Kiếm Khí Triều Thiên
Chương 160: Xung đột
Chương 160: Xung đột Ngưu Yêu nhanh chân đạp về phía Lý Phàm, con ngươi to lớn lộ ra ánh sáng giết chóc.
Lý Phàm đứng dậy, kiếm ý Chu Thân lượn lờ, đã thấy chung quanh đứng rất nhiều yêu ma, trừ phi hắn sử dụng kiếm ý, bằng không không thể nào chiến thắng những yêu ma tứ cảnh đỉnh phong này.
Chỉ riêng dòng dõi Khổng Tước Yêu Vương, Lý Phàm liền đã lĩnh giáo qua tốc độ cùng công kích của đối phương.
Ròng rã chênh lệch một đại cảnh giới, hắn mà bước vào cảnh giới Trúc Cơ thì may ra mới có thể có lực đánh một trận.
"Thánh Nữ tên, là ngươi có năng lực đặt?" Ngưu Yêu lạnh lùng mở miệng.
Kẻ tu hành nhân loại này, có tư cách gì đặt tên cho thánh nữ Yêu Tộc Vân Mộng Trạch?
Cho dù là Yêu Thánh đại nhân, cũng không có đặt tên cho Thánh Nữ.
Lý Phàm nghe được đối phương nói, giờ mới hiểu chuyện gì, Nguyệt Thanh Khâu là thánh nữ Yêu Tộc?
Quả nhiên thân phận không tầm thường.
Chỉ là, chuyện hắn đặt tên cho Nguyệt Thanh Khâu, đáng lẽ chỉ có một mình Nguyệt Thanh Khâu biết, thông tin này làm sao truyền đi được?
Lẽ nào, là chính Nguyệt Thanh Khâu tiết lộ?
Ngay lúc Lý Phàm còn đang suy tư thì Ngưu Yêu đã mang theo Chiến Chùy sát đến, Hoàng Kim Warhammer mang theo sức mạnh kinh khủng nện xuống, Lý Phàm chợt lách mình nhảy lên, bay về phía không trung.
Nhưng Lý Phàm vừa vào không trung, Khổng Tước yêu ma đã chớp mắt giết tới, cánh chim hoa mỹ như lưỡi dao sắc màu quét về phía Lý Phàm, Phong Lôi kiếm giơ lên, chém vào cánh chim.
Phụt một tiếng, cơ thể Lý Phàm lần nữa bị đánh bay đụng vào nóc nhà, quần áo bị cắt đứt một mảng.
Một tiếng Giao Long ngâm truyền đến, lại thấy một bóng dáng bay vọt tới, bàn tay hóa thành móng nhọn, trong đồng tử mang theo sát ý lăng lệ.
Đồng tử của Lý Phàm hóa thành màu vàng kim, lộ ra một cỗ giận dữ, lũ yêu ma này ức hiếp hắn quá đáng.
Đều là yêu ma tứ cảnh, vây công hắn một kẻ tu sĩ vừa ra Khí Khiếu cảnh?
"Oanh..." Kiếm ý trên người Lý Phàm bộc phát, móng nhọn chụp vào lợi kiếm của hắn, ép kiếm lùi về phía sau.
Cơ thể Lý Phàm đâm nát phòng ốc phía sau, một đường bị nghiền ép tiến lên.
Nhưng trong tròng mắt màu vàng óng của hắn lại lộ ra một vòng lãnh ý.
Trong tay 'Thiên Hành' kiếm, kiếm ý trong nháy mắt bộc phát, mi tâm Lý Phàm quang mang đại thịnh, một luồng sáng bạo xạ ra, lộ ra khí tức sắc bén cùng cực hạn mãnh liệt, đâm vào mắt yêu ma trước mặt.
Lân phiến trong nháy mắt bao trùm trán, con Giao Long tứ cảnh này nhắm mắt lại.
Khí Huyết trên người Lý Phàm bốc lên, hóa thành kiếm ý đang thiêu đốt.
Lợi kiếm ma sát với bàn tay đối phương xẹt qua, vào Kiếm Đạo Thiên Nhân cảnh, Thiên Hành kiếm trong tay chém ngang ra, đối phương giơ cánh tay lên đỡ trước người, ngăn lại lợi kiếm.
Kiếm chủng phát ra tiếng xèo xèo vang, điên cuồng xoay tròn muốn đâm xuyên qua phòng ngự của đối phương, kiếm quang rực rỡ liên tục lập lòe, chém Giao Yêu không ngừng lùi lại.
Lợi kiếm vung ngang ra, đập vào đầu Giao Yêu, đánh hắn bay ra ngoài.
Thân hình Lý Phàm nhẹ nhàng rơi xuống, kiếm chủng bay trở về, cầm lợi kiếm trong tay nhìn chằm chằm đối phương.
Giao Yêu mở to mắt, trong miệng phát ra âm thanh gầm gừ trầm thấp, nhìn chằm chằm Lý Phàm.
Sỉ nhục!
"Các ngươi lũ yêu ma này còn biết xấu hổ không?" Lý Phàm châm chọc mở miệng, nhìn chằm chằm đối phương nói ra: "Yêu tứ cảnh, ta nếu Trúc Cơ, có thể đơn giết ngươi."
Lực phòng ngự của yêu ma mạnh, hiện tại hắn không giết chết đối phương, là do công kích lực chưa đủ.
Cho dù kiếm tu công kích mạnh mẽ, nhưng muốn vượt một đại cảnh giới đối phó kiểu yêu ma cao cấp thế này vẫn có chút độ khó.
Nếu vào cảnh giới Trúc Cơ, tay hắn cầm Thiên Hành kiếm, có nắm chắc có thể đơn giết con Giao Yêu tứ cảnh trước mắt.
"Ta hiện tại liền giết ngươi." Giao Yêu thần sắc lạnh lẽo, hắn chính là huynh trưởng của con Giao Yêu bị giết ở bên ngoài, vốn dĩ đã mang theo lửa giận.
Yêu Thánh sao có thể buông tha cho kẻ nhân loại này?
Hơn nữa, còn để Thánh Nữ tiếp xúc với hắn.
"Các ngươi đang làm gì?"
Lúc này, một giọng nói thanh lãnh truyền đến, Giao Yêu vốn định tiếp tục lao tới, nghe được giọng nói liền dừng lại, xoay người, liền nhìn thấy bóng dáng Nguyệt Thanh Khâu đi tới chỗ này.
"Thánh Nữ."
Lũ dòng dõi Yêu Vương này nhìn thấy Nguyệt Thanh Khâu đến, lại tỏ ra rất cung kính, rất lễ độ.
"Ai bảo các ngươi tới?" Giọng Nguyệt Thanh Khâu lạnh băng, nhìn chằm chằm Giao Yêu bọn họ.
"Thánh Nữ, loài người xảo trá, không đáng tin, cẩn thận kẻ nhân loại này lừa gạt ngươi." Khổng Tước yêu ma nhìn về phía Nguyệt Thanh Khâu nói.
"Ý ngươi là, ta rất ngu?"
Nguyệt Thanh Khâu nhìn Khổng Tước yêu nói, giọng nàng rất nhẹ, Lý Phàm nghe được không khỏi ngạc nhiên.
Quả nhiên, khả năng móc mỉa của Nguyệt Thanh Khâu dị thường xuất chúng.
"Thánh Nữ, ta không có ý này." Khổng Tước yêu trả lời.
"Không có ý đó, ngươi lo lắng cái gì?" Nguyệt Thanh Khâu nhìn Khổng Tước hỏi.
Khổng Tước nhất thời á khẩu.
"Các ngươi không đi, còn ở đây làm gì?" Thấy yêu ma trầm mặc, Nguyệt Thanh Khâu tiếp tục nói.
"Là ta để cho bọn họ tới."
Từ phương xa, có một âm thanh truyền đến, Lý Phàm ngẩng đầu nhìn về phía xa, liền thấy có một bóng dáng cao gầy đi về phía bên này, rơi xuống bên cạnh Nguyệt Thanh Khâu không xa.
Bóng dáng này có một mái tóc dài màu đỏ lửa, như đang tản ra ánh sáng, khoác lên mình chiếc áo bào hoa lệ, khí tức trên người lộ ra một cỗ sắc bén, ánh mắt hắn vô cùng sắc bén, nhìn về phía Lý Phàm khiến Lý Phàm cảm thấy không thoải mái chút nào.
Đồng tử hắn hóa thành màu vàng kim, liền nhìn thấy yêu khí nóng bỏng lượn lờ xung quanh đối phương, phảng phất có một đám liệt diễm đang thiêu đốt.
"Kỳ Lân."
Lý Phàm lẩm bẩm một tiếng, đàn yêu ma Vân Mộng Trạch này, vượt xa những gì bên ngoài đoán định.
Yêu Thánh là Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Bạch Long là Long Yêu, giờ phút này lại thấy yêu ma nhất tộc Kỳ Lân.
Bởi vì Yêu Thánh nên Hồ Yêu nhất tộc ở Vân Mộng Trạch chắc hẳn là chủng tộc yêu ma có đẳng cấp cao nhất, thị nữ trong phủ Bạch Long đều là Hồ Yêu tầm thường, nhưng cũng từ đó có thể thấy được địa vị của Hồ Yêu cả một tộc, Nguyệt Thanh Khâu chính là thánh nữ Vân Mộng Trạch, cũng đủ thấy địa vị của Hồ Yêu tộc.
Nếu nói Hồ Yêu nhất tộc là hoàng tộc của Vân Mộng Trạch, vậy thì những chủng tộc như Bạch Long, Kỳ Lân, có thể là tộc đàn thống trị tối cao, xuống dưới chút nữa chính là Khổng Tước, Giao Long cùng yêu tộc, bọn họ tương đương với tướng lĩnh chinh phạt của Vân Mộng Trạch, sẽ trấn thủ ngoài Vân Mộng Trạch, ra ngoài cùng nhân loại chém giết.
Còn Bạch Long và Kỳ Lân Yêu, sẽ rất ít khi ra ngoài, cho nên bên ngoài mới biết rất ít về tình hình bên trong Vân Mộng Trạch.
"Thánh Nữ, người chưa từng đến thế giới loài người, không biết sự xảo trá của loài người, chúng ta Vân Mộng Trạch ở bên ngoài, cùng nhân loại chém giết ngàn năm, vô số tộc nhân chết dưới tay nhân loại, loài người đối với chúng ta ở Vân Mộng Trạch mà nói, là kẻ tử địch." Kỳ Lân Yêu nói với Nguyệt Thanh Khâu: "Mặc dù không biết vì sao Yêu Thánh đại nhân giữ lại mạng sống cho kẻ nhân loại này, nhưng chắc chắn là có chút tác dụng, chẳng qua, cũng không thể dễ tin người."
"Ngươi từng ra ngoài chưa?" Nguyệt Thanh Khâu nhìn hắn hỏi.
Kỳ Lân sững sờ, lắc đầu.
"Ngươi đã không từng ra ngoài, sao biết được?" Nguyệt Thanh Khâu nhìn hắn: "Yêu Thánh đại nhân cho chúng ta học tập loài người, loài người tự nhiên có chỗ đáng học tập."
"Loài người cố nhiên có ưu điểm, nhưng ngươi là thánh nữ Yêu Tộc, thân phận tôn quý, tuyệt không phải kẻ nhân loại tầm thường có thể so sánh, nhân loại này bị nhốt ở đây, chắc chắn là muốn tiếp cận ngươi, mượn cơ hội này thoát khỏi Vân Mộng Trạch." Kỳ Lân nói.
Lý Phàm nghe được đối phương nói mà ngẩn cả người.
Tên yêu ma này có chút đầu óc... Lại để hắn đoán trúng rồi.
Xem ra kế hoạch xúi giục của mình e rằng khó mà áp dụng.
"Ngươi đã biết ta là thánh nữ Yêu Tộc, ta ra lệnh cho các ngươi lập tức rời khỏi đây, không cho phép quấy rầy." Nguyệt Thanh Khâu mở miệng nói.
Kỳ Lân ngạc nhiên nhìn nàng, sau đó lại nhìn về phía Lý Phàm, híp mắt lại, Lý Phàm dường như cảm nhận được một cỗ khí tức cuồng bạo đang hướng về phía hắn đánh tới.
"Các ngươi không nghe ta chỉ đạo?" Nguyệt Thanh Khâu nhíu mày, giọng nói cũng lạnh đi mấy phần, đảo mắt nhìn Khổng Tước yêu ma bọn họ.
Khổng Tước yêu ma bọn họ nhìn về phía Kỳ Lân, nhưng vẫn khom người nói: "Vâng, Thánh Nữ."
Nói xong, bọn họ thân hình rút lui ra ngoài.
"Ngươi thì sao?" Nguyệt Thanh Khâu nhìn về phía Kỳ Lân nói.
"Ta đi." Kỳ Lân trả lời, thân hình hướng về phía trước, khí tức trên người hắn phun trào, đột nhiên quay đầu liếc Lý Phàm một cái, một luồng khí lưu Hỏa Diễm cuồng bạo đến cực điểm quét sạch ra, liệt diễm ngập trời, như muốn che hết Lý Phàm, một Kỳ Lân hư ảnh gào thét giết tới.
Tên Kỳ Lân này chính là yêu ma Ngũ Cảnh.
Lý Phàm thân hình không ngừng lùi về sau, đột nhiên một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, một cảm giác lạnh lẽo quét sạch ra, băng phong tất cả, nhiệt độ xung quanh chợt hạ xuống, viện tử trong nháy mắt bị băng phong, Kỳ Lân gào thét đánh tới cũng theo đó băng phong rồi vỡ tan, sau đó tiêu tán rơi xuống.
Ánh mắt Nguyệt Thanh Khâu nhìn Kỳ Lân có chút lạnh.
"Vì cớ gì Thánh Nữ lại như thế với một nhân loại?" Hỏa diễm lượn lờ trong mắt Kỳ Lân, lại vì một tu sĩ nhân loại mà giao thủ với hắn?
Nguyệt Thanh Khâu chỉ lạnh lùng nhìn hắn không trả lời.
Kỳ Lân phất tay áo, con ngươi đầy sát ý liếc Lý Phàm một cái, sau đó quay người bỏ đi, đám hậu nhân Yêu Vương kia cũng đều theo hắn mà đi.
Lý Phàm thấy cảnh này, liền biết con Kỳ Lân này nhất định là con của Đại Yêu đỉnh cấp, bậc cha chú của hắn sợ là những tồn tại cấp bậc như Bạch Long, mới có thể có lực hiệu triệu như thế.
Những Yêu Vương dòng dõi này không còn nghi ngờ gì nữa sẽ đi theo mình.
"Cảm ơn." Sau khi chư yêu rời đi, Lý Phàm nói với Nguyệt Thanh Khâu.
Nguyệt Thanh Khâu nhìn hắn, nói: "Bằng hữu chẳng phải nên qua lại giúp đỡ sao?"
"Ừ." Lý Phàm gật đầu: "Vậy ngươi có cái gì cần ta giúp đỡ không?"
"Ta còn chưa nghĩ ra." Nguyệt Thanh Khâu trả lời.
"Ngươi nghĩ ra rồi thì lại nói cho ta biết." Lý Phàm cười nói: "Đúng rồi, chuyện ta lấy tên cho ngươi, sao bọn họ lại biết, là ngươi nói cho bọn họ sao?"
Nguyệt Thanh Khâu cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, lắc đầu.
"Ta chưa từng nói." Nguyệt Thanh Khâu nhìn Lý Phàm chân thành nói.
"Hiểu rồi, ta đương nhiên tin tưởng ngươi." Lý Phàm cười đáp lại, nhưng trong lòng thì có chút suy ngẫm.
Vậy thì, là vị đại nhân Yêu Thánh kia sao?
Xem ra tất cả những chuyện xảy ra ở nơi này, đều không thoát khỏi mắt nàng.
Chỉ là, Yêu Thánh này làm như thế rốt cuộc là có dụng ý gì?
Muốn g·iết hắn, đâu cần làm thế.
Hay là...
Lý Phàm nghĩ đến một loại khả năng, ánh mắt nhìn về phía Nguyệt Thanh Khâu, chỉ thấy ánh mắt đối phương vẫn như cũ thanh tịnh sạch sẽ, chắc là cái gì cũng không biết.
Vậy thì, nàng đã trở thành quân cờ của Yêu Thánh đại nhân sao?
Lý Phàm đứng dậy, kiếm ý Chu Thân lượn lờ, đã thấy chung quanh đứng rất nhiều yêu ma, trừ phi hắn sử dụng kiếm ý, bằng không không thể nào chiến thắng những yêu ma tứ cảnh đỉnh phong này.
Chỉ riêng dòng dõi Khổng Tước Yêu Vương, Lý Phàm liền đã lĩnh giáo qua tốc độ cùng công kích của đối phương.
Ròng rã chênh lệch một đại cảnh giới, hắn mà bước vào cảnh giới Trúc Cơ thì may ra mới có thể có lực đánh một trận.
"Thánh Nữ tên, là ngươi có năng lực đặt?" Ngưu Yêu lạnh lùng mở miệng.
Kẻ tu hành nhân loại này, có tư cách gì đặt tên cho thánh nữ Yêu Tộc Vân Mộng Trạch?
Cho dù là Yêu Thánh đại nhân, cũng không có đặt tên cho Thánh Nữ.
Lý Phàm nghe được đối phương nói, giờ mới hiểu chuyện gì, Nguyệt Thanh Khâu là thánh nữ Yêu Tộc?
Quả nhiên thân phận không tầm thường.
Chỉ là, chuyện hắn đặt tên cho Nguyệt Thanh Khâu, đáng lẽ chỉ có một mình Nguyệt Thanh Khâu biết, thông tin này làm sao truyền đi được?
Lẽ nào, là chính Nguyệt Thanh Khâu tiết lộ?
Ngay lúc Lý Phàm còn đang suy tư thì Ngưu Yêu đã mang theo Chiến Chùy sát đến, Hoàng Kim Warhammer mang theo sức mạnh kinh khủng nện xuống, Lý Phàm chợt lách mình nhảy lên, bay về phía không trung.
Nhưng Lý Phàm vừa vào không trung, Khổng Tước yêu ma đã chớp mắt giết tới, cánh chim hoa mỹ như lưỡi dao sắc màu quét về phía Lý Phàm, Phong Lôi kiếm giơ lên, chém vào cánh chim.
Phụt một tiếng, cơ thể Lý Phàm lần nữa bị đánh bay đụng vào nóc nhà, quần áo bị cắt đứt một mảng.
Một tiếng Giao Long ngâm truyền đến, lại thấy một bóng dáng bay vọt tới, bàn tay hóa thành móng nhọn, trong đồng tử mang theo sát ý lăng lệ.
Đồng tử của Lý Phàm hóa thành màu vàng kim, lộ ra một cỗ giận dữ, lũ yêu ma này ức hiếp hắn quá đáng.
Đều là yêu ma tứ cảnh, vây công hắn một kẻ tu sĩ vừa ra Khí Khiếu cảnh?
"Oanh..." Kiếm ý trên người Lý Phàm bộc phát, móng nhọn chụp vào lợi kiếm của hắn, ép kiếm lùi về phía sau.
Cơ thể Lý Phàm đâm nát phòng ốc phía sau, một đường bị nghiền ép tiến lên.
Nhưng trong tròng mắt màu vàng óng của hắn lại lộ ra một vòng lãnh ý.
Trong tay 'Thiên Hành' kiếm, kiếm ý trong nháy mắt bộc phát, mi tâm Lý Phàm quang mang đại thịnh, một luồng sáng bạo xạ ra, lộ ra khí tức sắc bén cùng cực hạn mãnh liệt, đâm vào mắt yêu ma trước mặt.
Lân phiến trong nháy mắt bao trùm trán, con Giao Long tứ cảnh này nhắm mắt lại.
Khí Huyết trên người Lý Phàm bốc lên, hóa thành kiếm ý đang thiêu đốt.
Lợi kiếm ma sát với bàn tay đối phương xẹt qua, vào Kiếm Đạo Thiên Nhân cảnh, Thiên Hành kiếm trong tay chém ngang ra, đối phương giơ cánh tay lên đỡ trước người, ngăn lại lợi kiếm.
Kiếm chủng phát ra tiếng xèo xèo vang, điên cuồng xoay tròn muốn đâm xuyên qua phòng ngự của đối phương, kiếm quang rực rỡ liên tục lập lòe, chém Giao Yêu không ngừng lùi lại.
Lợi kiếm vung ngang ra, đập vào đầu Giao Yêu, đánh hắn bay ra ngoài.
Thân hình Lý Phàm nhẹ nhàng rơi xuống, kiếm chủng bay trở về, cầm lợi kiếm trong tay nhìn chằm chằm đối phương.
Giao Yêu mở to mắt, trong miệng phát ra âm thanh gầm gừ trầm thấp, nhìn chằm chằm Lý Phàm.
Sỉ nhục!
"Các ngươi lũ yêu ma này còn biết xấu hổ không?" Lý Phàm châm chọc mở miệng, nhìn chằm chằm đối phương nói ra: "Yêu tứ cảnh, ta nếu Trúc Cơ, có thể đơn giết ngươi."
Lực phòng ngự của yêu ma mạnh, hiện tại hắn không giết chết đối phương, là do công kích lực chưa đủ.
Cho dù kiếm tu công kích mạnh mẽ, nhưng muốn vượt một đại cảnh giới đối phó kiểu yêu ma cao cấp thế này vẫn có chút độ khó.
Nếu vào cảnh giới Trúc Cơ, tay hắn cầm Thiên Hành kiếm, có nắm chắc có thể đơn giết con Giao Yêu tứ cảnh trước mắt.
"Ta hiện tại liền giết ngươi." Giao Yêu thần sắc lạnh lẽo, hắn chính là huynh trưởng của con Giao Yêu bị giết ở bên ngoài, vốn dĩ đã mang theo lửa giận.
Yêu Thánh sao có thể buông tha cho kẻ nhân loại này?
Hơn nữa, còn để Thánh Nữ tiếp xúc với hắn.
"Các ngươi đang làm gì?"
Lúc này, một giọng nói thanh lãnh truyền đến, Giao Yêu vốn định tiếp tục lao tới, nghe được giọng nói liền dừng lại, xoay người, liền nhìn thấy bóng dáng Nguyệt Thanh Khâu đi tới chỗ này.
"Thánh Nữ."
Lũ dòng dõi Yêu Vương này nhìn thấy Nguyệt Thanh Khâu đến, lại tỏ ra rất cung kính, rất lễ độ.
"Ai bảo các ngươi tới?" Giọng Nguyệt Thanh Khâu lạnh băng, nhìn chằm chằm Giao Yêu bọn họ.
"Thánh Nữ, loài người xảo trá, không đáng tin, cẩn thận kẻ nhân loại này lừa gạt ngươi." Khổng Tước yêu ma nhìn về phía Nguyệt Thanh Khâu nói.
"Ý ngươi là, ta rất ngu?"
Nguyệt Thanh Khâu nhìn Khổng Tước yêu nói, giọng nàng rất nhẹ, Lý Phàm nghe được không khỏi ngạc nhiên.
Quả nhiên, khả năng móc mỉa của Nguyệt Thanh Khâu dị thường xuất chúng.
"Thánh Nữ, ta không có ý này." Khổng Tước yêu trả lời.
"Không có ý đó, ngươi lo lắng cái gì?" Nguyệt Thanh Khâu nhìn Khổng Tước hỏi.
Khổng Tước nhất thời á khẩu.
"Các ngươi không đi, còn ở đây làm gì?" Thấy yêu ma trầm mặc, Nguyệt Thanh Khâu tiếp tục nói.
"Là ta để cho bọn họ tới."
Từ phương xa, có một âm thanh truyền đến, Lý Phàm ngẩng đầu nhìn về phía xa, liền thấy có một bóng dáng cao gầy đi về phía bên này, rơi xuống bên cạnh Nguyệt Thanh Khâu không xa.
Bóng dáng này có một mái tóc dài màu đỏ lửa, như đang tản ra ánh sáng, khoác lên mình chiếc áo bào hoa lệ, khí tức trên người lộ ra một cỗ sắc bén, ánh mắt hắn vô cùng sắc bén, nhìn về phía Lý Phàm khiến Lý Phàm cảm thấy không thoải mái chút nào.
Đồng tử hắn hóa thành màu vàng kim, liền nhìn thấy yêu khí nóng bỏng lượn lờ xung quanh đối phương, phảng phất có một đám liệt diễm đang thiêu đốt.
"Kỳ Lân."
Lý Phàm lẩm bẩm một tiếng, đàn yêu ma Vân Mộng Trạch này, vượt xa những gì bên ngoài đoán định.
Yêu Thánh là Cửu Vĩ Thiên Hồ.
Bạch Long là Long Yêu, giờ phút này lại thấy yêu ma nhất tộc Kỳ Lân.
Bởi vì Yêu Thánh nên Hồ Yêu nhất tộc ở Vân Mộng Trạch chắc hẳn là chủng tộc yêu ma có đẳng cấp cao nhất, thị nữ trong phủ Bạch Long đều là Hồ Yêu tầm thường, nhưng cũng từ đó có thể thấy được địa vị của Hồ Yêu cả một tộc, Nguyệt Thanh Khâu chính là thánh nữ Vân Mộng Trạch, cũng đủ thấy địa vị của Hồ Yêu tộc.
Nếu nói Hồ Yêu nhất tộc là hoàng tộc của Vân Mộng Trạch, vậy thì những chủng tộc như Bạch Long, Kỳ Lân, có thể là tộc đàn thống trị tối cao, xuống dưới chút nữa chính là Khổng Tước, Giao Long cùng yêu tộc, bọn họ tương đương với tướng lĩnh chinh phạt của Vân Mộng Trạch, sẽ trấn thủ ngoài Vân Mộng Trạch, ra ngoài cùng nhân loại chém giết.
Còn Bạch Long và Kỳ Lân Yêu, sẽ rất ít khi ra ngoài, cho nên bên ngoài mới biết rất ít về tình hình bên trong Vân Mộng Trạch.
"Thánh Nữ, người chưa từng đến thế giới loài người, không biết sự xảo trá của loài người, chúng ta Vân Mộng Trạch ở bên ngoài, cùng nhân loại chém giết ngàn năm, vô số tộc nhân chết dưới tay nhân loại, loài người đối với chúng ta ở Vân Mộng Trạch mà nói, là kẻ tử địch." Kỳ Lân Yêu nói với Nguyệt Thanh Khâu: "Mặc dù không biết vì sao Yêu Thánh đại nhân giữ lại mạng sống cho kẻ nhân loại này, nhưng chắc chắn là có chút tác dụng, chẳng qua, cũng không thể dễ tin người."
"Ngươi từng ra ngoài chưa?" Nguyệt Thanh Khâu nhìn hắn hỏi.
Kỳ Lân sững sờ, lắc đầu.
"Ngươi đã không từng ra ngoài, sao biết được?" Nguyệt Thanh Khâu nhìn hắn: "Yêu Thánh đại nhân cho chúng ta học tập loài người, loài người tự nhiên có chỗ đáng học tập."
"Loài người cố nhiên có ưu điểm, nhưng ngươi là thánh nữ Yêu Tộc, thân phận tôn quý, tuyệt không phải kẻ nhân loại tầm thường có thể so sánh, nhân loại này bị nhốt ở đây, chắc chắn là muốn tiếp cận ngươi, mượn cơ hội này thoát khỏi Vân Mộng Trạch." Kỳ Lân nói.
Lý Phàm nghe được đối phương nói mà ngẩn cả người.
Tên yêu ma này có chút đầu óc... Lại để hắn đoán trúng rồi.
Xem ra kế hoạch xúi giục của mình e rằng khó mà áp dụng.
"Ngươi đã biết ta là thánh nữ Yêu Tộc, ta ra lệnh cho các ngươi lập tức rời khỏi đây, không cho phép quấy rầy." Nguyệt Thanh Khâu mở miệng nói.
Kỳ Lân ngạc nhiên nhìn nàng, sau đó lại nhìn về phía Lý Phàm, híp mắt lại, Lý Phàm dường như cảm nhận được một cỗ khí tức cuồng bạo đang hướng về phía hắn đánh tới.
"Các ngươi không nghe ta chỉ đạo?" Nguyệt Thanh Khâu nhíu mày, giọng nói cũng lạnh đi mấy phần, đảo mắt nhìn Khổng Tước yêu ma bọn họ.
Khổng Tước yêu ma bọn họ nhìn về phía Kỳ Lân, nhưng vẫn khom người nói: "Vâng, Thánh Nữ."
Nói xong, bọn họ thân hình rút lui ra ngoài.
"Ngươi thì sao?" Nguyệt Thanh Khâu nhìn về phía Kỳ Lân nói.
"Ta đi." Kỳ Lân trả lời, thân hình hướng về phía trước, khí tức trên người hắn phun trào, đột nhiên quay đầu liếc Lý Phàm một cái, một luồng khí lưu Hỏa Diễm cuồng bạo đến cực điểm quét sạch ra, liệt diễm ngập trời, như muốn che hết Lý Phàm, một Kỳ Lân hư ảnh gào thét giết tới.
Tên Kỳ Lân này chính là yêu ma Ngũ Cảnh.
Lý Phàm thân hình không ngừng lùi về sau, đột nhiên một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, một cảm giác lạnh lẽo quét sạch ra, băng phong tất cả, nhiệt độ xung quanh chợt hạ xuống, viện tử trong nháy mắt bị băng phong, Kỳ Lân gào thét đánh tới cũng theo đó băng phong rồi vỡ tan, sau đó tiêu tán rơi xuống.
Ánh mắt Nguyệt Thanh Khâu nhìn Kỳ Lân có chút lạnh.
"Vì cớ gì Thánh Nữ lại như thế với một nhân loại?" Hỏa diễm lượn lờ trong mắt Kỳ Lân, lại vì một tu sĩ nhân loại mà giao thủ với hắn?
Nguyệt Thanh Khâu chỉ lạnh lùng nhìn hắn không trả lời.
Kỳ Lân phất tay áo, con ngươi đầy sát ý liếc Lý Phàm một cái, sau đó quay người bỏ đi, đám hậu nhân Yêu Vương kia cũng đều theo hắn mà đi.
Lý Phàm thấy cảnh này, liền biết con Kỳ Lân này nhất định là con của Đại Yêu đỉnh cấp, bậc cha chú của hắn sợ là những tồn tại cấp bậc như Bạch Long, mới có thể có lực hiệu triệu như thế.
Những Yêu Vương dòng dõi này không còn nghi ngờ gì nữa sẽ đi theo mình.
"Cảm ơn." Sau khi chư yêu rời đi, Lý Phàm nói với Nguyệt Thanh Khâu.
Nguyệt Thanh Khâu nhìn hắn, nói: "Bằng hữu chẳng phải nên qua lại giúp đỡ sao?"
"Ừ." Lý Phàm gật đầu: "Vậy ngươi có cái gì cần ta giúp đỡ không?"
"Ta còn chưa nghĩ ra." Nguyệt Thanh Khâu trả lời.
"Ngươi nghĩ ra rồi thì lại nói cho ta biết." Lý Phàm cười nói: "Đúng rồi, chuyện ta lấy tên cho ngươi, sao bọn họ lại biết, là ngươi nói cho bọn họ sao?"
Nguyệt Thanh Khâu cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, lắc đầu.
"Ta chưa từng nói." Nguyệt Thanh Khâu nhìn Lý Phàm chân thành nói.
"Hiểu rồi, ta đương nhiên tin tưởng ngươi." Lý Phàm cười đáp lại, nhưng trong lòng thì có chút suy ngẫm.
Vậy thì, là vị đại nhân Yêu Thánh kia sao?
Xem ra tất cả những chuyện xảy ra ở nơi này, đều không thoát khỏi mắt nàng.
Chỉ là, Yêu Thánh này làm như thế rốt cuộc là có dụng ý gì?
Muốn g·iết hắn, đâu cần làm thế.
Hay là...
Lý Phàm nghĩ đến một loại khả năng, ánh mắt nhìn về phía Nguyệt Thanh Khâu, chỉ thấy ánh mắt đối phương vẫn như cũ thanh tịnh sạch sẽ, chắc là cái gì cũng không biết.
Vậy thì, nàng đã trở thành quân cờ của Yêu Thánh đại nhân sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận