Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 08: Tàn sát, đỉnh tiêm chủng tộc chênh lệch nghiền ép

**Chương 08: Tàn sát, nghiền ép do chênh lệch chủng tộc đỉnh cao**
"Ngự, Ngự Thú Sư ???"
Gặp một Huyễn Thú đột nhiên xuất hiện.
Cùng một thiếu niên.
Lam Văn Đình hiển nhiên bị dọa đến có chút tâm thần bất định.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nàng vẫn có vẻ hơi tái nhợt.
Hiển nhiên còn chưa phục hồi tinh thần từ bóng tối sợ hãi t·ử v·ong vừa rồi.
Mà người đến chính là Trần Hiên cùng Huyễn Thú Hắc Bạch Tiểu Hùng của hắn - Bảo!
Trần Hiên tiếp nhận nhiệm vụ của trường học.
Từ trường học xuất phát tới thôn Lan Thủy này.
Liền gặp mấy con Huyễn Thú tập kích một tiểu cô nương mười một, mười hai tuổi.
Không chút do dự.
Để Bảo phát động c·ô·ng kích.
Nhất kích tất sát.
Một hơi dĩ nhiên miểu sát ba con hoàng hoa xèo xèo thử.
"Đình Đình, Đình Đình con không sao chứ!"
Cách đó không xa.
Mẹ của Lam Văn Đình, Trương Thanh Tú Hồng, nhanh chóng chạy tới.
Lộ ra vẻ mặt lo lắng quan tâm.
Thấy Lam Văn Đình chỉ bị kinh sợ một chút.
Mới thở phào một hơi.
Sau đó nhìn về phía Trần Hiên.
"Ngự Thú Sư đại nhân, đa tạ ân cứu mạng của ngài!"
Trương Thanh Tú Hồng vội vàng cảm tạ Trần Hiên.
"Ngự, Ngự Thú Sư ??"
Rốt cuộc, Lam Văn Đình phục hồi tinh thần lại.
Nhưng vừa nhắc tới cái tên Ngự Thú Sư.
Nhất thời sắc mặt có chút khó coi.
"Các ngươi, những Ngự Thú Sư này, đều là lũ hám lợi!"
"Ta mới không cần ngươi tới cứu!"
"Những con chuột đáng c·hết này, ta sẽ tự mình đuổi đi!"
Lam Văn Đình trong lòng muốn nói như vậy.
Nhưng những lời này đến bên mép,
Làm thế nào đều không nói được.
Cho tới nay, nàng đều vô cùng sùng bái Ngự Thú Sư.
Tuy rằng nàng thường nói lời chán ghét Ngự Thú Sư trong miệng.
Nhưng đánh vào đáy lòng, nàng vẫn luôn mong đợi có một Ngự Thú Sư cường đại tới thôn xóm của các nàng.
Đến giúp đỡ giải quyết đám hoàng hoa xèo xèo thử đáng c·hết này.
Giờ khắc này!
Chân chính có Ngự Thú Sư xuất hiện.
Trợ giúp các nàng giải quyết vấn đề.
Viền mắt Lam Văn Đình có chút ươn ướt.
Nàng ngơ ngác nhìn thiếu niên gầy gò kia.
Lời nói tức giận, làm sao cũng nói không nên lời.
Nàng cần giúp đỡ.
Đúng vậy, nàng cần giúp đỡ, thôn xóm của các nàng cần giúp đỡ.
"Đình Đình, con, con không sao chứ!"
"Đa tạ ngài, tiểu ca trẻ tuổi!"
Trương Thanh Tú Hồng lo lắng vọt tới bên cạnh Lam Văn Đình.
Cẩn thận xem xét thân thể Lam Văn Đình, không có bất kỳ tổn thương nào mới yên tâm.
Sau đó lại cảm tạ Trần Hiên.
Không ngừng cúi người tỏ lòng biết ơn.
"Đình Đình!"
"Còn không mau cảm ơn đại ca ca?"
Trong lúc cảm tạ, Trương Thanh Tú Hồng cũng nhắc nhở con gái đang ngẩn người của mình.
Cảm thấy con gái có chút thất lễ, Trương Thanh Tú Hồng.
Đối với Trần Hiên lộ ra một tia thích ý.
"Tạ, cảm ơn đại ca ca!"
"Nhưng mà, những con chuột kia vô cùng ghê tởm, cũng rất đáng sợ, ngài, ngài thật sự có thể đối phó sao?"
Lam Văn Đình thấy qua rất nhiều Ngự Thú Sư tới đây, gặp những con hoàng hoa xèo xèo thử kia liền quay đầu bỏ chạy.
Cũng thấy qua những người bị đám hoàng hoa xèo xèo thử kia trêu cợt, trên người đầy vết thương.
Nàng đối với thực lực của thiếu niên đột nhiên xuất hiện này, vẫn ôm nghi vấn.
"Không sao cả!"
"Tiểu hài tử không có chuyện gì là tốt rồi!"
Thấy Lam Văn Đình có chút không tin.
Hơn nữa có chút thất lễ,
Trần Hiên chỉ nhẹ nhàng cười.
Hắn là xuyên việt giả, có thể nói là người của hai thế giới.
Tự nhiên không có khả năng so đo với một tiểu cô nương mười một, mười hai tuổi.
Hơn nữa vừa rồi thiếu nữ này, bị đám hoàng hoa xèo xèo thử kia làm cho sợ hãi.
Trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người, cũng rất bình thường.
Một tiểu cô nương mười một, mười hai tuổi.
Gặp loại nguy hiểm này, không khóc đã rất tốt rồi!
Trần Hiên là nhận ủy thác của trường học tới đây tiêu diệt những con hoàng hoa xèo xèo thử này.
Vấn đề lễ tiết này, không cần phải lưu ý.
Thậm chí có thể hoàn toàn không để ý tới các nàng.
Bất quá nếu mình đã tới, tiện tay cứu các nàng cũng là nên làm.
"Còn những con chuột này!"
"Các ngươi cứ yên tâm, nhiệm vụ của ta chính là đến giúp đỡ các ngươi, khu trừ bọn chúng!"
"Đây là nhiệm vụ của Ngọc Lan trung học chúng ta!"
"Có được hay không, phải thử một chút mới biết được"
Thấy thiếu nữ có chút không tin tưởng thực lực của mình.
Trần Hiên chỉ nhẹ nhàng cười.
Sau đó!
Trần Hiên nghiêm túc.
Nhìn về phía đám Huyễn Thú loài chuột kia.
« Hoàng Hoa Xèo Xèo Thử »
Đẳng cấp: Nhất giai Ngũ Tinh
Loại hình: Thú Loại - Thử Tộc - Ác Hệ
Chủng tộc đẳng cấp: Cấp Thấp
Hình thái: Nguyên Thủy
Thiên phú đặc tính: Không
Kỹ năng: Diện Mục Dữ Tợn (cấp thấp), Khiêu Dược Đả Kích (cấp thấp), Gặm Ăn (cấp thấp)
Giới thiệu: Một loại Huyễn Thú loài chuột thuộc tính ác, trên đỉnh đầu có một đóa hoa nhỏ màu vàng, đó chính là đặc thù quan trọng của bọn chúng, móng vuốt sắc bén cùng hàm răng là v·ũ k·hí chủ yếu của bọn chúng. Thường thường có trên ba mươi con xuất hiện thành bầy, bọn chúng có tốc độ và lực c·ô·ng kích tốt, thường xuất hiện ở ruộng đồng, gặp cây trồng nông nghiệp sẽ thường xuyên đi gặm ăn, bởi vì hình thể nhỏ bé, hành động linh hoạt, các thôn dân cũng rất khó đối phó bọn chúng, năng lực đáng sợ nhất của bọn chúng là năng lực sinh sản, thường thường có thể trong vòng mấy tháng, từ mười mấy con tăng lên trên trăm con, một khi phát hiện sự tồn tại của bọn chúng, nhất định phải lập tức thanh lý.
Trần Hiên phóng tầm mắt nhìn tới.
Chỉ thấy ở ruộng đồng.
Dĩ nhiên rậm rạp chằng chịt, có trên trăm con hoàng hoa xèo xèo thử xuất hiện.
Số lượng khủng bố.
Về cơ bản đều ở giữa đẳng cấp nhất giai Ngũ Tinh đến nhất giai Thất Tinh.
Trách không được rất ít người nhận nhiệm vụ này.
Số lượng đáng sợ như vậy xác thực khó giải quyết.
"Ngươi là Ngọc Lan trung học phái tới thanh lý bọn chúng?"
"Chỉ có một mình ngươi sao?"
Nghe được lời Trần Hiên, Lam Văn Đình hơi kinh ngạc, trợn to hai mắt.
Ngọc Lan trung học là trường trung học Huyễn Thú rất nổi tiếng.
Ở Bạch Lan thành là học viện tốt nhất.
Nàng là tự nhiên nghe nói qua.
"Sao không gọi nhiều người tới đây chứ!"
Lam Văn Đình có chút bất đắc dĩ thở dài.
Bởi vì nàng thấy qua rất nhiều Ngự Thú Sư hai ba chục tuổi đều không phải đối thủ của những con hoàng hoa xèo xèo thử này.
Nghe nói Trần Hiên là người của Ngọc Lan trung học, đầu tiên là vui vẻ.
Nhưng rất nhanh lại cảm thấy Trần Hiên có chút lỗ mãng.
Cảm thấy thiếu niên trước mắt không có khả năng một mình tiêu diệt nhiều hoàng hoa xèo xèo thử như vậy.
Số lượng của đàn chuột hoàng hoa xèo xèo này, Lam Văn Đình tính toán qua.
Ước chừng có trên 150 con.
Thấy Trần Hiên chỉ có một mình.
Nàng không tin Trần Hiên có thể giải quyết.
"Thử nhìn một chút chẳng phải sẽ biết!"
Mà trả lời Lam Văn Đình.
Chỉ có nụ cười thản nhiên của Trần Hiên cùng một câu nói đơn giản.
Sưu sưu sưu!
Mà con Hắc Bạch Tiểu Hùng kia của hắn cũng hướng về phía đám Huyễn Thú kia thoáng qua.
"Thử nhìn một chút chẳng phải sẽ biết!"
Một câu nói đơn giản.
Lại làm cho Lam Văn Đình rùng mình.
Trong thanh âm kia mang theo biết bao thong dong, tự tin cùng chắc chắn.
Chi chi chi! @
Lúc này!
Đám hoàng hoa xèo xèo thử kia cũng phát hiện đồng bạn của mình bị g·iết.
Phẫn nộ thét lên.
Nhất thời cùng nhau hướng về phía đầu sỏ gây nên là Hùng Tộc vọt tới.
Mà thân ảnh một người một gấu của Trần Hiên, giống như một tòa sơn mạch.
Không biết vì sao.
Lam Văn Đình lúc này cảm thấy vô cùng an toàn.
Nàng cũng từng kêu người đến hỗ trợ thanh lý những con chuột kia.
Nhưng Ngự Thú Sư tới, hoặc là chán ghét phiền phức.
Hoặc là thấy số lượng khổng lồ bị dọa cho hồn phi phách tán.
Chưa từng có giống như thiếu niên này.
Thản nhiên đối mặt nhiều chuột như vậy.
Phong khinh vân đạm, đồng thời không thỉnh cầu bất kỳ thù lao nào từ mẹ con các nàng.
Lam Văn Đình cùng Trương Thanh Tú Hồng, hai mẹ con còn chưa hoàn hồn.
Bên kia,.
Hắc bảo gấu con - Bảo, cũng đã hướng về phía hơn mười trên trăm con hoàng hoa xèo xèo thử kia vọt tới.
« Nhất Kích Tất Sát »
Quả đấm to lớn giống như lưu tinh hướng về phía trước bắn vọt.
Một kích phía dưới, bảy, tám con hoàng hoa xèo xèo thử nhất thời phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Thân thể giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.
"Đứng đầu chủng tộc huyết mạch, lại tăng thêm kỹ năng cao cấp quả nhiên đáng sợ!"
"Chênh lệch ba, bốn đẳng cấp, còn có thể trực tiếp miểu sát!"
"Đây chính là chênh lệch thực lực tuyệt đối!"
Nhìn Bảo dễ dàng miểu sát bảy, tám con hoàng hoa xèo xèo thử.
Trần Hiên không có quá kinh ngạc, đây chính là chênh lệch chủng tộc đẳng cấp và kỹ năng.
Chi chi chi!
Mà giờ khắc này, thấy đồng bạn của mình t·ử v·ong.
Những con hoàng hoa xèo xèo thử khác càng thêm tàn bạo.
Bọn chúng chen chúc xông lên.
Rất nhanh, cũng có một chút hoàng hoa xèo xèo thử đến gần Hắc bảo gấu con.
Bọn chúng phát động công kích.
Nhưng rất nhanh!
Bọn chúng liền phát hiện c·ô·ng kích của mình hầu như vô hiệu.
« Lưng Hùm Vai Gấu »
Đây là thiên phú đặc tính mà Bảo thức tỉnh, có thể miễn dịch lượng lớn c·ô·ng kích loại đả kích.
Công kích của những con hoàng hoa xèo xèo thử này nhất định chẳng khác nào cù lét Bảo.
"Đại Địa Ôm Ấp!"
Thân thể Bảo bay lên trời.
Sau một khắc giống như sao băng rơi xuống đất.
Ùng ùng!
Chi chi chi!
Bụi mù cuồn cuộn tràn ngập, kèm theo vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận