Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 300: U Ảnh Điền Dã Vương Oa tung tích.

Chương 300: Tung tích U Ảnh Điền Dã Vương Oa.
"Đại Lang!"
"Tốt quá rồi, cuối cùng cũng gặp được ngươi!"
Lúc này!
Bạch Lan thành. Thôn Hà Đồng.
Toàn bộ thôn dân đều tụ tập ở đây. Ngày hôm nay bọn họ lại một lần gặp được lão bằng hữu của mình. Nhất thời đều k·í·c·h động mừng đến chảy nước mắt.
Cạch ba! Cạch ba!
Mà Hà Tùng lại một lần về tới thôn xóm mà mình sinh ra và lớn lên. Nhất thời cũng có chút ươn ướt viền mắt.
Nó cùng đám thôn dân kia ôm lấy nhau. Cạch ba! Cạch ba!
Những Hà Đồng Huyễn Thú khác cũng toàn bộ trở về thôn. Cùng nhìn về phía lão đại ngày xưa của mình.
Nhất thời toàn bộ hai mắt rưng rưng.
Sau đó toàn bộ nhào về phía Hà Tùng. Cạch ba! Cạch ba!
Bọn họ toàn bộ ôm lấy Hà Tùng.
Giống như là nhìn thấy người cha già mà mình ỷ lại nhất trở về vậy. Hà Tùng là thủ lĩnh của bọn hắn.
Giống như là đại ca của bọn nó, lại hình như là phụ thân của bọn nó. Chịu trách nhiệm giáo dục bọn họ tri thức, truyền thụ cho bọn họ kinh nghiệm chiến đấu.
Cùng chúng nó chia sẻ linh thảo, linh quả. Cùng nhau trưởng thành.
Còn dạy cho bọn họ cách chung sống hòa thuận cùng nhân loại. Đối với đám tiểu Hà Đồng này mà nói.
Hà Tùng chính là tồn tại vừa là thầy, vừa là bạn.
Bây giờ gặp được lão đại 200 tuổi của mình trở về. Bọn họ tự nhiên là vừa cảm động lại vừa vui vẻ!
Cạch ba! Cạch ba!
Gặp được đồng bọn ngày xưa của mình. Hà Tùng cũng là hai mắt rưng rưng.
Thân thể to lớn ôm lấy chúng nó. Tạo thành một cảnh tượng cực kỳ cảm động lòng người. Cạch ba! Cạch ba!
Rất nhanh, Hà Tùng lộ ra vẻ nghi hoặc.
Bởi vì nó không thấy bướng bỉnh Hà Đồng cùng giáp dầy Hà Đồng xuất hiện. Còn có mấy con tiểu Hà Đồng nữa.
Nó là thủ lĩnh của đám Hà Đồng Huyễn Thú này. Cho nên hết sức quen thuộc đồng bọn của mình. Bất luận là con nào nó đều nhớ rất rõ ràng.
Bướng bỉnh Hà Đồng cùng giáp dầy Hà Đồng càng là trợ thủ đắc lực của nó trước kia. Sau khi mình th·e·o chủ nhân rời khỏi thôn Hà Đồng.
Thôn xóm này liền giao cho bọn họ thủ hộ. Lúc này không nhìn thấy thân ảnh của bọn họ. Nhất thời có chút nghi hoặc cùng lo lắng.
Cạch ba! Cạch ba!
Mà ngay tại lúc này.
Mấy thanh âm quen thuộc vang lên. Nhất thời cũng khiến Hà Tùng sửng sốt.
Nhìn về phía nơi phát ra thanh âm.
Chỉ thấy mấy con Hà Đồng Huyễn Thú ch·ố·n·g ba tong, đeo băng xuất hiện. Chính là bướng bỉnh Hà Đồng, giáp dầy Hà Đồng cùng mấy con tiểu Hà Đồng.
Gặp được bọn họ!
Hà Tùng vui vẻ kêu lên! Cạch ba! Cạch ba! Hà Tùng vọt tới.
Bất quá, rất nhanh nó lại lộ ra vẻ lo lắng.
Hỏi xem thương thế của bọn nó là chuyện gì xảy ra.
. . .
Mà bên này.
Trần Hiên gặp Hà Tùng cùng đám Hà Đồng Huyễn Thú kia ôn chuyện, cũng không có đi q·uấy r·ối bọn họ. Nơi này là gia viên của Hà Tùng từ nhỏ đến lớn.
Nơi này có rất nhiều bằng hữu của nó.
Huyễn Thú cũng có cảm tình.
Để Hà Tùng p·h·át tiết một chút cảm tình của mình.
Cũng có thể giúp đề cao độ t·h·iện cảm của nó với Trần Hiên.
"Xem ra những tiểu gia hỏa ở đây đều được chăm sóc rất tốt a!"
Trần Hiên nhìn đám Hà Đồng Huyễn Thú kia nói.
Bướng bỉnh Hà Đồng cùng giáp dầy Hà Đồng đã từ nhất giai thập tinh lúc Trần Hiên rời đi, p·h·át triển đến nhị giai cửu tinh.
Thấy trạng thái khỏe mạnh của bọn nó, tin tưởng rất nhanh sẽ đạt tới nhị giai thập tinh.
Thậm chí khả năng rất lớn sẽ p·h·át sinh tiến hóa. Mà những tiểu Hà Đồng khác e rằng có nhiều con đã có dấu hiệu sắp tiến hóa.
Đẳng cấp cũng có rất nhiều con đã đạt tới nhất giai thập tinh, có thể tiến hóa.
"Đúng vậy a, đám tiểu gia hỏa này sinh trưởng rất tốt!"
"May mà có c·ô·ng hội Ngự Thú Sư p·h·át ra một ít tài nguyên cho chúng nó!"
"Đại Lang th·e·o ngươi cũng rất tốt a!"
"Có thể thấy tình cảm của các ngươi rất tốt!"
"Hơn nữa ta thấy Đại Lang dường như lại p·h·át sinh biến hóa, xem ra nó rất hợp với chủ nhân!"
Thôn trưởng nhìn Hà Tùng ở phía xa, cũng lộ ra b·iểu t·ình tán thưởng.
Võ t·h·u·ậ·t Hà Đồng đã là hình thái tiến hóa của Huyễn Thú.
Hiện tại lại thay đổi hình tượng, vậy hiển nhiên đã đạt đến hình thái cao hơn. Việc này khiến thôn trưởng cùng rất nhiều thôn dân đều k·i·n·h h·ã·i.
Bọn họ mặc dù không phải Ngự Thú Sư.
Thế nhưng cũng biết một chút sự tình liên quan tới đẳng cấp Ngự Thú Sư. Hình thái tiến hóa c·ấ·p cao chính là siêu cấp tiến hóa hình thái.
Có người nói đó là hình thái mà rất nhiều Ngự Thú Sư đều không bồi dưỡng được. Chỉ có Ngự Thú Sư Bí Ngân cấp mới có thể làm được.
Mà rất nhiều người mấy chục tuổi, thậm chí cả đời đều còn đang nỗ lực ở Bí Ngân cấp. Mà Trần Hiên bất quá chỉ mới mười tám tuổi.
Liền đã đạt đến Bí Ngân cấp. Cho dù là không hiểu nhiều lắm về Ngự Thú Sư.
Thôn trưởng cùng những người khác cũng biết, Trần Hiên tuyệt đối là t·h·i·ê·n tài đứng đầu.
"Yên tâm đi, Hà Tùng là đồng bọn tốt của ta, ta nhất định sẽ đối xử tốt với nó!"
Từ trong ánh mắt của thôn trưởng cùng những thôn dân khác, Trần Hiên có thể thấy được tình cảm của bọn họ đối với Hà Tùng.
"Hiện tại dẫn ta đi xem địa phương tiểu gia hỏa b·ị t·hương đi!"
Trần Hiên cũng không quên mục đích lần này tới thôn Hà Đồng.
"Ha ha ha, trong lúc nhất thời k·í·c·h động, suýt chút nữa quên m·ấ·t!"
"Đi, đi th·e·o ta!"
Thôn trưởng ngượng ngùng cười ha ha.
Sau đó cùng mấy thôn dân, mang th·e·o Trần Hiên đi tới khu vực phía trước mà bướng bỉnh Hà Đồng, giáp dầy Hà Đồng, còn có mấy con tiểu Hà Đồng b·ị t·hương.
"Chính là chỗ này!"
"Rất kỳ quái, nơi đây chỉ có dấu chân của nhị lang, tam lang còn có mấy con tiểu Hà Đồng!"
"Không có vết tích của Huyễn Thú khác!"
"Thế nhưng bọn họ đúng là b·ị t·hương ở chỗ này!"
Rất nhanh!
Bọn họ đã đến nơi.
Thôn trưởng chỉ vào những vết chân kia, nghi ngờ nói.
Mà giờ khắc này!
Trần Hiên nhìn thoáng qua những vết tích xung quanh. Biểu tình nghiêm túc.
« Dấu chân U Ảnh Điền Dã Vương Oa »
Dấu chân do U Ảnh Điền Dã Vương Oa lưu lại, vô cùng trơn trượt, không cẩn t·h·ậ·n đ·ạ·p phải có thể sẽ trượt ngã. U Ảnh Điền Dã Vương Oa có thể ẩn nấp hành tung của mình, bao gồm thân thể, dấu chân, v.v... Rất khó p·h·át hiện sự tồn tại của bọn chúng, cho nên thông thường ở khu vực chúng đi qua, rất nhiều người và sinh vật đều không p·h·át hiện được dấu vết của chúng, chỉ có rắc một ít Hàn Thạch phấn mới có thể làm hiện ra.
« Chân Thần Chi Nhãn » p·h·át động.
Trước mắt Trần Hiên mới n·ổi lên một ít chữ.
Đồng thời trong mắt hắn n·ổi lên mấy dấu chân phát sáng. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận