Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên

Chương 953. CHE GIẤU

Chương 953. CHE GIẤU


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Tôi đưa tay, ra hiệu bảo người thợ đưa đồ cho tôi.

Tay của anh ta lập cập một phát, giơ lên, đem món đồ đó đưa cho tôi.

Đó là một miếng ngọc toát ra màu trắng nhợt.

Bạch ngọc thông thường đều là màu trắng muốt, đồng thời tràn ngập hơi ấm của sinh khí.

Cho dù là ngọc thạch màu sắc khác cũng đều sẽ kèm sắc sáng bóng, dạng màu trắng nhợt này liền rất quái dị, thậm chí còn toát ra một luồng âm khí mãnh liệt, khiến người ta cảm thấy chết chóc đến nghẹt thở.

Sau khi cầm vào tay, miếng bạch ngọc này giống như một miếng băng vậy, ngón tay tôi dường như trong nháy mắt đều bị đông cứng lại.

Tôi xoay lật nhìn một lát, còn chưa đợi tôi mở miệng hỏi, người thợ này liền bất an nói: “Chuyện là thế này La tiên sinh, trên cơ bản công trình đều đang tiến hành theo lời cậu nói, tháo dỡ sớm đã hoàn thành rồi, các khu vực đều đang làm móng, đã có một bộ phận tương đối đang xây dựng nhà trạch mới rồi. Vị trí khu đất mà tôi phụ trách đó, lúc đào móng, dưới đất có một phần mộ, bên trong còn có một cỗ quan tài...”

“Hồi đó khi thu mua đất, nhà họ Phùng và nhà họ Thích đều đưa đủ tiền bồi thường, khu đất này theo lý mà nói, chúng tôi có thể toàn quyền sắp xếp, vậy nên tôi liền cho người khiêng quan tài ra ngoài, thu xếp ổn thỏa, đồng thời dự định liên lạc một chút với nhà họ Phùng, bảo nhà họ Phùng đi tìm người khi trước bán mảnh đất này, rồi giao lại cho bọn họ.”

“Chỉ là không ngờ rằng, lúc nâng quan, quan tài bị vỡ... Đồ ở trong rơi ra ngoài, có một bộ hài cốt đã rã, còn nữa thì là một số đồ vật bồi táng... Trong đó có một cái hũ sành vỡ ra, bên trong hình như là tro cốt...”

Mặt tôi lập tức liền biến sắc, dỡ Dương trạch, bên dưới đào ra một Âm trạch?

Tôi không khỏi lòng trầm xuống một phát, người thợ này tự ý quyết định, đào Âm trạch ra xong, không lập tức thông báo cho chúng tôi, liền đã trực tiếp phá hoại Âm trạch luôn.

Còn làm vỡ quan tài ở trong Âm trạch... Khiến hài cốt tan rã...

Kể cả là một căn Âm trạch yên lành, bên trong không phải là xác dữ ác quỷ, bị dỡ mộ hủy quan tài rồi, còn có thể tốt đi đâu cho được?

Lúc này, sắc mặt của Phùng Chí Vinh cực kỳ khó coi.

“Châu Lỗi, chuyện quan trọng thế này, các anh sao có thể trực tiếp tự ý quyết định được?!” Phùng Chí Vinh trực tiếp quát lên thành tiếng, rõ ràng không nén nổi sự phẫn nộ.

“Thời hạn công trình...” Người thợ tên Châu Lỗi này, rõ ràng rất thiếu tự tin.

Tôi đưa tay, cắt ngang lời quát của Phùng Chí Vinh, nhíu mày nhìn Châu Lỗi, bảo anh ta tiếp tục nói.

Anh ta lúc này mới sợ sệt đem tất cả sự việc ra kể hết toàn bộ.

Bọn họ mang quan tài lắp ghép lại một chút, đem đồ để vào trong quan tài chỉnh đốn xong, bèn đã nhập nhoạng tối rồi.

Kết quả chuyện lạ liền phát sinh, đám công nhân ban ngày đào móng kia, đều như bị thần kinh vậy, bắt đầu trộn vữa, cắt gạch, xuống dưới xây mộ.

Dẫn đầu là một thợ cả dưới trướng anh ta, trên cổ người thợ cả đó bèn là đeo miếng ngọc này.

Miếng ngọc này anh ta loáng thoáng còn nhớ, là được đeo trên cổ bộ hài cốt đó.

Lúc đó anh ta liền biết xảy ra chuyện lớn rồi, bọn họ gây họa rồi, công nhân đều trúng vong rồi.

Lập tức anh ta liền gọi những người khác, gậy gộc lên hết, lôi đám công nhân kia ra toàn bộ trói gô hết lại.

Miếng ngọc này anh ta cũng lôi từ trên cổ người thợ cả xuống, đặt lại vào trong quan tài.

Kết quả chuyện này lại vẫn chưa xong... Đám công nhân trúng vong kia sau khi bị trói lại xong, đám công nhân đang yên đang lành khác, cũng bắt đầu trúng vong, cũng đi xây mộ giống hệt. Anh ta lúc này mới nhớ ra phải lập tức liên lạc với nhà họ Phùng.

Lời nói đến đây, sắc mặt của Châu Lỗi càng trắng bệch hơn, anh ta lắc lắc đầu nói: “Tôi không biết tại sao tôi lại tới nhà họ Phùng, tôi chỉ định gọi cuộc điện thoại thông báo cho Phùng gia chủ, thông báo cho La tiên sinh cậu, kết quả tôi vô duyên vô cớ liền ở đây rồi, đợi tôi gặp được cậu, tôi liền muốn nhanh nhanh đưa cậu qua...”

Nói đến đây, Châu Lỗi bèn ngậm miệng im lặng rồi.

Tôi ngẩng đầu nhìn Phùng Chí Vinh một cái, giọng điệu nghiêm trọng nói: “Phùng gia chủ, Châu Lỗi thì ở lại nhà họ Phùng, các ông xem chừng một chút, tôi phải qua xem xem khu công trình, chuyện này chắc không khó xử lý, chỉ có điều hủy phần mộ và quan tài của người ta, trên quy tắc và đạo nghĩa đều không chấp nhận được.”

“Tìm người nhà đó tới, chắc chắn còn phải dời mộ, còn có chuyện gì, tôi sẽ kịp thời thông báo với ông, cố gắng không dây dưa kéo dài thời gian.” Phùng Chí Vinh gật đầu lập tức đi làm.

Lúc này Châu Lỗi lại lần nữa mở miệng, nói muốn theo chúng tôi qua, anh ta không yên tâm người dưới trướng.

Tôi trầm giọng bảo với anh ta, anh ta không yên tâm cũng vô dụng, tôi sẽ toàn lực giữ an toàn cho tất cả mọi người, nếu anh ta theo ra ngoài, mới sẽ thực sự có chuyện, hơn nữa chỉ cần tôi không mở miệng, anh ta còn không được rời khỏi nhà họ Phùng nửa bước, nếu không, anh ta sẽ chết chắc không có gì phải nghi ngờ.

Nói rồi, tôi ngoảnh đầu qua, vừa vặn nhìn đối diện với Liễu Dục Chú.

Liễu Dục Chú hơi hơi gật đầu: “Xử lý tốt chuyện này, không được kéo dài thời hạn công trình mới là quan trọng nhất. Bên phía Trương Nhĩ có dương sai canh chừng, lão chắc không gây ra sóng gió gì lớn được, các trưởng lão tới xong, bèn là lực lượng của nguyên cả nhà họ Liễu, mưu đồ có nhiều đến đâu, đứng trước sức mạnh tuyệt đối, lão cũng chỉ là lấy trứng chọi đá.”

Tôi cũng gật mạnh đầu, coi như là đáp lời Liễu Dục Chú.

Tôi đang định hỏi Châu Lỗi địa chỉ cụ thể của công trình, thì Phùng Bảo lập tức nói lúc bọn họ qua thông báo với tôi, bèn đã sắp xếp người tra ra công trường của Châu Lỗi ở đâu rồi.

Tôi lập tức ra hiệu cho Phùng Bảo và Phùng Quân cùng tôi xuất phát.

Trước khi ra khỏi cửa, Phùng Chí Vinh vẫn còn kéo lấy tôi, bảo tôi ít nhiều gì cũng ăn chút đồ ăn, bổ sung thể lực.

Khoảng chừng nửa giờ đồng hồ sau, xe của chúng tôi đã dừng lại ở một con phố trong khu phố cổ của thành phố Nội Dương.

Cả con phố đã bị tháo dỡ hơn nửa, đại đa số công nhân đều đang nhộn nhịp thi công.

Chúng tôi men theo con phố đi một mạch lên trước, bèn tới một khu đất trống ở phía trong cùng.

Vải bạt màu đen quấn quanh rìa cốt thép dựng đứng, khiến quá nửa bộ phận đất trống được quây lại, chỉ để lại một chỗ cửa vào trong.

Phùng Bảo và Phùng Quân đi ở phía trước, tôi vào bên trong xong, lập tức cảm nhận được một luồng khí âm u lạnh lẽo tạt vào mặt.

Vị trí bên rìa có lán công trình, cùng với bể trộn xi măng, và cả gạch đá.

Bên trong một cái lán công trình, đang đờ đẫn ngồi ít nhất tới mười mấy công nhân, hai mắt bọn họ rời rạc thất thần.

Dưới lán công trình, bèn chính là phần móng được đào ra.

Lúc này ở chỗ dưới nhất của phần móng, nằm ngổn ngang không ít công nhân, bọn họ giống như đã ngất xỉu hết vậy, không có một tý chút phản ứng nào.

Tôi chú ý đến vị trí bên rìa của hố móng, đã lát đầy gạch đá, ngăn cách đám đất cát hỗn loạn kia ra.

Đây chắc chính là việc mà những người này làm sau khi trúng vong?

Ngoài ra, ở phía nam của khu đất trống, còn dùng gạch xây lên một ngôi mộ gạch vồng lên hình bán nguyệt.

Tôi lập tức kinh hãi, vụ nhập vong này, trực tiếp đã xây xong cả mộ luôn rồi?

Có điều làm gì có quỷ quái nào tự xây mộ cho mình?

Đúng vào lúc này, Phùng Bảo mất tự nhiên nói một câu: “La tiên sinh, tôi cảm giác kiểu gì có chút vấn đề, con phố này nhìn việc xây dựng ở các chỗ khác, thì chắc đã xây dựng được một thời gian rồi. Theo lý mà nói công trình đều là đồng thời tiến hành, ở đây càng không giống như bộ dạng đến hôm qua mới đào ra... Châu Lỗi chắc chắn còn có chuyện giấu chúng ta.”

......,,,.....

Lời dịch giả: Cảm ơn tuankhodo đã đẩy kim phiếu cho truyện. Tuần này mình đi công tác mấy ngày nên giờ chỉ kịp làm thêm 1c, mong cả nhà thông cảm!

Ngoài ra, vì miếng cơm manh áo, khẩn xin các đh một like và một share cho page của mình ạ. Hàng cty mình đang làm sản xuất, mình và gia đình họ hàng đã dùng từ 2015 đến nay, đảm bảo về chất lượng hàng chuẩn doanh nghiệp quốc doanh TQ ah! Các đh cũng vui lòng để lại nick yy để lấy giá ưu đãi nếu cần nhé! Vạn lần cảm tạ!

https://www.facebook.com/Kemdanhrangdongy/
Bạn cần đăng nhập để bình luận