Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 149: Ta Tào, ta Huyễn Thú dọa chết người! .

**Chương 149: Ta Tào, Huyễn Thú của ta dọa c·hết người!**
Thanh Chi Tử!
Một trong những người được lựa chọn của kế hoạch Thải Hồng. Cũng chính là người của Đông Bộ Thần Giáo.
Cơ thể của bọn hắn và Huyễn Thú đều được Đông Bộ Thần Giáo cải tạo. Do đó sức chiến đấu được nâng cao đáng kể.
Với thành tựu Bí Ngân cấp sơ kỳ, thực lực của bọn hắn trực tiếp tăng thêm hai, ba phần. Huyễn Thú cũng vô cùng cường đại.
Ngự Thú Sư đồng cấp căn bản không phải là đối thủ của bọn hắn.
Thậm chí bọn hắn còn có thể chiến đấu với Ngự Thú Sư Bí Ngân cấp trung bình thường. Đây chính là điểm mạnh của kế hoạch Thải Hồng của Đông Bộ Thần Giáo bọn hắn.
Mà Thanh Chi Tử, chính là đại diện cho những kẻ lấy màu xanh trong số đó.
Lúc này bên cạnh hắn là một con Huyễn Thú dạng báo. U Ảnh Báo!
Hình thái siêu cấp tiến hóa, Huyễn Thú hạ đẳng huyết mạch.
Thế nhưng, sau khi bị cải tạo, U Ảnh Báo màu xanh lại phát ra khí tức kinh khủng. So với U Ảnh Báo bình thường còn đáng sợ hơn gấp bội.
U Ảnh Báo là một loại Huyễn Thú có tốc độ cực nhanh, khả năng phản ứng phi thường cường đại.
Đồng thời sở hữu lực c·ô·ng kích mạnh mẽ, móng vuốt sắc bén cùng hàm răng tùy thời có thể xé rách yết hầu của địch nhân. Dựa vào tốc độ cực nhanh, khiến cho rất nhiều con mồi khó thoát khỏi tay hắn.
"Lý Chiêu, Ngự Thú Sư thiên phú cấp C!"
"Đẳng cấp vậy mà đã đạt đến Thanh Đồng cấp Thất Tinh!"
"Thiên phú xem như là bình thường, nhưng thực lực coi như là có thể ở trong đám học sinh!"
"Săn g·iết những học sinh tinh anh kia, sẽ khiến cho rất nhiều sự chú ý!"
"Nhưng loại học sinh ở tầng thứ này c·hết rồi sẽ không có vấn đề gì cả!"
Lúc này, Thanh Chi Tử cầm trong tay một phần tư liệu nói.
Bức họa phía trên dĩ nhiên chính là lão nhị.

Di hì hì hi? Di hì hì?
Mà giờ khắc này, Thanh Chi Tử không biết. Ở trong rừng cây cách đó không xa.
Có hai cặp ánh mắt kinh khủng đang nhìn hắn.
Hai con Huyễn Thú Khủng Bố Dọa Người Ông và Khủng Bố Dọa Người Ẩu cùng nhìn nhau, đều lộ ra ánh mắt nghi hoặc. Lý Chiêu?
Đó là tên của chủ nhân bọn họ.
Thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ nghe được người khác gọi tên chủ nhân của mình. Cho nên bọn họ biết tên của lão nhị.
Thành tựu Huyễn Thú.
Bọn họ cũng không phải là hoàn toàn công cụ. Mà là có trí khôn nhất định.
Mà khi nghe được mục tiêu của người kia, dĩ nhiên là g·iết c·hết chủ nhân của mình. Nhất thời hai con Huyễn Thú lộ ra vẻ mặt hốt hoảng.
Sau đó bọn chúng liếc mắt nhìn nhau. Gật đầu.
Tựa hồ đã quyết định quyết tâm gì đó.
Sưu sưu sưu!
Sau một khắc!
Thân ảnh hai con Huyễn Thú đã biến mất khỏi khu rừng.
"Kỳ quái?"
"Ta rõ ràng đã nhìn chằm chằm Lý Chiêu, tên kia rời khỏi thành!"
"Đi về phía này!"
"Ta đã đến trước chờ ở đây!"
"Tại sao không thấy bóng dáng đâu?"
Thanh Chi Tử mang theo Huyễn Thú của mình ẩn nấp trong bụi cỏ. Lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Di hì hì hi! Di hì hì!
Vừa lúc đó!
Một tràng âm thanh đáng sợ vang lên.
Lúc này đang là ban đêm. Tuy chỉ mới hơn sáu giờ.
Thế nhưng khu vực này đã vô cùng mờ tối. Phạm vi có thể nhìn thấy cũng chỉ có hai mươi, ba mươi mét mà thôi.
Cũng chính bởi vì đã kiểm tra tỉ mỉ một chút.
Thanh Chi Tử mới quyết định mai phục lão nhị.
Bởi vì như vậy sẽ càng khó bị người khác chú ý hơn.
Hắn vô cùng cẩn thận.
Lúc này!
Cùng với âm thanh k·h·ủ·n·g· ·b·ố và gió nhẹ thổi qua. Nhất thời Thanh Chi Tử dựng đứng lông tơ.
Cảm nhận được một cỗ cảm giác lạnh cả sống lưng.
Di hì hì hi! Di hì hì!
Âm thanh kia nghe như tiếng phụ nhân k·h·ó·c.
Cũng giống như tiếng kêu thảm thiết của một người c·hết thảm. Hoặc như là tiếng cười của một đứa bé quỷ dị.
Khiến cho Thanh Chi Tử không khỏi che kín áo bào của mình. Sắc mặt tái nhợt đi.
Hắn vốn là tương đối nhát gan.
Sợ nhất là những thứ quỷ quái này nọ. Lúc này nghe được loại âm thanh kỳ quái này. Càng thêm hoảng sợ.
"Không lẽ thực sự có thứ gì đó xuất hiện chứ?"
Trạng thái tinh thần của hắn có chút sa sút.
Điều này làm cho Huyễn Thú của hắn cũng bị ảnh hưởng một phần.
Di hì hì hi!
Di hì hì!
Mà hai âm thanh k·h·ủ·n·g· ·b·ố kia. Vẫn không có dừng lại. Liên miên không dứt truyền đến.
Khi xa khi gần. Hình như là ở bên cạnh. Lại hình như là cách rất xa.
Di hì hì hi! Di hì hì!
Đột nhiên!
Hai âm thanh giống như tiếng sấm nổ vang lên bên tai Thanh Chi Tử. Càng có hai khuôn mặt kinh khủng ập vào mặt hắn.
"A… A… A… A!"
Cảnh tượng đáng sợ như vậy.
Nhất thời sợ đến mức Thanh Chi Tử vỡ mật. Kêu lên sợ hãi.
Di hì hì hi! Di hì hì!
Mà một cỗ năng lượng hắc ám màu xanh bao phủ hắn và Huyễn Thú của hắn. Nhất thời Thanh Chi Tử và Huyễn Thú của hắn đều bị cỗ năng lượng kinh khủng kia bao phủ.
Hiển nhiên!
Hai sinh vật k·h·ủ·n·g· ·b·ố này chính là Khủng Bố Dọa Người Ông và Khủng Bố Dọa Người Ẩu.
Khi bọn chúng kết hợp lại, uy lực chiêu thức sử dụng vô cùng lớn.
Cho dù là Thanh Chi Tử ở Bí Ngân đẳng cấp cũng phải chịu ảnh hưởng.
Ô ô minh!
Con U Ảnh Báo màu xanh kia nhãn thần trở nên hỗn loạn. Thân thể của nó bị một cỗ năng lượng kỳ lạ bao phủ.
Vậy mà lại lộ ra hung quang với Thanh Chi Tử ở bên cạnh.
Mà vốn đã trải qua cải tạo, tinh thần ý chí đã không còn tỉnh táo lắm của U Ảnh Báo. Giờ khắc này, bị tổ hợp chiêu thức của hai con Huyễn Thú ảnh hưởng.
Thần kinh vốn đã yếu ớt lại càng thêm hỗn loạn.
Gào khóc ngao!
Sau một khắc!
U Ảnh Báo màu xanh tinh thần hỗn loạn nhào về phía chủ nhân Thanh Chi Tử của nó.
"Ngươi muốn làm gì U Ảnh Báo?"
"A… A… A…!"
Cùng với tiếng kêu to hoảng sợ của Thanh Chi Tử.
Sau đó lại là một tràng tiếng kêu thảm thiết thống khổ truyền đến.
Rất nhanh! Thanh Chi Tử gục trong vũng m·á·u.
Đồng tử tan rã.
Trước khi c·hết còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ô ô minh!
Mà lúc này!
Con U Ảnh Báo kia thân thể run rẩy.
Khế ước tiêu ký trên trán của nó phát ra quang mang quỷ dị.
Đánh đánh!
Tiên huyết kinh khủng phun ra.
Nó nhất thời co quắp thân thể ngã xuống đất. Rất nhanh liền mất đi Sinh Mệnh Khí Tức.
Đây là khế ước phản phệ.
Huyễn Thú khế ước chủ động c·ô·ng kích chủ nhân.
Bị khế ước phản phệ, từ đó dẫn đến tử vong.
Di hì hì hi!
Di hì hì!
Mà giờ khắc này!
Hai con Huyễn Thú, Khủng Bố Dọa Người Ông và Khủng Bố Dọa Người Ẩu vây quanh.
Nhìn chằm chằm Thanh Chi Tử và Huyễn Thú của hắn, vẫn không ngừng thi triển chiêu thức uy h·i·ế·p của mình. Năng lượng quỷ dị tràn ngập xung quanh.
Ở nơi dã ngoại nửa mờ tối này, lại càng lộ vẻ quỷ dị. Khiến cho người ta sởn tóc gáy.
….
"Ừm!"
"Hai tên kia có thực sự giúp ta canh chừng không?"
Lão nhị đang hưởng thụ trong rừng cây.
Đột nhiên!
A… A… A..!
Một tràng tiếng kêu thảm thiết thống khổ vang vọng toàn bộ khu rừng. Khiến cho lão nhị suýt chút nữa nhảy dựng lên.
"Cái gì! ! !"
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Lão nhị kinh hãi nhìn bốn phía.
"Chờ (các loại) chẳng lẽ là hai tên kia??"
Đột nhiên hắn trừng to mắt.
Dường như nghĩ tới điều gì đó.
Khủng Bố Dọa Người Ông và Khủng Bố Dọa Người Ẩu là hai con Huyễn Thú vô cùng nghịch ngợm. Đặc biệt thích hù dọa trêu chọc những sinh vật khác, bao gồm cả Huyễn Thú và nhân loại.
Trước đây khi mình thả hai vị này ra trong nhà.
Cha và mẹ của mình thiếu chút nữa bị dọa đến bệnh tim phát tác. Sau đó lão nhị cũng không dám thả hai người này ra ở nhà nữa.
Còn có lần trước cùng một nữ đồng học có hảo cảm với mình. Kết quả hai vị này liền sợ nữ đồng học kia tè ra quần. Từ đó về sau chứng kiến lão nhị liền quay đầu bỏ chạy.
Giống như nhìn thấy sao quả tạ vậy.
Cho nên sau này lão nhị chỉ có thể thả chúng nó ra khi có thời gian trông giữ.
Bây giờ mình vừa vặn có ba việc gấp.
Hơn nữa còn ở dã ngoại tương đối vắng vẻ.
Lão nhị nghĩ để cho bọn chúng canh chừng hẳn là không có vấn đề gì.
Nhưng bây giờ nghe được tiếng kêu thảm thiết này.
Lão nhị cảm thấy sự tình có chút không ổn.
"Ta Tào, hai người này sẽ không lại dọa hỏng tiểu bằng hữu nào đó chứ!"
Lão nhị biến sắc.
Vội vàng nhanh chóng lau sạch sẽ, kéo quần lên, hướng về phía có tiếng kêu thảm thiết mà đi.
"A… A… A… A! ! !"
Nhưng khi đi tới vị trí có tiếng kêu thảm thiết. Cảnh tượng trước mắt lại khiến cho lão nhị suy sụp.
Chỉ thấy hai con Huyễn Thú của mình là Khủng Bố Dọa Người Ông và Khủng Bố Dọa Người Ẩu đang vây quanh một người vui sướng phát ra nụ cười quỷ dị, không, nói chính x·á·c thì không phải là một người, mà là một cỗ t·h·i t·hể.
Một Ngự Thú Sư và Huyễn Thú của hắn đã c·hết.
Đó là một người mặc áo choàng màu xanh. Đồng tử của hắn tan rã.
Trước khi c·hết vẫn duy trì khuôn mặt tái nhợt. Hiển nhiên hắn đã bị kinh hãi cực độ trước khi c·hết.
"Ta Tào, Huyễn Thú của ta dọa c·hết người!"
Giờ khắc này, trong đầu lão nhị đều là ý nghĩ này.
Một người mang theo vẻ mặt sợ hãi c·hết ở nơi này.
Còn bên cạnh lại có hai con Huyễn Thú của hắn, giống như mấy người da đen vác q·u·a·n t·à·i, xoay tròn hoan hô xung quanh.
Điều này làm cho lão nhị không muốn nghĩ theo phương diện này cũng vô cùng khó khăn.
Di hì hì hi!
Di hì hì!
Mà giờ khắc này, lão nhị đang ôm đầu suy sụp.
Khủng Bố Dọa Người Ông và Khủng Bố Dọa Người Ẩu cũng nhìn thấy chủ nhân của mình là lão nhị đến. Nhất thời lộ ra khuôn mặt vui mừng.
Hình như là tranh công, vui sướng kêu lên.
Giống như là làm chuyện gì đó, chờ đợi được khen ngợi như một đứa trẻ.
"Ô ô ô!"
"Cmn, chạy mau, dọa c·hết người rồi, còn vui vẻ như vậy!"
Lão nhị là k·h·ó·c không ra nước mắt. Mang theo hai con Huyễn Thú cấp tốc rời đi.
Điều này khiến cho Khủng Bố Dọa Người Ông và Khủng Bố Dọa Người Ẩu vô cùng nghi hoặc. Không biết chủ nhân của mình làm gì mà lại sợ hãi bỏ chạy.
Bản thân mình rõ ràng là đã giúp hắn g·iết c·hết tên vô lại chuẩn bị đối phó hắn mà!
"Thanh Chi Tử c·hết rồi!"
"Người này rõ ràng là cẩn thận nhất, cẩn thận nhất, đồng thời cũng là nhát gan nhất!"
"Trên lý thuyết hẳn là phải sống lâu nhất mới đúng, vậy mà lại là người đầu tiên c·hết?"
Bên trong Đông Bộ Thần Giáo, một con côn trùng nhỏ màu xanh kỳ quái nổ tung. Mấy người kinh hãi mở mắt.
"Xem ra hắn là gặp phải tinh anh đứng đầu của liên bang!"
"Có người nói có chút tinh anh đã đạt đến Bí Ngân cấp khi mới mười tám tuổi, đồng thời sở hữu thiên phú cấp S!"
"Gặp phải loại thiên tài này, tư chất của bọn hắn quá kém, không đối phó được cũng là bình thường!"
"x·á·c định, chúng ta tiếp tục quan sát!"
Âm thanh dần dần biến mất.
Mà cái c·hết của Thanh Chi Tử, bọn hắn cũng không có coi là chuyện gì to tát.
Chỉ là bọn hắn không biết, Thanh Chi Tử là c·hết dưới lợi trảo của Huyễn Thú của mình.
"Biểu ca, con tiểu hồ ly này hình như sắp c·hết rồi!"
"Ngươi xem một chút, nó rốt cuộc là bị làm sao?"
Lúc này!
Bạch Y Y vừa đi đến bên dòng suối nhỏ uống nước trở về. Đồng thời cũng ôm lấy một con tiểu hồ ly Huyễn Thú trở về.
Đó là một con tiểu hồ ly có bộ lông màu đỏ rực.
Toàn thân lông vô cùng bóng mượt. Không có một tia tạp chất.
Nhìn qua giống như là ngọn lửa thuần túy.
Mà trên người của nó, có mấy hình xăm phù văn kỳ quái.
Vốn dĩ đây là một con tiểu hồ ly vô cùng đáng yêu linh động.
Thế nhưng lúc này, trên người của nó lại bao phủ một tầng sương mù màu đen.
Nó phát ra tiếng rên rỉ thống khổ trầm thấp.
Tựa hồ như đang gặp ác mộng. Thân thể co giật liên hồi. Hiển nhiên đang phải chịu đựng thống khổ to lớn.
«Thần Văn Tiểu Linh Hồ Ly»
Đẳng cấp: Nhất giai bát tinh
Loại hình: Thú
Tộc: Hồ Ly Hỏa
Chủng tộc đẳng cấp: Cao đẳng
Hình thái: Tiến hóa
Thiên phú đặc tính: Phù văn ngữ điệu «Tử»
Kỹ năng: Phác Sát «cấp thấp» S chữ cấp tốc di động «trung cấp» điện quang nhất thiểm «cao cấp» bạo liệt nhất kích «cao cấp»
Giới thiệu: Một loại hồ ly Huyễn Thú, thường là do Tiểu Linh Hồ Ly phát sinh đột biến tiến hóa mà thành, cũng có thể là do Thần Văn Tiểu Linh Hồ Ly cao cấp sinh ra, là giống loài phi thường hiếm thấy, phẩm chất hiếm có, người bình thường rất khó nhìn thấy bọn chúng, hắn sở hữu linh tính và trí tuệ cực kỳ cao, là giống loài có tiềm lực phi thường to lớn trong hồ ly, tốc độ và lực lượng đều vô cùng ưu tú, cực kỳ kiêu ngạo, rất khó phục tùng, có người nói bọn chúng thiên sinh vốn có thể phát động thần bí phù văn chú ngữ, đang ở trong trạng thái Ác Nguyên Trùng ác chi trớ chú «Phương pháp giải quyết…»
Nhìn về phía con hồ ly nhỏ kia, lúc này «Thần Thị Chi Nhãn» của Trần Hiên cũng theo đó phát động.
Rất nhanh đã nhận ra giống hồ ly hiếm thấy này.
Hình thái tiến hóa, cũng chỉ có nhất giai ngũ tinh đẳng cấp.
Lại nhìn bộ lông của nó, móng vuốt, thân thể các thứ.
Hiển nhiên đây vẫn là một con Thần Văn Tiểu Hồ Ly còn ở Ấu Niên Kỳ.
Chỉ có Huyễn Thú từ trong trứng ấp ra mới có đẳng cấp tương đối thấp.
Mà Trần Hiên cũng thông qua «Thần Thị Chi Nhãn» biết được nguyên nhân nó phát sinh thống khổ.
Hiển nhiên nó bị Huyễn Thú Ác Nguyên Trùng c·ô·ng kích.
Từ đó làm cho thân thể vẫn còn trong tổn hại của chiêu thức.
Liền giống với gia gia của mình là Thần Phong Thiên Lôi Khuyển. Thân thể bệnh căn không dứt.
Mà bây giờ con Thần Văn Tiểu Linh Hồ Ly này thân thể suy yếu.
Hiển nhiên nếu như không trừ khử, không chỉ là không thể thăng cấp trưởng thành, mà còn có thể sẽ c·hết bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận