Ngự Thú: Cẩu Hai Năm Đem Thiên Phú Tiến Hóa Thành Thần Cấp

Chương 308: Không có ý tứ, ngươi quạ đen lại cho ta nướng ah.

Chương 308: Không có ý tứ, ngươi lại nướng quạ đen cho ta à.
"Đây chính là hài cốt rừng rậm!"
"Không nghĩ tới khu vực này, lại còn cất giấu một nơi k·h·ủ·n·g b·ố đến thế!"
"Chỗ này vô cùng hẻo lánh!"
"Đến cả bản đồ khu vực của Bạch Lan thành cũng không có đánh dấu!"
"Nếu như không phải khô lâu tướng quân cho ta bản đồ chi tiết!"
"Ta cũng khó mà tìm được tới nơi này!"
Phía trước rừng rậm một mảnh đen nhánh.
Bầu trời bị bao phủ bởi màn sương đen nồng nặc đáng sợ. Che khuất cả bầu trời.
Không có bất kỳ sinh vật phi hành nào dám bay qua bầu trời.
Nha nha nha!
Ở trong màn sương đen nhánh.
Trần Hiên có thể chứng kiến một ít x·ư·ơ·n·g hãi sinh vật ẩn hiện ở phía tr·ê·n. Có loài chim hình như chỉ còn lại x·ư·ơ·n·g hãi.
Có hình như là Biên bức.
Cũng có hình như là sinh vật có dạng hình rắn.
Rất hiển nhiên, những thứ kia chính là phi hành hệ Huyễn Thú chiếm giữ ở bầu trời hài cốt rừng rậm. Vô cùng h·u·n·g ·á·c và đ·ộ·c địa.
Chỉ cần có những phi hành hệ Huyễn Thú khác bay qua. Sợ rằng sẽ rất nhanh bị c·ắ·n nuốt chỉ còn lại có x·ư·ơ·n·g hãi.
Nha nha nha!
Mà ở trong hài cốt rừng rậm. Mùi m·á·u tươi đ·ậ·p vào mặt.
Có rất nhiều âm thanh sấm nhân quỷ dị đáng sợ truyền đến, làm người ta sởn tóc gáy.
Cảm giác nhiệt độ chung quanh đều giảm xuống vài phần.
Quỷ dị rừng rậm, khắp nơi đều là hài cốt.
Có thú loại, có nhân loại, có b·ò s·á·t sinh vật. Cũng có x·ư·ơ·n·g hãi của chim thú.
Thậm chí toàn bộ thực vật trong rừng rậm đều ở dạng x·ư·ơ·n·g hãi. Thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.
Nếu có người nhát gan ở chỗ này. Sợ rằng đều không dám tùy ý đi vào.
Hô hô hô!
Mà giờ khắc này!
Toàn bộ trong rừng rậm còn tràn đầy một cỗ vụ khí màu xanh nhạt. Quanh quẩn ở khu vực hài cốt rừng rậm.
Không có lan tràn ra phía bên ngoài. Vô cùng đặc biệt.
Giống như là rời khỏi hài cốt rừng rậm liền không cách nào s·ố·n·g sót.
"Là t·h·i đ·ộ·c khí mê-tan!"
Gặp được cỗ vụ khí lục sắc kinh khủng kia. Trần Hiên đều không khỏi b·iểu t·ình ngưng trọng.
t·h·i đ·ộ·c khí mê-tan.
Là đ·ộ·c khí đặc t·h·ù được ngưng tụ từ vô số t·hi t·hể t·ử v·ong sau đó n·ổi lên. Có tác dụng phụ đối với rất nhiều Huyễn Thú.
Nhẹ thì làm cho những sinh vật hấp thu t·h·i đ·ộ·c khí mê-tan hôn mê b·ất t·ỉnh. Nặng thì trực tiếp t·ử v·ong, thân thể hư thối.
Là một loại đ·ộ·c khí phi thường đáng sợ.
Rất nhiều người khi gặp phải loại đ·ộ·c khí này đều sẽ đi đường vòng. Trừ phi có một ít biện p·h·áp phòng đ·ộ·c.
"Đại Bạch... Ân!"
"Đi ra a, bề bề!"
Trần Hiên vốn định triệu hồi Đại Bạch đi ra trước.
Thế nhưng khóe mắt của hắn quét qua một con quạ đen ở phía xa. Nhất thời thay đổi chủ ý.
Đem bề bề kêu gọi ra.
Tam hoa đồng quạ đen.
Cùng loại Huyễn Thú mà Trần Hiên gặp phải phía trước giống nhau. Một loại Huyễn Thú thập phần t·h·í·c·h hợp để giám thị.
Mà Trần Hiên chú ý tới.
Con tam hoa đồng quạ đen này cũng sở hữu khế ước tiêu ký.
"Sử dụng « trò đùa dai chi cầu »."
Gâu gâu gâu!
Không có chút nào do dự.
Sưu sưu sưu!
Một viên cầu b·ị b·ắn ra bay ra ngoài. Tốc độ giống như t·h·iểm điện.
Khi con tam hoa đồng quạ đen kia p·h·át ra b·iểu t·ình sợ hãi. Thì cũng đã m·ệ·n·h tr·u·ng đối phương.
t·h·ùng t·h·ùng!
Nhất thời tam hoa đồng quạ đen hóa thành một con bọ cánh c·ứ·n·g trọng b·ò s·á·t ngã xuống.
"Ngọa tào!"
"Cmn, tiểu t·ử này lại p·h·át hiện được tam hoa đồng quạ đen của ta!"
Mà giờ khắc này!
Ở phía xa! Một người vành mắt tẫn nứt.
p·h·ẫ·n nộ rít gào.
Chính là quạ đen dùng một con tam hoa đồng quạ đen khác quan s·á·t Trần Hiên. Lần này hắn dùng hai con tam hoa đồng quạ đen. Lợi dụng năng lực ăn thông cộng đồng thị giác của bọn chúng. Có thể chứng kiến khu vực xa hơn.
Giám thị mục tiêu ở khoảng cách xa.
Lần trước tam hoa đồng quạ đen của hắn bị Trần Hiên nướng ăn. Nên hắn biết muốn càng thêm cẩn t·h·ậ·n một chút.
Không nghĩ tới lần này cách xa như vậy.
Trần Hiên dĩ nhiên còn p·h·át hiện tam hoa đồng quạ đen của mình. Đồng thời dùng năng lực quỷ dị không biết là gì.
Trong nháy mắt liền làm cho thị giác tam hoa đồng quạ đen của mình tiêu thất.
"Con c·ẩ·u hệ Huyễn Thú kia đến cùng là thứ quỷ gì!"
"Viên cầu của nó có thể trực tiếp g·iết c·hết tam hoa đồng quạ đen của ta?"
Thông qua ánh mắt sau cùng của tam hoa đồng quạ đen.
Quạ đen chỉ thấy được con c·ẩ·u hệ Huyễn Thú đeo mặt nạ kỳ quái kia ném một cái cầu qua đây. Tốc độ của quả cầu kia phi k·h·o·á·i, giống như t·h·iểm thân.
Thậm chí chờ đến khi hắn phản ứng lại.
Thì đã không còn kịp thao túng tam hoa đồng quạ đen thoát đi. Trong nháy mắt liền m·ấ·t đi liên hệ thị giác.
Điều này làm cho hắn rất là chấn động.
Phía trước, con tam hoa đồng quạ đen kia trong nháy mắt m·ấ·t đi thị giác.
Hắn còn tưởng rằng là Trần Hiên lợi dụng nhược điểm thị giác của tam hoa đồng quạ đen. Không nghĩ tới Trần Hiên vẫn còn có Huyễn Thú thần kỳ như vậy, năng lực của nó quạ đen chưa từng thấy qua.
Hắn cũng hoàn toàn không hiểu n·ổi con Huyễn Thú này rốt cuộc là giống gì.
"Tính rồi, bất kể!"
"Không nghĩ tới tên tiểu t·ử kia tìm được một khu vực vắng vẻ như vậy!"
"Khu vực này ở tr·ê·n bản đồ đều không có đánh dấu!"
"Chính là địa phương tốt để g·iết người!"
"Hiện tại hắn đến nơi này, chắc chắn phải c·hết!"
"Hắn không chạy khỏi!"
Quạ đen b·iểu t·ình dữ tợn. Tràn đầy chờ mong cùng k·h·o·á·i ý.
Hắn chờ mong bẻ gãy cổ Trần Hiên, g·iết c·hết hắn ở một khắc kia. Hắn có thể hảo hảo thưởng thức vẻ mặt th·ố·n·g khổ của Trần Hiên.
Liền nghĩ như vậy.
Thế nhưng ánh mắt của hắn sau một khắc cũng biến đổi.
"Tam hoa đồng quạ đen của ta!"
"Tiểu t·ử ngươi, ta nhất định phải để cho ngươi c·hết không yên lành!"
Quạ đen p·h·ẫ·n nộ gầm th·é·t.
Hắn cảm nh·ậ·n được tam hoa đồng quạ đen của mình lại m·ấ·t đi khế ước liên tiếp. Hiển nhiên đ·ã t·ử v·ong.
"Ừm, ăn no trước rồi sau đó tiến vào trong rừng rậm chiến đấu ah!"
Gâu gâu gâu!
Một người, một con c·h·ó đang đứng ở tr·ê·n vĩ nướng.
Nhìn một Tiểu Đồng đang nướng t·h·ị·t muôi của một con Huyễn Thú loại quạ. Mùi thơm đậm đà đang không ngừng truyền đến từ tr·ê·n vĩ nướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận