Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 568: Bọn họ triệu hoán rồi một cánh cửa ? .

**Chương 568: Bọn họ triệu hồi ra một cánh cửa?**
"Bọn họ xong đời rồi!"
"Chúng ta e rằng cũng phải xong đời!"
"Mất đi sức chiến đấu của bọn họ, chúng ta rất khó đánh ra ngoài a!"
Lúc này!
Những người trong hỏa sơn tiểu đội và đám tùy tùng của Hoa Thiếu Câu đều tràn đầy tuyệt vọng trong lòng.
Trần Hiên và lão nhị, hai người bọn họ đã thể hiện sức chiến đấu của Huyễn Thú không tầm thường chút nào.
Thực lực này không thua kém bất kỳ thế lực nào ở nơi này của bọn họ. Đối với kế hoạch của bọn họ mà nói.
Bọn họ có thể tưởng tượng được.
Việc đ·á·n·h m·ấ·t đi một lực lượng sức chiến đấu lớn như vậy.
Đây chính là tổn thất trí mạng.
Sau khi m·ấ·t đi sức chiến đấu của Trần Hiên và lão nhị. Mấy người bọn họ.
Nếu bọn họ muốn g·iết ra ngoài thật sự là quá khó khăn.
Đến lúc đó!
E rằng có hơn phân nửa đều phải c·h·ết.
Cuối cùng đi ra ngoài.
Khả năng chỉ còn lại một hai người. Hơn nữa những người còn lại.
Chỉ sợ cũng là tổn thất nặng nề.
Khả năng bản thân bị trọng thương.
Đồng thời, Huyễn Thú đều có thể phải tổn thất mấy con.
Thậm chí từ đó về sau một ngã không gượng dậy nổi.
Lại cũng không có cơ hội để thăng cấp lên cao hơn.
Đây là hậu quả đáng sợ không gì sánh nổi 710.
Bọn họ cũng không dám tiếp tục suy nghĩ, tưởng tượng tiếp nữa.
Xì xì xì!
Xích xích xích!
Mà giờ khắc này!
Đám tiểu người máy tự bạo kia lại từng cái lộ vẻ mặt hưng phấn.
Cao hứng vô cùng, chúng lao về phía Trần Hiên và lão nhị, nơi có cái cửa phòng kia.
Nhìn những tiểu người máy tự bạo dày đặc kia.
Nhìn từng nét mặt hưng phấn trên mặt bọn chúng.
Hỏa sơn tiểu đội và đám tùy tùng của Hoa Thiếu Câu, sắc mặt ngày càng khó coi. Những tiểu người máy tự bạo kia, vẻ mặt càng hưng phấn vui vẻ.
Bọn họ thì càng tuyệt vọng.
Điều này đại biểu cho việc bọn họ càng gần với cái c·h·ết.
"Xong đời!"
Lúc này!
Toàn bộ người bọn họ trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Không có bất luận kẻ nào cảm thấy ở loại tình huống hiện tại mà còn có phương pháp giải quyết.
Xì xì xì!
Xích xích xích!
Không chỉ là bọn hắn nghĩ như vậy.
Đám tiểu người máy tự bạo kia cũng cho là như thế.
Bọn chúng đang lo lắng chính mình đ·á·n·h lâu không xong, hai nhân loại kia quá ngu ngốc.
Không ngờ đối phương lại rút lui hai Huyễn Thú thủ hộ ở cửa kia.
Điều này khiến cho đám tiểu người máy tự bạo hưng phấn không gì sánh được.
Đây là một cơ hội.
Một cơ hội tốt nhất.
Là một sơ hở.
Là chúng ta thắng!
Tiểu người máy tự bạo trong lòng nghĩ như vậy.
Xì xì xì!
Xích xích xích!
Cảm thấy vô cùng hưng phấn và mong đợi.
Bọn chúng lao về phía trước cửa kia.
Bọn chúng thấy được thân ảnh của mình càng ngày càng gần.
Vốn là bọn chúng cũng đã rất gần cái cửa kia.
Hiện tại!
Đã không có hai con Huyễn Thú kia chống lại.
Bọn chúng có thể không kiêng nể gì cả mà xông thẳng vào căn phòng trước mặt.
Mà không có Huyễn Thú ngăn cản ở trước cửa.
Bọn chúng càng nhanh hơn.
Chỉ trong nháy mắt.
Liền đi tới trước cửa.
"Xong đời!"
Lúc này!
Thấy đám tiểu người máy tự bạo kia xông tới trước cửa.
May mắn cuối cùng trong lòng những người của hỏa sơn tiểu đội và đám tùy tùng của Hoa Thiếu Câu đều biến mất.
Đây đã là hoàn toàn không cách nào nghịch chuyển.
Chúng ta vào được rồi.
Mà giờ khắc này!
Đi tới trước cửa, đám tiểu người máy tự bạo cũng từng cái há to miệng. Vừa lộ ra nụ cười hưng phấn, k·í·c·h động không gì sánh được.
Thế nhưng lúc này!
Bọn chúng nhìn về phía Trần Hiên và lão nhị, chỉ thấy trên mặt của bọn họ cũng lộ ra ý cười.
"Hai nhân loại kia choáng váng rồi sao?"
"Bọn họ đang cười cái gì!"
"Chết đến nơi rồi mà còn không biết!"
Tiểu người máy tự bạo nghi ngờ.
"Không đúng!"
"Bọn họ đang kêu gọi cái gì!"
Lúc này!
Có chút tiểu người máy tự bạo thấy được một trận pháp triệu hoán xuất hiện.
Mà vị trí trận pháp triệu hoán kia xuất hiện.
Lại chính là trước cửa.
Sưu sưu sưu!
Sau một khắc!
Một trận quang mang xuất hiện.
Xì xì xì!
Xích xích xích!
Tiểu người máy tự bạo, toàn bộ đều cảm thấy chính mình đ·á·n·h vào vật gì đó cứng rắn.
"Cái gì! ! !"
"? »» ??"
"Đây là tình huống gì?"
"Bọn họ!"
"Bọn họ triệu hồi ra một cánh cửa ????"
Ở thời khắc tuyệt vọng kia.
Cửa gian phòng của Trần Hiên và lão nhị xuất hiện một trận quang mang.
Đó là một trận quang mang triệu hồi.
Những người của hỏa sơn tiểu đội và đám tùy tùng của Hoa Thiếu Câu đều ngây ngẩn cả người.
Bọn họ nhận ra đó là một trận quang mang triệu hồi. Thế nhưng không ngờ tới.
Chờ bọn hắn thấy rõ đồ vật được triệu hồi ra.
Toàn bộ bọn họ đều khoa trương, há to miệng.
Bất khả tư nghị nhìn phía gian phòng của Trần Hiên và lão nhị.
Một cánh cửa!
Bọn họ triệu hồi ra không phải là Huyễn Thú cường đại gì.
Mà là một cánh cửa!
Mà để cho bọn họ kinh hãi chính là.
Cánh cửa kia xuất hiện quá mức vừa vặn.
Dường như vừa t·h·í·c·h hợp với cái cửa phòng kia.
Trong nháy mắt!
Liền đem cái cửa trước kia ngăn chặn.
Xì xì xì!
Xích xích xích!
Mà giờ khắc này!
Đám tiểu người máy tự bạo vừa vặn xông tới trước cửa.
Đang chuẩn bị bước vào cái cửa phòng kia.
Trong nháy mắt!
Đã bị cánh cửa kia ngăn cản.
Sau đó!
Toàn bộ đều bị chặn ở bên ngoài.
Không sai.
Ở thời khắc mấu chốt cuối cùng.
Tại lúc đám tiểu người máy tự bạo kia lập tức phải bước vào gian phòng của Trần Hiên và lão nhị, cánh cửa kia xuất hiện.
Đem toàn bộ tiểu người máy tự bạo đều ngăn trở lại.
"Không thể nào?"
"Còn có loại thao tác này?"
Vô luận là những người của hỏa sơn tiểu đội.
Vẫn là đám tùy tùng của Hoa Thiếu Câu.
Cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới lại xuất hiện loại tình huống này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận