Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng

Chương 1326: Cực chi đạo

- Lão sư!
Trong Huyền Đô Thành lại truyền ra tiếng gầm lên giận dữ, trong thành lại có một đường kim tuyến lướt tới, hung hăng đập ở chính giữa khuôn mặt Côn Bằng.
Kim Bằng, giết tới.
Hắc ám, giống như ở vào bên trong hắc ám hư không tuyệt đối.
- Côn Bằng này dám nuốt chính mình, quả nhiên là có hậu thủ.
Lý Trường Thọ đánh giá các nơi, sợi Hồng Mông Tử Khí kia cũng bị Côn Bằng rời đi.
Lý Trường Thọ mặt ngoài có một chút lo lắng, trong đáy lòng ngược lại là yên tĩnh trở lại, bắt đầu suy tư bước kế hoạch kế tiếp.
Hắn có thể cảm nhận được, xung quanh hắc ám này có vô tận linh lực phun trào, từng đầu đại đạo đang oanh kích Côn Bằng đạo.
Côn Bằng đạo là gì?
Cực lớn, cực nhanh và cực ác, là "cực" chi đạo.
Muốn rung chuyển gốc rễ của Côn Bằng, ngoại trừ có thể áp đảo lực lượng của Côn Bằng, thì không còn cách nào khác.
Chính mình lúc này dường như là ở trong cơ thể Côn Bằng, sau đó Côn Bằng sẽ tìm biện pháp "trục xuất" chính mình, lại bỏ ra một cái giá lớn để bỏ chạy.
Đây dĩ nhiên là không được.
Côn Bằng ngày hôm nay nhất định phải xảy ra chuyện, tốt nhất là sau khi dung hợp sợi Hồng Mông Tử Khí kia, rồi cùng với sợi Hồng Mông Tử Khí kia hủy diệt ở một nơi nằm ngoài tầm kiểm soát của Thiên Đạo.
Vạn vật trên đời đều tồn tại một loại cân bằng nào đó.
Đạo Tổ vô địch thế gian, nhưng lại không thể tùy ý rời khỏi Hồng Hoang thiên địa như sáu Thánh.
Mượn tay Côn Bằng, hủy sợi Hồng Mông Tử Khí thứ chín ở bên trong Hỗn Độn Hải, đã là biện pháp ổn thỏa nhất Lý Trường Thọ có thể nghĩ ra.
Chính mình chỉ cần biểu lộ ra tiếc nuối cùng với tự trách thật sâu, tự lĩnh trách phạt, bế môn hối lỗi năm sáu trăm năm, việc này liền có thể hóa giải.
Đạo Tổ tại sao lại ra tay vào lúc này?
Theo lý thuyết, đại kiếp Phong Thần còn chưa chính thức mở ra, chính mình còn có giá trị, thậm chí Tây Du kiếp nạn, hắn cũng đều có thể an bài vì Thiên Đạo, không có lý do gì hiện tại phải trói buộc chính mình...
Khi chính mình bị trói buộc như một biến số giữa thiên địa, chắc chắn sẽ dẫn phát đại đạo phản chấn, thúc đẩy sinh trưởng ra biến số mới.
Một biến số có thể được khai thác thông qua thủ đoạn gián tiếp sẽ có lợi cho Thiên Đạo cùng với Đạo Tổ hơn là một biến số có thể vượt khỏi tầm kiểm soát bất cứ lúc nào.
- Đạo Tổ lần này hẳn là đang thử thăm dò thái độ của chính mình đối với Thiên Đạo, để ngăn chặn đợt thứ hai xảy ra.
Chắc hẳn, năm đó vì trấn áp Lãng tiền bối, Thiên Đạo cũng đã phải trả một cái giá không nhỏ.
Trái tay nắm chặt Lục Thần Thương, Lý Trường Thọ nhắm nghiền hai mắt.
Không Minh Đạo Tâm khởi động lại, tiến vào thời khắc hiền giả.
Lý Trường Thọ dùng tay phải bắt kiếm chỉ, đưa tay điểm vào trán chính mình, trên trán lập tức hiện ra một đạo hào quang màu xanh nhạt.
Át chủ bài: Mượn thiên nhãn!
Hào quang màu xanh nhạt xẹt qua hắc ám, hết thảy cấu tạo nơi này, thậm chí mấy trăm dặm xung quanh, đều xuất hiện ở trong đáy lòng Lý Trường Thọ.
Nếu so sánh Côn Bằng với một mảnh đất, thì máu thịt chính là một tầng nham thạch thật dầy, kinh mạch giống như địa mạch ngay ngắn trật tự.
Thân ảnh Lý Trường Thọ lóe lên, vọt tới biên giới hắc ám nơi này, một loạt xiềng xích đen kịt đánh tới, tầng tầng hắc khí trước mặt ngưng tụ thành hư ảnh mấy chục đầu hung thú!
- Không gian vô lượng, phá!
Quát nhẹ một tiếng, quanh người Lý Trường Thọ vang lên từng chuỗi tụng kinh, mấy chục đầu hung thú liên tiếp nổ nát vụn.
Huyền Hoàng Tháp trên đỉnh đầu rải xuống đạo đạo khí tức huyền hoàng, không ngừng đánh vỡ những xiềng xích xoắn tới.
Lý Trường Thọ lập tức cảm giác được một cỗ lực đẩy mãnh liệt, dường như muốn "chen" hắn từ nơi này ra ngoài.
Một tấm phiên kỳ hỏa hồng hiện ra từ sau lưng Lý Trường Thọ, lực đạo xung quanh tiêu tán trong nháy mắt, từng tia từng tia khí tức giống như kịch độc biến mất ở quanh người Lý Trường Thọ...
Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp.
Ly Địa Diễm Quang Kỳ.
Chỉ trong chốc lát này, Côn Bằng đã sử dụng mười mấy loại thủ đoạn muốn trấn áp Lý Trường Thọ, nhưng đều bị hai món bảo vật này cản lại.
Có một câu mời thần thì dễ, tiễn thần thì khó, Côn Bằng lúc ấy đột nhiên hung ác, vì cướp đoạt Hồng Mông Tử Khí, liền há miệng nuốt cả Lý Trường Thọ.
Lý Trường Thọ tất nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo như vậy.
Tiểu Lục Thần Thương run rẩy, Lý Trường Thọ điểm ra một tia hàn mang, hắc khí phía trước trực tiếp nổ nát vụn, lộ ra từng mảnh từng mảnh máu thịt đỏ tươi.
- Tiểu đồ đệ, dùng tiên lực bảo vệ bản thể của ta! Máu Côn Bằng này bẩn cực kỳ!
Tiếng nói của Tháp đại gia vang lên ở trong đáy lòng Lý Trường Thọ, Lý Trường Thọ vội vàng tròng hai tầng tiên y cho Huyền Hoàng Tháp.
Hắn lúc này hẳn là ở vị trí tương đối tầng ngoài trong cơ thể Côn Bằng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận