Tận Thế: Từ Kẻ Vô Danh, Ta Xây Dựng Đế Chế Sinh Tồn!

Chương 223: Vạn không một thi

**Chương 223: Không Chút Sơ Sót**
Trên tường rào có rất nhiều thành viên.
Nghe được lời nói của thủ lĩnh, tất cả mọi người sẽ không tiếp tục tiết kiệm đạn dược, bóp cò súng thu gặt lấy đám Zombie ở bên dưới!
Trong lúc nhất thời, tiếng súng nổ vang rền, suýt chút nữa lấn át cả tiếng gào thét của Zombie!
Không còn lưu thủ, Lục Nguyên Cơ Địa bộc phát ra một mặt cực kì khủng bố.
Vũ khí nóng hiện đại cũng lần nữa tuyên cáo sự áp đảo của chúng đối với sinh mệnh gốc carbon!
Đám Zombie dày đặc bị đánh đến mức máu thịt be bét, tàn chi văng tứ tung. Với số lượng của chúng hiện tại, căn bản không cần ngắm bắn tỉ mỉ, chỉ cần trực tiếp nổ súng liền có thể bắn trúng một mảng lớn!
Không bắn trúng yếu hại ở đầu?
Không sao cả.
Tần Tiến đã xác nhận Zombie không có hậu viện lớn, như vậy chỉ cần g·iết sạch toàn bộ số lượng mười vạn trước mắt này là được!
Đánh nát tứ chi của chúng, khiến chúng mất đi năng lực hành động, sau đó sẽ từ từ bồi thêm đạn cũng không muộn!
Không nên để chúng áp sát mới là thượng sách!
**\*\*\* \*\*\***
Bên trong khu cách ly.
Mấy trăm người sống sót đa số đều bịt lấy lỗ tai run lẩy bẩy.
Bọn họ biết bên ngoài có Zombie tấn công thành, nhưng không biết rõ số lượng có bao nhiêu.
Tiếng súng liên tục không ngừng bên tai nói cho bọn họ biết, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc!
Tiếng súng và tiếng nổ hiện tại càng là đạt đến cao trào!
"Mẹ ơi! Bên ngoài đang đánh trận sao!? Ta sợ quá!"
A Trân, đồng đội trong tiểu tổ của Lý Thắng Lâm, co ro thân thể ôm đầu, không dám tin lẩm bẩm.
Nàng cảm thụ được mặt đất khẽ rung chuyển do lựu đạn nổ, còn có tiếng oanh minh đinh tai nhức óc của các loại súng máy hạng nặng, dường như chính mình cũng đang ở trong chiến trường!
Cũng có không ít người có cảm giác giống như nàng.
Bọn họ đều chỉ từng xem qua trên phim ảnh, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới chính mình cũng có thể tự mình cảm nhận được một màn này.
"Thực lực của Lục Nguyên Cơ Địa thật là đáng sợ!"
Không ít người trong lòng nghĩ như vậy.
Bọn họ biết trước đó Lục Nguyên hấp dẫn người sống sót tới phục vụ cho bọn họ, còn nắm giữ máy bay trực thăng, súng ống và các loại vũ khí, nhưng lại không biết thực lực chân thật của nơi này.
Hiện tại bọn họ đã biết! (Một bộ phận)
Loại hỏa lực này!
Tuyệt đối là bộ đội chính quy!
Người bình thường làm sao có thể nắm giữ hỏa lực mạnh mẽ như vậy?
Mấy giờ liền, tiếng súng chưa từng dừng lại, mỗi phút tiêu hao đạn dược ước chừng hàng trăm hàng ngàn!
Đánh không hết!
Căn bản đánh không hết!
Loại âm thanh tràn đầy cảm giác an toàn này, từ xế chiều đến giờ vẫn kéo dài.
Những người sống sót phần lớn không sợ tiếng súng vang lên, bọn họ sợ chính là tiếng súng vang lên được vài lần rồi tắt ngóm!
Như thế có nghĩa là đã hết đạn, không cách nào tiếp tục áp chế quái vật ở bên ngoài!
Chỉ có tiếng súng liên tục không ngừng mới đại biểu cho việc còn có năng lực chống cự!
Vào giờ khắc này, rất nhiều người sống sót trong khu cách ly mới chính thức cảm nhận được sự cường đại của Lục Nguyên!
"Có thể sống ở chỗ này, người ở bên trong nhất định cảm thấy an toàn vô địch!"
Rất nhiều người phát ra tiếng lòng như thế.
Bọn họ bắt đầu chân chính hướng tới nơi này.
Nếu như nói trước kia tới chỉ là vì một miếng ăn, hiện tại bọn họ còn coi trọng sự an toàn của nơi này!
Gia nhập nơi này!
Cho dù không thể đi vào căn cứ chính, có thể gia nhập căn cứ phụ về sau, cũng sẽ không chênh lệch!
Hiện tại căn cứ phụ đang xây tường vây, về sau nói không chừng cũng có thể cao như căn cứ chính.
Vốn dĩ rất nhiều người đã mang tâm tư, càng thêm kiên định biểu hiện tốt một chút để cầu thu hoạch được danh ngạch gia nhập.
Nơi này mới là nơi của hy vọng!
**\*\*\* \*\*\***
Một buổi tối này.
Tiếng súng gần như không hề gián đoạn.
Theo cao điểm lúc tám chín giờ, sau đó từ từ yếu dần, tới nửa đêm về sáng vẫn còn có tiếng súng lẻ tẻ vang lên.
Người sống sót trong khu cách ly mơ mơ màng màng vượt qua một buổi tối như vậy.
Thẳng đến khi bầu trời hửng sáng.
Trên tường rào.
Đội viên không ngủ cả đêm nhìn mặt trời mọc lên ở chân trời, thiên thể quen thuộc xuất hiện, bọn họ mệt mỏi hô lên:
"Trời sáng rồi!!"
"Chúng ta thắng rồi!!"
Lúc này bên ngoài trụ sở, xác chất đống nhiều đến đáng sợ, lít nha lít nhít trải đầy trên mặt đất bên ngoài trụ sở.
Trọn vẹn mười mấy vạn!
Trong đó một số chỉ là bị đánh gãy tay chân, chưa hoàn toàn c·hết, còn đang chậm chạp bò trên mặt đất, không vội lập tức xử lý, có thể chờ lát nữa sẽ từ từ giải quyết những thứ này.
Sau khi trời sáng, bên ngoài đã không còn Zombie tới, mùi t·h·i xú ở bên này đã nồng nặc tới mức kinh khủng, những Zombie lẻ tẻ còn chưa tới gần Lục Nguyên Cơ Địa đã bắt đầu tìm kiếm chỗ bóng tối khác để ẩn nấp.
Đến tận đây, tiếng súng vang vọng một đêm rốt cục cũng ngừng lại!
"Mọi người nghỉ ngơi một chút! Những người khác chuẩn bị sẵn sàng ra ngoài dọn dẹp! Đồng thời bắt đầu thống kê tiêu hao!"
Tần Tiến cũng không ngủ cả đêm, toàn bộ quá trình đều ở trên tường rào nhìn chằm chằm trận phòng thủ này.
Hữu kinh vô hiểm, lại lần nữa vượt qua một trận nguy cơ.
Hắn phân phó một phen trong băng tần cán bộ, bố trí công việc kết thúc cần làm phía sau, liền trở về phòng làm việc của mình.
Hôm nay căn cứ phụ ước chừng không rảnh tiếp tục xây dựng, chỉ riêng việc xử lý mười mấy vạn xác bên ngoài này đã phải tốn không ít thời gian.
Người sống sót trong khu cách ly có thể dễ dàng kéo qua rèn luyện một chút, trừ một số đã sớm chắc chắn phải kéo vào căn cứ làm chức nghiệp giả, những người khác biểu hiện tốt, tương lai nói không chừng cũng có thể kéo vào căn cứ phụ.
**\*\*\* \*\*\***
Sán thị.
Một thị trấn tương đối hẻo lánh, cách Môn Đường trấn khoảng chừng hơn bốn trăm cây số, là một nơi ách tắc thường gặp.
Trong đó có một tòa biệt thự nông thôn kiểu độc lập, chiếm diện tích hơn mấy trăm mét vuông, xung quanh còn có tường rào sắt bao quanh.
Đây là người địa phương Sán thị sau khi kiếm tiền thích xây dựng ở gia tộc.
Trong sân của căn nhà kiểu biệt thự này, đặt bảy tám chiếc xe hơi!
Bề ngoài đều có thể thấy được đã trải qua cải tiến!
Rõ ràng là Chung Vũ, Lưu Văn Hạo và những người khác từ Lục Nguyên Cơ Địa tới!
Có lẽ là do hừng đông, đội viên Lục Nguyên ở lại đây qua đêm bắt đầu ra ngoài hoạt động.
"Chung đội, chúng ta đã thu thập xong! Hiện tại có thể đi!"
Một đội viên hướng Chung Vũ hô một tiếng, bọn họ đã chuyển đồ đạc tối qua mang vào phòng về xe, hiện tại có thể rời khỏi nơi này sau một đêm ở lại.
"Đi thôi! Hôm nay lại thẩm tra đối chiếu quy củ với những người kia một lần, để bọn họ quen thuộc, sau đó chúng ta sẽ rời đi!"
Đội viên xác nhận, lập tức nhao nhao lên xe, bắt đầu chạy về phía mỏ than hôm qua.
Hôm qua sau khi rời khỏi căn cứ, bọn họ đã lên đường cao tốc, thoát khỏi nguy cơ Zombie vây công ở Phong Hòa huyện.
Coi như thuận lợi đi thẳng tới mỏ than Sán thị ở khoảng bốn trăm cây số.
Giống như điều tra bằng máy bay trực thăng trước đó, nơi này quả nhiên đã có một đám người sống sót tụ tập sinh tồn.
Số người không quá nhiều, không đến hai mươi người.
Đối mặt với hỏa lực áp đảo của bọn họ, theo đội viên chiến đấu xuống xe, bọn họ đã ngoan ngoãn giơ hai tay lên đầu hàng phối hợp.
Sau đó Chung Vũ tự nhiên không làm khó bọn họ, mà là nói cho bọn họ biết chuyện giao dịch vật tư mỏ than.
Để bọn họ làm đầu mối giao dịch tại địa phương, tự mình đi nghĩ biện pháp khai thác tài nguyên than đá.
Yêu cầu của Lục Nguyên Cơ Địa là cứ ba ngày lại phái mấy chiếc xe tải nặng tới, một chiếc tải trọng 100 tấn, cũng chính là ba ngày cần bọn họ đào ra 300 tấn than đá! (Yêu cầu sau này gia tăng)
Nếu như làm không được.
Lục Nguyên sẽ đổi một nhóm người sống sót ở Sán thị khác để hoàn thành!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận