Tận Thế: Từ Kẻ Vô Danh, Ta Xây Dựng Đế Chế Sinh Tồn!

Chương 471: Trọng pháo chi uy

Chương 471: Uy lực của trọng pháo
Đạn pháo 155mm.
Còn được gọi là đạn pháo lựu pháo.
Là một loại vũ khí công kích tầm xa lợi hại!
Hai cỗ trọng pháo mà Lục Nguyên mang đến dĩ nhiên chính là một trong những bảo vật thu được từ kho quân dụng ở Ngu Thành trước đó.
Lần trước đi Điền Hồng Tập Đoàn cũng chỉ sử dụng súng cối bình thường.
Lần này hỗ trợ Hồng Vân Cơ Địa, Tần Tiến vẫn suy tư hồi lâu mới cắn răng phê chuẩn kéo hai đài đến.
Theo màn nước che chắn được kéo ra, cuối cùng lần đầu tiên lộ ra hình dáng của loại vũ khí dữ tợn này!
"Đến chọn người! Đem pháo dỡ xuống lắp ráp đi!"
Các đội viên thành thục bắt đầu vận chuyển lắp ráp, những nhân viên nòng cốt và nhân viên chiến đấu bên ngoài căn cứ phụ trong khoảng thời gian này cũng không phải lần đầu tiên tiếp xúc loại hung khí này, trong căn cứ thường xuyên huấn luyện và giới thiệu về cách sử dụng những vũ khí hạng nặng này.
Nhưng đây thật sự là lần đầu tiên bọn hắn chính thức sử dụng loại trọng pháo này!
"Ngọa tào! Ta cảm giác mình có chút căng thẳng!"
Lý Thắng Lâm khoa trương hít sâu một hơi, cùng Lương ca hợp lực đẩy giá pháo nặng nề.
"Ai mà không phải chứ? Trước kia nhập ngũ cũng chưa từng dùng tới thứ này, không nghĩ tới bây giờ lại có cơ hội sử dụng, làm!"
Lương ca bận rộn đầu đầy mồ hôi cũng không quên đáp lại một câu.
Dưới sự cố gắng hiệp đồng của các đội viên, chỉ chốc lát, hai cỗ sản phẩm chiến tranh to lớn dữ tợn liền xuất hiện trước mắt mọi người!
Hồng Vân Cơ Địa lần này cũng đến hai ba mươi người.
Nhan Hồng cùng Hùng Sâm nhìn chằm chằm vào thứ vũ khí trọng pháo mà nhân loại chuyên chế tạo cho chiến tranh này.
"Những người này... Là ma quỷ sao!?"
Một người trong số đó của Hồng Vân cảm giác cổ họng mình bị cái gì chặn lại, phát ra âm thanh khàn khàn cực kỳ.
Dường như hắn bị đội viên Lục Nguyên đi ngang qua nghe được, tên đội viên này không khỏi cười nói với hắn:
"Ngươi nói chúng ta là ma quỷ sao?"
"Có lẽ đúng là vậy!"
"Tiến vào Mạt Thế sau không biến thành ma quỷ liền bị người ăn hết, vậy ta tình nguyện biến thành ma quỷ, ít nhất con của ta ở trong 'nhà' có thể tiếp tục an toàn sống sót còn có thể có cơm ăn!"
Nói xong, nhân viên bên ngoài căn cứ phụ của Lục Nguyên này không nói thêm với hắn nữa, tiếp tục đi điều chỉnh thử trọng pháo.
Hắn chỉ là một nhân viên cấp 3 rất bình thường của căn cứ phụ.
Đầu năm sau khi chịu đủ đau khổ đã mang theo con cái vất vả gia nhập vào Lục Nguyên Cơ Địa.
Bên ngoài từng trải qua quá nhiều hắc ám cùng tàn khốc, trái tim của hắn đã sớm nhận định căn cứ của mình, tất cả cũng là vì chính mình và người thân tiếp tục sống sót!
Tự tư thì cứ tự tư đi.
"Nhan tổng, Hùng tổng, chiến đấu lập tức sẽ bắt đầu, một khi chiến đấu nổ ra, xin các vị hãy dựa theo những gì đã nói trước đó mà tiến hành! Chúng ta hôm nay vì Hồng Vân làm đến nước này, tin rằng các vị cũng thấy được thành ý của chúng ta, mong các vị không nuốt lời!"
Chung Vũ đi đến bên cạnh hai vị thủ lĩnh của Hồng Vân Cơ Địa, không có vẻ lỗ mãng thường ngày, ngược lại ngữ khí nghiêm túc một lần nữa nhấn mạnh.
Lần này qua đến giúp đỡ Hồng Vân Cơ Địa, ông chủ cùng Hồng Vân đạt thành thỏa thuận gì Chung Vũ cũng không rõ ràng, hắn chỉ có thể chấp hành tốt nhiệm vụ mà huynh đệ kiêm thủ lĩnh giao phó!
Giải quyết căn cứ Tân Dương Thành!
Điều kiện cho phép cướp đoạt vũ khí vật tư của căn cứ Tân Dương Thành!
Nâng đỡ Hồng Vân Cơ Địa trở thành căn cứ bóng tối bên ngoài Lục Nguyên!
"Đương nhiên! Lục Nguyên đối với chúng ta làm việc khắc trong tâm khảm! Về sau Tần Tổng có dặn dò gì chúng ta nhất định hết lòng tuân theo!"
Hùng Sâm cũng sắc mặt nghiêm túc trả lời Chung Vũ.
Nhan Hồng ở bên cạnh cũng gương mặt xinh đẹp lạnh lùng gật đầu lia lịa.
Về sau có thể không nghe lời sao!?
Những vũ khí kia của Lục Nguyên đều là đồ chơi sao!?
Còn có những người tản ra khí tức hung ác này, nếu như có chút thay đổi, Hùng Sâm không chút nghi ngờ những vũ khí này từ lúc nào sẽ giáng xuống đầu bọn hắn!
Bọn hắn căn bản không nghĩ tới trước đó làm ra quyết định cuối cùng sẽ trở thành tình trạng này!
Nguyên bản trước kia chẳng qua là cảm thấy Lục Nguyên Cơ Địa - thế lực mới nổi này có thực lực có lẽ không tệ, có thể sánh ngang với mấy căn cứ tị nạn lớn nhất xung quanh.
Hiện tại xem ra hiển nhiên không phải!
Đây là một nơi hung ác như quỷ dữ!
Chung Vũ nhìn các đội viên ở phía bên kia cơ bản đã chuẩn bị sẵn sàng, ánh mắt sâu xa tiếp tục giới thiệu với Nhan Hồng và Hùng Sâm bên cạnh:
"Gọi người của các vị chuẩn bị bịt chặt lỗ tai lại!"
"Đây là súng lựu pháo đường kính 155 mm, cả bộ gồm thân pháo + bộ phận chống giật + bộ phận ngắm chuẩn + giá pháo, trọng lượng toàn bộ pháo: 7258 kg, trọng lượng mỗi viên đạn: 45.6 kg! Tầm bắn tối đa: 12600 mét! Biên chế pháo thủ 10 người!"
"Nói cách khác cần 10 người mới có thể vận hành!"
"Về phần uy lực!? Ha ha!"
Nói đến đây, ngữ khí của Chung Vũ hiếm thấy xuất hiện vẻ chờ mong.
"Một lát nữa các vị sẽ biết!"
Nói xong, hắn tiến lên mấy bước, nhìn về phía hai cỗ trọng pháo đã hoàn thành việc điều chỉnh mục tiêu, ngữ khí Huyết tinh gầm thét một câu:
"Nã pháo!"
Đội viên cầm dây dẫn bên cạnh nghe vậy mạnh mẽ kéo động bộ phận phát động!
"Oanh —— oanh ——!!!"
Tiếng vang đinh tai nhức óc theo vị trí hai cỗ trọng pháo ầm ầm bộc phát!!
Bộ phận chống giật phía sau trọng pháo trực tiếp tạo ra một hố sâu gần nửa mét!
Toàn bộ khu vực trong phạm vi hai ba mươi mét, cát đất tro bụi bị chấn động long trời lở đất này bốc lên tung tóe!
Tất cả nhân viên ở đây đều cảm giác lỗ tai mình bị chấn điếc mất thính giác, rất nhiều người ngay cả tim cũng chậm mất nửa nhịp quên đập, một cỗ cảm giác đông kết huyết dịch khủng hoảng theo đáy lòng tràn ngập toàn thân!
Đó là một loại kính sợ đối với cái c·h·ết của sinh mệnh gốc Cacbon!
Loại tiếng vang này không nghi ngờ gì tượng trưng cho t·ử v·ong!
Phải một lúc lâu sau cát đá tro bụi trên sân bãi mới lắng xuống, lính tác chiến của Lục Nguyên chậm rãi bắt đầu nạp viên đạn pháo thứ hai.
Tiếng vang như thế có lẽ sẽ hấp dẫn một chút Zombie tới, nhưng không quan trọng, sớm đã có đội viên phân bố ở chung quanh thành lập vòng phòng ngự.
"Một lát nữa lại pháo kích mấy vòng!"
"Những người khác bắt đầu theo ta xuất phát tới Tân Dương Thành!"
Chung Vũ mặt mũi tràn đầy dữ tợn, lại có mấy phần tương tự khí tức của Tần Tiến!
Phân phó xong, hắn không quan tâm những đội viên tiếp tục thao tác đại pháo, dẫn những đội viên đột kích còn lại chuẩn bị hướng mục tiêu cách hai ba cây số tiến đến!
Ăn mấy vòng trọng pháo, Tân Dương Thành, chờ c·h·ết đi!
Người của Hồng Vân không để ý tới chấn động, dưới sự nhắc nhở của Nhan Hồng và Hùng Sâm, cũng vội vàng đuổi theo đội ngũ đột kích Tân Dương Thành, mấy chục người bọn họ cũng cần phải ra một phần sức!
** ** **
Tân Dương Thành.
Thủ lĩnh La vừa mới ăn cơm trưa no nê, hưởng thụ xong sự phục vụ của "thư ký", đang lười biếng nằm trên ghế sofa hưởng thụ dư vị.
Trong đầu hắn đang suy nghĩ buổi trưa nay hẳn là có thể bắt được thủ lĩnh của Hồng Vân Cơ Địa.
"Mỹ nhân như mộng ~~~ mỹ nhân như mộng a ~~~ ha ha ~~"
Quá mức thoải mái hắn nhịn không được ngâm nga một giai điệu dân gian không tên.
Đây là thói quen của hắn mỗi khi tâm tình không tệ.
Hát đến đoạn cao trào, hai cánh tay thô ngắn của hắn khua khoắng trong không trung, toàn bộ thân thể đầy mỡ rung lên một cái.
Bỗng nhiên.
Hắn đang ngồi trên ghế sofa dường như nghe thấy âm thanh rít gào nào đó?
"Ân?"
"Bên ngoài đang làm cái gì?"
Hắn hơi bất mãn lẩm bẩm một câu, khó chịu vì bị gián đoạn khi đang hát đến đoạn hay nhất.
Nhưng.
Hắn cũng không biết rõ.
Trên không trung Tân Dương Thành.
Hai viên đạn pháo hạng nặng, mỗi viên nặng đến 46 kg, đã hướng nơi này đánh tới!!!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận