ngoài Đại Càn, Đại Nguyên, Đại Chu, Đại Tần, Đại Phụng. . .
Vô số tu sĩ vạn quốc như "bách xuyên quy hải", hướng Khốn Long uyên, cửa vào huyết vực mà đi.
Thượng Cổ Huyết Vực mỗi một lần mở ra, đều sẽ làm dấy lên những động thái lớn.
. . Lục Viễn bên này, đã nhận được tin tức, Tiểu Hoàng bọn hắn đã đi trước một bước.
Bản thân hắn thì mang theo Trương Phi Phi bọn hắn đem toàn bộ những đơn đặt hàng đan dược còn lại giao đúng hạn, hắn mới từ Thanh Lam tông khởi hành, chuẩn bị tiến về Khốn Long uyên.
Chỉ là Lục Viễn khi đang chuẩn bị rời đi, lại đụng phải một người ở Thanh Lam tông.
Hắn cùng Trương Phi Phi, Ninh Phong đang chạy ra ngoài Thanh Lam tông, đúng lúc gặp mấy tên Thanh Lam tông đệ tử tay cầm linh kiếm, mặc tiên bào từ bên ngoài Thanh Lam tông cưỡi một con Thanh Loan trở về.
Đám Thanh Lam tông đệ tử này lướt qua Lục Viễn, Lục Viễn nghe được tiếng bọn họ nói chuyện.
"Thượng Quan sư tỷ, lần này đến đầm lầy Hàn Thủy, chém giết một con Ngân Giao trăn lạnh Kim Đan nhất tầng, xem ra lần này nội môn Top 100 định vị Thượng Quan sư tỷ nắm chắc rồi."
"Yên Nhiên, chúc mừng ngươi, lần này săn giết Kim Đan ở đầm lầy Hàn Thủy, Phong Linh kiếm pháp của ngươi lại có tiến bộ, xem ra đã đại thành, không hổ là chân truyền của Phong trưởng lão."
"Lúc trước ta cùng Yên Nhiên cùng vào Thanh Lam tông, hiện tại Yên Nhiên đã bỏ xa ta mấy cái cảnh giới, ai, so với người khác, tức chết mất thôi."
"Đúng rồi, Thượng Quan sư tỷ, nghe nói ước hẹn ba năm của tỷ cùng tên tiểu tử Tiêu gia ở Hắc Thản thành kia sắp đến rồi?"
"Tiêu Hỏa? Một tên tôm tép nhãi nhép của tiểu gia tộc tam lưu ở Đại Càn mà thôi, với thực lực của Thượng Quan sư tỷ bây giờ, hắn mà có can đảm đến thì một kiếm chém hắn. Chỉ sợ hắn không dám tới, ha ha ha ha!"
Đám Thanh Lam tông đệ tử này đứng trên Thanh Loan, nói chuyện với nhau, mọi người vây quanh một thiếu nữ tay cầm trường kiếm xanh nhạt, thân mang trường bào xanh nhạt viền bạc bó sát người, giống như "chúng tinh phủng nguyệt".
Thiếu nữ áo bào xanh nhạt nghe nhắc tới cái tên Tiêu Hỏa, trên mặt lộ ra một tia phức tạp, nàng nói: "Ước hẹn ba năm còn ba tháng nữa, không sai biệt lắm là sau khi Thượng Cổ Huyết Vực kết thúc.
Nghe nói ba năm trước Tiêu Hỏa đã rời khỏi Tiêu gia, đến nay không có tin tức, hiện tại sống chết không rõ, không cần quan tâm hắn."
Thiếu nữ nói tiếp: "Sư phụ truyền âm cho ta, bảo chúng ta bây giờ đến Thanh Lam sơn, tiên thuyền của tông môn lập tức xuất phát đến Khốn Long uyên.
Hơn nữa nghe nói lần này tông môn mua một nhóm lớn giải độc đan cùng Hồi Khí đan dược, sau này mọi người không cần phải tự mình mua Cửu Chuyển Hồi Khí Đan nữa."
Lục Viễn nhìn về phía thiếu nữ trường bào xanh nhạt đang nói chuyện kia.
Thiếu nữ tu vi Trúc Cơ cửu tầng, nửa bước Kim Đan.
Nàng chính là Thượng Quan Yên Nhiên?
. . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận