Thiên Khuynh Chi Hậu

Thiên Khuynh Chi Hậu - Chương 262: Gặp thần (length: 12352)

10, 9, 8, 7... Theo máy định vị cầm tay, con số đếm ngược liên tục nhảy, cho đến giây cuối cùng kết thúc.
Đột nhiên.
Giữa dòng sông trước mắt, một luồng năng lượng mạnh mẽ xuất hiện, đồng thời luồng năng lượng này tích tụ với tốc độ khó tưởng tượng, chồng chất lên nhau, mà khi vượt qua một giới hạn nào đó, không gian xung động bị bóp méo, cánh cửa vượt giới lại được mở ra.
Thời gian rất chuẩn xác, một giây không hơn, một giây không kém.
Lý Dịch đứng sừng sững bên bờ sông đã mười mấy tiếng, hắn sinh tồn ở thế giới này ba tháng chỉ chờ đợi khoảnh khắc này.
Không chút do dự, hắn bộc phát cương khí, cả người cuốn theo một trận khí lãng, như thể bay trên mặt sông, với tốc độ kinh người lao về phía cánh cửa vượt giới kia, chỉ trong vòng chưa đầy 3 giây, Lý Dịch đã vượt giới thành công, trở về thế giới quen thuộc của mình.
"Nhóm người vượt giới đầu tiên đã trở về an toàn, xác nhận thân phận... Cục điều tra Thiên Xương thị, Lý Dịch."
Giọng nói máy móc quen thuộc vang lên.
Nơi này là một tầng hầm bí mật, trong sân rộng lớn tràn ngập năng lượng vũ trụ cực nóng, như muốn thiêu đốt con người, kỳ vật Loan Phượng Chi Linh quen thuộc đang tùy ý phát tán năng lượng, chính nhờ nguồn năng lượng này cung cấp, cánh cửa vượt giới mới có thể được mở ra thuận lợi.
Thế nhưng còn chưa kịp để Lý Dịch suy nghĩ nhiều.
Đột nhiên.
Bên cạnh hắn lướt qua mấy bóng người.
Phần lớn trong số đó đều là cao thủ Linh Giác cảnh, về phần người dẫn đội là một cường giả Linh Hồn cảnh, bọn họ thừa dịp cánh cửa vượt giới mở ra mà không quay đầu lại tiến vào thế giới mang số hiệu 36.
"Ừm?" Lý Dịch lúc này lộ vẻ kinh ngạc.
Sao lại còn có tiểu đội vượt giới?
Theo trình tự bình thường, sau lần vượt giới đầu tiên không phải nên đợi thêm một tháng nữa sao? Để mình báo cáo tình hình, từ đó phân tích xem thế giới mới có đáng để thăm dò hay không, sao lần này cánh cửa vượt giới vừa mở ra, mình mới trở về đã có tiểu đội vội vã tiếp tục hành động vượt giới?
Lý Dịch định ngăn cản, khuyên những người này đừng đi đến thế giới đầy linh dị và lệ quỷ kia, nhưng lời còn chưa nói ra khỏi miệng, những người này đã vượt giới biến mất trước mắt.
Dường như tất cả đã được chuẩn bị từ trước.
Sắc mặt Lý Dịch thay đổi liên tục, hắn cảm thấy ba tháng mình biến mất, mọi thứ ở đây dường như đã có biến chuyển rất lớn.
"Lý Dịch, tiểu đội của Trương Tuân gồm sáu người, chỉ có một mình ngươi trở về sao? Hay những người khác đã bỏ lỡ lần mở cửa vượt giới này?" Bỗng một giọng nói hỏi.
Lý Dịch nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, thấy ở vị trí điều khiển, một người đàn ông trung niên cao lớn, tướng mạo uy nghiêm đang đứng đó, người đàn ông này thực lực rất mạnh, linh giác của hắn từ rất xa đã mơ hồ cảm nhận được sự cảnh báo, hiển nhiên, thực lực của người này ít nhất cũng đạt Linh Hồn cảnh, không, thậm chí mạnh hơn.
Người đàn ông này tên Vương Đông Thiên, là người quản lý căn cứ vượt giới, địa vị, thân phận, thực lực đều rất cao.
"Trương Tuân, Từ Thu Mỹ chết ngay ngày đầu tiên vượt giới, Đào Nguyên chết vào ngày thứ ba, Trương Tĩnh cố gắng đột phá Linh Hồn cảnh để vượt giới rời khỏi thế giới số 36, cuối cùng mất liên lạc, sống chết chưa rõ... Tần Bỉnh chết hai ngày trước, chỉ có ta sống sót trở về." Lý Dịch nói.
Vừa dứt lời, sắc mặt tất cả nhân viên trong phòng điều khiển đều biến đổi.
"Cái gì? Một cường giả Linh Hồn cảnh chết ngay ngày đầu tiên vượt giới?"
Số 36 thế giới kiểm tra đo lường cho thấy năng lượng vũ trụ không mạnh, theo lý thuyết mức độ nguy hiểm của thế giới không cao, thậm chí không có một Linh Hồn cảnh cường giả nào, Trương Tuân ở thế giới như thế gần như có thể tung hoành, sao có thể chết nhanh như vậy?
"Không tốt, tiểu đội của Chu Hùng đã xuất phát tiến vào số 36 thế giới, làm sao bây giờ? Có nên gọi bọn hắn trở về không."
"Quá muộn, kỳ vật cung cấp năng lượng vũ trụ đã đến cực hạn, vượt giới chi môn đang đóng lại."
Nghe tiếng những người khác thảo luận.
Vân Vương Đông Thiên, người quản lý căn cứ, lập tức sa sầm mặt mày. Hắn không ngờ rằng sau khi Lý Dịch vượt giới trở về lại mang về một tin tức như vậy. Sáu người vượt giới đi hướng số 36 thế giới, vậy mà chỉ có một người trở về, hơn nữa lại là người cảnh giới yếu nhất, Lý Dịch. Mặc dù bây giờ Lý Dịch đã đột phá đến Linh Giác cảnh, nhưng trước khi vượt giới hắn bất quá chỉ là người tu hành Linh Cảm cảnh mà thôi.
"Lý Dịch, đợi ở đó đừng động, ta có chuyện muốn hỏi ngươi."
Vương Đông Thiên nói xong, quay người rời khỏi đài điều khiển, sau đó nói với những nhân viên công tác khác: "Đóng lại vượt giới cửa lớn, sự tình của tiểu đội Chu Hùng tính sau."
"Vâng."
Theo một tiếng ra lệnh của hắn, lập tức có nhân viên công tác cắt đứt nguồn cung cấp năng lượng. Vượt giới cửa lớn vốn đã không ổn định, nay lại không có lượng lớn năng lượng vũ trụ duy trì nên trong nháy mắt đã biến mất.
Vượt giới cửa lớn đóng lại cũng đồng nghĩa với việc tiểu đội còn lại không thể trở về.
"Lý Dịch, kể cho ta nghe tình báo về thế giới đó, ta muốn biết, một vị Linh Hồn cảnh cường giả rốt cuộc chết như thế nào tại số 36 thế giới, ngươi đã trải qua những gì ở thế giới đó."
Rất nhanh.
Vương Đông Thiên một mình đi tới trước mặt Lý Dịch, đồng thời lối ra lại bị phong tỏa, ngăn cản bất kỳ ai ra vào.
Đây không phải là vì đề phòng Lý Dịch, mà là một quá trình cần thiết.
Bởi vì bọn họ muốn hiểu rõ tình huống của mỗi người vượt giới trở về, xác định người vượt giới trở về không có vấn đề mới được thả ra. Nếu như tồn tại điểm nào khả nghi, Vương Đông Thiên sẽ không chút do dự giết chết người vượt giới trở về, miễn cho thả ra ngoài, gây ảnh hưởng xấu đến thế giới bên ngoài.
"Trương Tuân chết rất kỳ lạ, hắn bị một bộ y phục giết chết."
Lý Dịch trầm mặc một chút, kể lại cẩn thận sự việc của ngày đầu tiên vượt giới. Hắn cũng biết những tin tức này rất quan trọng, nên không có ý định giấu diếm, bởi vì bản thân nhóm người vượt giới đầu tiên chính là đi thăm dò thế giới mới, thu thập tình báo.
Một kiện đồ hóa trang cũ kỹ, giết chết một vị Linh Hồn cảnh cường giả?
Nếu không phải nghe Lý Dịch nói, Vương Đông Thiên tuyệt đối sẽ không tin tưởng chuyện hoang đường như vậy.
Nhưng cũng chính vì sự hoang đường, khó có thể bịa đặt ra chuyện như vậy, cho nên chuyện này mới càng chân thật, đáng tin.
"Một thế giới tràn ngập lệ quỷ, chỉ có lực lượng linh dị, số 36 thế giới không có tu hành, chỉ có ngự quỷ, thông qua lệ quỷ nhập thân để thu hoạch lực lượng linh dị.... Tuổi thọ của ngự quỷ giả rất ngắn, sẽ bị lệ quỷ chiếm đoạt.... Quỷ không thể bị giết chết," theo Lý Dịch không ngừng mang về tình báo của thế giới đó, sắc mặt Vương Đông Thiên càng ngày càng ngưng trọng.
Trong khoảng thời gian Lý Dịch mang tình báo về.
Một tiểu đội người vượt giới mới lại nhân lúc vượt giới chi môn mở ra lần nữa đi tới số 36 thế giới.
Bọn họ vốn định đợi Lý Dịch mang về tin tức sau một tháng rồi mới vượt giới, nhưng tình huống có biến. Gần đây, trong vòng ba tháng, người tu hành cần vượt giới rất đông. Vì không lãng phí mỗi lần mở cửa vượt giới, nên bọn họ được sắp xếp vượt giới cùng lúc Lý Dịch trở về. Mặc dù làm vậy có nguy hiểm, nhưng người vượt giới càng nhiều thì tin tức thu thập được về thế giới bên kia càng nhiều.
"Đội trưởng, vừa rồi ta để ý người tên Lý Dịch kia, hắn là thành viên tiểu đội Trương Tuân. Rất kỳ lạ, tiểu đội Trương Tuân sao chỉ còn mỗi mình hắn trở về? Những người khác đâu? Chẳng lẽ đều chết ở thế giới này rồi à?"
Vượt giới trước khi có được tin tức mà Lý Dịch mang về, điều này dường như có chút lỗ mãng.
"Không còn cách nào, phía sau còn nhiều người đang chờ. Nếu không tận dụng cơ hội này, một tháng sau ai mà biết sẽ xảy ra chuyện gì. Hơn nữa, một tu hành giả Linh Giác cảnh có thể an toàn trở về chứng tỏ chúng ta cũng có thể. Lần vượt giới này sẽ không sai đâu."
Các thành viên tiểu đội mới này thảo luận với nhau.
Chu Hùng, đội trưởng, ánh mắt trầm ổn, nói: "Trương Tuân là cường giả Linh Hồn cảnh, có thể khiến một tu hành giả như vậy bỏ mạng, thế giới này không thể xem thường. Lý Dịch có thể sống sót có lẽ chỉ là may mắn thôi. Mọi người hãy cẩn thận, cảnh giác một chút..."
Thế nhưng hắn còn chưa nói xong.
Một nữ tu hành giả hưng phấn nói: "Đội trưởng, mọi người nhìn kìa, có một thành phố, có đường sá, ô tô... Lái xe đều là người bình thường. Đây là một thế giới hòa bình an toàn, không có sinh vật siêu phàm, cũng không có họa trời tai nạn."
Vừa rời khỏi điểm vượt giới, đến bờ sông, quang cảnh xung quanh khiến bọn họ lập tức kích động.
Mọi thứ rất quen thuộc.
Giống hệt thế giới mười năm trước, trước khi họa trời xảy ra. Có một cảm giác thân thuộc, gần gũi khó tả.
"Một thế giới như vậy mà cũng có người chết?" Một tu hành giả khác đánh giá một chút, kinh ngạc nói.
"Ta thấy, chắc là trong đội ngũ của họ có nội gián, tự giết lẫn nhau. Chết nhiều người như vậy, ta không tin cao thủ Linh Giác cảnh lại chết ở một thế giới như thế này."
Bọn họ vừa vượt giới đến, sau khi nắm sơ bộ được một ít thông tin về thế giới này thì tâm trạng giống hệt Lý Dịch và những người khác lúc ban đầu. Đều cho rằng thế giới này rất an toàn, rất hòa bình, tuy năng lượng vũ trụ mỏng manh, nhưng không ô nhiễm, cũng không cần lo lắng vấn đề tu hành. Nói đơn giản, đây là một nơi hoàn hảo. Thậm chí có người không muốn quay về, muốn định cư tại đây, hòa nhập hoàn toàn vào thế giới này.
Đang lúc những người này nói chuyện, Chu Hùng, đội trưởng, bỗng dừng bước, sắc mặt ngưng trọng, quay phắt lại nhìn về một hướng phía sau.
"Ai!"
Hét lớn một tiếng, khí thế toàn thân bộc phát, mặt đất dưới chân nứt toác.
Lúc này, năm cao thủ Linh Giác cảnh khác cũng giật mình, nhanh chóng nhảy ra tứ phía, giữ khoảng cách với nhau, sau đó vào tư thế sẵn sàng chiến đấu, nhìn chằm chằm về một vị trí phía sau.
Nói thì nói, cười thì cười, nhưng những người có thể vượt giới đều là những kẻ lăn lộn trong chém giết, nên phản xạ và cảnh giác cực kỳ cao.
"Nhanh như vậy đã chú ý đến ta rồi à? Phản ứng này đã vượt quá giới hạn của người bình thường... Lý Dịch kia cũng có thực lực như vậy sao? Xem ra lúc ở Quỷ Bưu Cục ta đã có phần xem thường hắn." Một nam tử trẻ tuổi, mặt trắng bệch, trông chỉ mười chín, hai mươi tuổi, đang cầm một chai Cola, cắn ống hút, thong thả uống.
"Ngươi là ai? Kẻ thù của Lý Dịch à?"
Chu Hùng sắc mặt hơi động, nhìn chằm chằm người trẻ tuổi này.
Trên người kẻ ấy hắn không cảm giác được bất kỳ năng lượng vũ trụ dao động nào, cũng không phát hiện ra bất kỳ nguy hiểm nào.
Nhưng vừa rồi, Chu Hùng rõ ràng đã xác nhận, trên con đường này không có người.
Trước sau mấy cây số đều không có ai.
Dù sao ai lại rảnh rỗi xuất hiện ở con đường nhỏ ven sông này?
Cho nên, người này dường như xuất hiện từ hư không.
"Ta là ai..."
Người trẻ tuổi cầm Cola hơi cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó lại ngẩng đầu lên nở một nụ cười bình thản: "Ta gọi Dương Gian, nếu như các ngươi thích bái thần, vậy ta còn có một cái tên khác, các ngươi có thể gọi ta là... Dương Tiễn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận