Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 12: Ngươi cái này tiểu ma cà bông, dĩ nhiên tính kế ta cái này thành thật xà, còn có Võ Đức sao?

Chương 12: Ngươi, đồ tiểu ma cà bông này, lại dám tính kế ta - một con rắn thành thật, ngươi có còn Võ Đức hay không?
"Ừm, làm xong hai cái nhiệm vụ!"
"Tiếp theo chính là nhiệm vụ cuối cùng!"
« Thanh lý Sâm Lâm Mãnh Hổ »
Trong khu rừng núi ở ba thôn Lan Thủy thôn. Dân làng thường xuyên phản ánh nghe thấy âm thanh đáng sợ của mãnh hổ vang lên, dê bò họ nuôi cũng thường xuyên biến mất, thậm chí có dân làng lỡ bước vào cánh rừng kia rồi không thấy trở về, căn cứ khảo sát giám định, đó là một con Sâm Lâm Mãnh Hổ, mời học sinh có năng lực đi trước kích sát nó.
"Sâm Lâm Mãnh Hổ sao?"
"Đây chính là gia hỏa chủng tộc cao đẳng!"
"Lấy năng lực hiện tại của Bảo cũng có thể đối phó nó!"
Lúc này!
Trần Hiên đang đi trên đường núi.
Sau khi nộp nhiệm vụ hoàng hoa xèo xèo thử.
Trần Hiên lại hoàn thành thêm một nhiệm vụ khác.
Hiện tại hắn đang chạy tới ba thôn Lan Thủy thôn để chấp hành nhiệm vụ thứ ba.
Lan Thủy thôn rất lớn.
Được bao quanh bởi núi non.
Căn cứ khu vực lại chia làm một, hai, ba, bốn thôn.
"Bảo, dừng lại một chút!"
Đột nhiên!
Ánh mắt Trần Hiên sắc bén.
Ra lệnh cho Huyễn Thú Hắc Bạch Tiểu Hùng của mình – Bảo dừng lại.
Cẩn thận cảnh giác nhìn cây cối cách đó không xa.
Chỉ thấy được dưới cây cối.
Có một đóa hoa hồng đặc biệt nhỏ nhắn.
« Dương Dương Hoa »
Nhất giai hạ phẩm linh hoa, sinh trưởng ở nơi có ánh nắng đầy đủ, có chứa một lượng linh khí nhất định, cắn nuốt sau có thể giúp Huyễn Thú hoặc Ngự Thú Sư hồi phục thể lực. Là vật phẩm rất nhiều Huyễn Thú yêu thích.
Trên thế giới này, ngoại trừ có rất nhiều Huyễn Thú.
Còn có rất nhiều hoa cỏ, trái cây đặc biệt.
Sau khi nuốt có các loại tác dụng đặc biệt, có loại có thể cường thân kiện thể.
Có loại sau khi ăn có thể khôi phục thể lực.
Thậm chí có một số ít đồ vật, Huyễn Thú cắn nuốt xong có thể sẽ phát sinh tiến hóa.
Dương dương hoa là một loại linh hoa có tác dụng khôi phục.
Ngự Thú Sư hằng ngày triệu hoán Huyễn Thú, thao túng Huyễn Thú chiến đấu đều sẽ tiêu hao linh lực trong cơ thể.
Thông thường sẽ mang theo một ít loại linh thảo khôi phục, các loại linh quả trên người để dự phòng.
"Cái dương dương hoa này lại ở ngay nơi nổi bật như vậy, không có Huyễn Thú nào cắn nuốt!"
"Việc này quá rõ ràng!"
Trần Hiên nhếch miệng nở nụ cười.
Sai bảo một bên cảnh giác.
Ánh mắt dò xét xung quanh.
Quả nhiên, ở bên cạnh dương dương hoa, trên cây, nhìn thấy một vệt màu xanh lục.
« Mộc Diệp Xà »
Đẳng cấp: Nhất giai Thất Tinh
Loại hình: Thú Loại - Xà Tộc - Độc Hệ / Mộc Hệ
Chủng tộc đẳng cấp: Trung cấp
Hình thái: Nguyên thủy
Thiên phú đặc tính: Mất cảm giác nọc độc (trắng)
Kỹ năng: Nọc độc công kích (cấp thấp), mê huyễn độc vụ (trung cấp), ràng buộc dây leo (cấp thấp), thiết cắt Phi Diệp (trung cấp)
Giới thiệu: Một loại thú loại Xà Tộc Huyễn Thú, sở hữu độc hệ cùng mộc hệ hai loại thuộc tính, có thể đồng thời sử dụng mộc hệ cùng độc hệ hai loại công kích, thích ẩn tàng trên tàng cây sinh hoạt, màu sắc thân thể tự vệ có thể căn cứ thực vật xung quanh phát sinh yếu ớt cải biến, ẩn núp thân thể của mình, thường thường sẽ khởi xướng công kích khi con mồi không chú ý, rất nhiều mạo hiểm giả Ngự Thú Sư hóng mát dưới tàng cây, thường thường đụng phải chúng tập kích.
Năng lực S cấp thiên phú « Minh Thị Chi Nhãn ».
Giúp Trần Hiên thấy được Mộc Diệp Xà đang ẩn nấp.
Đó là một con tiểu xà toàn thân xanh biếc.
Sau lưng nó mọc hai phiến lá cây, đây là sự che chở thiên nhiên của nó.
Có thể dùng để phóng thích kỹ năng Mộc Hệ.
Nếu như không nhìn kỹ.
Còn tưởng rằng đây là một cây dây leo quấn quanh trên cây khô.
"Lại là Huyễn Thú chủng tộc trung đẳng!"
"Hơn nữa còn có thiên phú đặc tính cùng hai cái kỹ năng trung cấp!"
Nhìn thấy bảng thông tin Mộc Diệp Xà.
Trần Hiên có chút kinh ngạc.
Nếu như hắn đột nhiên đi tới ngắt lấy dương dương hoa kia.
Nhất định sẽ bị tập kích.
Năng lực độc hệ của nó chỉ sợ sẽ làm cho Trần Hiên cùng Huyễn Thú của hắn chật vật không chịu nổi.
Thậm chí có khả năng ngã xuống ngay tại nơi đây.
Dựa vào đóa dương dương hoa này làm mồi dụ.
E rằng đã có rất nhiều Huyễn Thú trở thành thức ăn trong miệng Mộc Diệp Xà.
Đáng tiếc, nó gặp phải người cẩn thận một chút, đồng thời sở hữu Minh Thị Chi Nhãn, Trần Hiên.
"Bảo, ngươi từ từ đi qua!"
"Cứ như vậy, như vậy!"
Trần Hiên nhếch miệng nở nụ cười.
Hướng Hắc Bạch Tiểu Hùng – Bảo phân phó.
"Bảo, bảo!"
Mà giờ khắc này!
Bảo cũng tỏ vẻ thật thà.
Giống như là một Huyễn Thú tràn ngập tò mò, vô hại.
Chậm rãi đi về phía đóa dương dương hoa kia.
Lúc này!
Xuy xuy xuy!
Trên cây khô.
Mộc Diệp Xà đang ẩn núp nhẹ nhàng thè lưỡi.
Lộ ra biểu tình dữ tợn.
Trong mắt nó.
Con Hùng Tộc Huyễn Thú kia giống như là một đồ ngốc bạch ngọt.
Đang hướng cái bẫy do chính mình thiết trí đi tới.
Nó chậm rãi trượt xuống theo thân cây.
Chờ đợi thời khắc con mồi lộ ra sơ hở lớn nhất.
Nụ cười nơi khóe miệng nó càng ngày càng nồng đậm.
Con mồi này nó chắc chắn ăn được.
Bởi vì nó ngụy trang là vô địch.
Con mồi căn bản không có phát hiện ra nó.
Nó hoàn toàn không chú ý tới, Trần Hiên ở phía xa, khóe miệng cũng gợi lên nụ cười.
"Bảo, bảo!"
Lúc này Bảo vẫn như cũ, dường như không hề nhận thấy được bất kỳ nguy hiểm nào.
Thân thể mập mạp của nó.
Cùng với biểu tình hiền lành.
Một bộ dạng vẻ xuẩn manh.
"Thật là một đồ ngốc!"
"Hóa thành thức ăn trong miệng ta!"
Ở thời điểm Bảo đưa ra móng vuốt.
Đột nhiên Mộc Diệp Xà không ẩn núp nữa.
Thân thể như tia chớp bắn ra.
Mở cái miệng sắc bén, lộ ra răng nanh đáng sợ.
Cắn về phía Bảo.
Mộc Diệp Xà lộ ra nụ cười dữ tợn đắc ý.
Thế nhưng một khắc sau!
Nụ cười của nó cứng đờ.
Hắc Bạch Tiểu Hùng vừa rồi còn đang đưa tay ngắt lấy dương dương hoa.
Lại ngẩng đầu lên.
Nó nhìn về phía chính mình.
Lộ ra một nụ cười vô hại.
Thế nhưng nụ cười kia, lúc này trong mắt Mộc Diệp Xà, lại đáng sợ như vậy.
Bởi vì một nắm tay đã hướng phía đầu nó đập xuống.
Mà giờ khắc này, thế xông của nó quá mạnh, căn bản không có thời gian né tránh!
"Nhất Quyền Tất Sát!"
Ầm ầm!
Lực lượng khổng lồ công kích vào đầu Mộc Diệp Xà.
Nó cảm nhận được một cỗ thống khổ đáng sợ truyền đến từ đầu.
"Ta đi, ngươi cái đồ tiểu ma cà bông!"
"Lại dám khi dễ ta, một con rắn thành thật!"
"Ngươi có còn Võ Đức hay không?"
Mang theo ý tưởng cuối cùng này.
Rất nhanh, ý thức Mộc Diệp Xà hoàn toàn biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận