Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 549: Hiện tại, là phản kích thời khắc! .

Chương 549: Hiện tại, là thời khắc phản kích!
"Nhanh, mau tiến lên!"
Đây là một không gian rất lớn.
Giống như một đại sảnh cực lớn.
Từ phía sau có rất nhiều thông đạo có thể tiến vào nơi này. Mà ở phía trước.
Xuất hiện mấy cánh cửa.
Mỗi cánh cửa có thể tiến vào một căn phòng. Tổng cộng có năm, sáu gian phòng nhỏ.
Trần Hiên và lão nhị là từ lối vào ngoài cùng bên trái tiến vào.
Mà người của tiểu đội hỏa sơn lại từ lối vào thứ hai bên phải đếm ngược tiến vào. Còn tùy tùng của hoa thiếu câu.
Lại dựa vào lối vào ở giữa đi vào nơi này.
Thấy Trần Hiên và lão nhị dẫn đầu chạy về phía gian phòng gần nhất. Người của tiểu đội hỏa sơn và tùy tùng của hoa thiếu câu tự nhiên cũng phản ứng lại.
Lập tức chạy về phía gian phòng gần nhất. Mục tiêu của bọn họ đều rất rõ ràng.
Chính là tìm kiếm một nơi dễ thủ khó công. Trước tiên giải quyết những tiểu người máy tự bạo này.
Sau đó không cho những cơ giới Thạch Cự Nhân kia công kích được chính mình. Mà trước mắt những gian phòng này.
Hiển nhiên là vô cùng phù hợp với những điều kiện này.
Bên trong vách tường của kiến trúc trung tâm này đều được chế tạo từ vật liệu thần bí, kiên cố. Trần Hiên, lão nhị, người của tiểu đội hỏa sơn, những người của hoa thiếu câu.
Cả ba phe thế lực đều đã kiểm nghiệm qua độ cứng của những bức tường kia. Cho dù là Huyễn Thú có lực công kích mạnh nhất của bọn họ.
Cũng chỉ có thể lưu lại một chút dấu vết mờ mờ trên những bức tường kia. Muốn phá hủy những bức tường kia.
Cho dù là mấy chục con cơ giới Thạch Cự Nhân chen chúc xông lên e rằng đều không làm được. Càng không nói đến những tiểu người máy tự bạo có lực công kích yếu hơn. Cho nên bọn họ xác định những gian phòng này là vô cùng an toàn.
Hoàn toàn phù hợp với tưởng tượng của bọn họ.
Bây giờ thấy nơi này có mấy gian phòng như vậy. Nhất thời bọn họ như thấy được hy vọng trong tuyệt vọng. Lập tức liền chạy về phía gian phòng gần nhất.
Hô hoán Huyễn Thú của mình đi đoạn hậu.
"Trách trách làm sao!"
"Trách trách làm sao! Trách trách làm sao!"
Hàng loạt tiếng kêu của tiểu người máy tự bạo vang lên. Cùng với một đoàn tiếng bước chân nối tiếp nhau mà đến.
Khi hoa thiếu câu, người của tiểu đội hỏa sơn, còn có Trần Hiên và lão nhị chạy về phía gian phòng. Những tiểu người máy tự bạo kia hoàn toàn không hề dừng bước.
Theo sát phía sau, đuổi theo Trần Hiên và mấy nhóm người bọn họ.
Ầm ầm!
Chỉ thấy đám tiểu người máy tự bạo kia khi đến gần Trần Hiên, tiểu đội hỏa sơn, đám người hoa thiếu câu. Phát hiện đã ở trong phạm vi công kích tự bạo.
Liền phát nổ.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Nhất thời hàng loạt tiếng nổ mạnh không ngừng truyền đến, toàn bộ không gian rung chuyển.
Dường như tùy thời có thể đổ nát.
"Con bà nó!"
"Quả nhiên số lượng quá nhiều, quá nguy hiểm!"
Vụ nổ ở gần trong gang tấc. Làm cho người của tiểu đội hỏa sơn và tùy tùng của hoa thiếu câu đều biến sắc. Bọn họ ở rất gần những tiểu người máy tự bạo kia.
Khi đến gần phạm vi sát thương tự bạo.
...
Những tiểu người máy tự bạo kia liền phát động tự bạo. Bất quá may mắn.
Tốc độ di chuyển của bọn họ cũng vô cùng nhanh. Lấy tốc độ nhanh nhất chạy về phía gian phòng. Cho nên những vụ tự bạo kia.
Vừa mới đánh tới phạm vi sát thương.
Bọn họ liền vừa vặn rời đi.
Cũng không bị bất cứ thương tổn gì từ những vụ nổ kia.
Thế nhưng hơi nóng từ vụ nổ cũng theo sát bọn họ lướt qua. Cảm nhận được vụ nổ nóng bỏng kia.
Bọn họ cũng nhất thời một trận kinh hãi.
"Trách trách làm sao!"
"Trách trách làm sao! Trách trách làm sao!"
Ầm ầm!
Tiếng kêu của tiểu người máy tự bạo lần lượt vang lên. Đồng thời!
Hàng loạt vụ nổ nối tiếp nhau mà tới. Chỉ thấy ở sau lưng bọn họ.
Từng nhóm tiểu người máy tự bạo suy yếu, tê liệt ngã xuống trên mặt đất. Mà sau khi những tiểu người máy tự bạo kia nổ tung.
Phía sau từng hàng tiểu người máy tự bạo lại xông tới. Tiếp tục đuổi theo hoa thiếu câu, người của tiểu đội hỏa sơn.
"Nhanh, nhanh lên một chút!"
Bọn họ nóng lòng như lửa đốt. Mà giờ khắc này!
Trần Hiên và lão nhị đã tiến vào trong phòng, lập tức để cho Huyễn Thú của mình tiến hành phòng thủ.
"Ha ha ha, đúng là một nơi tốt!"
"Oanh tạc bọn chúng!"
Thấy mình đã an toàn. Lão nhị cũng thở phào một hơi.
Ra lệnh cho Huyễn Thú của mình và Huyễn Thú của Trần Hiên bảo vệ trước cửa.
"Hiện tại, là thời khắc phản kích!"
Lão nhị lộ ra một tia cười nhạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận