Tận Thế: Từ Kẻ Vô Danh, Ta Xây Dựng Đế Chế Sinh Tồn!

Chương 822: đuổi tới! Dáng tươi cười sẽ chỉ chuyển di

Chương 822: Truy đuổi tới! Nụ cười sẽ chỉ chuyển dời
Những viên đạn đường kính lớn không ngừng được phóng ra từ họng súng!
Lý Bác Văn dùng cánh tay trái tàn phế kẹp chặt thân súng, lợi dụng tay phải còn nguyên vẹn nhắm chuẩn và điên cuồng công kích kẻ va chạm đang giơ cánh tay lớn làm ra tư thế cản khác người kia!!
Cộc cộc cộc!!!
Không biết có phải vì vừa vặn đem lực chú ý đặt lên người Tiển đội trưởng, hay là do quá trình hưởng thụ thức ăn quá mức mỹ diệu, mà đầu kẻ va chạm này so với trước kia có vẻ cảnh giác chậm hơn một chút.
Từng viên đạn đường kính lớn không ngừng công kích vào cánh tay phải kiên cố của nó, oanh kích ra từng mảnh chất sừng, vảy giáp, thịt nát!!
Coi như cánh tay này của nó có lực phòng ngự cực kỳ kinh người, thế nhưng trước phát minh vũ khí hạng nặng cường đại của nhân loại, nó vẫn không cách nào triệt để bảo vệ tốt được!
Căn cứ Lục Nguyên từ năm trước bắt đầu, dưới sự dẫn đầu của Tần Tổng, đã từng nhiều lần đánh chết kẻ va chạm, cho nên Lý Đội Tài mới tìm tới súng máy hạng nặng để giải quyết quái vật này!
"Hống hống hống ——————!!!!”
Kẻ va chạm không biết có cảm giác đau hay không, nó muốn tiến lại gần phía máy bay trực thăng, thế nhưng động năng cường đại của đạn súng máy hạng nặng khiến cho nó nửa bước khó đi, không thể nào tới gần!
“Đùng!!”
Nổ súng gần 5 giây, không biết đã bắn ra bao nhiêu viên đạn đường kính lớn, rốt cục triệt để đánh vỡ lớp vỏ ngoài tay lớn của kẻ va chạm, đánh nát cả xương cánh tay càng thêm kiên cố của nó!
Rầm rầm rầm!!!
Lý Bác Văn cắn răng kiên trì, cố nén lực giật cường đại của súng máy hạng nặng, không ngừng tiếp tục nã đạn vào đầu kẻ va chạm bị đánh gãy cánh tay kia!
Cơ hội!!
“Ngao ngao!!!”
Tại phạm vi công kích của đạn súng máy hạng nặng, lại thêm khoảng cách chỉ có chừng hai mươi mét, sân thượng không lớn căn bản không có cách nào chống đỡ nó di chuyển để né tránh đạn.
Cuối cùng, dưới sự nhắm chuẩn của Lý Đội, rốt cục đã bắn trúng đầu quái vật!!
“Chết đi!!!”
Dây đạn súng máy sắp hết, Lý Đội mang theo sự tức giận cuối cùng, đem toàn bộ số đạn còn lại trút xuống đầu của nó!!
Két!!!
Thẳng đến khi hoàn toàn hết đạn, hắn cũng còn duy trì tư thế xạ kích, có thể thấy được hắn đã triệt để lâm vào điên cuồng!
Mà ở một bên khác.
Bộ vị yếu hại là đầu bị công kích dữ dội, cho dù là kẻ va chạm, cũng không pháp tiếp nhận được trọng thương như thế, toàn bộ khuôn mặt nó phảng phất bị xe lu nghiền ép qua, ngay cả xương đầu cứng rắn dị thường kia đều xuất hiện vết rạn nứt!
Oanh!
Thân thể cao lớn ầm vang ngã xuống đất!
Diêu Lôi và Lưu Thanh đứng cách đó không xa nhìn thấy cảnh tượng này có chút co rúm, đều sợ ngây người!
Đội trưởng thế mà lại đánh bại được đầu quái vật kinh khủng này!?
Lý Bác Văn ở trên phi cơ trực thăng nhìn thấy quái vật này ngã xuống, giống như đã hao hết ngụm khí lực cuối cùng, cả người nghiêng ngã xuống đất!
“Đội trưởng!!”
Hai đội viên Lục Nguyên bị trói gô gào thét muốn đi tới gần Lý Đội đang ngã xuống kia.
Kẻ va chạm bên này run rẩy càng ngày càng yếu, chỉ chốc lát sau liền triệt để bình tĩnh lại.
Tiển đội trưởng, kẻ hai chân bị chùy thành thịt nát, ngay cả hai cánh tay cũng bị phế bỏ, không dám tin nhìn xem một màn này, trong lúc nhất thời không biết sau đó nên làm gì.
Hắn không thể nghĩ tới nam nhân này lại có thể đánh giết con quái vật kinh khủng kia, hiện tại bản thân đã tàn phế, cho dù Zombie không ăn, nhưng còn có cơ hội trốn được sao?
Ngay tại lúc Diêu Lôi và Lưu Thanh hai người ngọ nguậy, định tìm tàn thi còn lại xung quanh để lấy lợi khí, giải khai dây thừng cho mình, thì tình huống mới xuất hiện!
Có lẽ là do kẻ va chạm tử vong, lực uy hiếp không hiểu nó tản ra trước đó sắp biến mất, những con Zombie đứng ở cửa ra vào sân thượng, một mực không dám tiến vào, đã bắt đầu rục rịch!
Trong đó, một số thậm chí đã đi vào sân thượng, đang từ từ tiến gần tới Diêu Lôi hai người!
Hỏng bét!
Hiện tại coi như hai người giải khai được trói buộc, thì cũng căn bản không cách nào chống cự trước uy hiếp của nhiều Zombie như vậy!
Máy bay trực thăng của người Phúc Hải đã hư hao, không thể cất cánh, nơi này căn bản không có bao nhiêu vị trí có thể cho bọn hắn làm không gian chống cự.
Zombie đang chậm rãi tiến lại gần, mấy con đi tới bên cạnh người chết Phúc Hải đã bắt đầu nhấm nháp mỹ vị.
Uy áp của kẻ va chạm đang tiếp tục yếu bớt, chỉ cần vài phút nữa, phỏng chừng bọn chúng liền có thể đi tới trước mặt Diêu Lôi mấy người!
Vô giải!!
Những người còn sống này đều không tìm được bất luận biện pháp nào có thể phá giải nguy hiểm trước mắt, bao quát đội trưởng lợi hại nhất, đều đã lâm vào hôn mê!
Đúng lúc này!
Tiểu Vân, người một mực có cảm giác tồn tại khá thấp, cũng bị ném bỏ tại gần máy bay trực thăng, đang nằm sấp, lần nữa nghe được thanh âm quen thuộc nào đó.
“Máy bay trực thăng!!! Ta lại nghe thấy tiếng máy bay trực thăng!!”
Nàng lo lắng đem tình huống nghe được nói cho hai tên đội viên Lục Nguyên.
Lại có máy bay trực thăng!?
Lưu Thanh hai người mộng.
Ở thời điểm này, sao còn có máy bay trực thăng tới?
Chẳng lẽ là đồng đảng của những kẻ địch bị đánh chết kia tới!?
Xác suất này rất cao!
Vậy càng xong đời!
Lúc này, tử cục chưa được giải, nguy cơ mới thình lình lần nữa giáng lâm!
“Xem ra chúng ta thật sự sắp xong rồi! Trước khi chết, chúng ta tự sát đi! Ít nhất tốt hơn là chết bởi Zombie hoặc là trong tay địch nhân!”
Diêu Lôi tuyệt vọng tự lẩm bẩm.
Chiến đấu lâu như vậy, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là một kết quả như thế này.
Hưu hưu hưu ——————!!!!
Chỉ chốc lát, không cần thính lực tốt như Tiểu Vân, mấy người sống ở sân thượng liền nghe đến tiếng máy bay trực thăng!
Tiển đội trưởng, một mực đắm chìm trong đau đớn và tuyệt vọng, bỗng nhiên kịp phản ứng!
“Máy bay trực thăng!? Chẳng lẽ là căn cứ phái người tới tìm chúng ta sao!? Được cứu rồi!”
Trên mặt hắn lộ vẻ đại hỉ, suy đoán đây có thể là người của căn cứ Phúc Hải đến sau, tới truy vấn tình huống chấp hành nhiệm vụ của bọn hắn.
Mặc dù bây giờ nhiệm vụ nhìn có vẻ không quá thành công, đội viên toàn bộ đều chết sạch, ngay cả mình cũng bị làm tàn phế, có thể chỉ cần có thể trở về căn cứ, đem thương thế chữa cho tốt, bảo vệ mạng nhỏ là đủ rồi!
Có thể lúc này, dư uy của kẻ va chạm tựa hồ sắp tiêu tán, Zombie ở sân thượng tốc độ càng nhanh, tiếp cận những người sống kia!
Xong đời!
Diêu Lôi và Lưu Thanh còn chưa kịp giải khai trói buộc, nhìn xem Zombie sắp tới trước mặt, tuyệt vọng nhắm mắt lại, tự sát đã không kịp, vậy chỉ có thể chờ đợi tử vong một hồi có thể càng thêm nhanh chóng, để không phải tiếp nhận quá nhiều thống khổ.
Cộc cộc cộc!!!!
Một trận chấn động mãnh liệt và tiếng nổ đùng từ phía trước, cách bọn họ không xa vang lên, lập tức mấy đầu Zombie tới gần bọn hắn, trong lúc bất chợt bị xé nát!!!??
Phát sinh chuyện gì!?
Lưu Thanh nhịn không được ngẩng đầu nhìn lại, vừa hay nhìn thấy cửa khoang máy bay trực thăng trên không trung mở ra, mấy người, bởi vì khoảng cách khá xa nên thấy không rõ hình dạng, đang ầm ầm xả đạn súng máy!!!
Bọn hắn đang đánh giết Zombie trên sân thượng!?
Chờ chút!!!!
Hắn bỗng nhiên trợn tròn hai mắt đứng lên!
Trên phi cơ trực thăng, bức đồ án kia...!?
Kia...đây không phải là tiêu chí của căn cứ Lục Nguyên sao!?
“Là căn cứ!!!”
“Là người căn cứ của chúng ta tới đây!!!”
Lưu Thanh không dám tin kêu to lên, đem Diêu Lôi đang nhắm mắt lại, tiếp nhận tử vong, bừng tỉnh, sau đó hai người đều có cử chỉ điên rồ bình thường, nhìn máy bay trực thăng trên không trung, như thiên thần giáng lâm!
Đó chính là đồng đội căn cứ Lục Nguyên!!!
“Được cứu rồi!!!”
Hai người kích động, hưng phấn khóc thành tiếng.
Khác biệt với bọn hắn chính là, Tiển đội trưởng, vài giây đồng hồ trước đó còn hưng phấn dị thường, nụ cười ngưng kết, ngơ ngác nhìn chiếc máy bay trực thăng xa lạ trên không trung.
Không...không có khả năng...kia lại là đồng bạn của những người kia...!?
Nụ cười sẽ không biến mất, chỉ là chuyển dời đến trên khuôn mặt của những người khác.
( Kết thúc chương này )
Bạn cần đăng nhập để bình luận