Trọng Sinh Trở Về Trải Qua Mỹ Mỹ Cuộc Sống

Trọng Sinh Trở Về Trải Qua Mỹ Mỹ Cuộc Sống - Chương 120: Khoe khoang (length: 7222)

"Được."
Hai người trở về tiểu viện nhanh chóng đem đồ đạc thu dọn xong liền đi về thôn, trải qua buổi sáng hôm nay một lần, bọn họ ở trong thôn cũng coi như n·ổi d·a·n·h, chỉ là có thể không phải thanh danh gì tốt.
Hoa Thu Vân nhìn thấy vợ chồng son vui mừng hỏi "Hai ngươi khi nào về vậy?"
"Hôm qua về, mẹ, Đại ca của ta có ở nhà không?" Lý Cảnh Thần không thấy đại ca hắn đi ra liền hỏi.
"Hắn đi ra ngoài rồi, muốn tìm hắn à?"
"Vậy đợi hắn về mẹ nói với hắn sáng mai 8 giờ lên xưởng máy móc cửa chờ ta."
"C·ô·n·g v·i·ệ·c của ngươi xác nhận xong rồi à?" Hoa Thu Vân nghe Lý Cảnh Thần nói vậy liền biết đại nhi t·ử việc đã định, cũng hỏi một chút tính toán của tiểu nhi t·ử.
"Mẹ, hắn sáng nay cũng đã đi đội vận tải rồi." Tưởng Tư Di thấy Hoa Thu Vân không yên lòng tức thời chen vào nói.
Nghe được Lý Cảnh Thần đã đi qua đội vận tải Hoa Thu Vân thật cao hứng "Đều đi đội vận tải rồi thế nào, vậy ngươi sau này ở đội vận tải làm gì?"
"Trước th·e·o sư phó học một thời gian lái xe, sau đó chạy trước khoảng cách ngắn."
Hoa Thu Vân trầm tư nói "Không phải ngươi biết lái xe rồi sao?"
"Đội vận tải muốn huấn luyện trước một chút kiểm tra một chút, phỏng chừng không bao lâu nữa ta có thể tự mình chạy xe." Lý Cảnh Thần lơ đễnh nói.
Tưởng Tư Di yên lặng nghe, chuyện này Lý Cảnh Thần trước kia không nói, nàng cũng mới biết.
"Thời gian tới của ta không cố định, hai ta sẽ ở lại thị xã."
"Vậy thì ở đó đi, chờ thêm thời gian nữa bên kia đất tư của ngươi ta sẽ trồng rau, mùa hè rau dưa liền trực tiếp từ sân này lấy được." Mắt thấy sắp sang xuân, đối với loại người làm ruộng cả đời lão Trang mà nói thì làm ruộng là chuyện vô cùng quan trọng.
Lý Cảnh Thần gật gật đầu đáp ứng.
"Việc làm của Đại ca ngươi ở xưởng máy móc ổn thỏa rồi thì nhanh chóng chuyển quan hệ vào thị xã, lại còn phải khai hoang ngay." Hàng năm khai hoang đều là c·ô·n·g v·i·ệ·c khổ cực nặng nhọc nhất, chuyển quan hệ đi thì không cần phải nghĩ đến chuyện khai hoang nữa.
"Được, để Đại ca nhập chức rồi tự làm là được."
"Hai ngươi ở Kinh Thị chơi thế nào, thông gia có tốt không?" Hoa Thu Vân hỏi Tưởng Tư Di.
"Tốt vô cùng, mẹ, mẹ con mua cho mẹ lễ vật bảo hai đứa con mang về, mẹ mở ra xem thử đi." Tưởng Tư Di chỉ vào bao đồ mang tới nói.
"Ôi chao, mua cho ta cái gì, bà thông gia đúng là kh·á·c·h khí." Miệng thì nói lời kh·á·c·h khí, nhưng trên mặt vui vẻ thì lộ rõ ra.
Mở bao đồ ra thì thấy một cái áo khoác mỏng, khoảng mười ngày nửa tháng nữa là mặc được rồi, màu xanh thẫm, Hoa Thu Vân mặc tuổi này là hợp nhất.
"Màu này đẹp thật đấy, Tư Di à, giúp mẹ cảm ơn mụ mụ con nha." Hoa Thu Vân t·h·í·c·h thú lấy tay sờ soạng.
Khóe miệng Lý Cảnh Thần giật giật, mẹ hắn vừa rồi không phải thái độ này.
"Mẹ, xem mẹ nói gì đó, đâu cần kh·á·c·h khí vậy." Tưởng Tư Di oán trách nói.
"Nhìn chất liệu màu sắc chắc là mua cho ba con rồi." Lý Cảnh Thần thấy dưới áo còn có một mảnh vải xanh đen.
"Chắc vậy, mẹ con cũng không nói, trực tiếp đưa cho con cái này luôn." Tưởng Tư Di cũng không biết mẹ mình đã mua những gì.
Hoa Thu Vân t·h·í·c·h thú xong, nhìn trời bên ngoài không còn sớm, tính đi làm chút gì đó cho vợ chồng con ăn.
"Tư Di à, buổi tối ăn ở đây nhé, mẹ làm bánh nướng cho con ăn." Hoa Thu Vân đứng dậy tính đi vào bếp nấu cơm.
"Mẹ, không cần đâu, hôm nay về muộn rồi, hai đứa con lát nữa về liền, mẹ đừng làm." Lý Cảnh Thần lôi kéo Hoa Thu Vân lại.
"Hai đứa không ở nhà bao lâu rồi, không ăn chút cơm thì sao được." Hoa Thu Vân nào chịu để cho con dâu về bụng đói.
"Không sao đâu mẹ, hai đứa ăn rồi đến ạ." Tưởng Tư Di nói.
Hai người đều ngăn cản không cho làm nên Hoa Thu Vân liền nghỉ, "Vậy lần sau về sớm chút, hai đứa lát về cũng đừng nấu, ra quán cơm quốc doanh ăn đi."
"Dạ; con biết rồi mẹ." Lý Cảnh Thần đáp ứng.
Ở nhà đợi một hồi lâu Lý Ái Quốc cũng không về, chắc là đang bận c·ô·n·g v·i·ệ·c chuẩn bị khai hoang, hai vợ chồng trẻ sắc trời còn sáng đã về tới thị xã.
Lý Cảnh Thần cùng Tưởng Tư Di vừa đi, phía sau Hoa Thu Vân liền đi ra nói chuyện phiếm, chẳng mấy chốc mấy nhà gần đó đều biết chuyện bà thông gia Kinh Thị mua quà cho Hoa Thu Vân và Lý Ái Quốc.
Trên đường có mấy người phụ nữ ra hóng mát, vừa lúc Hoa Thu Vân lại khoe khoang một vòng, kiểu gì cũng có người nói chuyện giống như ăn phân.
"Thu Vân à, chị thật có phúc, bà thông gia của chị đúng là nịnh bợ chị đấy."
Hoa Thu Vân: Sao câu này nghe cứ không hợp tai thế nhỉ.
Hoa Thu Vân nhìn người mở miệng Triệu tiểu t·ử tức phụ nói một cách kỳ quái ". Ý cô là gì?"
Triệu tiểu t·ử tức phụ còn tưởng là mình đoán đúng rồi nên ra sức nói "Chị dâu, con dâu cưới về rồi, bên nhà thông gia chị cũng biết Tam tiểu t·ử nhà chị có bản lĩnh nên mới lung lạc không phải sao, nếu không quăng khuê nữ nhà người ta kh·ó·c cũng không tìm được chỗ nào đi."
Nói xong còn 'Ha ha' cười ha hả, như thể việc cô ta vừa nói không phải chuyện nhảm nhí mà là chuyện đáng cười vậy.
"Cô đừng có nói bậy, đấy là thông gia chị dâu biết điều, người ta thành phố lớn có giống chúng ta đâu?" Một người phụ nữ sau lưng Triệu tiểu t·ử tức phụ thấy sắc mặt Hoa Thu Vân không tốt thì kéo lại.
Người này sao mà không nhận ra cơ chứ, không thấy mặt chị đội trưởng đều sầm xuống rồi à.
"Đúng đúng, người ta thành phố lớn là biết làm việc đấy, mà nói nếu là chúng ta cũng đâu có cái gì tốt đâu mà biếu." Mấy người phụ nữ xung quanh đều nói đỡ lại, Triệu tiểu t·ử tức phụ mới cảm thấy có chút không đúng.
Vì mấy chuyện này cũng không đáng đ·á·n·h nhau, Hoa Thu Vân cảm thấy có mấy người miệng thối quá, khoe khoang tâm cũng tan đi nên nhân tiện nói "Mọi người nói chuyện đi, tôi về nhà nấu cơm đây."
Nói xong thì đi, thấy Hoa Thu Vân đi, trừ Triệu tiểu t·ử tức phụ ra thì người khác đều thấy không nên trước mặt người ta mà nói lời không hay về con dâu người ta, nhưng cũng không ai nói gì cả, nhà ai nấy lo, đâu nhất thiết phải gây chuyện.
Ai mà không biết Triệu tiểu t·ử tức phụ hay h·à·n·h h·ạ con dâu, con dâu cô ta gầy đến mức một cơn gió có thể thổi bay đi mất.
"Tôi cũng phải về."
"Vậy tôi đi cùng cô."
Mọi người giải tán, chỉ còn lại Triệu tiểu t·ử tức phụ ngơ ngác tại chỗ còn chưa hiểu chuyện gì.
Hôm sau Lý Cảnh Dương sớm đã đi đến cửa xưởng máy móc chờ Lý Cảnh Thần, khi Lý Cảnh Thần đến thì Lý Cảnh Dương đã đợi hơn nửa tiếng đồng hồ.
"Đi thôi, Đại ca." Lý Cảnh Thần thấy Lý Cảnh Thần nói một câu như vậy rồi dẫn người vào trong xưởng máy móc.
"Tiểu Thần." Lý Cảnh Dương ấp a ấp úng, Lý Cảnh Thần không biết đại ca hắn mắc t·ậ·t xấu gì, lằng nha lằng nhằng.
Dưới ánh mắt bình thản của Lý Cảnh Thần, Lý Cảnh Dương kiên trì mở miệng nói "Ta có hơi khẩn trương."
Lý Cảnh Thần sắp tức giận bật cười, đi giao việc làm thì có gì mà khẩn trương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận