Tận Thế: Từ Kẻ Vô Danh, Ta Xây Dựng Đế Chế Sinh Tồn!

Chương 456: Điều hoà không khí đều mang đến!

**Chương 456: Điều hòa không khí cũng mang đến!**
Bên trong Hồng Vân Cơ Địa.
Theo càng ngày càng nhiều hòm đạn được người của Lục Nguyên chuyển xuống, miệng của người Hồng Vân càng lúc càng lớn.
Bọn hắn biết hôm nay những người Lục Nguyên tới đây tất nhiên sẽ không đơn giản, nhưng căn bản không nghĩ ra được bọn hắn thế mà lại mang đến nhiều đạn dược như vậy!
Bọn hắn muốn làm gì?
Muốn đem những kẻ xâm phạm Tân Dương thành căn cứ chém tận g·iết tuyệt sao?
Tê!
Không phải là không có khả năng!
"Xin các ngươi đến mấy người giúp chúng ta nhấc một chút đồ vật, chúng ta cần phải lên tường rào của các ngươi đưa một chút v·ũ k·hí."
Ngay tại lúc nhân viên Hồng Vân nghẹn họng nhìn trân trối, Chung Vũ đi đến trước mặt Hùng Sâm đưa ra yêu cầu này.
Rất bình thường yêu cầu.
Người ta Lục Nguyên tới giúp nhà mình thành lập phòng ngự, phái vài người đi qua hỗ trợ dọn đồ cũng là rất hợp lý.
Hùng Sâm không có cự tuyệt, an bài mười mấy người đi qua bên phía Lục Nguyên giúp khuân vác đồ vật.
Rất nhanh, mấy nam nhân Hồng Vân đến vị trí đã được Lục Nguyên chuẩn bị từ trước, nhìn thấy ký hiệu bên cạnh, cùng nhau nhấc những đội viên Lục Nguyên, bọn hắn cũng không do dự, cùng nhau khiêng những chiếc rương vừa mới được dỡ từ xe tải xuống hướng lên tường rào đi đến.
"Ta sát! Cái rương này thật nặng! Bên trong đựng loại đạn dược gì vậy? Có nặng 200 kg không!"
Ba, bốn người Hồng Vân khiêng một cái rương, lập tức cảm nhận được trọng lượng kinh người bên trong, nhịn không được kinh hô lên.
Người Lục Nguyên sau khi nghe được khóe miệng hơi vểnh, cũng không có giải thích gì cho bọn họ.
Kế tiếp những người này tự nhiên sẽ biết.
Số lượng rương không nhiều, cũng chỉ có mười cái cần đem đến trên tường rào mặt của Hồng Vân Cơ Địa.
Tường vây của Hồng Vân Cơ Địa hiện tại được tu sửa với độ cao khoảng chừng mười tám mét, trong số các căn cứ thường gặp thì được xem là rất không tệ.
Đây là thành quả sau khi bọn hắn tiêu hao vô số tâm huyết mới tạo ra được bức tường sinh mệnh.
Đội viên nòng cốt của Lục Nguyên đi vào phụ cận cửa lớn của tường vây, cũng không khách khí, tìm đúng mấy địa thế bằng phẳng thuận tiện cho việc bày trí v·ũ k·hí, liền đem rương mở ra và bắt đầu lắp ráp.
"Tê ——!"
Một bên vừa mới hỗ trợ mang lên nhân viên Hồng Vân không để ý tới việc lau mồ hôi, lần nữa bị những hung vật bên trong rương trước mắt dọa sợ!
"Đây chẳng phải là súng máy hạng nặng sao! Ngọa tào!!"
Đúng vậy!
Xuất hiện trước mắt bọn hắn là ba khẩu súng máy hạng nặng cao xạ!
"Hắc hắc, vị huynh đệ kia có chút biết hàng a."
Tên đội viên nòng cốt Lục Nguyên này nhìn thấy nhân viên Hồng Vân trợn mắt há hốc mồm ở bên cạnh, nội tâm cảm thấy thỏa mãn, nhịn không được khoe khoang với bọn họ.
"Đây là súng máy hạng nặng kiểu 54 của căn cứ chúng ta! Nặng 95 kg, toàn bộ dài 2335 li, sử dụng loại đạn M-diameter 12. 7 mm, tầm sát thương 1600 mét! Bất luận là Zombie bình thường hay là Zombie biến dị, tại trước mặt loại chính nghĩa này đều là chúng sinh bình đẳng!"
Vị đội viên nòng cốt Lục Nguyên này là người theo tiểu đội của Chung Vũ từ lâu, lần trước cũng đi theo Ngu Thành tìm súng ống đạn được, tự nhiên đối với một số v·ũ k·hí trang bị tìm được phi thường quen thuộc.
Hơn nữa.
Khoe khoang (trang bức) là thiên tính của nhân loại.
Nhìn thấy những người ngoài này bị trấn trụ, người Lục Nguyên cảm giác được phía bên mình cường đại.
Loại cảm giác này thật tuyệt a!
Chuyện này vẫn chưa xong, sau khi lắp ráp xong ba khẩu súng máy hạng nặng, bọn hắn từ trong những chiếc rương còn lại lấy ra số lượng lớn trọng đạn súng máy, còn có mấy chục thanh nỏ bạo tạc tiễn thủ, sản phẩm mới nhất do căn cứ nghiên cứu chế tạo!
"Cái này...... Đây là loại tiễn gì?"
Những người Hồng Vân đi lên mộng bức.
Bọn hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại mũi tên kỳ quái, phần đầu mũi tên còn có một cái tiểu cầu.
"Không có gì, đây là bạo tạc tiễn do căn cứ chúng ta tự thiết kế chế tạo, tầm bắn không xa! Chỉ có mấy trăm mét, uy lực cũng không mạnh, chỉ không sai biệt lắm tương đương với bình thường lựu đạn, tạm được."
Tên đội viên Lục Nguyên này tiếp tục vẻ mặt không quan trọng giải thích nghi hoặc và giới thiệu cho nhóm "cố chủ".
Tê!
Người Hồng Vân mạnh mẽ hít ngược một hơi nhiệt khí, nhiệt độ cao bốn mươi mấy độ trong không khí tràn vào phổi làm bọn hắn cảm giác đầu óc càng thêm mơ hồ.
Bọn hắn nghe được cái gì!?
Những người Lục Nguyên này nói bọn hắn đã nắm giữ năng lực tự chế tạo v·ũ k·hí có uy lực lớn!
Theo từng bó bạo tạc tiễn được lấy ra cất giữ ở vị trí thích hợp trong tường vây, tên đội viên nòng cốt Lục Nguyên mới lên tiếng:
"Tối nay chúng ta sẽ huấn luyện cho các ngươi phương pháp sử dụng cùng hạng mục cần chú ý, những v·ũ k·hí này không phải tặng cho các ngươi, chúng ta hoàn thành nhiệm vụ sau còn cần mang về."
Không phải đưa?
Người Hồng Vân có chút tiếc nuối.
Đúng vậy, đổi lại là chính mình nắm giữ những vật này cũng sẽ không tùy tiện đưa cho người khác, hơn nữa nơi này số lượng nhiều như vậy, thật muốn tặng thì không ai cam lòng.
Cũng không lâu lắm, ba khẩu súng máy hạng nặng cùng mấy chục thanh nỏ bạo tạc tiễn liền được bố trí tại trên tường rào của Hồng Vân Cơ Địa, đồng thời Lục Nguyên bên này lưu lại năm tên đội viên ở lại hỗ trợ phòng thủ trực ban.
Mặc dù ở trong căn cứ của người khác, nhưng cũng nên có người của mình phòng ngự mới có cảm giác an toàn.
Chuyện này còn chưa hết.
Theo việc Lục Nguyên lấy ra vài khung máy bay không người lái bắt đầu cất cánh, những người khác trong căn cứ liền kinh hô lên.
"Bọn hắn làm sao làm được!? Máy bay không người lái của bọn hắn thế mà có thể bay!"
Người của Hồng Vân Cơ Địa lần nữa trợn to mắt nhìn qua trên tường rào, những chiếc máy bay không người lái phiên bản có thời gian bay dài bắt đầu bay lên tuần tra thường ngày.
Chính bọn hắn trước kia cũng có không ít máy bay không người lái, nhưng đoạn thời gian trước, sau khi địa từ dị biến thì toàn bộ biến thành sắt vụn.
Loại hỏng hóc này không biết phải sửa như thế nào.
Bao quát đằng sau hỏi thăm qua những trụ sở khác về chuyện này, đại khái biết được một loại quấy nhiễu nào đó xuất hiện ảnh hưởng tới các loại thiết bị điện tử, mọi người đều có câu trả lời giống nhau, máy bay không người lái không dùng được.
Kết quả, bọn hắn hôm nay thế mà nhìn thấy máy bay không người lái của Lục Nguyên còn có thể bay lên sử dụng bình thường!
Là kiểu dáng của bọn hắn khác với mọi người sao!?
Hay là bọn hắn có phương pháp xử lý đặc biệt gì?
Không có người biết.
Người Lục Nguyên kỳ thật đa số cũng không biết nguyên nhân cụ thể, chỉ có cán bộ và một số nhỏ đội viên biết bộ phận nghiên cứu đã làm cái gì.
Hơn nữa mọi người đều bị đặc biệt dặn dò qua không nên nói lung tung.
Coi như những người khác hỏi, nói thẳng máy bay không người lái của căn cứ chúng ta chính là có thể dùng, trả lời như vậy là được, để bọn hắn đi quản thủ lĩnh của Lục Nguyên mà đòi câu trả lời.
Bố trí xong phòng ngự tường vây.
Người Lục Nguyên ngoại trừ bộ phận đi vào tòa nhà tạm thời ở lại trong tiểu lâu kiểm tra, những người khác còn có chuyện khác muốn làm.
Chung Vũ chỉ huy những chiếc xe tới đây, đậu xong, sau đó tiếp tục để đội viên vận chuyển vật tư đi vào lầu nhỏ mà bọn họ sẽ ở lại.
Trong đó hai đài xe tải nặng phía sau, chống nước ở sân khấu, một mực che đậy không dỡ xuống, người Hồng Vân cũng không biết bên trong ẩn giấu cái gì, nhưng nhìn lớn nhỏ khẳng định không phải là xe tăng.
"Bọn hắn ngày mai rốt cuộc muốn thế nào trợ giúp chúng ta? Nhìn không giống muốn trực tiếp g·iết qua Tân Dương thành, chỉ là đơn thuần đánh lui đối phương sao? Như thế về sau Tân Dương thành sẽ không tiếp tục quấy rối chúng ta sao?"
Không ít nhân viên Hồng Vân nảy sinh lo lắng trong lòng, sợ hãi những người Lục Nguyên này chỉ là tạm thời ngăn cản một chút địch nhân sau đó liền rời đi, vậy bọn hắn về sau còn phải đối mặt nguy hiểm!
""
Nhan Hồng và Hùng Sâm vẫn luôn nhìn những người Lục Nguyên này bận rộn qua lại, nhưng bọn hắn vẫn không có mở miệng nói gì.
Ngày hôm qua vị Tần thủ lĩnh kia đã đáp ứng giúp bọn hắn, theo lý không nên qua loa xong việc mới đúng.
Tiếp tục quan sát.
Nếu như đối phương ứng phó xong việc, đằng sau tự nhiên cũng sẽ không đạt được ngàn tấn lương thực như đã hứa, bởi vì tọa độ cụ thể còn nằm trong đầu Nhan Hồng!
Liền tại lúc hai vị thủ lĩnh suy nghĩ ngàn vạn, bên cạnh lần nữa truyền đến tiếng kinh hô!
"Ốc chó! Bọn hắn liền điều hòa không khí đều mang tới!??"
"Đi du lịch sao!?"
Một số nhân viên Hồng Vân nhìn thấy người Lục Nguyên chuyển những chiếc điều hòa lớn từ xe tải xuống, lần nữa nhịn không được quái khiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận