Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 11: Hắn quả nhiên là một cái cùng người khác bất đồng nam nhân!

**Chương 11: Hắn quả nhiên là một nam nhân khác biệt!**
"Phía trước chính là thôn Lan Thủy!"
"Chúng ta tăng tốc thôi!"
"Chậm một chút, nói không chừng hoa màu của thôn Lan Thủy đều sẽ bị tai họa không ít!"
"Thậm chí có thể sẽ có thôn dân vì vậy mà bị thương!"
"Đám kia hoàng hoa xèo xèo chuột không phải là loại lương thiện gì!"
Hai đạo nhân ảnh cấp tốc hướng phía thôn Lan Thủy mà đi.
Chính là Hàn Sơ Tuyết cùng Liễu Linh từ Thiên Lan trung học chạy tới.
Hai người tiếp nhận nhiệm vụ thanh lý hoàng hoa xèo xèo chuột.
Liền lập tức đi đến nơi đây.
Nhiệm vụ treo thưởng của học viện.
Chỉ cần vẫn chưa có ai trình báo hoàn thành.
Đều có thể tiếp thu.
Ai hoàn thành trước, phần thưởng liền thuộc về người đó.
Cho nên Hàn Sơ Tuyết và Liễu Linh còn không rõ ràng đã có người tiếp nhận nhiệm vụ này.
Hai người nhìn thấy thôn Lan Thủy.
Nhất thời càng là tăng nhanh tốc độ.
Rất nhanh đã đến khu vực hoàng hoa xèo xèo chuột ẩn hiện như nhiệm vụ mô tả.
. . . . .
"Xin chào, chúng ta là học sinh Thiên Lan trung học!"
"Là tiếp nhận nhiệm vụ, tới đây hỗ trợ thanh lý hoàng hoa xèo xèo..."
Nhìn thấy hai mẹ con ở trong ruộng.
Hàn Sơ Tuyết cùng Liễu Linh lên tiếng chào hỏi trước.
Nhưng nói được một nửa, .
Các nàng liền trợn to đôi mắt đẹp.
Một thiếu nữ mười một, mười hai tuổi cùng một vị phụ nhân đang quét dọn trong ruộng.
Các nàng lúc này đang thanh lý một ít x·á·c chuột.
Không sai!
Là x·á·c hoàng hoa xèo xèo chuột.
Cảnh tượng khắp nơi đều là hoàng hoa xèo xèo chuột gây họa cho cây nông nghiệp mà các nàng vốn cho rằng sẽ thấy, không hề xuất hiện.
Thay vào đó là khắp nơi đều là hoàng hoa xèo xèo chuột đầu bể máu chảy.
Có thể thấy được, những con hoàng hoa xèo xèo chuột kia đều bị lực lượng cường đại nhất kích tất sát.
Điều làm cho Hàn Sơ Tuyết và Liễu Linh kinh ngạc chính là.
Số lượng đám hoàng hoa xèo xèo chuột này còn nhiều hơn gấp bội so với trong nhiệm vụ.
Mà bây giờ đám hoàng hoa xèo xèo chuột này đã hoàn toàn không còn khí tức.
"Đa tạ hai vị muội muội, nhưng mà các ngươi xem, những con hoàng hoa xèo xèo chuột này đều đã được dọn dẹp!"
"Thực sự là làm phiền hai ngươi uổng công một chuyến!"
Gặp được hai người, Trương Thanh Tú Hồng cười nói.
"Thực sự là không có ý tứ, ta mời hai người ăn dưa hấu vậy!"
Không nghĩ tới rốt cuộc lại có hai vị Ngự Thú Sư đặc biệt chạy tới trợ giúp các nàng.
Hơn nữa còn là người của Thiên Lan trung học.
Khiến cho các nàng uổng công một chuyến.
Điều này làm cho Trương Thanh Tú Hồng vô cùng ngại ngùng.
"Đúng vậy, các ngươi đến chậm, ca ca Trần Hiên đã giúp chúng ta giải quyết hết những gia hỏa đáng ghét này rồi!"
Lúc này!
Lam Văn Đình nhắc đến Trần Hiên, trong giọng nói dường như mang theo một cỗ tự hào.
Nàng không còn ghét Ngự Thú Sư nữa.
Mà sự xuất hiện của Hàn Sơ Tuyết và Liễu Linh.
Càng làm cho nàng hiểu rõ trên thế giới này còn có rất nhiều Ngự Thú Sư hiền lành.
"Trước đây ta thực sự là có thành kiến, còn may ca ca Trần Hiên đã cho ta hiểu được điểm này!"
Lam Văn Đình trong lòng vô cùng may mắn vì bản thân đã gặp Trần Hiên.
"Nhưng mà người của Thiên Lan trung học các ngươi đúng là người tốt!"
"Chỉ có các ngươi mới bằng lòng trợ giúp chúng ta thanh lý những con chuột đáng c·hết này!"
Trương Thanh Tú Hồng cười rửa một ít dưa ba lá rồi đi tới.
"Trần Hiên! !"
"Là hắn! !"
Liễu Linh không biết Trần Hiên.
Nhưng trong đầu Hàn Sơ Tuyết lại hiện lên một thân ảnh trầm tĩnh lạnh lùng.
Đó là một thiếu niên gầy gò.
Khí chất của hắn xuất chúng.
Trên mặt luôn mang vẻ bình tĩnh mà người trưởng thành cũng hiếm có.
Đối với người xung quanh luôn có vẻ không hợp nhau.
"Đúng vậy, đều là ca ca Trần Hiên một mình giúp chúng ta giải quyết hết những con chuột này!"
"Một mình ?"
Hàn Sơ Tuyết lại một lần nữa lộ ra vẻ kinh ngạc.
...
"Đúng, thì ra đều là hắn làm!"
"Ta quả nhiên vẫn không nhìn lầm người, hắn là người khác biệt!"
Nghe xong lời kể của Trương Thanh Tú Hồng và Lam Văn Đình.
Hàn Sơ Tuyết và Liễu Linh đều có chút kinh ngạc, .
Lại có chút bội phục.
Nhiệm vụ thanh lý hoàng hoa xèo xèo chuột.
Đối với tân thủ mà nói là một nhiệm vụ vô cùng phiền phức khó khăn.
Mà đối với Ngự Thú Sư có chút kinh nghiệm, thì lại là một nhiệm vụ phiền phức mà phần thưởng lại hoàn toàn vô dụng.
Cho nên trước đây Hàn Sơ Tuyết cũng đã nói, làm nhiệm vụ này, Ngự Thú Sư có thể nói là làm chuyện công cốc.
Căn bản không có người nào muốn tiếp nhận nhiệm vụ này.
Nhưng mà lúc này!
Có một người tiếp nhận, đồng thời hoàn thành nhiệm vụ này.
Đó chính là bạn học cùng lớp của Hàn Sơ Tuyết.
Trần Hiên.
Từ khi còn học chung một lớp.
Hàn Sơ Tuyết liền chú ý tới người bạn học vẫn luôn trầm tĩnh lạnh lùng này.
Nàng cảm thấy thiếu niên này nội tâm dường như ẩn chứa rất nhiều câu chuyện.
Mà vẻ bình tĩnh của hắn, sau này khẳng định có thể thành tựu được thành tựu to lớn.
Chẳng qua là khi thức tỉnh thiên phú.
Hắn cũng chỉ thức tỉnh được thiên phú cấp E bình thường.
Điều này làm cho Hàn Sơ Tuyết cảm thấy có chút thất vọng.
Về sau, Hàn Sơ Tuyết vẫn không từ bỏ quan sát Trần Hiên một thời gian.
Nhưng nàng phát hiện Trần Hiên sau khi thức tỉnh thiên phú bình thường.
Dường như hoàn toàn buông thả.
Không nỗ lực đề thăng chính mình, các hoạt động và nhiệm vụ của lớp cũng không tham gia.
Chỉ là bình thường đến lớp nghe giảng.
Giống như mỗi ngày đi làm chấm công, ăn no chờ c·hết.
Điều này làm cho Hàn Sơ Tuyết vô cùng tức giận.
Nàng vốn cho rằng người bạn học khác biệt này, tuy thức tỉnh thiên phú rác rưởi.
Nhưng vẫn sẽ cố gắng tiến lên, làm được những chuyện người khác không thể làm.
Nàng rất muốn mắng cho hắn tỉnh ngộ, nhưng nàng nghĩ lại, dường như ngoại trừ việc học chung một lớp, nàng và hắn không hề có bất kỳ giao điểm nào.
Thậm chí còn chưa từng nói chuyện với nhau.
Điều này làm cho Hàn Sơ Tuyết bỏ qua xúc động muốn mắng người.
Nàng có chút tiếc nuối.
Nhưng mà dần dần, theo sự buông thả mỗi ngày của Trần Hiên.
Hàn Sơ Tuyết từ từ quên đi người này.
Không nghĩ tới hôm nay lại một lần nữa nghe được tên của hắn.
Nghe được sự tích của hắn.
Với tư cách là học sinh cấp ba.
Hắn lại có suy nghĩ giống nàng.
Chấp nhận làm loại nhiệm vụ công cốc này.
Trợ giúp những thôn dân không có người trợ giúp.
Hơn nữa căn cứ vào lời miêu tả của hai mẹ con kia, .
Hàn Sơ Tuyết có thể biết, thực lực của Trần Hiên đã tăng lên không ít.
"Hắn quả nhiên là một nam nhân khác biệt!"
Đôi mắt đẹp của Hàn Sơ Tuyết sáng lên.
Tỏa ra ánh hào quang mỹ lệ.
Làm cho Liễu Linh ở bên cạnh cũng ngây ngẩn cả người.
Nàng chưa từng thấy người bạn tốt này khi nghe đến tên một nam nhân mà lại lộ ra ánh mắt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận