Thiên Khuynh Chi Hậu

Thiên Khuynh Chi Hậu - Chương 22: Đêm khuya khu nguy hiểm (length: 10268)

Đêm khuya.
Một cỗ xe bọc thép cải tiến cùng hai chiếc xe buýt lái ra khỏi khu An Định, đồng thời hướng phía khu vực nguy hiểm mà người người kiêng kỵ tiến lên.
Trên xe.
Lý Dịch cùng Trương Cao tại sự chiếu cố của Từ Minh bị cố ý phân vào một tổ, mà người tu hành Linh Môi Cảnh dẫn đầu là một nam tử ước chừng ba mươi tuổi, hắn ngậm một điếu thuốc, để lộ ra vẻ ngột ngạt đặc thù của đàn ông trung niên.
"Hai người các ngươi còn chưa mở Linh Môi, con mắt không nhìn thấy rất nhiều thứ, cho nên chờ một lúc tiến vào khu vực nguy hiểm thì hết thảy đều nghe ta an bài, tuyệt đối không được chạy loạn, chú ý tránh đi một số khu vực đặc biệt. Lộ tuyến Dương Nhất Long quy hoạch có tính an toàn rất cao, bọn họ thường xuyên ra vào khu vực nguy hiểm, gần như không có chuyện gì xảy ra, những người thường xuyên làm công cho Dương Nhất Long đều biết, những kẻ từ bỏ cơ hội lần này ngược lại đáng tiếc, đúng rồi, ta gọi Lý Đào, các ngươi có thể gọi ta Đào ca." Người tu hành Linh Môi Cảnh này mở miệng nói.
"Chúng ta cũng không phải người mới cái gì cũng không hiểu, Đào ca yên tâm đi." Trương Cao mang vẻ mặt tươi cười nói.
Đào ca nhẹ gật đầu: "Vậy thì tốt nhất, nhắc nhở các ngươi một câu, nếu thật sự gặp nguy hiểm, cái gì cũng đừng quan tâm, lập tức chạy trốn, không có ai sẽ truy cứu lỗi của các ngươi, Dương Nhất Long cũng không phải loại người nhỏ nhen, hắn xuất thủ rất hào phóng, lòng dạ cũng rộng lớn, sẽ không để ý loại chuyện như vậy."
"Đa tạ Đào ca chiếu cố, trước khi tới tham gia nhiệm vụ lần này ta cũng nghĩ như vậy, chúng ta loại tiểu nhân vật này, chính là đến kiếm tiền lương, gặp chuyện liền chuồn." Trương Cao nói.
Lý Dịch ở một bên trầm mặc không nói, chỉ an tĩnh lắng nghe.
Đào ca hút thuốc nói: "Thực lực của ta so với các ngươi cũng không cao hơn bao nhiêu, gặp nguy hiểm ta cũng phải chạy, bất quá lần này đến khu vực nguy hiểm Dương Nhất Long cũng không có ý định để cho chúng ta ra sức, ta có thể làm chính là làm một cái camera, quan sát tình huống xung quanh."
"Hắn muốn Linh Môi Giả chúng ta làm con mắt mà thôi."
Nói xong, hắn chỉ chỉ cặp mắt của mình.
Trong buồng xe mờ tối, ánh mắt của hắn cũng giống như lão Nha và người nữ tử thần bí mà Lý Dịch đã gặp lúc trước, oánh oánh phát sáng.
"Cho nên nhiệm vụ của ta chính là tiếp cận một vùng khu vực có động tĩnh, báo cáo tình huống lên trên, chỉ vậy thôi."
Đào ca nói: "Khác với các ngươi, các ngươi chuyến này đi ra mới kiếm được 800.000, ta chuyến này đi ra là 1,2 triệu, chỉ riêng nhân viên phối trí, Dương Nhất Long liền tiêu mấy chục triệu, xem ra, hắn lần này nhất định phải có thu hoạch."
"Nếu hắn thật săn được một đầu sinh vật siêu phàm, điểm ấy tốn hao cũng không đáng nhắc tới."
Lý Dịch chợt nghĩ đến điều gì, hiếu kỳ hỏi: "Sinh vật siêu phàm vì sao chỉ ở tại khu vực nguy hiểm, bọn chúng sẽ không tiến vào thành khu sao?"
Đào ca cười cười, nhổ một ngụm khói, sau đó nói: "Ngươi sai rồi, không phải sinh vật siêu phàm ở tại khu vực nguy hiểm, mà là chỗ nào có cái thứ này, chỗ đó chính là khu vực nguy hiểm, đương nhiên sinh vật siêu phàm cũng sẽ tiến vào thành khu, chỉ là xác suất tương đối nhỏ mà thôi, thứ đó đều có ý thức lãnh địa, sẽ không tùy ý thay đổi địa phương, hơn nữa hiện tại thế giới chúng ta môi trường rất phức tạp, sinh vật siêu phàm khi chưa xác định được vị trí của mình trong chuỗi thức ăn của thế giới này, cũng sẽ không tùy tiện mở rộng phạm vi hoạt động."
"Nhưng để phòng ngừa, khi người tu hành đạt đến cảnh giới nhất định sẽ bị cưỡng chế yêu cầu đi xử lý một số sự kiện nguy hiểm và săn giết sinh vật siêu phàm, lần trước Dương Nhất Long chính là làm nhiệm vụ mà ăn quả đắng, suýt nữa gãy ở khu vực nguy hiểm không thể trở về, là người bạn bên cạnh hắn mạo hiểm cứu hắn trở về."
"Là người nữ tử mặc áo bó đặc chế kia sao? Con mắt của nàng rất đặc biệt, ta để ý thấy, là màu xanh, hơn nữa là mắt dọc." Trương Cao lập tức hỏi.
Đào ca gật đầu nói: "Không sai, chính là nàng, nàng gọi Tần Tình, cũng là một người tu hành có thực lực rất mạnh, ngươi cũng chú ý đến mắt nàng đúng không, mắt dọc màu xanh, chậc chậc, thật sự là đáng sợ, theo khoa học mà nói, giới tự nhiên chia động vật con ngươi làm ba loại, mắt ngang, mắt dọc, và mắt tròn."
"Mắt ngang thường xuất hiện ở động vật ăn cỏ, vì mắt ngang tầm nhìn rộng, có thể thấy rõ ràng hơn hoàn cảnh xung quanh, thuận tiện phát hiện tình hình địch, bất cứ lúc nào cũng có thể chạy trốn, cho nên động vật mắt ngang đa số ở vị trí thấp trong chuỗi thức ăn."
"Nhưng mắt dọc thì khác, phạm vi tầm nhìn của mắt dọc không lớn, nhưng độ chính xác lại rất cao, có thể tăng xác suất săn mồi thành công, cho nên bình thường chỉ có kẻ săn mồi đỉnh cấp mới có thể tiến hóa ra loại mắt này, ví dụ như cá sấu, rắn độc, còn có một số sinh vật siêu phàm trong truyền thuyết cũng là mắt dọc, ví dụ như giao long, cửu đầu xà."
Trương Cao trong lòng run lên: "Cho nên, Tần Tình tiến hóa ra mắt dọc, nghĩa là nàng ở trong nhân loại thuộc cấp độ kẻ săn mồi, chúng ta đối với nàng mà nói đều là con mồi?"
"Có thể hiểu như vậy." Đào ca gật đầu.
Trương Cao lại hỏi: "Vậy Dương Nhất Long thì sao, tại sao hắn không có mắt dọc? Thực lực của hắn hẳn là cũng rất mạnh, xét về mức độ tiến hóa, hắn hẳn là cao hơn Tần Tình kia."
Đào ca liếc mắt: "Làm sao ngươi biết Dương Nhất Long không có mắt dọc? Ngươi có tin hay không khi Dương Nhất Long vào trạng thái 'Đi săn', con ngươi co rút lại, lập tức biến thành mắt dọc? Mỗi người tu hành đều là cá thể tiến hóa độc lập, cho nên phương hướng tiến hóa của mỗi người cũng khác nhau, không phải không thể hiện ra thì là không tiến hóa, giới tự nhiên chẳng phải cũng đa dạng loài hay sao?"
"Đào ca, vậy còn mắt tròn thì sao? Có thể nói qua một chút không?"
Lý Dịch tò mò hỏi, cảm thấy Đào ca này biết rất nhiều tri thức tu hành, cũng không đơn giản, cho nên hắn khiêm tốn thỉnh giáo.
Đào ca nói: "Chúng ta là con ngươi tròn, sinh vật loại mắt này tuyệt đại đa số nhất định là bình thường, vì loại mắt này vừa nhìn không rộng, cũng nhìn không chuẩn, cho nên sinh vật mắt tròn khả năng bảo mệnh cũng không được, khả năng săn mồi cũng không được, bất quá việc đời không có gì tuyệt đối, khi cá thể mạnh mẽ đã không dựa vào mắt để tăng ưu thế, vậy sinh vật này nhất định rất đáng sợ."
"Sư tử, hổ, là mắt tròn, thực lực cá thể của chúng quá mạnh, trong giới tự nhiên không có địch thủ, cho nên mắt chúng ngừng tiến hóa, vì chúng săn mồi không phải dựa vào mắt, mà là sức mạnh thuần túy."
"Ra là vậy, đa tạ Đào ca giải đáp."
Lý Dịch bỗng nhiên tỉnh ngộ, cảm thấy học được rất nhiều, quả nhiên người tu hành lớn tuổi một chút chính là khác.
Đang nói chuyện, xe đã chạy ra khỏi thành khu.
Xung quanh trên đường ngay cả đèn đường cũng không có, một vùng tối đen.
Chạy dọc theo con đường bỏ hoang tối đen như mực này thêm hai ba bốn cây số, xe liền dừng lại.
Con đường phía trước bị người cố ý phong tỏa, trên đường bày từng khối xi măng, ngăn cản xe đi vào, đồng thời hai bên đường còn đặt các loại biển cảnh báo, trên đó đều viết quảng cáo nguy hiểm.
"Tất cả xuống xe."
Có người đè giọng khẽ quát một tiếng, sau đó xe tắt máy, mở cửa.
"Lý Dịch, Trương Cao, hai người các ngươi đi theo ta, đừng lạc mất phương hướng, nếu như lạc, thì quay lại, từ bỏ nhiệm vụ lần này, các ngươi còn trẻ đừng mơ mơ màng màng chết ở khu nguy hiểm."
Đào ca người này nhìn qua khó gần, trên thực tế người vẫn khá tốt, rất quan tâm Lý Dịch và Trương Cao hai người mới.
"Minh bạch." Lý Dịch khẽ gật đầu.
Mọi người sau khi xuống xe, không dừng lại quá lâu ở chỗ cũ, mỗi Linh Môi Giả đều dẫn theo hai người tu hành nhanh chóng rời khỏi đường lớn, trong lúc đó không nói một lời.
Đào ca cũng như vậy, hắn cũng đang hướng một phương hướng lao nhanh về phía trước.
Lý Dịch nhìn những người đang tản ra, trong lòng hiểu rõ, nhiệm vụ lần này đã bắt đầu, chỉ là nhiệm vụ chi tiết cụ thể thì những người như bọn hắn không biết, chỉ có những người tu hành đã mở Linh Môi mới biết, mà bọn họ không nói sớm chắc chắn cũng là vì đã ký hiệp nghị bảo mật.
"Mọi người nhanh hơn chút nữa, chúng ta cần trong vòng mười lăm phút đến được địa điểm chỉ định."
Đào ca trong đêm tối như một con báo săn, chạy với tốc độ cực nhanh, cho dù trước mắt gặp phải một vài chướng ngại vật cũng dễ dàng nhảy qua, thân thủ mạnh mẽ căn bản không giống một người đàn ông trung niên chừng ba mươi tuổi.
Lý Dịch cũng có tố chất thân thể rất tốt.
Thân hình hắn lướt qua trên đường một cách nhanh chóng, mà lại bộ pháp nhẹ nhàng, gần như không gây ra động tĩnh gì, cho dù đang chạy tốc độ cao hơi thở của hắn vẫn đều đặn, hơn nữa ánh mắt hắn lúc này lại sáng long lanh, mọi thứ dưới đêm tối đều nhìn rõ mồn một.
Trương Cao kém hơn một chút, nhưng tố chất thân thể của hắn cũng không tồi, chạy mạnh mẽ, sức bền cực tốt.
"Đi vòng phía trước."
Đào ca đột nhiên nhắc nhở một câu, rõ ràng phía trước có một con đường bỏ hoang rộng rãi, vậy mà lại chủ động đi vòng, tránh đoạn đường dễ đi.
"Phía trước có nguy hiểm sao?"
Trương Cao nhỏ giọng hỏi, trong tầm mắt hắn, phía trước tất cả đều bình thường.
"Đừng nói chuyện, vừa rồi chỗ đó có ma quỷ."
Đào ca sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, trong tầm mắt hắn, khu đô thị bỏ hoang kia đặc biệt kỳ dị, trên đường phố lại treo đèn lồng đỏ, giữa những tòa nhà lớn còn phấp phới dải lụa đỏ, giống như đang tổ chức một lễ hội náo nhiệt nào đó, hơn nữa trong mơ hồ hắn còn thấy một vài bóng người hư ảo đang qua lại giữa ngã tư đường bỏ hoang.
Rõ ràng, đó là một Quỷ Vực có tà vật chiếm cứ.
"Không thấy gì cả." Lý Dịch liếc nhìn, dù ánh mắt của hắn có thể nhìn trong đêm, nhưng chưa mở Linh Môi nên hắn vẫn không thể nào chạm đến sự thật...
Bạn cần đăng nhập để bình luận