Tận Thế: Từ Kẻ Vô Danh, Ta Xây Dựng Đế Chế Sinh Tồn!

Chương 113: Tại sao phải giúp ngươi?

**Chương 113: Tại sao phải giúp ngươi?**
"Hiểu lầm thôi!"
Nếu như trên đời có thuốc hối hận, lúc này Lý Phi và ba người kia tuyệt đối sẽ ăn đến mười cân!
Có trời mới biết bọn hắn trước đó đã ngu xuẩn đến mức nào!
Thế mà chỉ lo truy kích Lâm Chí Kiệt, hoàn toàn không nhìn rõ tình huống đã tùy tiện tiếp cận người lạ!
Nhìn xem bên cạnh là xe phòng chống bạo lực, còn có phụ cận hai chiếc xe tải hạng nặng, trên xe cũng có người đưa tay ra ngoài chĩa súng về phía bọn hắn, còn có trước mắt mấy người được vũ trang đầy đủ, còn mặc cả áo chống đạn.
Bọn hắn không dám chút nào hoài nghi những người này cầm súng giả trên tay.
Cái gì gọi là tự chui đầu vào rọ?
Chính là bọn hắn!
Tần Tiến nhìn trước mắt ba người khí thế hung hăng xuống xe, sau đó lại xám xịt vứt bỏ vũ khí đầu hàng, cũng cảm giác có chút im lặng.
Những người này là đến làm trò hề sao?
Nhưng là không trở ngại hắn nhận ra được một vài điều.
Mấy người kia vừa rồi ánh mắt vẫn luôn hướng về phía người tiến hóa vừa bị ngất xỉu.
Xem ra giữa hai bên là nhận biết nhau, còn về quan hệ như thế nào thì tạm thời vẫn chưa biết được.
"Mấy người các ngươi cùng người ngất xỉu này có quan hệ như thế nào?"
Hắn trực tiếp hỏi mấy người kia, nếu đã không biết rõ bọn hắn là quan hệ như thế nào, vậy thì cứ hỏi thẳng là được.
"Chúng ta không biết! Chúng ta đi ra ngoài tìm kiếm vật tư lương thực đi ngang qua nơi này, thấy có người ở chỗ này dừng lại liền muốn xuống xe xem thử, không nghĩ tới va chạm các vị đại ca! Thật sự rất xin lỗi!"
Lý Phi dẫn đầu vẫn đang còn giảo biện.
Ha.
Tần Tiến cười lạnh một tiếng.
Không quay đầu lại, chỉ hơi nghiêng đầu sang phía đội viên bên cạnh nói rằng:
"Để bọn hắn mở miệng."
Hai vị đội viên rất biết điều, hướng phía Lý Phi và ba người kia đi qua.
Khi mấy người kia còn không biết làm như thế nào, một người trong đó trực tiếp tung một quyền thật mạnh vào phần bụng Lý Phi!
Còn không có dừng lại!
Kế tiếp hai người thay nhau đấm đá, hướng phía ba người tiến hành làm nhục!
Không để ý bọn hắn kêu thảm cùng cầu xin tha thứ, lão bản không có ra lệnh đình chỉ, vậy thì phải tiếp tục thôi.
Lý Phi và ba người kia ăn đòn, cũng không dám hoàn thủ!
Bởi vì bên cạnh ba chiếc xe kia đều có người cầm súng chỉ thẳng vào bọn hắn!
Trong đó hai người thậm chí còn cầm trong tay súng máy!
Ăn đòn thì không chết được, nhưng ăn đạn thật sự sẽ chết!
Tần Tiến lạnh lùng chứng kiến một màn này.
Tên tiến hóa giả kia hắn nhất định phải mang về, nhưng là ba kẻ truy đuổi này dường như cùng người này có quan hệ, nếu thời gian còn đủ, vậy thì cứ xử lý sạch sẽ một thể, miễn cho về sau còn có phiền toái gì.
Hắn đã nhìn ra, ba người này không thể nào là đồng bạn của người đàn ông kia, bằng không vừa rồi sẽ không sợ hãi đến mức không dám thừa nhận quen biết người này.
Vụ ẩu đả kéo dài một hồi lâu, Tần Tiến thấy không sai biệt lắm, mới lên tiếng kêu dừng hai vị tác chiến đội viên đã có chút thở hổn hển kia.
Hắn nhìn chằm chằm Lý Phi và ba người kia đang nằm trên mặt đất kêu rên, mặt không biểu tình, lạnh lùng tiếp tục hỏi:
"Như thế nào? Còn không chịu nói sao? Nếu không nói, vậy sau này liền không còn cơ hội để nói nữa."
"......."
Lý Phi và mấy người kia nằm dưới đất nghe được lời này, không lo được đau đớn, nhìn nhau một cái, Lý Phi nháy mắt ra hiệu, sau đó dẫn đầu giãy dụa đứng lên.
"Ta nói...... Ta nói! Chúng ta xác thực có quen biết!"
Hắn sau khi đứng lên vội vàng nói, đầu tiên là thừa nhận quen biết nam tử ngã trên mặt đất, sau đó dường như đang cố sắp xếp ngôn từ, ngập ngừng một chút, mới tiếp tục nói:
"Chúng ta trước đó không phải cố ý nói dối, chúng ta xác thực quen biết nam nhân trên mặt đất này, hắn tên Lâm Chí Kiệt, hắn trộm lương thực của chúng ta! Cho nên chúng ta mới đuổi theo hắn!"
"Đây cũng là nguyên nhân chúng ta vừa nói láo. Bởi vì hắn trộm của chúng ta trọn vẹn 30 cân lương thực! Bị chúng ta phát hiện liền vứt bỏ lương thực chạy trốn, chúng ta mới một mực truy đuổi hắn đến nơi đây."
"Chúng ta sợ các vị đại ca coi trọng số lương thực đó, cho nên ——"
Hắn nói đến đây, câu nói kế tiếp cũng không cần phải nói cũng biết, chẳng phải là sợ những người cầm súng này muốn số lương thực của bọn hắn sao.
30 cân!?
Tần Tiến cùng các tác chiến đội viên nghe được đáp án, đều có chút thoải mái.
Trong Mạt Thế, số lượng lương thực này quả thật có chút không ít, đủ để gây nên sự thèm thuồng của đại bộ phận mọi người.
Thật chẳng lẽ là tên tiến hóa giả này ỷ vào khả năng chạy nhanh, rồi chạy tới trộm lương thực của người khác?
Đúng lúc này, các tác chiến đội viên đều có chút tin tưởng lời của những người này, đang chuẩn bị chờ lão bản lên tiếng xử lý mấy người kia như thế nào, thì nam tử ngã trên mặt đất bên cạnh lại đột nhiên lên tiếng!
"Các ngươi gạt người!"
Lâm Chí Kiệt đầu đầy máu, rướn cổ lên, khàn giọng hô.
Hắn vừa mới tỉnh lại khi Lý Phi nói chuyện.
Sau đó hắn nghe được những lời Lý Phi nói, trong lòng lửa giận bùng lên khiến hắn không cách nào trầm mặc được nữa, hóa thành tiếng gầm thét hô lên!
"Các ngươi bắt muội muội của ta! Còn cướp lương thực của ta! Các ngươi đang nói láo!"
Hắn tức giận gào thét lên nói.
Nói xong, hắn trợn to hai mắt, nước mắt lẫn máu chảy xuống, cũng không biết là máu tươi chảy xuống hay là do phẫn nộ quá độ mà các mao mạch máu bị vỡ ra, khiến cả người hắn trông dị thường dữ tợn, kinh khủng.
Hắn lời còn chưa nói hết, không để ý đến Lý Phi và mấy người kia đã biến sắc mặt, trực tiếp quỳ rạp xuống trước mặt Tần Tiến, hướng phía hắn cúi đầu, lớn tiếng nói:
"Ta van cầu các ngươi! Giúp ta cứu muội muội trở về!"
"Chỉ cần có thể cứu muội muội ta trở về, các ngươi bảo ta làm chuyện gì cũng được!"
Lâm Chí Kiệt đã không còn bất kỳ biện pháp nào khác.
Trước đó sau khi tìm được lương thực, hắn đi tới phòng muội muội nghỉ ngơi, phát hiện nàng bị nhóm người bán thuốc kia mang đi, hắn tức giận tiến lên bên kia!
Kết quả chờ đợi hắn chính là gần bảy tám tên tráng hán mai phục.
Hắn chỉ là người chạy nhanh một chút, cũng không có tăng lên quá nhiều sức chiến đấu, đối mặt với số lượng địch nhân đông như thế này, rất nhanh đã bị đánh cho thương tích đầy mình.
Số lương thực mang đến cũng trực tiếp bị cướp đi, nhóm người này căn bản là không có ý định cùng hắn trao đổi!
Thậm chí vị kia "hảo tâm" giới thiệu huynh muội bọn họ đến đổi thuốc là Lý Phi, thế mà cùng bọn hắn là một hội!
Nhìn thấy hắn đứng bên cạnh Đạo ca và nhóm người kia, hài hước nhìn chằm chằm hắn, mọi thứ đã quá rõ ràng.
Hắn hận!
hận những người này, cũng hận chính bản thân mình!
Hắn chạy trốn.
Biết rõ không đánh thắng được Đạo ca cùng Lý Phi và những người kia, hắn đã từ bỏ muội muội, một thân một mình tông cửa xông ra, thoát khỏi vòng vây của nhóm người kia.
Ở lại nơi đó hai huynh muội đều chỉ có một con đường chết, hắn một mình sống sót, về sau nói không chừng còn có cơ hội báo thù!
Lý Phi và đám người kia chưa từng thấy qua nhân loại nào lại có thể chạy nhanh như vậy, nhất thời khinh thường, nên thật sự bị hắn trốn ra khỏi vòng vây!
Nhìn xem Lâm Chí Kiệt kia tốc độ nhanh đến mức không giống nhân loại, bọn hắn chờ mong đã lâu trò hay thế mà lại tan vỡ!
Việc này còn ra thể thống gì nữa!?
Lúc này, Lý Phi liền dẫn theo hai tên đồng bọn khác lái xe truy kích.
Lâm Chí Kiệt hôm nay đã bận rộn cả ngày, đi khắp các khu chợ để tìm kiếm lương thực, sau đó lại phải vác lương thực về đến nơi ở, cả người đã mệt đến rã rời, cả ngày một chút đồ vật cũng còn chưa từng ăn qua, sau khi trở về còn bị Lý Phi và nhóm người này đánh cho một trận, thân thể sớm đã như nỏ mạnh hết đà.
Trong quá trình chạy trốn không dám trốn vào trong các công trình kiến trúc, bởi vì bên trong khả năng có Zombie.
Đang chạy ra khỏi khu cư xá, chạy với tốc độ cao nhất không được bao lâu, còn chưa kịp chui vào trong các ngõ hẻm nhỏ, đã không chịu nổi ngã xuống hôn mê, bị Tần Tiến và nhóm người kia phát hiện.
Vừa rồi tỉnh lại nhìn thấy Lý Phi và mấy người kia truy kích mà đến, còn bị nhóm người thần bí này ngăn chặn, hắn biết cơ hội đã tới!
Chỉ cần có thể mời bọn họ ra tay, có khả năng rất lớn có thể cứu muội muội trở về!
"Ta tên Lâm Chí Kiệt! Chỉ cần các ngươi hiện tại có thể giúp ta cứu muội muội trở về, về sau các ngươi bảo ta làm trâu làm ngựa đều được!"
"Muội muội ta đang bị bệnh! Còn rơi vào tay nhóm người này, hôm nay không cứu nàng, thì mọi chuyện sẽ kết thúc!"
Hắn nhất định phải nắm lấy cái phao cứu mạng này!
Trước mắt nhóm người này có cả xe lẫn vũ khí, rất có thể là người của quan phương!
Hắn tại vừa mới sau khi thoát ra, sự thống khổ vì từ bỏ muội muội vẫn luôn đánh thẳng vào nội tâm của hắn, nếu như có một lần nữa, hắn nhất định sẽ không lựa chọn chạy trốn, hắn mong muốn dùng sinh mệnh đi bảo hộ muội muội của mình!
Tần Tiến nhìn xem nam nhân quỳ xuống ở trước mặt mình, còn đang không ngừng dập đầu, đã thương tích đầy mình.
Hắn cũng không có bất kỳ động dung.
Thậm chí còn lạnh lùng hỏi ngược lại:
"Vì cái gì ta phải giúp ngươi cứu muội muội?"
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận