Vi Sư Dạy Các Ngươi Đều Là Đồ Vật Thật A

Chương 148: Chẳng lẽ cái này Đại La tông, là bên ngoài châu Tiên Tông?

**Chương 148: Chẳng lẽ Đại La Tông này là Tiên Tông ở châu khác?**
Hàn Quyên nhìn thấy một bóng hình quen thuộc từ trong Tiên cung bước ra.
Bóng hình kia, vô cùng quen mắt, khiến nàng nhớ tới một người, nhưng nàng không muốn thừa nhận.
Cho đến khi nghe thấy tiếng đệ tử Linh Kiếm Tông bên cạnh hô lên ba chữ "Trương Phi Phi", Hàn Quyên mới không thể không xác định, đó chính là Trương Phi Phi.
"Trương Phi Phi? Sao lại là hắn?"
"Không!" Đại trưởng lão đau khổ nhắm mắt lại.
Đây vốn dĩ nên là đệ tử Linh Kiếm Tông, hắn biết khi đó thả Trương Phi Phi rời đi là quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời mình.
Lúc đó nên giữ Trương Phi Phi lại, như vậy, cơ duyên Tiên cung ngày hôm nay, chính là của Linh Kiếm Tông bọn hắn.
Cao Dương, đệ nhất nội môn của Linh Kiếm Tông, hứng thú nhìn Trương Phi Phi từ trong Tiên cung đi ra.
"Đó chính là ngoại môn đệ tử trước kia của Linh Kiếm Tông chúng ta? Trương Phi Phi?"
Cao Dương nói: "Ta đã từng nghe nói về hắn, nghe nói hắn tu sai đạo, hắn không phải kiếm đạo bại hoại, sau đó nghe nói thay đổi vị thế, đổi tu tiên đạo khác rồi từng bước thăng tiến."
"Sau đó còn trở lại Linh Kiếm Tông quét ngang ngoại môn, liên tiếp bại dưới tay Ninh Phong hơn 200 lần, thắng bại luân phiên cuối cùng bất phân thắng bại với Ninh Phong, cuối cùng hắn còn mang theo Ninh Phong cùng rời khỏi Linh Kiếm Tông."
"Thật mạnh chiến ý, quả nhiên là một thiên tài, đáng tiếc không ở Linh Kiếm Tông, nếu không nhất định phải cùng hắn phân cao thấp." Cường giả giữa những người cùng chí hướng, Cao Dương vô địch tại thế hệ cùng lứa nội môn Linh Kiếm Tông, rất lâu không có gặp được đối thủ.
Trước đó hắn coi Ninh Phong, đệ nhất bá đạo kiếm ngoại môn là địch nhân, nhưng Ninh Phong tu luyện kiếm quyết có thiếu sót, vẫn luôn không thể triệt để, cộng thêm Cao Dương một năm trước rời Linh Kiếm Tông tiến về đầm lầy Hàn Thủy, sau khi trở về vốn định luận bàn lại với Ninh Phong.
Nhưng trở về lại nghe nói Ninh Phong bị một sư đệ tên Trương Phi Phi mang đi, khiến Cao Dương vô cùng tiếc nuối.
Hắn hiện tại rất hứng thú với Trương Phi Phi, lại thêm nghe được lời nói hối hận của đại trưởng lão, Cao Dương nói: "Đại trưởng lão, người đều có mệnh, người đều có đạo, không cần tiếc nuối?"
"Vị Trương sư đệ này lưu lại Linh Kiếm Tông mấy chục năm ảm đạm vô danh, không có thành tựu gì, nói rõ Linh Kiếm Tông không thích hợp với hắn, rời khỏi Kiếm Tông sau từng bước bay cao, hôm nay càng là đạt được đại cơ duyên, nói rõ con đường của hắn là đúng, ngươi nên vì hắn mà cảm thấy cao hứng mới đúng."
Cao Dương uống một ngụm rượu, hai mắt sáng như tuyết.
Hắn giờ phút này rất hứng thú với Trương Phi Phi, đối với Đại La Tông phía sau hắn cũng cảm thấy hứng thú. Mà lại nghe nói Ninh Phong rời khỏi Linh Kiếm Tông, nguyên nhân dường như cũng bởi vì Đại La Tông kia?
Nghe nói là tông chủ Đại La Tông giải quyết vấn đề Thất Thương kiếm quyết, đã làm khó Ninh Phong và rất nhiều nội môn trưởng lão Linh Kiếm Tông gần mười năm nay.
Có cơ hội, nhất định phải đi xem Đại La Tông thần bí này một chút, tiện thể luận bàn cùng Trương Phi Phi và Ninh Phong một chút. Thiếu niên hào kiệt như thế, nhất định phải kết giao một phen.
Vương Hân Sở bên cạnh nhìn thấy Trương Phi Phi, nàng cũng giật mình. Sao lại là Trương sư đệ?
Trương sư đệ bái nhập Đại La Tông xong, lần này cũng tới Thượng Cổ Huyết Vực sao?
Từ sau lần từ biệt gần nhất tại Linh Kiếm Tông, Vương Hân Sở kỳ thật vẫn luôn rất lo lắng vị Trương sư đệ này, không biết Trương sư đệ bái nhập Đại La Tông thế nào.
Chỉ tiếc vẫn luôn không có thời gian đi xem một chút, cộng thêm Hàn trưởng lão dạy Vương Hân Sở một bộ kiếm quyết mới, khiến nàng ngày đêm tu luyện, nàng cũng vẫn không có cơ hội rời Linh Kiếm Tông.
Mà lại Thượng Cổ Huyết Vực mở ra, nàng theo trưởng lão tiến vào nơi này, vốn chuẩn bị sau khi huyết vực kết thúc sẽ có cơ hội đi xem vị Trương sư đệ này, không ngờ lại gặp được ở đây.
Vương Hân Sở vừa mừng vì Trương sư đệ đạt được Tiên cung truyền thừa, đồng thời trong lòng cũng lo lắng. Hiện tại cục thế như thế này, Trương sư đệ đạt được Tiên cung truyền thừa, tựa hồ không phải chuyện gì tốt.
Hàn Quyên lặng lẽ nhìn Trương Phi Phi, nàng là trưởng lão Linh Kiếm Tông không coi trọng Trương Phi Phi nhất.
Trước khi Trương Phi Phi thay đổi lộ tuyến, nàng từng bảo Trương Phi Phi tránh xa Vương Hân Sở, về sau Trương Phi Phi thay đổi lộ tuyến, tu vi tiến nhanh, lúc đầu Hàn Quyên nghe nói Trương Phi Phi quét ngang ngoại môn, thậm chí chiến bình Ninh Phong, nàng vẫn rất vui mừng thay Trương Phi Phi.
Vốn đã bắt đầu có thể chấp nhận Trương Phi Phi, nếu như tiểu tử này ở lại Linh Kiếm Tông, nói không chừng Hàn Quyên sẽ đồng ý hắn tiếp tục tiếp xúc với Vương Hân Sở.
Nhưng hắn nhất định phải rời Linh Kiếm Tông, khiến Hàn Quyên tức giận.
Nàng cảm thấy Trương Phi Phi rời khỏi đại tông môn như Linh Kiếm Tông, ngược lại đi bái nhập Đại La Tông loại "xưởng nhỏ" kia, là bước đi sai lầm nhất trong đời hắn, ở lại Linh Kiếm Tông hắn mới có thể đi được xa hơn, rời Linh Kiếm Tông, hắn tất hối hận.
Nhưng hôm nay nhìn thấy Trương Phi Phi đạt được Tiên cung tài nguyên, hơn nữa còn cướp trước những lão quái Hóa Thần, đoạt thức ăn trước miệng cọp, hành động vĩ đại như thế, đơn giản không thể tin được là phát sinh trên thân Trương Phi Phi mà năm đó nàng chướng mắt.
Hàn Quyên lạnh giọng nói: "Đạt được cơ duyên thì có ích gì, đạt được cơ duyên cũng phải giữ được mới được, nơi đây nhiều Hóa Thần, Nguyên Anh như vậy thủ ở đây, liền chờ hắn từ trong Tiên cung đi ra."
"Hắn không có bối cảnh chỗ dựa, chết chắc." Hàn Quyên "âm dương quái khí", lời nói rất chua.
Trương Phi Phi đạt được Tiên cung tài nguyên, điên cuồng vả mặt nàng, nhưng Hàn Quyên không muốn thừa nhận, cho nên nàng điên cuồng tìm cách vớt vát thể diện.
Không có bối cảnh, đạt được Tiên cung thì có ích lợi gì? Nhiều lắm là có chút vận may mà thôi, trước mặt những Hóa Thần ôm cây đợi thỏ này, không có bối cảnh thì làm sao giữ được cơ duyên?
Nhưng Hàn Quyên quên mất, cho dù không rời Linh Kiếm Tông, với thực lực Linh Kiếm Tông bây giờ cũng không giữ được hắn.
Linh Kiếm Tông bây giờ mạnh nhất cũng chỉ nửa bước Hóa Thần mà thôi, trước đó cũng chỉ miễn cưỡng tự vệ dưới tay phải của Ma Tâm Giáo, làm sao giữ được Trương Phi Phi, người đã đạt được cơ duyên?
Hàn Quyên đương nhiên sẽ không nhắc tới chuyện này. Nàng đang xem kịch, nàng muốn biết Trương Phi Phi làm thế nào phá cục.
Giáo chủ Ma Tâm Giáo nheo mắt nhìn Trương Phi Phi đi ra, vẻ mặt xanh đen, khô gầy, hung ác nham hiểm không chút che giấu.
"Tiểu tử này chính là người đạt được cơ duyên, cướp trước mặt lão phu tiến vào Tiên cung, xem ra khí vận không nhỏ a, bất quá đáng tiếc, không có thực lực, đạt được cơ duyên cũng chỉ là dê non đợi làm thịt thôi."
"Tiểu tử, ngươi là đệ tử môn phái nào?" Có Hóa Thần lão tổ hỏi thăm môn phái của Trương Phi Phi.
Bọn hắn tuy là Hóa Thần, nhưng cũng biết trời đất rộng lớn, cao nhân vô số, núi cao còn có núi cao hơn. Trên Hóa Thần còn có Luyện Hư, trên Luyện Hư còn có Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa.
Trương Phi Phi này có thể cướp trước mặt bọn họ, đạt được cơ duyên Tiên cung, nói rõ là người có đại cơ duyên, nói không chừng có thủ đoạn, bối cảnh khác, trước phải hỏi rõ ràng phía sau có người hay không.
Nếu không, g·iết hắn mà rước lấy cường giả phía sau thì phiền phức.
Đầu tiên hỏi lời này chính là giáo chủ Ma Tâm Giáo.
Ma Tâm Giáo chủ ngàn năm trước chính là trêu chọc phải người không nên trêu chọc, bị cường giả Trung Châu vây g·iết, nếu không phải vận may, có cơ duyên khác, suýt chút nữa thì mất mạng.
Một năm bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, Ma Tâm Giáo chủ lần này lựa chọn hỏi rõ ràng.
Trương Phi Phi cưỡi trên Ô Vân Đạp Tuyết, tay cầm trượng tám Điểm Cương mâu, phía sau là trên trăm Thần Thục thiết kỵ quân, nhìn về phía Ma Tâm Giáo chủ Hóa Thần kỳ, Trương Phi Phi không những không sợ hãi, ngược lại vô cùng thản nhiên.
"Đại La Tông, Trương Phi Phi!"
Ở đây rất nhiều Hóa Thần nghe vậy, đều sững sờ. Ma Tâm Giáo chủ cũng sửng sốt một chút.
Đại La Tông?
Đây là tông môn nào? Trong Bắc châu có tông môn này sao? Chưa từng nghe nói qua...
Bắc châu vạn quốc, môn phái đông đảo, Tiên Tông vô số.
Nhưng cường giả Hóa Thần có trí nhớ kinh khủng, chỉ cần là tông môn có chút thực lực, có chút nội tình, nhìn một lần cơ bản đều có thể nhớ kỹ.
Duy chỉ có Đại La Tông này, có loại cảm giác chưa từng nghe nói qua.
Chẳng lẽ không phải tông môn Bắc châu? Xuất từ lục địa khác?
Tu sĩ châu khác?
Trong lòng Ma Tâm Giáo chủ giật mình, bỗng cảm giác có chút không ổn.
Thanh Thiên Đại Thế Giới có bảy đại châu, phía bắc châu thực lực yếu nhất, tài nguyên phân phối cũng kém cỏi nhất. Tiên tông mạnh nhất Bắc châu, Võ Thần tông.
Cũng chỉ là tứ phẩm tông môn, trong môn có Hợp Thể cường giả mà thôi.
Nhưng với thực lực của Võ Thần tông, đã có thể xông pha toàn bộ Bắc châu.
Nhưng Võ Thần tông nếu mang ra, đặt ở sáu lục địa khác, cũng bất quá là nhị lưu, thậm chí tam lưu tông môn, không đáng chú ý. Bởi vì sáu lục địa khác cường giả như mây, trên cơ bản mỗi cái lục địa, hạn mức cao nhất đều là Độ Kiếp, Đại Thừa.
Tứ phẩm, ngũ phẩm tông môn không thể nói mọc lên như nấm, nhưng cũng không ít.
Cường giả Hóa Thần tại Bắc châu được tính là chúa tể một phương, nhưng đặt ở sáu lục địa khác, nhiều lắm là xem như cường giả, đại giáo trưởng lão.
Tiểu tử này, Đại La Tông của hắn, chẳng lẽ ở sáu lục địa khác?
Sẽ không phải là đại tiên tông nào đó chứ? Tê tê tê! !
Những Hóa Thần ở đây bị dọa, có chút tê cả da đầu a, nếu đối phương thật sự có bối cảnh, ai dám cướp?
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận