Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng

Chương 1491: Nghiệp hỏa hồng liên cũng đều nổ !

hoặc là nói, sứ mệnh mà Lý Trường Thọ định ra cho bọn họ, xa xa không chỉ là giữ an ổn một phương.
vào giờ phút này, Vong Tình thượng nhân liền đứng ở trước bảo tạo tối cao, đứng chắp tay, ánh mắt liếc nhìn các nơi, tóc mai màu trắng nhẹ nhàng tung bay, tự thân tản ra uy nghiêm nồng đậm.
dù sao làm đại lão nhiều năm như vậy, tất nhiên là đã dưỡng thành khí độ phi phàm.
thanh âm của y thanh đạm, lạnh lùng, giảng thuật mục tiêu hành động kế tiếp của Lâm Thiên Điện, nhắc lại giáo nghĩa chủ yếu của Lâm Thiên Điện.
thay trời hành đạo!
thế thiên hộ đạo!
Bọn họ khuếch trương địa bàn, đã uy hiếp đến thế lực Hương Hỏa Thần Quốc của Tây Phương Giáo, trước đây cũng đã có qua ma sát.
ngày hôm nay, cao thủ Lâm Thiên Điện tề tụ một đường, các đường khẩu phụ trách tiên nhân hội tụ ở đây, chính là vì khai chiến toàn diện đối với Hương Hỏa Thần Quốc, đánh cho Hương Hỏa Thần Quốc trở tay không kịp.
sau một phen diễn thuyết bình tĩnh, Vương Phú Quý điện chủ lưu lại trăm vị cốt cán Lâm Thiên Điện.
đại hội xong mở tiểu hội, cũng coi như là truyền thống cũ của Lâm Thiên Điện.
kế tiếp chính là bố trí chiến thuật, sách lược cụ thể, bình thường đều là Bạch Trạch làm tốt nguyên bộ kế hoạch, do Tửu Ô phát biểu thay y.
ở bên cạnh, Tửu Cửu tay cầm một bầu rượu nhẹ nhàng lung lay, khóe miệng lộ ra mấy phần bất đắc dĩ.
nàng truyền âm nói với Giang Lâm Nhi bên người:
- Sư nương, ta về trước đây.
- Tiểu Cửu...
Giang Lâm Nhi có chút muốn nói lại thôi, Tửu Cửu lại hóa thành một vệt bóng đen, lặng yên rời khỏi đại điện.
nơi ở của Tửu Cửu là một chỗ tiểu viện bị tầng tầng đại trận che chở, nàng bây giờ xưa đâu bằng nay, là 'Tiêu chí' quan trọng của Lâm Thiên Điện, ở trong Lâm Thiên Điện có được uy vọng không thấp.
chỉ chẳng qua trăm năm gần đây dần dần rời xa 'Quản lý', chuyên tâm tu hành, ứng đối với con đường Kim Tiên kiếp phía trước mà thôi.
tiểu viện có chút thanh lãnh, mấy ngọn đèn pháp bảo tản ra sánh sáng sáng ngời, trong phòng Tửu Cửu vẫn là có chút lộn xộn như bình thường.
nàng đi đến tủ rượu, lục lọi rượu sưu tầm từ khắp nơi, đầu ngón tay vẫn luôn có chút hữu khí vô lực.
tùy tiện cầm một hũ rượu trái cây, nhấp một miếng ở bên miệng, lại phẩm không ra mùi vị gì.
'Sư thúc, thiếu rượu vì sao không nói một tiếng? '.
- Tiểu!
Tửu Cửu bỗng nhiên quay người, thấy chỉ là cửa phòng mở ra.
bước nhanh đi tới cửa đình, thấy chỉ là viện lạc trống rỗng, cùng với lá bị gió phất qua.
tư vị rượu còn vương trên môi, có chút đắng.
gió thổi qua, một ít lá rụng bay xuống, nàng đưa tay nắm lấy một chiếc lá xanh lưu lạc, lại không cẩn thận bóp nát nó, thoáng có chút xuất thần...
Ta, có chuyện gì vậy?
Hỗn Độn Chung tới tay, muốn dùng nó trấn áp giáo vận Tiệt Giáo hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào ý của Thông Thiên Giáo Chủ.
sắp trở về Hồng Hoang, lập tức sẽ đi đuổi bắt Thiên Ma Tôn Giả, Thông Thiên Giáo Chủ đã nhất định phải làm ra quyết đoán...
Nhưng mà, ngay vào lúc mấu chốt này, Triệu Công Minh có chút bận tâm hỏi:
- Sư tôn, Hỗn Độn Chung này tuy là một trong ba kiện chí bảo do Khai Thiên Thần Phủ biến thành, nhưng... có thể trấn được sao? Lần trước Hồng Liên trấn áp không được một nửa liền vỡ tan...
Hỗn Độn Chung nghe vậy run run nửa ngày, ý kháng cự càng rõ ràng hơn.
vào giờ phút này, Lý Trường Thọ cùng với Triệu Công Minh, Kim Linh, Quy Linh nhìn chăm chú vào Thông Thiên Giáo Chủ đứng ở phía trước Hỗn Độn Chung.
mà Thông Thiên Giáo Chủ, đang thực hiện giao lưu cuối cùng với Hỗn Độn Chung.
- Tiệt Giáo chúng ta người đông thế mạnh, cao thủ nhiều như mây, môn nhân đệ tử nhiều vô số kể, danh xưng vạn tiên đến chầu.
- Nghiệp hỏa hồng liên cũng đều nổ!
- Giáo nghĩa của Tiệt Giáo chúng ta là lấy ra một chút hi vọng sống cho sinh linh thiên địa.
- Nghiệp hỏa hồng liên cũng đều nổ!
- Tiệt Giáo chúng ta...
- Nghiệp hỏa hồng liên cũng đều nổ!
Cái trán Thông Thiên Giáo Chủ treo đầy vạch đen, trừng mắt nhìn Triệu Công Minh vừa rồi để lộ sự tình hồng liên, nổi lòng hung ác, mắng Hỗn Độn Chung:
- Trường Canh không dám dùng ngươi, ngươi không cho bần đạo dùng, nếu như lưu lại ngươi để Tây Phương Giáo nhân cơ hội, chẳng phải là làm hỏng đại sự, liền hủy ngay tại đây đi!
Keng!
Thanh Bình kiếm ra khỏi vỏ, Thông Thiên Giáo Chủ đằng đằng sát khí.
- Sư thúc! Không đến mức, không đến mức!
Lý Trường Thọ vội vàng ngăn cản, khuyên bảo Thông Thiên Giáo Chủ.
Hỗn Độn Chung đã bị chế trụ kia, phát ra vài tiếng tạp âm run rẩy, linh giác cũng là ríu rít một hồi.
Lý Trường Thọ nói:
- Sư thúc, để cho ta nói chuyện với nó.
- Hừ!
Thông Thiên Giáo Chủ thu hồi Thanh Bình kiếm, chắp tay đưa lưng về phía Hỗn Độn Chung.
Lý Trường Thọ bước về phía trước hai bước, nhìn chuông nhỏ lớn chừng bàn tay trước mặt, dưới đáy lòng nổi lên mấy bộ sáo lộ có thể dùng, hơi trầm ngâm vài tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận