Tận Thế: Từ Kẻ Vô Danh, Ta Xây Dựng Đế Chế Sinh Tồn!

Chương 425: Lục Nguyên Học Hiệu 2

**Chương 425: Lục Nguyên Học Hiệu 2**
Cái gì?!
Lục Nguyên Cơ Địa muốn xây trường học!?
Làm sao có thể?!
Không chỉ Tôn Ấu Bân, mà tại căn cứ phụ, những nhân viên đang chờ đợi nghỉ ngơi đều trừng lớn hai mắt, cho rằng mình nghe lầm.
Thời Mạt Thế còn sẽ có người làm giáo dục?
"Không cần hoài nghi! Vừa rồi cán bộ Lục Nguyên có người qua đến bên này cột thông báo dán bảng!! Mọi người mau đến xem a!!"
Thấy mọi người không tin, có người đứng tại khu vực cột thông báo của căn cứ phụ lớn tiếng hô.
Một tiếng hô này khiến không ít người bắt đầu bán tín bán nghi.
Thế nhưng, một số nhân viên có con nhỏ đã tranh thủ thời gian chạy tới khu vực cột thông báo!
Tôn Ấu Bân cũng không chậm, hắn vừa nghe thấy tiếng gọi, liền vội vàng vọt tới dưới cột thông báo để tìm đọc.
Khác với buổi trưa phân phát huy chương, buổi chiều nay trực tiếp dùng phương thức thông cáo cho tất cả mọi người tuyên truyền.
Rất nhanh, theo Tôn Ấu Bân xem xét, tâm tình của hắn cũng càng thêm bành trướng!
Phía trên viết cái gì a!
Lại là thủ lĩnh Lục Nguyên Cơ Địa, vị Tần Tổng kia tự mình quyết định!
Theo tuần sau bắt đầu, toàn bộ Lục Nguyên, tất cả nhân viên từ cấp 1 trở lên, chỉ cần không cao hơn 14 tuổi, đều có thể mỗi tuần tới căn cứ đi học 5 ngày, tham gia kiểu giáo dục mới do căn cứ tổ chức!
Sẽ truyền thụ cho một người Hoa Quốc, từ tiểu học tới trung học phổ thông một chút tri thức trọng điểm cùng đạo lý chủ yếu!
Chống nạn mù chữ!
"Thứ này tốt!!"
Tôn Ấu Bân trừng lớn hai mắt lẩm bẩm nói.
Nếu như nói đa số nhân viên đều chỉ nghĩ đến việc sinh tồn, trong đầu nghĩ đều là làm thế nào thu hoạch được lương thực cùng địa điểm an toàn để sống sót.
Như vậy giống hắn, những nhân viên cấp 4 đã thoát ly được nạn đói, thứ họ nghĩ đến chính là cuộc sống có chất lượng tốt hơn và tương lai!
Đúng vậy!
Tương lai của nhân loại!
Nếu như nhân loại từ bỏ tất cả kết tinh văn minh trước kia, quay trở lại xã hội nguyên thủy, vậy sẽ là sự bi ai của toàn bộ tộc quần nhân loại.
Văn minh kéo dài, ngoài sinh mệnh bản thân, thứ cũng quan trọng không kém chính là tri thức a!
Hơn nữa, con của hắn năm nay mới 9 tuổi, vừa vặn nằm trong phạm vi tuyển nhận của Lục Nguyên Học Hiệu.
Tiểu Vĩ có thể đi học lại!
"Mặc dù ta không có con, cái thông cáo này với ta mà nói không có ích lợi trực tiếp, nhưng là ta xem vì sao có chút xung động muốn khóc đâu??"
"Đúng vậy a! Ta cũng không biết thế nào? Ánh mắt ngứa một chút."
"Quá tốt rồi! Con nhà ta năm nay 13 tuổi! Vừa lúc ở trong phạm vi nhập học! Tạ ơn! Tạ ơn căn cứ!"
Tại bên cạnh Tôn Ấu Bân, những người sống sót nhìn thấy tin tức trên bảng thông báo, không ít người đỏ hoe cả mắt, bọn hắn cảm nhận được một loại lực lượng vô hình vô chất đang lan tràn.
Văn minh kéo dài!
Mọi người tại lúc trời tối người yên, cũng không phải là không nghĩ tới tương lai của nhân loại sẽ như thế nào.
Nhưng dù có suy nghĩ như thế nào, thì đó cũng là một vùng tăm tối tuyệt vọng.
Rất nhiều người đã từ bỏ việc sinh dục thế hệ sau.
Không nói trước không có điều kiện nuôi dưỡng, cho dù có thức ăn, sinh ra tại một thế giới tuyệt vọng như vậy, cũng là một loại sai lầm a?
Không ai bằng lòng sinh con ra để chịu khổ.
Bây giờ thì khác.
Hôm nay phần thông báo này có nói, chỉ cần Lục Nguyên Cơ Địa tồn tại một ngày, mọi người còn có cơm ăn, không có biến cố quá lớn, thì giáo dục sẽ không dễ dàng đình chỉ!
Sẽ xem việc này là đại sự truyền thừa, một mực làm tiếp!
Hiện tại trong căn cứ, trong nửa năm nay đã chiêu nhận được hơn mười giáo sư.
Lại thêm một số nhân tài chuyên nghiệp có trình độ không thấp, có thể dành thời gian tới dạy học, hoàn toàn có thể đáp ứng toàn bộ chương trình học trọng yếu từ tiểu học tới trung học, thậm chí là đại học.
Hơn nữa trong thông báo còn có nói, những đứa trẻ vừa đủ tuổi nhập học, trong năm ngày này sẽ được cung cấp bữa ăn học sinh!
Một ngày hai bữa tiêu chuẩn!
Chỉ bằng điểm này, liền có thể khiến những người sống sót có con hưng phấn phát cuồng a!
Những phúc lợi khác như xe đưa đón, kiểm tra sức khỏe miễn phí, cùng hàng loạt các chính sách khác nhắm vào trẻ em đều cực kì hấp dẫn!
"Thượng thiên phù hộ a! Con gái của ta cũng có thể vào Lục Nguyên đi học!"
Không ít người sau khi xem xong bắt đầu tại chỗ thút thít.
Đó là những giọt nước mắt của sự vui mừng.
Đời sau có hi vọng.
"Ai cũng đừng cản ta! Đêm nay trở về liền phải cùng lão bà của ta sinh con!"
"Không phải, anh bạn, anh lấy đâu ra vợ a? Anh không phải là độc thân sao?"
Có người bị vạch trần một cách vô tình.
"Có giấc mộng đi! Ta bỗng nhiên cảm giác toàn thân tràn ngập nhiệt tình! Ngày mai ta muốn càng thêm cố gắng công tác! Tích trữ càng nhiều lương thực, tích lũy càng nhiều điểm tích lũy! Về sau thăng cấp thành nhân viên cấp 4 hoặc là cấp 5 cưới vợ sinh con!!"
Người anh em đầu óc đang phát sốt này hưng phấn quát to lên.
Mặc dù hắn có chút buồn cười.
Thế nhưng lại nói ra tiếng lòng của rất nhiều người.
Đúng a.
Tương lai sinh hoạt càng có hi vọng.
** ** **
Không chỉ tại căn cứ phụ, các điểm tu sửa ở khắp nơi trên dải sinh mệnh cũng đồng bộ dán thông báo Lục Nguyên muốn làm giáo dục cho trẻ em.
"Không hổ là Lục Nguyên Cơ Địa a! Ngay cả trường học cũng bắt đầu làm!"
Không ít nhân viên nhìn thấy thông báo sau nhao nhao cảm thán lên tiếng.
Cho dù đa số người không được hưởng lợi trực tiếp từ việc này, nhưng có thể nhìn thấy chuyện như thế này xuất hiện, đã giải thích rõ ràng rằng căn cứ vẫn luôn phát triển mạnh lên.
Vậy thì những nhân viên như bọn họ cũng sẽ càng có thêm sự bảo hộ.
"Tiểu Lâm! Con có thể vào bên trong tường cao đi học!! Quá tốt rồi!!"
Một số phụ huynh có con nhỏ làm việc trên dải sinh mệnh kích động ôm lấy con vui đến phát khóc.
Mọi người nhìn những đứa trẻ người đầy tro bụi, toàn thân bẩn thỉu như những người ăn mày, đã đi theo người lớn làm việc cùng nhau một thời gian, sớm thích ứng với thời đại mới, trong lòng cũng từ đáy lòng cảm thán nói:
Quá tốt rồi.
Đời sau có hi vọng.
Trước kia vì sinh tồn, những bậc cha mẹ mang theo con nhỏ này không biết đã phải chịu đựng biết bao nhiêu nỗi lo lắng sợ hãi, chỉ hơi không cẩn thận, khả năng chính là kết cục âm dương cách biệt.
Thế nhưng hiện tại, con cái không còn là uy hiếp đối với bọn họ!
"Thật tốt a, những đứa trẻ kia có thể vào đi học!"
Tiêu Minh cùng Grimm nghe được tin tức này, cũng là nhịn không được phát ra cảm thán của bản thân.
So với người lớn mà nói, trẻ em ở thế giới này xác thực càng khó sinh tồn.
Nếu như không có người lớn chiếu cố, cơ hồ có thể được xem là mười không còn một.
Bọn hắn, những người sống sót bình thường dù cho nhìn thấy, cũng thực sự không có cách nào giúp đỡ được nhiều a.
Bởi vì ngay cả chính bọn hắn đều còn đang giãy dụa trong nguy hiểm và đói khát.
"Chỉ là đáng tiếc cho những đứa trẻ còn chưa có cấp bậc."
Tiêu Minh nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên thở dài một tiếng.
Không có cách nào, hắn kỳ thật cũng hiểu rõ loại giáo dục này không có khả năng hướng tới toàn bộ mọi người.
Nếu như không thêm vào hạn chế, tất cả những người sống sót đều sẽ đem con cái đưa đến Lục Nguyên, thì sự cân bằng vừa vất vả duy trì sẽ bị đánh vỡ.
Trước mắt, việc tuyển nhận nhân viên từ cấp 1 trở lên đã là phương thức tốt nhất.
Hắn cũng nghe thấy một số nhân viên quá tuổi ở đây đang khóc và chửi mắng, bao gồm cả những nhân viên không có cấp bậc có con ở Lục Nguyên, bọn hắn nghe được tin tức này chắc chắn cũng sẽ vô cùng đỏ mắt.
Có lẽ sẽ nhục mạ phỉ nhổ Lục Nguyên.
Đối với việc này hắn sẽ không đi đánh giá bọn họ.
Đều là một đám người đáng thương mà thôi.
Lục Nguyên làm như vậy đã là đủ hết lòng quan tâm giúp đỡ, nếu như người bên ngoài thật sự vì thế mà mượn cơ hội nổi loạn, không nói Lục Nguyên nhất định sẽ dùng máu tanh trấn áp, thì ngay cả hắn Tiêu Minh cũng sẽ tham dự!
Mấy người này mới là trở ngại của việc tiếp nối truyền thừa văn minh!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận