Trọng Sinh Trở Về Trải Qua Mỹ Mỹ Cuộc Sống

Trọng Sinh Trở Về Trải Qua Mỹ Mỹ Cuộc Sống - Chương 132: Thuận tâm mà làm (length: 7494)

"Hắn nói muốn báo cáo kết hôn, ta cảm thấy có chút quá gấp gáp." Triệu Tố Phân cũng rất đau đầu chuyện này, hai người ở chung coi như vui vẻ, chính là Lục Minh một lòng muốn kết hôn cái này sức lực nàng có chút chịu không nổi.
Nghĩ một chút liền buồn đến mức tóc đều muốn rụng hết, Triệu Tố Phân sớm trở về chính là sợ hãi Lục Minh tiếp tục thúc giục chuyện hôn sự.
"Vậy ngươi bây giờ nghĩ như thế nào?" Tưởng Tư Di hỏi ý nghĩ của Triệu Tố Phân.
"Kỳ thật ta cũng không phải rất rõ ràng, chỉ là cảm thấy quá sớm, chúng ta còn chưa nhận biết bao lâu mà.
Hơn nữa ngươi cũng biết nhà ta, ta cũng sợ hắn là vì nhà ta mới muốn nhanh như vậy kết hôn." Triệu Tố Phân đã thấy Lý Cảnh Thần đối với Tưởng Tư Di yêu quý như thế nào, là toàn tâm toàn ý chân tâm báo đáp.
Tuy rằng nàng không hy vọng xa vời có thể gặp được dạng tình yêu này, nhưng không có nghĩa là nàng không hâm mộ, cho nên nàng cảm thấy Lục Minh đối với nàng vẫn chưa tới mức khiến nàng quyết định kết hôn.
"Thuận theo lòng mình là tốt nhất." Tưởng Tư Di không cho ra được ý kiến gì hay, nàng lúc ấy kết hôn mặc dù có chút tình thế bức bách, thế nhưng nàng cũng là muốn cùng Lý Cảnh Thần kết hôn, Lý Cảnh Thần đối với nàng là thật sự tốt; sau khi kết hôn cũng vẫn luôn không thay đổi.
Ngay cả việc nàng muốn vài năm nữa mới muốn có con, Lý Cảnh Thần cũng tán thành ý tưởng của nàng, sau khi mang thai ngoài ý muốn cũng tận lực cho nàng những điều tốt nhất, nam nhân vẫn luôn tri kỷ như thế nàng cũng đã quen với sự báo đáp của hắn.
"Vậy thì chờ một chút đi, hôn nhân đại sự vẫn không thể quá qua loa, hơn nữa ta cảm giác bình thường nhìn ngươi cùng cái tên nhà ngươi kia ở cùng nhau, yêu cầu của ta đều đề cao đây." Triệu Tố Phân cười hì hì nói.
Tưởng Tư Di ghét bỏ liếc Triệu Tố Phân một cái mới nói "Ta thấy ngươi chính là tạm thời không muốn cùng hắn kết hôn."
"Đúng đó, bất quá nói chuyện phiếm với ngươi vài câu như vậy ta bao nhiêu trong lòng cũng thoải mái hơn một chút." Triệu Tố Phân cảm thấy bạn thân nói đúng, hợp ý, ừm, nàng hiện tại không nghĩ kết hôn, ngày sau viết thư cùng Lục Minh nói rõ ràng.
Hắn nếu có thể chờ thì bọn họ lại ở chung xem sao, nếu không thể đợi thì nàng cũng không thể chậm trễ hắn.
"Đến cung tiêu xã chúng ta đi xem hay không có cái gì ngon." Tưởng Lục Minh còn chưa nhìn thấy cung tiêu xã đã thấy Triệu Tố Phân kích động.
"Ngươi nhìn thấy cung tiêu xã cả người cùng sống lại vậy." Tưởng Tư Di buồn cười nhìn Triệu Tố Phân.
"Đúng vậy đó, cái gì cũng không thể ngăn cản ta đối với sự khát vọng ăn uống." Nhắc đến ăn thì Triệu Tố Phân tràn đầy kiêu ngạo.
Triệu Tố Phân nhìn thấy cung tiêu xã có cá có chút kích động, thế nhưng nghĩ một chút Tưởng Tư Di đang mang thai có thể sẽ nghén nên cũng không dám nhắc tới, thấy Tưởng Tư Di đi ngang qua chỗ chậu đựng cá mà nhíu mày thì cảm thấy mình may mắn không xách.
"Mua chút táo đi, mang thai ăn nhiều táo một chút tốt." Triệu Tố Phân cầm trên tay một quả táo lại lớn lại đỏ nói với Tưởng Tư Di.
Tưởng Tư Di ngửi thấy mùi táo cảm thấy rất dễ chịu, nhân tiện nói "Được, ta ngửi cái mùi này cũng thấy rất ổn."
"Táo này nhưng là mới nhập gần đây ngon nhất đó, chính là giá cả cũng hơi cao một chút." Người bán hàng thấy hai người không giống thiếu tiền mà một người lại đang mang thai liền ra sức đẩy mạnh tiêu thụ.
Nghe người bán hàng nói như vậy Triệu Tố Phân hào phóng nói ". Vậy chúng ta mua nhiều mấy quả."
"Tốt; vậy ngươi chọn đi, ta đây còn có quýt muốn không." Người bán hàng hỏi.
Triệu Tố Phân nhìn khắp nơi cũng không thấy quýt, đầy mặt nghi hoặc nhìn người bán hàng, người bán hàng cười cười nói "Chưa bày ra đâu, mới đến, tính mai bày, cần ta bây giờ đi qua lấy không."
"Được, vậy ta mua hết." Triệu Tố Phân ra sức khơi mào táo, miệng nói liên miên lải nhải táo phải lại lớn lại đỏ lại đẹp mắt, nếu không ảnh hưởng nhan trị của đứa bé thì sao.
Tưởng Tư Di bị nàng chọc cho buồn cười, đứng ở một bên lẳng lặng nhìn Triệu Tố Phân chọn táo cho nàng, thấy Triệu Tố Phân càng chọn càng nhiều bèn ngăn lại nói "Nhiều lắm, ăn không hết nhiều như vậy đâu."
"Không có việc gì, lát nữa lấy mấy quả về nhà, ta đã lâu không thấy được táo lớn như vậy ở chỗ chúng ta." Triệu Tố Phân tay chọn được táo ngon còn đi thả vào trong túi áo mình mang tới.
Triệu Tố Phân chọn gần xong thì người bán hàng cầm một thùng quýt lại đây "Xem này, hàng mới đến lấy từ kho ra đó."
"Tốt thật, ta chọn chút." Triệu Tố Phân đem mấy quả to con ở trên cùng toàn bộ bỏ vào trong túi của mình.
Hai người lại mua một ít rong biển đậu phụ gì đó, kết quả chính là Triệu Tố Phân lao lực đem đồ vật mang đến nhà Tưởng Tư Di.
"Mệt c·h·ế·t ta." Triệu Tố Phân đem đồ mua về đặt xuống bàn nói.
"Ta nói ta xách một chút mà ngươi lại không cho." Tưởng Tư Di cảm giác mình có thai mà như được đại gia bảo vệ trọng điểm.
"Biết làm sao được, trong bụng ngươi kia nhưng là có cháu trai ta hoặc là cháu gái đó, sao có thể để ngươi làm việc." Triệu Tố Phân thà mình mệt mỏi cũng kiên quyết không thể để Tưởng Tư Di làm việc, nếu mà làm Tưởng Tư Di mệt thì Lý Cảnh Thần xé xác nàng không chừng.
"Vậy thì ngươi mua ít thôi cũng được mà, nhiều như vậy ngươi ăn bao nhiêu." Tưởng Tư Di nhìn trên bàn chất đầy một đống lớn táo với quýt nói.
Triệu Tố Phân khoát tay một cái nói "Không có việc gì, ta cho chị Lệ Lệ mấy quả là được rồi."
"Được thôi, ngươi tiêu tiền tùy ngươi cao hứng." Tưởng Tư Di xem như nhìn ra, Triệu Tố Phân đây là tiêu tiền báo thù giải quyết nội tâm đây mà.
"Ta thu dọn đồ đạc đuổi chuyến xe trâu cuối cùng trở về." Triệu Tố Phân ra ngoài lấy một ít táo và quýt.
"Buổi trưa còn một ít sủi cảo đó, ngươi cũng mang về đi." Tưởng Tư Di biết Triệu Tố Phân thích ăn cơm nàng làm, đem chỗ sủi cảo cuối cùng còn lại đổ hết vào trong cặp lồng cho nàng.
Triệu Tố Phân cũng không khách khí với nàng, hai người thường xuyên qua lại sao có thể tính toán đến như vậy rõ ràng đâu, hơn nữa quan hệ của hai người cũng không chỉ ở mấy món ăn đó.
Chuẩn bị xong đồ đạc Triệu Tố Phân nói ". Ta đi nha, ngươi dưỡng thai cho tốt, có thời gian ta sẽ đến thăm ngươi."
"Ngươi lấy ít như vậy sao." Tưởng Tư Di nhìn trên bàn còn một đống táo và quýt lớn như vậy nói.
"Ai da, nhiêu đây đủ rồi, ngươi ăn nhiều một chút, hiện tại một người ăn cho hai người, có lợi."
Triệu Tố Phân hoạt bát nói trực tiếp khiến Tưởng Tư Di bật cười, còn có thể 'có lợi' như thế, lần đầu tiên nghe thấy đó.
"Tốt, ta đi, ngươi đóng cửa cẩn thận đó."
"Được, trên đường chú ý an toàn." Tưởng Tư Di tiễn người ra sân nhìn đến Triệu Tố Phân đi xa mới quay người trở vào.
Sau khi Triệu Tố Phân đi, Tưởng Tư Di cảm thấy nhàm chán, viết một hồi bản thảo, viết xong một cái đoản t·h·i·ê·n bản thảo liền đứng dậy rửa quả táo vừa ăn vừa chờ Lý Cảnh Thần tan tầm.
Lý Cảnh Thần trưa khi đi cố ý dặn buổi tối chờ hắn trở về cùng đi tiệm cơm quốc doanh ăn, cũng không thể để mình ở nhà nấu cơm mãi, đường đường một đại nam nhân biến thành một bà mẹ bỉm sữa lằng nhà lằng nhằng Tưởng Tư Di có thể làm sao, chỉ có thể đồng ý.
Sau khi tan việc Lý Cảnh Thần lao ra khỏi đơn vị ngay, đến mức giờ trả cặp lồng Ngô sư phó còn chưa kịp bắt được hắn.
"Lý Cảnh Thần đâu?" Ngô sư phó hỏi Vương Ngũ Sinh đang chuẩn bị tan tầm.
Vương Ngũ Sinh cười cười nói "Vừa nãy đã xông ra rồi."
"Gấp cái gì, thằng nhóc này đúng là 'lửa cháy m·ô·n·g'." Ngô sư phó nói miệng không dễ nghe, nhưng nhìn vẻ mặt tươi cười thì một chút bất mãn cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận