Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng

Chương 2095: Ngươi sẽ không đuổi ta đi chứ?

bí cảnh Côn Bằng sẽ chia thành hai bộ phận nội ngoại, ngoại bộ cải tạo thành một tòa phường trấn, cung cấp cho Luyện Khí Sĩ muốn đi thăm dò Hỗn Độn Hải nghỉ chân, cũng sẽ cho bọn họ một phần chỉ nam thăm dò Hỗn Độn Hải.
nội bộ chính là Tiểu Quỳnh Phong cùng với vài ngọn núi xung quanh, tất nhiên là không mở ra cho người ngoài.
nhà sau này của Lý Trường Thọ ở ngay nơi đây, mà nhóm người Độ Tiên Môn lúc trước rời đi theo hắn một chuyến, cũng đều lựa chọn lưu lại, nửa ẩn cư, nửa nhập thế, xử lý toà phường trấn ở biên duyên hỗn độn này.
từ nơi này trở về Hồng Hoang thiên địa, chỉ cần nhấc chân, chẳng qua cách Ngũ Bộ Châu quả thật có chút xa vời.
Lý Trường Thọ an tĩnh chờ đợi một hồi, ngón tay điểm nhẹ trên ngực mấy lần, một "mô hình" đại điện rộng một thước vuông bay ra từ trong cơ thể hắn, bị Lý Trường Thọ đưa lên bên trên giá sách trong đan phòng.
về sau, nơi này chính là thánh địa bảo đảm Chúng Đạo Chi Đình.
xông ra chính là một cái tiêu sái tùy ý.
hắn lấy mấy món bảo vật ra, để cho họ tìm chỗ ở tại Tiểu Quỳnh Phong, cũng coi như bảo vệ Chúng Đạo Chi Đình này.
Chung tỷ rất nhanh liền ẩn nấp kỹ bản thể Hỗn Độn Chung, huyễn hóa ra thân hình mặc váy ngắn không có nhiều vải, dưới chân mang một đôi guốc gỗ, nhìn Lý Trường Thọ từ trên xuống dưới.
- Khá lắm, bản đại tỷ trước kia vẫn luôn lo lắng ngươi sẽ trở thành vị Đạo Tổ thứ hai, không nghĩ tới ngươi lại thực sự dâng hiến đại đạo cân đối như ngươi đã nói với ta năm đó, khá lắm, khá lắm, đợt này ta chịu phục, về sau liền làm tiểu pháp bảo chuyên môn thủ hộ ngươi.
Lý Trường Thọ cười nói:
- Ngươi cần bảo vệ chính là Hồng Hoang thiên địa.
Chung tỷ liếc mắt, ôm cánh tay tựa ở một bên khung cửa, híp mắt cười:
- Cũng may ta là pháp bảo, không phải sinh linh, không có thất tình lục dục gì, bằng không e rằng cũng sẽ phải lòng ngươi nha.
Lý Trường Thọ trầm mặc.
- Nói đến thất tình lục dục, hôm qua bên trên tiệc rượu ta bị lôi kéo uống rượu, thất tình hóa thân của Hậu Thổ nương nương có phải hay không cũng tới?
- Đúng thế, thất tình đến đây một chuyến, nhìn thấy ngươi bị một đám đại lão rót rượu, không nói nên lời.
Chung tỷ cười nói:
- Cũng không sao, ngươi cũng không đi xa, cách gần như vậy.
Lý Trường Thọ cười nói:
- Ngày khác vẫn là phải đi cám ơn Hậu Thổ nương nương cùng với thất tình, các nàng đã giúp ta một đại ân.
- Khụ, khụ khục!
- Còn phải đa tạ Chung đại tỷ ngăn cơn sóng dữ, cho ta cơ hội tiến hành cân đối Thiên Đạo.
- Đây còn tạm được.
Chung tỷ lập tức cười đến híp cả mắt, vừa định chém gió, đột nhiên phát giác được có một đạo lưu quang bay tới nơi đây, lập tức nói:
- Trước không quấy rầy ngươi, quay đầu chúng ta trò chuyện tiếp.
Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, vừa định ngồi dậy, đạo lưu quang kia rơi vào phía trước đan phòng, hóa thành một đạo thân ảnh có chút nhỏ nhắn.
ừm... dùng hai chữ nhỏ nhắn hình dung thánh nữ Lâm Thiên Điện tiền nhiệm, e là có chút không ổn.
- Hì hì, ha ha, hắc hắc hắc.
Tửu Cửu mặt mày hớn hở, trong mắt tràn đầy ranh mãnh.
Lý Trường Thọ cười nói:
- Cười cái gì.
- Tiểu sư điệt có tiền đồ nha.
Tửu Cửu chắp tay sau lưng nhảy lên, Lý Trường Thọ bình tĩnh dịch chuyển ánh mắt nhìn về phía hồ nước một bên.
Tửu Cửu bây giờ đã quen với trang phục của thánh nữ Lâm Thiên Điện, mặc một chiếc váy sa màu đen, thẹn thùng e lệ, đôi mắt đầy nụ cười.
nàng đột nhiên nghĩ đến cái gì, trừng mắt nhìn, hỏi:
- Như vậy, ngươi sẽ không đuổi ta đi chứ?
- Nói cái gì đó.
Lý Trường Thọ thở dài:
- Tiểu Quỳnh Phong này còn không phải hậu hoa viên của sư thúc ngươi, muốn đi đâu ai có thể ngăn được ngươi? Ở lại đây đi, muốn đi đâu, muốn làm cái gì, đều là tuỳ ngươi, về sau muốn đi dạo liền mang theo ngọc bài của ta, Tam Giới đều có thể đi, gặp được Tiên Thiên Thần Ma bên trong Hỗn Độn Hải cũng có thể chấn động bọn hắn!
- Thật hay giả?
Tửu Cửu nháy mắt mấy cái:
- Ta uống rượu nhiều, ngươi cũng đừng gạt ta.
- Có một chút thành phần khuếch đại.
Lý Trường Thọ mỉm cười, điểm ra một chiếc bồ đoàn ở bên cạnh.
hắn nói:
- Ngồi xuống nghỉ một lát đi.
- Chuyện này, đột nhiên còn có chút lạ không thích ứng.
Tửu Cửu đưa tay sửa lại lọn tóc bên tai, thanh âm càng nói càng thấp:
- Vậy, vậy ta trở về Độ Tiên Môn một chuyến, chuyển lầu các của ta tới... trận pháp ngươi tạo ra năm đó vẫn còn ở đó... ta, ta đi về trước.
nói xong quay người chạy hai bước, lại quay đầu liếc nhìn Lý Trường Thọ:
- Đường Đậu Đan?
Lý Trường Thọ cười nói:
- Thần Tiên Túy.
- Phần lớn! Ta muốn một phần lớn!
- Vâng, đệ tử tuân mệnh.
Lý Trường Thọ hữu khí vô lực đáp lời, Tửu Cửu lại là đắc ý cười một tiếng, vênh vang đắc ý, thần thái sáng láng, mang theo tội ác rất lớn kia, gọi ra Tru Tà Như Ý Kiếm, giẫm lên hồ lô lớn bay vút lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận