Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng

Chương 1282: Càng nói càng mất tự tin

Muốn thực lực có thực lực, không chừa chỗ cho những kẻ khiêu khích và tỏ thiện chí với những người không liên quan gì đến chúng ta.
Định nghĩa lại "thế lực tiên đạo".
Những thứ này, tự nhiên là Lý Trường Thọ đề yêu cầu đối với Bạch Trạch, Bạch Trạch tự mình khống chế, nắm giữ cả quyền lực mềm lẫn quyền lực cứng.
Tửu Cửu vừa đến chủ điện Lâm Thiên Điện, mấy vị tiên tử liền cười đối với nàng.
Giang Lâm Nhi mở miệng chính là một câu:
- Lại không mở miệng được?
Tửu Cửu nhanh chóng cầm Đạo Nhân Giấy dán ở ống tay áo ngắn nhét vào trong vòng ngọc, khẽ hừ một tiếng:
- Làm sao có thể?
Sau đó, nàng bình tĩnh đi về hướng ghế đá của chính mình, phảng phất như không chuyện phát sinh.
Hàng ghế đá ở chỗ sâu nhất của Lâm Thiên Điện kia, thành ghế hướng lên như kiếm đá, cao hơn mười trượng, tăng thêm không ít cảm giác áp bách cho chủ điện.
Giang Lâm Nhi chậc chậc cười một tiếng, tràn đầy ranh mãnh hỏi:
- Khẳng định là không có mở miệng, ngươi bình thường làm gì có gan?
Tửu Cửu dùng tiên lực ngưng tụ một thân váy dài, nhìn chằm chằm sư nương của mình:
- Ngươi làm sao không duyên cớ bôi nhọ trong sạch của người ta! Ta muốn mở miệng nói cái gì chứ? Chẳng qua là trở về thăm một chút...
Giang Lâm Nhi nói:
- Càng nói càng mất tự tin như thế?
- Được rồi Lâm Nhi.
Vong Tình Thượng Nhân ngồi ở chủ vị ấm giọng khuyên một câu, cũng coi như giải vây giúp ái đồ của chính mình.
Tửu Cửu cúi đầu thở dài, thân thể hãm ở trong ghế đá, bên trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy thất lạc.
Bên trong tay áo của Bạch Trạch, Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ thu hồi tiên thức dò xét nàng.
Nàng bình an trở về hội hợp cùng với bọn người Bạch tiên sinh liền tốt, không cần lại lo lắng nhiều.
Chuyện khác...
Xem như vui đùa là được.
Lúc trò chuyện với Tiểu sư thúc trên đường, chính mình cố tình nói rõ tình cảm của mình với Linh Nga một cách chi tiết, kỳ thật đã bị Tiểu sư thúc đáp lại.
Cửu sư thúc cũng không đần, nàng chỉ là ưa thích uống rượu, ngày bình thường say khướt mà thôi.
Trong chủ điện an tĩnh một hồi, chờ hai thân ảnh lóe vào trong điện, người cuối cùng cũng tới đủ.
Bạch Trạch mở miệng nói:
- Lần này triệu tập các vị, là để thương nghị những vấn đề quan trọng. Gần đây, trong lòng bần đạo luôn có cảm giác bất an, hôm qua cẩn thận cảm ứng, lại là Lâm Thiên Điện chúng ta có khả năng gặp được phiền toái nhỏ. Sau đó các bộ ước thúc điện chúng, làm chậm các biện pháp mở rộng ra bên ngoài. Bần đạo hỏi nhiều một câu, các ngươi cho đến nay, có làm bại lộ lai lịch của mình không?
Các vị tiên nhân xuất thân từ Độ Tiên Môn nhất thời giữ yên lặng.
Tửu Ô trầm giọng nói:
- Bần đạo trước đây từng bị người nhận ra, chẳng qua người kia đã âm thầm bị giải quyết, việc này cũng đã bẩm báo tiên sinh mấy lần.
Bạch Trạch chậm rãi gật đầu:
- Lần kia bần đạo cũng âm thầm ra tay, xử trí coi như thỏa đáng.
Vong Tình Thượng Nhân hỏi:
- Gần đây bần đạo chợt có cảm ngộ, muốn bế quan một thời gian, xung kích cảnh giới Kim Tiên viên mãn. Bạch tiên sinh, nếu như có biến cố gì, để Lâm Nhi gọi ta là được.
- Được!
Bạch Trạch mỉm cười đáp ứng một tiếng, trong mắt tràn đầy vui mừng, lại nói:
- Ngày hôm nay mời các vị tới, kỳ thật chủ yếu vẫn là căn dặn vài câu. Hôm qua, vị đại nhân kia nói một lần nữa với bần đạo, nhắc tới gần đây có vực ngoại thiên ma không ngừng nếm thử tiếp cận Ngũ Bộ Châu. Vực ngoại thiên ma rất dễ dàng dẫn dắt tâm ma, nếu như đạo tâm có khe hở, hoặc là tự thân có tâm tình chập chờn khá lớn, cũng có thể bị vực ngoại thiên ma lợi dụng. Các vị đều là trụ cột của Lâm Thiên Điện, nếu như bị vực ngoại thiên ma xâm nhập đạo tâm, Lâm Thiên Điện chúng ta liền không còn bí mật. Những vực ngoại thiên ma này, lúc này đã được chứng thực, đều là nghe lệnh của Yêu Sư Côn Bằng.
Nói đến đây, Bạch Trạch thở một hơi thật dài:
- Đó cũng không phải là kẻ lương thiện.
- Vực ngoại thiên ma nghe lệnh Côn Bằng?
Giang Lâm Nhi thoáng có một chút kinh ngạc:
- Côn Bằng này làm được bằng cách nào? Không phải nói, vực ngoại thiên ma chính là tàn niệm sinh linh bên trong Hỗn Độn Hải sao?
- Thiên Ma nhất tộc kỳ thật cũng là sinh linh, chỉ là có chỗ khác biệt cùng với chúng ta.
Bạch Trạch giải thích một cách đơn giản:
- Tóm lại, sự tình chúng ta phải làm cho tốt chính là đề phòng. Các vị nếu cảm giác được trạng thái của chính mình có khác thường, hãy lập tức nói cho bần đạo biết.
Bên trong tay áo Bạch Trạch bay ra từng khối ngọc phù, rơi vào trong tay mấy người.
Bạch Trạch lại nói:
- Vị đại nhân kia còn từng dặn dò, nếu như các ngươi rơi vào hiểm cảnh, không có cách nào thoát thân, liền lấy ngọc phù này ra uy hiếp cường địch. Bên trong ngọc phù này có ấn ký của hắn, cũng coi như một sự uy hiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận