Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 06: Cái gì là đệ tử tốt, đây chính là đệ tử tốt, thấy không

**Chương 06: Thế nào là đệ tử tốt, đây chính là đệ tử tốt, thấy không?**
"Lão bà ta đã về!"
"Hôm nay cả nhà ba người chúng ta hãy cùng nhau dọn dẹp nhà cửa cẩn thận một chút!"
"Ta đặc biệt dành thời gian trở về!"
"Ngọa Tào, đây là chuyện gì!"
"Xin lỗi, ta đi nhầm chỗ!"
"Ơ, không đúng, chìa khóa đúng mà, lão bà ngươi cũng ở đây mà!"
"Đợi đã, đây rõ ràng là nhà của ta, sao lại giống như mới xây thế này!"
Trước cửa.
Một người đàn ông trung niên đứng đó há hốc mồm.
Khuôn mặt lộ rõ vẻ không thể tin được.
Chính là phụ thân của Trần Hiên, Trần Ất Sinh.
"Lão bà, đây là chuyện gì vậy?"
"Chẳng lẽ nàng đã mời rất nhiều người đến quét tước nhà cửa sao?"
Trần Ất Sinh mang theo giọng điệu kinh ngạc hỏi.
"Ta làm sao biết được!"
"Ta cũng đang nghi hoặc đây!"
Nhưng mà đáp lại Trần Ất Sinh, Đặng Tú Lan cũng mang theo vẻ mặt mờ mịt.
. . .
"Môi môi!"
"Ngươi nói những thứ này toàn bộ đều là do ngươi làm?"
Không lâu sau!
Trần Ất Sinh cùng Đặng Tú Lan đều lộ vẻ không thể tin nhìn Mập Môi Tỷ ở bên cạnh.
Chỉ thấy Mập Môi Tỷ đang trưng ra bộ mặt hài lòng, nhìn vẻ giật mình của chủ nhân.
Nàng ta đang dương dương tự đắc ưỡn thẳng lưng.
Chờ đợi chủ nhân của mình khen ngợi.
Mà Trần Ất Sinh cùng Đặng Tú Lan lại liếc mắt nhìn nhau.
Đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Ngay vừa rồi.
Bọn họ đã giao tiếp với Mập Môi Tỷ.
Căn cứ theo ý tứ mà Mập Môi Tỷ biểu đạt.
Chính là sau khi nhi tử của bọn họ rời đi.
Nói là muốn đến trường học.
Sau đó Mập Môi Tỷ ở trước mặt tiễn Trần Hiên rời đi.
Tiếp tục làm việc nhà.
Rồi sau đó, cứ như vậy, trong nháy mắt liền quét dọn xong.
"Trong nháy mắt liền quét dọn xong, lừa quỷ à!"
Trần Ất Sinh đương nhiên không tin lời tuyên bố khôi hài này.
Thế nhưng Huyễn Thú chắc chắn sẽ không nói dối chủ nhân của mình.
Đặng Tú Lan có thể cảm giác rõ ràng Mập Môi Tỷ không hề nói dối.
Cuối cùng, hai người chỉ có thể nhìn nhau.
Nghe Mập Môi Tỷ y y nha nha kể lại.
Bọn họ cũng không hiểu được thêm bất cứ thông tin gì.
... . .
"Lão Cao, cái nhiệm vụ hoàng hoa xèo xèo thử này vẫn không có ai nhận!"
"Dân làng ở điền viên đã phản ánh từ lâu!"
"Xem ra chúng ta phải cử người khác đi!"
Trong đại sảnh treo thưởng nhiệm vụ của trường trung học Thiên Lan.
Một đạo sư trung niên thở dài.
"Ai~ dù sao nhiệm vụ này đối với học sinh lớp mười mà nói, quá khó khăn!"
"Mà đối với học sinh lớp mười một, mười hai mà nói, phần thưởng lại quá thấp!"
Nghe được Đàm Diệu Văn nói vậy, Cao Xương cũng thở dài.
"Đúng vậy, đám hoàng hoa xèo xèo thử kia số lượng quá nhiều!"
"Học sinh lớp mười một hai người căn bản là không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ này!"
"Mà học sinh cấp cao hơn lại không cần những phần thưởng này!"
"Xem ra chúng ta chỉ có thể bảo các lão sư khác tự mình dẫn người đi làm!"
Ngự thú trung học.
Ngoại trừ việc giảng dạy bình thường cho học sinh các kiến thức liên quan tới Huyễn Thú.
Còn có thể công bố một số nhiệm vụ hỗ trợ những cư dân ở xung quanh.
Ví dụ như giúp bọn họ xua đuổi một số Huyễn Thú vốn có nguy hại.
Hoặc là tìm kiếm tài nguyên gì đó.
Những nhiệm vụ treo thưởng này được thiết lập, một mặt là để giúp duy trì an toàn cho cư dân xung quanh nơi ẩn náu.
Mặt khác cũng là vì giúp học sinh có được kinh nghiệm, tự mình trải qua chiến đấu.
Đồng thời thiết lập phần thưởng, tỷ như một số tài nguyên đào tạo, thậm chí là tài nguyên tiến hóa, vân vân.
Khiến học sinh cũng có thể thông qua những thủ đoạn này để đề cao thực lực Huyễn Thú hoặc là ngự thú của bản thân.
Chỉ là nhiệm vụ thanh lý hoàng hoa xèo xèo thử này có độ khó không tương xứng với phần thưởng.
Dẫn tới không có ai tiếp nhận.
"Xem ra cần phải để các lão sư khác tự mình đi thanh lý!"
"Hoặc là phải đề cao phần thưởng của nhiệm vụ này!"
Đàm Diệu Văn nói với Cao Xương.
"Đúng vậy, chỉ có thể như thế!"
Cao Xương cũng bất đắc dĩ gật đầu.
"Xin chào, ta có thể nhận nhiệm vụ này không?"
Đúng lúc này!
Đột nhiên có một giọng nói vang lên.
Đàm Diệu Văn và Cao Xương quay đầu lại.
Nhất thời cả kinh.
Chỉ thấy một thiếu niên chừng mười tám tuổi.
Đang chỉ vào một cái nhiệm vụ treo thưởng hỏi hắn.
Mà nhiệm vụ kia.
Lại chính là nhiệm vụ hoàng hoa xèo xèo thử mà bọn họ vừa thảo luận.
"Ngươi chắc chắn muốn nhận nhiệm vụ này?"
Đàm Diệu Văn và Cao Xương cảm thấy có chút không dám tin vào hai mắt của mình.
Nhiệm vụ này lại có người đến tiếp nhận, hơn nữa lại chỉ là một đệ tử.
"Đúng vậy, không có điều kiện hạn chế gì chứ?"
Người tới chính là Trần Hiên.
Sau khi kiểm nghiệm năng lực thiên phú « Thần cấp biến dị » của mình.
Hiện tại hắn cần phải nhanh chóng đề cao đẳng cấp của bản thân và Huyễn Thú.
Mà làm nhiệm vụ treo thưởng của trường học là con đường tương đối nhanh chóng.
"Không có yêu cầu, ngươi có thể nhận!"
"Còn nữa, cùng với nhiệm vụ này, ta nhớ có thể đồng thời nhận tối đa ba nhiệm vụ chứ?"
Tiếp đó Trần Hiên lại chỉ vào hai nhiệm vụ khác.
Nhất thời Đàm Diệu Văn và Cao Xương đưa mắt nhìn nhau.
Đều lộ ra ánh mắt kinh hãi.
Bởi vì hai nhiệm vụ còn lại có độ khó cũng tương tự như nhiệm vụ hoàng hoa xèo xèo thử.
Đều là nhiệm vụ có độ khó cao, tỉ lệ hồi báo tương đối thấp, phiền phức.
Vậy mà người học sinh này lại một hơi nhận hết.
Đây chính là nhiệm vụ mà mấy tháng nay hoàn toàn không ai ngó ngàng tới.
. . .
"Trần Hiên, học sinh lớp mười hai, ban năm!"
"Lớp mười hai???"
Sau khi Trần Hiên rời đi.
Đàm Diệu Văn và Cao Xương nhìn thông tin của Trần Hiên.
Nhất thời lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
"Hắn là một học sinh lớp mười hai, còn đến làm loại nhiệm vụ cấp một này!"
"Nhất định là vì muốn giúp những cư dân khác ở nơi ẩn náu trừ hại!"
"Hắn chính là vì nhân dân phục vụ!"
"Trong khi những người khác đều cố gắng để thi vào đại học, đề cao bản thân!"
"Chỉ có hắn nhớ đến việc giúp đỡ cư dân!"
"Giúp mọi người giải quyết phiền phức!"
"Đây mới là phẩm chất mà một Ngự Thú Sư nên có!"
"Quá hiếm có!"
"Thế nào là đệ tử tốt, đây chính là đệ tử tốt!"
Đàm Diệu Văn và Cao Xương dường như đã nhìn thấy một vị Ngự Thú Sư cường đại, thích vì dân trừ hại.
Bảo vệ mọi người đang trỗi dậy.
Giờ khắc này.
Hai người cảm thấy kính nể.
Một học sinh lớp mười hai còn tới làm loại nhiệm vụ cấp thấp này.
Nhận nhiệm vụ mà phần thưởng cũng không dùng tới.
Đây không phải là việc mà chỉ những người có phẩm đức cực cao mới làm hay sao.
Ai lại muốn làm những loại nhiệm vụ phiền toái này chứ.
Trong lòng hai người cảm thấy bội phục.
Mà bọn họ không hề hay biết.
Trần Hiên đối với Huyễn Thú của chính mình.
Lúc này đẳng cấp cũng không tính là quá cao.
Mà mấy nhiệm vụ này, lại là những nhiệm vụ thích hợp nhất với Trần Hiên hiện tại.
Phần thưởng vừa vặn cũng thích hợp với Trần Hiên và Huyễn Thú Hắc Bạch Tiểu Hùng - bảo của hắn.
Chỉ là hành động vô tình này của Trần Hiên.
Đã làm cho hai vị đạo sư một phen kính nể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận