Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên

Chương 1168. THẤT KHƯỚU CHẢY MÁU, BÁN THÂN BẤT TOẠI

Chương 1168. THẤT KHƯỚU CHẢY MÁU, BÁN THÂN BẤT TOẠI


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Lời này của tôi vừa dứt, rung động của Kim toán bàn càng kịch liệt hơn.

Thậm chí tôi đều chẳng biết, là bởi vì bàn tay đang ấn trên Kim toán bàn của tôi đang run rẩy, khiến cho Kim toán bàn không ngừng rung lắc.

Hay là bởi vì Kim toán bàn dưới uy thế của Liễu Doanh Nguyên mà run rẩy, khiến cho tay tôi cũng cùng rung theo.

Lồng ngực đột ngột nghẹn lại một phát, giống như có một dòng máu trào ngược lên trên, nhưng tôi cắn chặt răng liều chết chống đỡ, không hề thổ ra ngoài.

Lần trước đối mặt với Từ Bạch Bì, cũng chính là đám hoàng bì tử đó vào trong quảng trường, tôi không nhịn được sự va đập của dòng máu trào ngược đó, sau khi thổ huyết thì không đè nén được mà bị quật ngược.

Lúc này sau khi tôi nhịn được dòng máu trào ngược đó xong, trong nháy mắt liền cảm nhận được một sự tĩnh lặng đến cực điểm.

Tướng quẻ, triệt để trở nên ổn định!

Liễu Doanh Nguyên giây trước còn đang khinh miệt nhìn tôi, giờ này cơ thể đột ngột run lên.

Y vốn đang lao nhanh về phía Liễu Tam Nguyên, trong nháy mắt, liền cứng đờ lại tại chỗ!

Giây tiếp theo, bắp chân của y run rẩy một phát, nửa thân dưới lại trực tiếp mất thăng bằng, ngã mạnh xuống dưới đất!

Giây phút cảnh tượng này phát sinh, sắc mặt của Liễu Doanh Nguyên kinh hãi, biểu cảm đó của y, rõ ràng chính là hoàn toàn không thể lý giải, càng không thể tin nổi rốt cục đã phát sinh chuyện gì!

Cơ thể tôi tuy rất đau đớn, nhưng tâm trạng lại rất bình tĩnh, trên mặt thì càng lạnh lùng.

Bất luận là Thiết khẩu Kim toán cũng được, hay là Viên thị Âm dương thuật cũng xong.

Lúc này tôi đã không thể phân biệt được, tôi rốt cục đang sử dụng lời ra quẻ thành của Viên thị Âm dương thuật, hay là đột nhiên lĩnh ngộ hàm nghĩa của Thiết khẩu Kim toán nữa!

Chỉ là cả hai, hóa ra lại có cùng một công hiệu, càng giống như dung hòa lại với nhau rồi sinh ra một sản vật.

Giây phút Liễu Doanh Nguyên ngã xuống, không hề đập mặt xuống đất, mà là cánh tay trái nhanh như cắt chống lấy mặt đất, cả người chống nghiêng ngồi bệt trên mặt đất!

Nửa thân dưới của y tuy mềm oặt giống như bại liệt, nhưng cánh tay phải của y vẫn cứ giơ cao lên, giống như không bị ảnh hưởng tý chút nào vậy.

Mà trong tay phải của y, lúc này đang nắm một cái cuốc toàn thân ánh màu vàng kim, dài bằng khoảng một cẳng tay!

Tôi nhận ra rất rõ ràng, đó là cuốc vàng của Khởi thổ chú!

Tiếng quát lạnh lùng ác liệt, vang dội cả khu đỉnh núi, đang vang vọng không dứt bên tai.

“Thiên viên Địa phương, luật lệnh cửu chương! Giờ nay phá thổ, vạn sự cát tường!”

“Cuốc vàng nhất cử, Thụy khắp núi đồi, kẻ bảo vệ quỷ, rời xa tha hương! Cuốc vàng lại cử, khởi huyệt an tường! Thiên thu bách tuế, phú quý vĩnh xương!”

“Một vạch Thiên Môn rộng mở! Hai vạch Địa Hộ khép kín, ba vạch Quỷ Lộ bít nghiêm, bốn vạch Nhân Đạo thông suốt!”

Khởi thổ chú của Liễu Doanh Nguyên, cũng hoàn toàn không giống với trước đây tôi từng thấy, giữa không trung, lại đang xuất hiện bốn cái bóng cuốc vàng mờ ảo nhìn như ảo ảnh, nhưng lại càng giống như chất thực, gần như đồng thời chém về phía đỉnh đầu tôi!

Giây phút này, sát khí của Liễu Doanh Nguyên trong nháy mắt toàn bộ đều chuyển lên trên người tôi!

Tất cả những việc này phát sinh quá nhanh quá nhanh, căn bản khiến tôi không kịp tránh né, thậm chí tôi cũng chẳng có cách gì lùi tránh!

Lời ra quẻ thành vừa nãy đó, gần như đã khiến tôi dùng hết tất cả vốn liếng, vắt kiệt chút sức lực cuối cùng trên người, mới có thể ổn định được tướng quẻ đó!

Khởi thổ chú này, đúng thật là muốn khiến tôi mất mạng!

Mà lúc này, Liễu Tam Nguyên rõ ràng còn đang chuẩn bị thấm đẫm máu đầu tim để vẽ phù.

Dương Thanh Sơn thì vừa hoàn thành đòn tấn công vừa xong, đang kiệt sức từ giữa không trung rơi xuống.

Không có bất cứ người nào có thể giúp tôi, tôi chỉ có thể trơ mắt ra nhìn, cái hình bóng cuốc vàng đó đang nhanh như cắt ép sát về phía tôi!

Rồi giây tiếp theo, bèn sẽ rạch ngực mổ bụng tôi!

Ý nghĩ mà lúc đầu tôi dâng lên, là định tránh né.

Nhưng tôi rất rõ, đòn này không tránh thoát được.

Vậy nên tôi bèn không tiếp tục tránh né nữa, hai mắt đỏ quạch chằm chằm nhìn cái bóng cuốc vàng đó, khóe mắt thì liếc sang bên người Liễu Doanh Nguyên, hạ giọng quát lên: “Giết ta, không dễ dàng như thể, chẳng qua chỉ là một đạo chú pháp, ngươi không có bản lĩnh mạnh mẽ đó, càng không có vận khí để giết ta!” Câu nói này của tôi, không hề giảm bớt tý chút khí thế nào của mình.

Lúc này toàn bộ tư duy của tôi, bèn nằm trên mệnh số bảo hộ!

Mệnh số bảo hộ của Âm dương tiên sinh, trong nguy cơ sinh tử, nhất định sẽ có hiệu quả kỳ diệu, cũng chưa từng khiến tôi thất vọng bao giờ!

Mắt nhìn cái bóng mờ đã đến trước mặt tôi, giây tiếp theo, liền có thể khiến tôi toi mạng ngay tại chỗ!

Thế nhưng đúng vào lúc này, Dương Thanh Sơn đang rơi từ giữa không trúng xuống, lại trực tiếp rơi thẳng xuống trước mặt tôi.

Hai tay hắn đột ngột giơ lên, thành hình trảo, như là động tác ngăn cản!

Một tiếng động nặng nề, cùng với âm thanh da thịt bị cắt đứt gần như đồng thời vang lên.

Lại giây tiếp theo, đạo bào trên người Dương Thanh Sơn rách rồi.

Ban đầu tiên chỗ rách chỉ là đạo bào ở vị trí bả vai, xương quai xanh, nhưng giây tiếp theo, vết rách bèn lan ra toàn thân!

Đạo bào nửa thân trên của hắn gần như rách nát hết quá nửa.

Máu huyết đỏ thẫm, ánh sắc xanh nhàn nhạt, chảy trên khắp toàn thân hắn, khiến phần đạo bào còn chưa rách nát toàn bộ bị thấm đẫm!

Cùng lúc Dương Thanh Sơn hạ xuống đất, hắn đồng thời lại giơ cao hai tay vỗ thật mạnh một phát vào giữa!

“Bốp!” một tiếng giòn giã vang lên, giây phút hai tay hắn hợp lại, thứ kẹp ở giữa hai bàn tay, bèn là một chiếc cuốc vàng!

Tiếng gầm của Dương Thanh Sơn gần như khản đặc, giống như đã dốc hết toàn lực, mới khó nhọc ấn lấy được cuốc vàng!

Lúc này tôi lại không phân biệt ra được, rốt cục là trước giây phút cuối cùng, Dương Thanh Sơn liều mạng tới bảo vệ tôi, hay là sự bảo hộ của mệnh số đối với tôi, lại hoặc là cả hai đều có nữa!

Chung quy, cuốc vàng đã toàn bộ, hoàn toàn, bị chặn lại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận