Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên

Chương 1045. GÃY CHÂN

Chương 1045. GÃY CHÂN


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Nhưng động tác trên tay tôi lại cứng đờ một phát.

Kỳ thực lúc sử dụng Áp trấn thần chú, tôi liền có một thứ cảm giác, Áp trấn thần chú hoặc giả có thể phá bỏ cái thứ gọi là “Ôn dịch” này.

Bây giờ nếu như lại dùng một lần, hoặc giả sẽ có hiệu quả kỳ diệu...

Do dự chỉ trong chốc lát, tôi liền từ bỏ, trước tiên lựa chọn tiếp tục dùng cát đen giữ lấy tinh lực cơ thể.

Vẽ phù không những có nhân tố chưa xác định, mà còn sẽ kéo dài thời gian, bây giờ đều đã lửa cháy tới nơi rồi, không có thời gian và cơ hội cho tôi đi thử.

Rất nhanh, tôi liền lần nữa đổ đầy cát đen, lại đeo món trang sức đó lên trên cổ, cùng lúc áp sát lồng ngực, cái cảm giác mệt mỏi đó lập tức biến mất không còn nữa.

Trong thời gian này, tay trái của Liễu Dục Chú đã nắm lấy cán phất trần, vị trí vừa nãy bị kiếm cứa rách của tay phải đang nắm chặt lấy phần sợi phất trần.

Sợi phất trần hoàn toàn bị máu trên tay Liễu Dục Chú thấm đẫm.

Tôi và Liễu Dục Chú nhìn nhau một cái, bèn nhanh chóng đến phía trước cỗ quan tài bằng ngọc đó, giơ Bút Địa Chi ra liền định đi vẽ phù...

Chính vào lúc này, Ngô Mậu vừa nãy bị đạp lên trên tường, đột ngột lại lần nữa lao tới, hai kiếm của y vung lên, trực tiếp chém thẳng về phía tay tôi!

Động tác này của y hung tợn khác thường, phải nhanh hơn bản thân y lúc trước quá nhiều quá nhiều!

Tôi phản ứng lại một chi tiết, Liễu Dục Chú một thân chính khí, nhất định rất khó khống chế, nhưng Ngô Mậu thì không phải thế! Y vốn dĩ nội tâm đã gian tà xảo trá, ngược lại là không cách gì cố định chủ tâm.

Tôi không dám đối đầu với y, chỉ có thể lùi sau trước.

Ngô Mậu đột ngột đến trước cỗ quan tài bằng ngọc.

Y rảnh ra một tay, trực tiếp ấn lấy một đầu của quan tài, đẩy thật mạnh về phía cái lối đi ở bên cạnh đó!

Mặt tôi biến sắc một phát, định lên trước ngăn cản, nhưng lực đập của cỗ quan tài đó quá mạnh, tôi vừa chắn lên trên, liền trực tiếp bị ép lùi luôn.

Trong nháy mắt, quan tài bị đẩy đến miệng hang, cái hang chỉ có nửa mét, nhưng cỗ quan tài này bản thân cũng không lớn, còn rất nông, bị đẩy đến cửa hang dựng đứng lên, tiếp đấy liền vèo một phát, rơi vào bên trong!

Ý định vẽ phù lên trên xác chết trong quan tài của tôi, lúc này đã bị loại bỏ triệt để.

Tất cả những chuyện này phát sinh trong nháy mắt, Liễu Dục Chú chỉ mới vừa vung phất trần thấm đẫm máu tươi lên.

“Thiên viên địa phương! Luật lệnh cửu chương! Ta nay hạ trấn, chúng ương đều lùi, vạn quỷ ẩn nấp, nhà cửa bình an, xuất nhập toại nguyện, vĩnh viễn an khang, ta phụng Thái Thượng Lão Quân, lập tức tuân luật lệnh!” Gã vung phất trần lên, trực tiếp liền đánh lên trên phần lưng của Ngô Mậu!

Không, không đúng, phất trần đó đang rơi lên trên xác chết Ngô Mậu đang cõng!

Chú pháp trong miệng Liễu Dục Chú chưa dừng, lúc này mày kiếm của gã dựng đứng lên, tâm mày nhíu chặt, hai tay nắm lấy phất trần, rõ ràng bây giờ chiêu này đối với gã mà nói, vẫn còn vô cùng khó nhọc!

Gã vung vẩy phất trần, cùng với việc phác họa phù soạn, đồng thời giọng nói khản đặc quát lớn: “Lấy pháp trấn căn nguyên, vĩnh viễn không hậu hoạn!”

“Thuật sĩ giữ chú, dùng đao tam trảm!”

“Lúc linh khởi, chỗ cữu dừng, vùi tránh ương sát, quỷ thấy sầu, quỷ tiễn vũ, huyết phù hạ trấn, hung hồn yên nghỉ!”

Đạo phù này hạ xuống, Liễu Dục Chú vụt lùi sau, tôi cũng lập tức chạy về phía gã.

Tôi hoàn toàn không ngờ rằng, Liễu Dục Chú lại còn trực tiếp dùng luôn Áp trấn thần chú hoàn chỉnh!

Ít nhất hồi đối phó với Xác âm luyến dương, gã đều còn chưa biết đạo phù này.

Thậm chí lúc tôi học Áp trấn thần chú hoàn chỉnh, và Ngũ đế Phong táng phù, Liễu Dục Chú còn chưa học được.

Không ngờ rằng, bây giờ đạo thuật của Liễu Dục Chú hóa ra đã tiến bộ nhanh đến mức độ đáng sợ thế này!

Lúc nhìn gã dùng Áp trấn thần chú ra, tôi thậm chí nhìn thấy sự điên cuồng bất chấp còn hơn cả Liễu Tam Nguyên!

Đó là sự điên cuồng của việc khắc ghi hạo nhiên chính khí!

Ngô Mậu phát ra một tiếng hét thảm thê thiết, vụt ngẩng đầu, nhìn lên bên trên, sắc mặt hung tợn đến cực điểm, giống như gặp phải đau đớn cực lớn.

Từ trên lưng gã, một đạo Áp trấn thần chú hoàn chỉnh tỏa ra ánh máu âm u!

Liễu Dục Chú đang lùi sau rõ ràng kiệt sức, hai tay gã chống lấy đầu gối, cả thân người đều co cuộn lại, há miệng thở dốc từng cơn.

Tôi chỉ chạy được một nửa, liền đột ngột dừng lại, không hề qua phía trước người Liễu Dục Chú, mà chuyển qua chạy thẳng về phía Ngô Mậu.

Trong lòng tôi dâng lên một sự điên cuồng, đột ngột rút gậy khóc tang ở thắt lưng ra, đập thật mạnh về phía hàm dưới của Ngô Mậu!

Bốp một tiếng giòn giã, cằm của Ngô Mậu lập tức lõm vào vỡ nát! Máu tươi bắn tung tóe.

Ngô Mậu rõ ràng không có phản ứng, cũng không tiếp tục hét thảm.

Lúc này y bị nhập vong, phá tướng cốt tác dụng đã không lớn nữa.

Nguyên nhân tôi động thủ cũng đơn giản, lần đó lúc Liễu Tam Nguyên đối phó với Xác âm luyến dương, dù rằng Áp trấn thần chú hoàn chỉnh này đã rất lợi hại, nhưng vẫn chỉ có thể cố định Xác âm luyến dương, không đủ để diệt nó.

Tôi sợ phù này của Liễu Dục Chú, cũng không diệt bỏ được xác kỳ thi này, vậy nên mới hạ thủ!

Sau khi cho Ngô Mậu một gậy xong, tôi trực tiếp liền đem Bút Địa Chi ngậm vào trong miệng một phát, dùng máu đầu lưỡi thấm đẫm nó, lập tức liền định vẽ một đạo phù trên đầu Ngô Mậu.

Bởi vì lúc này, Ngô Mậu ngoài tiếng hét thảm đó ra, vẫn không có phản ứng gì khác.

Nhìn lên trông có vẻ Liễu Dục Chú cũng chỉ có thể cố định y trong chốc lát, không cách gì triệt để diệt bỏ được.

Rút Bút Địa Chi đã thấm đầy máu đầu lưỡi từ trong miệng ra, tôi trực tiếp hạ bút về phía đỉnh đầu của Ngô Mậu...

Đột nhiên, “keng” một tiếng khẽ vang lên, chân phải của cái xác kỳ thi Ngô Mậu đang cõng đó lại rơi luôn xuống.

Giây tiếp theo, Ngô Mậu vốn đang ngửa mặt đột nhiên cúi đầu xuống, hai mắt hung hãn trừng trừng nhìn tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận